Lãng Mạn Của Anh

Chương 30

Chương 30

Lần đầu tiên theo dõi... Lại là theo dõi bạn cấp ba của chồng mình, là trải nghiệm như thế nào?

Chu Túy Túy không biết người khác như thế nào, nhưng cô thì biết rõ suy nghĩ của mình, có chút ngốc, lại có chút bối rối.

Lần trước cô gặp mặt Lăng Tình, tuy không ngắn, nhưng cũng chỉ là có ấn tượng, thậm chí sau đó cô cũng không hỏi Thẩm Nam là Lăng Tình làm nghề gì, hoặc nói cách khác, cô căn bản không biết thân phận của Lăng Tình. Chỉ biết là em gái bạn học của Thẩm Nam, chắc địa vị cũng không thấp.

Rốt cuộc trường cấp ba của Thẩm Nam, còn rất nổi tiếng.

Không lâu sau, Chu Túy Túy cũng biết thân phận của Lăng Tình. Cô chưa từng nghĩ đến, Lăng Tình vậy mà là một nghệ sĩ.

Còn là nghệ sĩ có danh tiếng, lúc này, Chu Túy Túy đang cúi đầu nhìn Weibo của Lăng Tình, đối mặt với số liệu 300 vạn fans, vẻ mặt ngây ngốc.

Kiến thức của cô quả thật hạn hẹp.

Lâm Hựu là một ngự tỷ, tính cách sảng khoái, sau khi nghe Chu Túy Túy không biết Lăng Tình, sửng sốt, cười hỏi: "Em không biết thật hay là giả?"

Chu Túy Túy khẽ cười, lắc đầu nói: "Thật sự không biết, em không để ý mấy tin tức này."

Cô rất ít khi lên mạng, cũng không thích xem tin tức giải trí, mấy tin tức xã hội kinh tế linh tinh thì xem khá nhiều, tin tức giải trí thì ít, hơn nữa xã hội bây giờ, rất nhiều minh tinh mới nổi, mặc dù trí nhớ của Chu Túy Túy tốt, nhưng cũng không muốn để ý mấy việc này.

Lâm Hựu bật cười, vỗ vỗ bả vai cô, trấn an: "Lăng Tình, diễn được, hát được, nhưng mà bây giờ chủ yếu tập trung ở mặt diễn xuất, kỹ thuật diễn bình thường, nhưng hình tượng tốt, là hình tượng dịu dàng, rất dịu dàng, cho nên fans cũng rất dịu dàng, rất nhiều người yêu thích cô ta."

Lâm Hựu uống một ngụm nước tiếp tục nói: "Đương nhiên đây cũng không phải trọng điểm chị muốn nói với em." Lâm Hựu liếc mắt nhìn cô, chớp chớp mắt nói: "Trọng điểm chị muốn nói với em là, Lăng Tình có rất nhiều tai tiếng, đặc biệt rất hay xào tin tức, cho nên nhiệt độ rất cao."

Chị thấp giọng nói: "Khoảng thời gian trước chị theo dõi, phát hiện hình như gần đây Lăng Tình có bạn trai, cho nên muốn đào một chút tin tức mới."

Đây là nhiệm vụ của phóng viên giải trí bọn họ, mỗi nghề nghiệp đều có yêu cầu riêng, nếu bọn họ là phóng viên giải trí, vậy nhất định phải moi một số tin tức bí mật ra. Đương nhiên, bọn họ sẽ không làm mấy việc phạm pháp, chỉ là mấy loại tin tức này, vì lấy sự chú ý của mọi người, lưu lượng của fans, nên vẫn phải đi chụp.

Hơn nữa theo hiểu biết của Lâm Hựu về Lăng Tình, cô cảm thấy, nhất định có mờ ám.

Lăng Tình cách một đoạn thời gian lại có tin tức, nhưng cố tình, mỗi tin lại không gây sóng gió gì lớn, ngược lại càng củng cố thêm hình tượng người tốt của cô ta, cái này làm cho Lâm Hựu cảm thấy rất bực bội.

Chu Túy Túy nghe, kết hợp với thần sắc của Lâm Hựu khi nhắc về Lăng Tình, khụ một tiếng hỏi: "Chị Lâm Hựu, có phải chị đối với Lăng Tình...."

Lời đến đây.

Lâm Hựu nhướng mày, ngạc nhiên nhìn cô, mỉm cười gật đầu: "Chúng ta tự biết là được rồi, đừng nói ra."

Chu Túy Túy: "....."

Lâm Hựu vỗ vỗ vai cô, cười nói: "Trước tiên không nói cái này, thu dọn một chút, ra ngoài với chị."

"A... Được."

Ngày đầu tiên đi làm, Chu Túy Túy liền đi theo Lâm Hựu, ra ngoài công tác.

***

Địa điểm hai người đến chính là hiện trường đóng phim của Lăng Tình, Lâm Hựu lái xe dẫn cô đến.

Đây là lần đầu tiên Chu Túy Túy đến những nơi như này, nói thật có chút mới lạ, nhưng cũng không có quá nhiều cảm xúc. Cô và Lâm Hựu không xuống xe, mà ngừng ở ven đường, nhìn nhất cử nhất động của người bên kia.

"Ban ngày cũng có thể chụp được bát quái?"

Lâm Hựu gật đầu: "Hình như gần đây Lăng Tình đang quay phim, có mờ ám với nam chính."

Chu Túy Túy nghẹn lại, quay đầu nhìn người cách đó không xa.

Không thể không nói, Lăng Tình quả thật không tồi. Khí chất tốt, lúc này bên kia còn chưa bắt đầu quay, tất cả mọi người đều đang quay phim, cãi nhau ầm ĩ, rất náo nhiệt. Cô nhìn chằm chằm một lúc, lại nhìn về phía Lâm Hựu, cô ấy đang cầm kính viễn vọng, nhìn không chớp mắt.

Chu Túy Túy nghĩ, bây giờ cũng không có tin tức gì, trực tiếp cầm điện thoại gửi tin nhắn cho người ta.

Chu Túy Túy: Đang làm gì?

Người mà cô gửi tin nhắn là Ngải Trạch Dương.

Lúc này, Ngải Trạch Dương đã họp ở công ty, khi điện thoại rung lên còn nhíu mày theo bản năng, trợ lý ở bên cạnh nhìn một cái, không dám lên tiếng. Sau khi nhìn thấy tin nhắn, anh ta theo bản năng nhướng mày, cong cong khóe môi: Sao vậy, bây giờ mới nhớ đến anh????

Chu Túy Túy: Nói chuyện nghiêm túc với anh đó, anh quen Lăng Tình không?

Ngải Trạch Dương nhíu mày, suy nghĩ hai giây hỏi: Lăng Tình mà mọi người đều biết ấy hả?

Chu Túy Túy nhìn tin nhắn, nhịn không được cười. Sao mà mọi người đều biết, mà cô không biết xíu nào?

--- Đúng vậy, là Lăng Tình đó, anh quen không? Thân chứ?

--- Không thân, nhưng biết một chút, sao vậy?

--- Không sao, chỉ là hỏi thăm một chút, nghe nói cô ta có chút bối cảnh, không phải bây giờ em đang làm phóng viên sao, cấp trên yêu cầu tìm tin tức, kết quả lại bị phân đến ban giải trí.

--- Cho nên bây giờ em đang theo dõi Lăng Tình? Chuẩn bị chụp bát quái của cô ta?

--- Đúng vậy. Mau nói người này cho em nghe.

--- Em chụp đi, dù sao cũng không phát được.

--- Có ý gì?

--- Lăng Tình có bối cảnh, tuy rằng không bằng chồng em, nhưng nhà cô ta cũng không tệ lắm, ba cô ta kinh doanh, có tiền nâng đỡ con gái.

--- À, còn gì nữa không?

--- Còn gì đi mà hỏi chồng em.

--- ???

Chu Túy Túy đối với tin nhắn của Ngải Trạch Dương rất cạn lời, nếu cô đi hỏi Thẩm Nam, Thẩm Nam cũng không nhất định sẽ nói cho cô. Hơn nữa, loại chuyện này, cô cảm thấy không cần phải làm phiền Thẩm Nam.

Nhưng mà đối với gia cảnh của Lăng Tình, quả thật cô có chút tò mò.

Lâm Hựu ai một tiếng, cầm điện thoại nói thô tục: "Đệt, người đàn ông kia muốn làm gì?"

Chu Túy Túy nhìn qua, vừa lúc thấy nam diễn viên đối diện duỗi tay vuốt tóc Lăng Tình, mà Lăng Tình... Còn hờn dỗi mà cười cười, tùy ý cho nam diễn viên vuốt tóc mình. Chu Túy Túy ngây ngốc nhìn, sửng sốt hỏi: "Hai người là người yêu?"

"Người yêu cái rắm." Lâm Hựu nói: "Tên đàn ông kia có vợ."

Chu Túy Túy: "....."

Lâm Hựu chụp mấy tấm "tạch, tạch, tạch", mới quay đầu nói với Chu Túy Túy: "Mấy bức ảnh này thật ra vô dụng, nếu đăng lên fans sẽ nói, đây là giúp đỡ nhau, không có quan hệ có được không." Chị ta học theo ngữ điệu của đám fans, chọc Chu Túy Túy cười to.

Chu Túy Túy nghẹn lại, chỉ hỏi: "Vậy sao chị còn chụp."

Lâm Hựu giương cằm, liếc cô một cái: "Cái này em không hiểu, bức ảnh này có thể bán được, còn có thể kiếm tiền, làm người ta khó chịu, sao không làm, sau này muốn đăng cũng có chỗ dùng."

Cô vỗ vai Chu Túy Túy nói: "Chuyến này đi, chị hiểu nhiều hơn em, em nhìn là được."

"Vâng, cảm ơn chị."

Bây giờ hai người ở chung, coi như hòa hợp.

Thật ra thì Lăng Tình và nam diễn viên đó không có cái gì, ảnh bị đăng lên quả thật cũng không bị ảnh hưởng gì, nhưng hành động mà hai người vừa nhìn thấy... quả thật hơi mờ ám. Ngay cả loại tình huynh đệ như Chu Túy Túy và Ngải Trạch Dương, hai người cũng sẽ không như vậy, vuốt tóc hay gì gì đó, lại cũng không phải là đang quay phim.

Nói thật, nếu như chồng cô mà làm như vậy với người con gái khác, Chu Túy Túy đã sớm ly hôn rồi.

***

Ở bên ngoài trấn thủ một ngày, đến tối, Lâm Hựu lại cùng Chu Túy Túy đi đến khách sạn của Lăng Tình và nam diễn viên kia.

Cô sờ cằm hỏi: "Hai người này ở cùng một khách sạn?"

Lâm Hựu: "Bình thường, nhưng vào cùng phòng thì lại không bình thường rồi?"

Chu Túy Túy nhìn Lâm Hựu: "Chúng ta sẽ vào theo sao?"

"Không... Tối nay chúng ta đến đây kết thúc."

"Hả?" Chu Túy Túy ngạc nhìn nhìn cô ấy: "Tại sao?"

"Tối nay sẽ không có cái gì." Lâm Hựu nói: "Lát nữa Lăng Tình còn có một buổi tụ tập phải đi ra ngoài."

Lâm Hựu nghiêng đầu nhìn về phía Chu Túy Túy: "Về nhà ngủ, mấy ngày kế tiếp chắc sẽ không rảnh để nghỉ ngơi."

Chu Túy Túy: .....

Mấy ngày kế tiếp, thật sự như lời Lâm Hựu nói, không có thời gian nghỉ ngơi. Lâm Hựu chụp được rất nhiều ảnh mờ ám của Lăng Tình và nam diễn viên. Sau khi chụp được, Chu Túy Túy muốn phỉ nhổ với Thẩm Nam.

Lăng Tình này, rốt cuộc có ý với Thẩm Nam hay là không đây???

Lần trước còn có cảm giác tình thế bắt buộc, mà bây giờ, lại cùng nam diễn viên khác mờ ám.

Đến tối thứ sáu, Lâm Hựu và Chu Túy Túy kết thúc công việc, chuẩn bị về tòa soạn một chuyến.

"Em và Trần Toa Toa vừa mới đến, bọn chị làm tiệc chào mừng cho hai người." Lâm Hựu cười tủm tìm nói: "Lát nữa cùng nhau đi nhé."

"Vâng."

Dù sao tối nay Thẩm Nam cũng không về nhà, Chu Túy Túy đi cũng không sao.

Tối nay khi Thẩm Nam gọi điện đến, nói là hôm nay có một hội nghị, sau khi kết thúc còn đi tụ tập với bạn bè, đến lúc đó phải cùng nhau qua. Chu Túy Túy nghe tai phải lọt tai trái, không hỏi nhiều.

Trên cuộc sống riêng tư, hai vợ chồng họ sẽ không hỏi nhiều, kết bạn hoàn toàn tự do.

...

Bên này, Thẩm Nam một tuần tiến hành các loại huấn luyện, nửa tháng tiếp theo lại đi huấn luyện học tập, ở trong thành phố, rất tiện mỗi ngày đều về nhà, nhưng mà tin tức này, Thẩm Nam định sau khi về mới báo cho Chu Túy Túy biết.

Vừa mới họp xong, điện thoại của Lục Gia Tu đến.

"Thẩm gia, bên cậu kết thúc chưa, bên này đang đợi rồi."

Thẩm Nam nhìn giờ, một tay đút túi quần cười nói: "Gần xong rồi." Anh nhíu mày: "Nói bảo làm tiệc tẩy gió cho tôi vậy?"

Lục Gia Tu vừa mới cất lời, Lăng Thạch liền lấy điện thoại của anh ta: "Thẩm Nam, cậu cũng quá không có nghĩa khí rồi, sao về mà nói với tụi tôi một tiếng."

Nghe vậy, Thẩm Nam xốc mí mắt, đi nhanh về phía trước, trực tiếp mở cửa lên xe, lúc này mới hừ một tiếng: "Không phải cậu đi điều đi nơi khác sao, về lúc nào?"

Lăng Thạch mím môi, lời ít ý nhiều nói: "Hai ngày trước, nghe nói cậu đã được điều về rồi."

Thẩm Nam cười lạnh một tiếng, thấp giọng nói: "Đợi đấy."

Anh ngắt điện thoại, gọi điện cho Chu Túy Túy: "Mấy giờ về?"

Chu Túy Túy cười một tiếng, nhìn ngoài cửa sổ: "Chắc còn một lúc nữa, bây giờ bọn em chuẩn bị đi ăn, sau khi ăn bọn họ còn muốn đi KTV."

Cô che điện thoại lại thấp giọng hỏi: "Bên kia anh kết thúc chưa?"

"Ừm, hội nghị dài dòng kết thúc rồi, Lục Gia Tu mới vừa gọi điện cho anh, bây giờ phải qua đó." Thẩm Nam suy nghĩ một chút, vẫn nói thêm một câu: "Đêm nay chắc là anh sẽ uống rượu, em nhớ phải gọi xe về."

Tuy rằng lúc trước nói là có tụ tập, nhưng theo tính cách của Thẩm Nam, sẽ không uống rượu, hôm nay uống rượu nên anh cảm thấy mình cần phải nói với bà xã một chút.

Nghe vậy, Chu Túy Túy nhướng mày: "Ai có mặt mũi lớn thế, phải cần anh uống rượu cùng?"

"Ừm, tối về nói cho em."

"Được, ngắt nhé, anh chú ý chút."

Thẩm Nam đồng ý, sau khi ngắt điện thoại mới lái xe đi, đến nơi tụ tập.

***

Tòa soạn làm tiệc nghênh đón, còn làm rất ra hình ra dáng, mọi người đều là người trẻ tuổi thích ăn chơi, sau khi ăn xong, cả đám người ồn ào đi đến KTV, nói là muốn hát hò trò chuyện gì đó.

Chu Túy Túy uống mấy ly, nhưng người vẫn rất tỉnh táo, cho nên cũng cùng đi.

Vốn dĩ là tiệc chào mừng cô và Trần Toa Toa, không có lý không đi. Chu Túy Túy và Trần Toa Toa ngồi cạnh nhau, bên cạnh là là Lâm Hựu, đang cắn hạt dưa.

Hai người một tuần ở cạnh nhau đã rât thân thiết, Chu Túy Túy nhìn, cười: "Chị Lâm Hựu, hạt dưa ngon không?"

Lâm Hựu ừm một tiếng, đưa cho cô: "Gϊếŧ thời gian thôi, bọn họ không phải đang chơi sao, em không muốn thử hả?"

"Không hứng thú lắm."

Vừa dứt lời, Trình Chính liền nhìn về phía bên này: "Toa Toa có muốn chơi không?"

Trần Toa Toa từ chối, mặt đỏ ửng, như là hơi say: "Em không chơi."

Người nọ nhìn về phía Chu Túy Túy bên này: "Túy Túy thì sao, muốn chơi không?"

"Nào nào nào, hai người mà không chơi thì không thú vị. Thua thì uống rượu, nhưng cũng không bắt buộc." Có người nói.

Chu Túy Túy cười, suy nghĩ một lát rồi bỏ hạt dưa trong tay xuống, rất sảng khoái đáp: "Vậy thì chơi một ván đi."

Thật ra chính là đánh bài, bình thường Chu Túy Túy không có thời gian, thỉnh thoảng chơi đấu địa chủ gì gì đó với Thu Thu, thua thì uống rượu. Uống rượu chọc đúng chỗ mà cô thích, trong lúc nhất thời liền rất hứng thú.

Sau khi thua hai ván, Chu Túy Túy sảng khoái mà uống rượu, làm cho đám người sợ ngây người.

"Nhìn không ra nha, Túy Túy có thể uống vậy, không phải vừa uống là say hả?"

Chu Túy Túy nhướng mày cười: "Không đến mức đó, nhưng mà không thể uống nhiều."

Nếu không bị Thẩm Nam biết được, cô sẽ xong đời.

Trình Chính nhìn một cái, rũ mắt, cười nói: "Thua thì để anh uống."

Người bên cạnh ồn ào: "Ai nha, được được."

Chu Túy Túy không để ý đến người ồn ào, biểu tình lãnh đạm, nhìn không có quá nhiều cảm xúc. Cô cong môi cười nói: "Tôi bảo đảm sẽ không thua nữa."

Ban đầu thua, đơn giản chỉ vì cảm thấy phải để cho mọi ngườ mặt mũi, cái này, là một người mới, Chu Túy Túy vẫn rất hiểu. Chu Túy Túy thật ra là một người linh hoạt, nếu như cô thật sự muốn hòa nhập vào một hoàn cảnh mới, hoàn toàn không có quá nhiều vấn đề.

Bên này đang náo nhiệt, Trần Toa Toa mới đi toilet kích động chạy về, nhìn mọi người nói: "Ai nha, em vừa mới đυ.ng phải Lăng Tình!"

Lâm Hựu đứng vụt dậy khỏi sô pha, nhìn về phía Trần Toa Toa: "Thật sự?"

"Thật." Trần Toa Toa chớp mắt, có chút ngốc nói: "Em tận mắt thấy, em nhận ra Lăng Tình ngoài đời rất đẹp nha, cô ấy đang nói chuyện với một người đàn ông ở ngoài kia, rất vui vẻ."

Ánh mắt Lâm Hựu sáng lên, vội đi ra ngoài.

"Tôi đi xem."

Lập tức, mọi người đều muốn đi theo.

Lâm Hựu ghét bỏ nhìn mọi người: "Chen chúc hả, tôi và Túy Túy đi nhìn trước, đám người mấy người mục tiêu quá lớn rồi."

Mọi người: "...."

Không thể phản bác.

Không lâu sau, Chu Túy Túy và Lâm Hựu đến toilet, chẳng qua người không còn ở đó nữa rồi. Cô nghĩ nghĩ, quay đầu nhìn về chỗ khác, đột nhiên kéo tay áo Chu Túy Túy nói: "Bên kia thì sao, thấy không?"

Lâm Hựu vuốt cằm đánh giá, lẩm bẩm: "Nếu như thật sự đứng cùng một người đàn ông, vậy người đàn ông kia chắc cũng không tồi, đẹp hơn nam diễn viên đợt trước chúng ta nhìn thấy, người đàn ông này nhìn rất mạnh mẽ, dáng người không tồi...."

Chu Túy Túy nhìn theo, vừa thấy, cả người ngây ngẩn. Sườn mặt của người đàn ông kia, hóa thành tro cô vẫn nhận ra.

Giống như là nhận ra tầm mắt của hai người, Thẩm Nam nhạy bén xoay người lại, khi nhìn thấy Chu Túy Túy thì nhíu mày, lập tức chạy về phía hai người.

"Đệt...." Lâm Hựu kéo tay Chu Túy Túy, "Chạy mau."

Chu Túy Túy ngẩng đầu nhìn về phía Thẩm Nam, hoàn toàn không dao động.

"Túy Túy?"

Thẩm Nam lúc này đã chạy đến trước mặt hai người.

"Sao ở đây?" Thẩm Nam rũ mắt, thấp giọng hỏi cô.

Chu Túy Túy ừ một tiếng, mặt không đổi sắc, hất hất cằm: "Sao anh lại ở chỗ này?"