( wechat cũng tương tự như zalo ở việt nam vậy, khi đăng ảnh, người khác bình luận thì sẽ chỉ có người kết bạn với nhau mới có thể đọc được bình luận, bạn nào có sử dụng wechat sẽ rõ nha).
Đột nhiên di động đang yên tĩnh lại thông báo tin nhắn đến, cô mấp máy đôi môi tái nhợt một chút rồi mở ra xem, tin nhắn đến là một trong những người bạn biết cô và anh, cô ấy thắc mắc về việc anh công khai bạn gái trong bình luận lúc nãy, cô ấy hỏi cô, sự việc có thật hay không, cô ấy nghĩ hai người sẽ đến được với nhau, cô ấy hỏi cô tại sao anh lại không chọn cô,....
Cô ấy là một trong những người bạn biết cô yêu anh.
Từ Oa im lặng, chỉ nhắn lại rằng cô cũng không biết.
Hỏi cô tại sao, cô biết trả lời như thế nào đây~.
Cô càng ngày cang gầy, cả người đều xanh xao, quần áo lúc trước mặt vừa người bây giờ lại vô vùng rộng, mẹ cô có lúc cũng nhìn cô, chắc bà đã biết được cái gì rồi, cô biết bà phát hiện ra cô thất thường.
Có một lần mẹ hỏi cô, mà...cô im lặng, bà chỉ thở dài rồi cái gì cũng không hỏi nữa.
Nhưng từ đó trở đi, mỗi tối đều đem thức ăn vào phòng cho cô.
Từ Oa nghĩ, có lẽ cô sẽ vượt qua được đoạn tình cảm này, tuy là rất khó nhưng cô phải cố gắng quên cho bằng được....
Cô nghĩ cô rất ngu ngốc...
Buổi hẹn gặp mặt của anh cũng đã đến, tối hôm đó, cô bất đắc dĩ phải đánh cho mình một lớp kem che khuyết điểm, giấu đi khuôn mặt tiều tụy này, đánh xong, lại phát hiện hóa ra còn rất sớm, cô lại thêm một chút son môi và kẻ chân mày đậm thêm một chút, tô một ít má hồng.
Trước mặt anh, cô phải giả vờ rằng mình sống rất tốt.
Nhưng mà bây giờ cô gầy quá, không thấy vẻ mũm mĩm như xưa, chỉ là cô không xấu, bây giờ góc cạnh rõ ràng lại hiện lên vẻ đẹp cao lãnh.
Từ Oa đến điểm hẹn, nơi này là một nhà hàng hải sản, anh và bạn gái đã đến từ lâu, vừa thấy cô, anh vội vã phất tay ra hiệu ý chỉ ở bên này.
Cô cười khổ, nhanh chóng đi đến, cô muốn xem thử bạn gái của anh như thế nào, càng đến gần, cô không ngờ anh lại nhìn cô chằm chằm.
" Oa Tử, hôm nay cậu đẹp quá, nhưng mà sao lại gầy như vậy ".
Anh nhíu mày, trước mặt anh cô cũng chỉ trưng ra vẻ mặt nhàn nhạt.
" ...... tớ giảm cân ".
Anh có lẽ vẫn còn muốn trách móc thì người bên cạnh khẽ kéo anh một chút, anh im lặng.
Lúc này cô mới chính diện nhìn rõ bạn gái anh.
Cô ấy cũng nhìn cô cười:" chào bạn, mình là bạn gái của anh ấy".
Từ Oa như bị đá đông cứng người, tứ chi lạnh lẽo đến đáng sợ, hai tay đổ đầy mồ hôi.
Haha...
Cô muốn bật cười, cười thật lớn.
Vì sao, vì sao bạn gái của anh lại có 7 phần tương tự giống hệt cô.....
Vì sao từ trước đến nay cô không biết có người giống mình đến như vậy.
Bạn gái của anh, giống như một bản sao của cô.
Vì sao anh lại chọn cô ấy, nếu đã giống cô, vì sao anh lại không chọn cô.
Anh thấy cô thất thần, cũng tươi cười nói:" Từ Oa à, có lẽ cậu cũng nhạc nhiên đi, Văn Nguyệt có phần giống như cậu, lúc đầu tớ gặp cô ấy cũng rất ngạc nhiên ".
Cô lại muốn cười....
Buổi tối hôm đó, tuy một bàn đầy món ngon nhưng mà cô nhai chỉ giống như nhai sáp, hoàn toàn nhạt nhẽo.
Cô gắp được hai miếng thì ngừng ăn, dạ dày lúc này biểu tình dữ dội, đau thắt lại làm cô toát mồ hôi, cô nhíu mày, bỏ đũa xuống nói với anh rằng cô muốn trở về.
Anh thấy được cô nhăn mày liền nghĩ cô đang khó chịu, mới nói để anh đưa cô về.... cô gái bên cạnh anh khẽ cứn người cắn khóe môi như thể muốn khóc nhìn anh, nhưng anh lại không phát hiện ra mà chỉ nhìn cô.
Anh không để ý nhưng cô lại thấy được, cô không rõ mình đang có cảm xúc gì, nhìn thấy cô ấy dùng khuôn mặt giống cô để làm ra biểu cảm này, cô thật muốn cười lạnh.
Cô lắc đầu thẳng thừng từ chối.
" Dương Không, cậu bây giờ đã có bạn gái, cậu không nên như thế nữa, tớ lớn rồi, tớ không sao, về nhà ngủ một chút là khỏe thôi.... hai người ăn uống vui vẻ nhé ".
" còn có... rất vui được gặp cô ".
Từ Oa mỉm cười rồi bước ra khỏi nhà hàng.
Cô bắt taxi trở về nhà.
Buổi tối hôm đó, Dương Không đến nhà cô, cô mơ màng bị mẹ gọi dậy, uể oải xỏ dép xuống dưới nhà.
" đã khuya rồi, cậu đến tìm tớ có chuyện gì?".
Anh nhìn cô.
"....cậu mấy hôm nay hơi là lạ ".
Cô chỉ cười chứ không nói.
" Oa Tử, cậu có chuyện gì giấu tớ sao?, tớ phát hiện cậu thường xuyên tránh tớ, không còn như lúc trước nữa ".
Cô nhìn nơi xa xăm.
"... vậy sao?".
" đúng là như vậy ".
Từ Oa nhìn anh:" cậu đã có bạn gái rồi, chúng ta như lúc trước....bây giờ thì không hợp".
Lúc trước chỉ cần mỏi chân thì anh liền cõng cô, ngày mưa, trên đường có vực nước xâu, anh liền ôm cô bước qua, hai người uống chung một ly nước....
Anh nghĩ bây giờ còn hợp sao?.
" tớ muốn ngủ, cậu cũng về đi ".
Anh mấp máy môi:" vậy.... tớ về đây, chúc cậu ngủ ngon ".
Cô cười cười.
Từ Oa bước vào nhà, việc đầu tiên là tìm ba mẹ nói với họ một chuyện mà cô đã suy nghĩ từ rất lâu, bây giờ mới có quyết định.
Cô nhìn hai người.
" ba, mẹ, con muốn đi du học ".
Hai người lúc ấy đã ngạc nhiên nhìn cô, mẹ cô im lặng một chút rồi nói:" con đã suy nghĩ kỹ chưa?".
Cô gật đầu.
Ba cô khẽ ôm vai mẹ:" con bé đã quyết định thì cứ thế đi ".
----------------
10 ngày sau cô xuất ngoại, lúc đó cô cũng chỉ gửi cho anh một tin nhắn tạm biệt rồi lên máy bay.
Chắc anh cũng không quan tâm đâu, gửi nhiều hay gửi ít cũng đều như nhau thôi, cô đáng lẽ chỉ nên gửi cho anh lời tạm biệt... nhưng lại không kìm được gửi tin nhắn thứ hai cho anh dặn anh giữ gìn sức khỏe.
Cô cứ thế lẳng lặng mà rời đi, đến vài năm sau, chắc chắn anh cũng đã cưới vợ rồi....
Tim lại đau quá, Từ Oa ngồi kế bên cửa sổ máy bay, vừa vặn nhìn ra ngoài, những đám mây cứ thể thụt lùi phía sau, bị máy bay bỏ lại chỉ biết đứng nhìn...
Tình yêu của tôi.... tạm biệt.
Người tôi yêu.... tạm biệt.
---------------HOÀN TOÀN VĂN-----------
Di Hoàn Nguyệt.