Anh chủ động đưa môi mình đến môi cô. Thanh Mộc Tinh không thể ngờ được chuyện này, đôi mắt to tròn mở hết cỡ.
Cảm nhận được làn môi ấm áp đang bao phũ lấy môi mình, cả người cô cứng đờ.
Doãn Minh Dương thỏa sức hôn lấy cánh môi mềm mại ngọt ngào kia mυ'ŧ mát. Chiếc lưỡi mạnh mẽ nhanh chóng tách hai hàm răng cô ra rồi luồn lách vào trong, hút hết mật ngọt.
Đầu óc cô lúc này mụ mị bị sự chiếm hữu của Doãn Minh Dương mê hoặc, thân thể ỉu xìu ngã vào vòng ôm mạnh mẽ của người đàn ông.
Anh trườn xuống cái cổ trắng nõn hôn hít, cô chẳng chịu được sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ này miệng nhỏ rêи ɾỉ.
"Ưʍ...đau!"
Điều này làm cho hành động của anh điên cuồng hơn thế nữa. Anh gặm lấy xương quay xanh của cô gái, bàn tay to lớn mạnh mẽ xé toạt chiếc váy mỏng manh của cô.
Vì buổi tối, Thanh Mộc Tinh đã sớm dự định đi ngủ nên chẳng mặc áσ ɭóŧ bên trong.
Da thịt non mềm đầy đặn lồ lộ trước mắt, Doãn Minh Dương như con sói bị bỏ đói lâu ngày, anh đặt cô ngồi trên ghế, để lưng cô tựa vào chiếc đàn, bản thân khụy gối xuống liếʍ láp quanh nụ hồng khiến cho nó kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà dựng đứng lên sau đó ngậm lấy thỏa sức cắи ʍút̼, bầu ngực bên kia cũng chẳng buông tha xoa nắn dữ dội.
Thanh Mộc Tinh đau đớn rêи ɾỉ.
"Ưʍ...a...Dương đau!"
Anh ngẩn đầu lên nhìn cô gái, đôi mắt da^ʍ tà thu hết dáng vẻ mụ mị của cô vào tầm mắt, cất giọng nói trầm khàn.
"Em vừa gọi tôi là gì, hửm?"
Thanh Mộc Tinh cố mở mắt nhìn dáng vẻ hung dữ của anh, môi nhỏ sợ hãi mấp máy.
"Doãn...Doãn tổng!"
Anh không hài lòng cắn mạnh lên ngực của cô.
"Aaa...Dương đau!"
Lúc này anh mới hài lòng mỉm cười đắc ý, xấu xa nói.
"Lúc em đạt đến kɧoáı ©ảʍ, nhớ phải gọi tôi như thế này!"
Anh hôn lên đôi môi nhỏ kia để chiếc lưỡi của mình trêu đùa với chiếc lưỡi nhỏ của cô, cả hai người quấn quít lấy nhau, không một khe hở.
Doãn Minh Dương nói nhỏ vài tai cô.
"Giúp tôi cởi đồ!"
Thanh Mộc Tinh sợ sệt, không chịu làm theo, điều này khiến anh vô cùng không hài lòng, anh lại xấu xa cắn mạnh lên ngực cô.
"Đừng a...tôi...tôi làm!"
Cô ấm ức cắn cắn môi, đôi mắt đỏ hoe ngấn nước.
Nhìn dáng vẻ đáng thương này của Thanh Mộc Tinh, Anh kìm lòng chẳng nổi lại hôn lên môi cô một cách mạnh bạo.
Tuy thế nhưng Thanh Mộc Tinh vẫn ngoan ngoãn cởi từng cúc áo cho anh.
Da thịt trần trụi của người đàn nhanh chóng hiện ra. Thanh Mộc Tinh e dè gỡ chiếc nịch quần, sau đó cởϊ qυầи anh xuống, trên người anh bây giờ chỉ còn một mảnh vải duy nhất.
Thanh Mộc Tinh nhìn đáy quần phù to kia mà sợ hãi.
Dáng vẻ như con thỏ con sắp bị sói ăn thịt đến nơi của cô, anh càng cảm thấy thích thú lập tức ra lệnh.
"Còn chần chừ cái gì? Cởi ra, tôi sắp chật chết rồi đây này!"
Thanh Mộc Tinh ấm ức mím môi sau đó ngoãn ngoãn cởi chiếc qυầи ɭóŧ nam tính kia ra, vật to lớn bên trong nhanh chóng được phóng thích ra ngoài chọc vào tay cô.
Nhiệt độ nóng bỏng kia làm cô giật mình rụt tay, mắt cũng sợ hãi mà chẳng muốn nhìn.
Doãn Minh Dương rất đắc ý, anh lấy bàn tay bé nhỏ của cô đặt xuống nơi tượng trưng của đàn ông ra lệnh.
"Ngậm lấy nó!"
Thanh Mộc Tinh hốt hoảng rụt tay nhưng bị bàn tay mạnh mẽ của anh ngăn lại, nhiệt độ nóng bỏng từ vật đó phát ra khiến tay cô bỏng rát.
Cô liền lắc đầu cầu xin.
"Doãn tổng! Tôi không thể, không biết chuyện này đâu, hức!"
Anh lau đi những giọt nước mắt ấm nóng kia nhếch môi.
"Không biết thì làm cho biết, nhanh! Nếu không tôi làm em tới sáng!"
Cả người Thanh Mộc Tinh sợ hãi run rẩy, cô biết con người này nói được làm được, làm tới sáng, chỉ có nước kêu cô đi chết thì hơn.
Cô ấm ức khóc thút thít, người đàn ông vẫn không buông tha liên tục thúc giục. Thanh Mộc Tinh hít một hơi thật sâu, cô cúi xuống há miệng ngậm lấy vật to lớn kia, nó còn to hơn vòng miệng cô nữa.
Thanh Mộc Tinh chẳng biết làm sau nhìn anh chớp chớp mắt.
Doãn Minh Dương cảm nhận được sự ẩm ướt nóng bỏng liền hừ nhẹ, nhìn cô gái ngây thơ kia. Đúng là một chút kinh nghiệm cũng không có, vậy mà trước đây anh lại nghĩ cô đã qua tay rất nhiều đàn ông.
Anh xoa lấy đầu cô cất lời.
"Dùng lưỡi của em!"
Thanh Mộc Tinh xấu hổ cố làm theo, chiếc lưỡi nhỏ ngắn chạm vào đầu vật ***** **** kia.
Doãn Minh Dương chịu không nổi sự thích thích này, anh lập tức ghì lấy đầu cô thút đẩy.
"Ưm!"
Thanh Mộc Tinh chẳng biết việc gì đáng thương làm theo từng động tác của anh. Đến một lúc lâu sau, Doãn Minh Dương hừ nhẹ một tiếng, chất lỏng ấm nóng tanh tanh lập tức sọc vào miệng cô.
Thanh Mộc Tinh khó chịu phun ra ho sặc sụa.
Ann kéo cô đặt xuống nền gạch lạnh ngắt làm cho cô giật mình một cái, cả cơ thể trần trụi của anh nằm lên cơ thể không một mãnh vải của cô.
Doãn Minh Dương cúi đầu hôn thật sâu lên môi cô gái nhỏ cảm nhận mùi vị của mình, anh không thông báo trước lập tức đi vào trong cô.
"Aaaa...đau, hức!"
Thanh Mộc Tinh nức nở kêu lớn, Doãn Minh Dương cưng chiều xoa lấy má cô.
"Ngoan! Một chút nữa sẽ hết!"
Anh bắt đầu chuyển động nhẹ bên trong cô, nơi hoa huy*t chật hẹp co thắt ép chặt lấy ** *** to lớn của anh khiến anh tê tái rêи ɾỉ.
"Thanh Mộc Tinh! Em muốn ép tôi chết à?"
Doãn Minh Dương liền ra vào mạnh mẽ hơn. Thanh Mộc Tinh đáng thương nấc từng đợt cầu xin.
"Dương...nhẹ thôi, đau...hức!"
Được một lúc, cô đã thích ứng được, đôi bàn tay bé nhỏ vòng qua tấm lưng vững chắc của anh làm điểm tựa. Bên dưới ra vào kịch liệt gây ra những âm thanh ái muội chói tay.
Cả hai cảm nhận từng đợt kɧoáı ©ảʍ như sóng vồ mà đắm chìm vào trụy lạc.
Đến lúc cao trào, anh lập tức đâm vào sâu trong cô, phun hết mầm móng ấm nóng vào người của cô gái nhỏ.
Thanh Mộc Tinh mệt mỏi thở phì phò. Doãn Minh Dương bế cô lên hướng về phía phòng mình, anh đạp mạnh cửa thả cô nằm xuống giường.
Cái mũi cao ráo đặt vào giữa khe ngực của cô gái hít hà hương thơm nữ tính.
"Thật thơm!"
Anh nhắm mắt tận hưởng cảm giác tuyệt vời này. Cô đỏ mặt xấu hổ không dám nhìn anh.
Đột nhiên anh lại hôn lên bầu ngực căng tròn kia.
"Ưʍ...a!"
Vốn dĩ Thanh Mộc Tinh vô cùng nhạy cảm, một cái đυ.ng chạm nhẹ của anh cũng đủ kí©ɧ ŧɧí©ɧ cô rồi.
Anh cứ từ từ hôn lên từng tấc thịt non mềm khắp người cô khiến cả người cô mất hết sức lực sau đó Doãn Minh Dương xoay người Thanh Mộc Tinh về phía sau, hai tay bóp lấy bờ mông đầy đặn kia.
"Ưʍ...Dương!"
"Chát!"
Anh đánh một cái thật mạnh lên bờ mông trắng nõn kia cất giọng trầm khàn sát tai cô.
"Em thật hư!"
Thanh Mộc Tinh không thấy đau ngược lại là đang chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ mạnh mẽ từ anh.
Doãn Minh Dương lập tức cầm vật to lớn đâm vào từ phía sau.
"Aaaa...đau, hức!"
Cô gái nhỏ tội nghiệp rêи ɾỉ, với tư thế này vật kia của anh càng đi sâu vào trong cô.
Anh thúc từng nhịp mạnh mẽ, hai tay không yên phận mà xoa nắn hai bầu ngực căng tròn.
Thanh Mộc Tinh bị cảm giác kɧoáı ©ảʍ này lấn át, cô nỉ non rêи ɾỉ xin anh chậm lại nhưng anh chẳng nghe lời, ngược lại còn làm nhanh hơn.
Người đàn ông này đứng trước vạn người luôn trầm tĩnh lạnh lùng nhưng chỉ có Thanh Mộc Tinh mới biết rõ bộ mặt dã thú trên giường của anh như thế nào. Thật đáng sợ!
Suốt cả đêm dài, cả hai thân ảnh một nam một nữ quấn quýt không rời, cảm nhận từng đợt kɧoáı ©ảʍ to lớn dành cho nhau.
Một đêm kịch liệt.
....
《Duyệt lâu quá, sorry m.n nha????》