Lấy xe ra khỏi khuôn viên, lần này tính là trùng hợp nữa xem... cậu ấy đang nghe điện thoại, tôi vừa ra sát cậu ấy thì cậu ấy cũng cúp nó, lấy xe chạy ở phía sau tôi.
Ôi mẹ ơi~ tuy tôi bình tĩnh chạy xe nhưng mà trong lòng đã sớm bùng nổ rồi, đẹp trai quá~ cậu ấy chạy xe phân khối lớn vô cùng đồ sộ, xin thứ lỗi là tôi không biết rõ nó là hãng gì, nếu hỏi bạn của tôi thì có lẽ nó sẽ biết đó, còn tôi thì chịu, trong mắt tôi chỉ có hai dạng, ngầu và không ngầu mà thôi, xe mà cậu ấy chạy ngầu lắm luôn ý.
Càng ngày càng thích, càng ngày càng thấy người ta hoàn mĩ, cũng càng ngày càng nhận ra được vấn đề, càng thấy rõ tôi rất giống một con cóc ghẻ, không chỉ muốn ăn thịt thiên nga mà còn trèo cao nữa.
Yêu đương với một đứa con nít như tôi, ai mà muốn chứ... tệ quá đi~
Cậu ấy vừa ra khỏi cổng trường thì nhanh chóng chạy ngang qua tôi, khi cậu ấy chạy đi thì tim tôi cũng chạy theo cậu ấy luôn rồi.
Tôi làm như vậy là mất liêm sỉ lắm hả? Mọi người nói xem?.
Giang Thiếu gia, cậu nói đi?.
Buổi tối đó tôi lên nhóm, trò chuyện với bọn nó vài câu, cũng có ý vừa đùa rằng nếu tôi theo đuổi cậu ta thì thế nào, thật ngạc nhiên là ai cũng ủng hộ, một con bé bạn tôi cũng nói là:" được đó, theo đuổi đi".
Ha ha, cảm ơn bạn, tôi biết nhưng con bạn của cô không dám, không đủ nghị lực và tự tin biết không hả...
Tôi đây còn không dám tò mò xem trang mạng xã hội của cậu ấy nữa, bởi vì tôi sợ rằng tôi sẽ thấy những điều làm tôi đau lòng.
Như thế thì sao, tôi nghĩ là tôi sẽ giữ kín nó thôi, cậu ấy quá sáng, sáng đến mức tôi không dám chạm tay đến.
Quay lại... quay lại...
Khi đó con bạn của toi còn nói, nếu tôi và cậu ấy về một nhà thì sẽ tạo nên một dạng hỗn hợp chất lỏng.
Hì~ tôi bật cười, bởi vì biệt danh của tôi và cậu ấy nên mới như thế, một người là slime, một người là công tử bột.
Tôi hơi hồi hộp cho lần thuyết trình ngày mai, bình thường tôi vô cùng có tự tin đúng trước đám đông, nhưng mà bây giờ thì khác, tôi đang đứng trước crush đó, tôi không biết làm gì nữa.
Tôi nhất định phải là người thuyết trình, bởi vì bạn nhận nhiệm vụ này hôm đó nghỉ học, mọi người trong nhóm thì người bị cảm, người đau họng, trùng hợp ghê, chỉ còn có một mình tôi.
Không sao, tôi sẽ ghánh luôn phần của mọi người.... và bây giờ tôi đang học nội dung đây... số tôi khổ quá đi~
Sau ngày mai thì sẽ có một buổi kiểm tra giữa kỳ nữa, nội dung là chiếu video xây dựng tình huống, mà tôi lại là nhân vật xéo sắc nhất trong tất cả các diễn viên nha, không biết chiếu lên rồi thì cậu ấy sẽ cố cảm nghĩ gì nữa.
Tôi nhận vai là một bé gái 7 tuổi cực kỳ phá phách, trong video tôi thật sự nổi loạn, làm những động tác mà bạn tôi khi xem tôi quay cũng phải ngã lăn ra cười.
Tôi cũng cố lắm, nhưng tôi cố kìm lại ý cười mà gắng sức hoàn thành vai diễn, ôi trời~ khoảng khắc đó nó vô cùng khó khăn.
Tạo hình có hơi cute nhé, trên đầu có hai nhúm tóc hồ lô, đeo thêm một cái túi thú nhồi bông khủng long, chạy nhảy khắp video, tôi chính là người edit và ghép nhạc, tôi đã bật cười rất nhiều lần.
Tôi hối hận rồi, viết như thế thì tôi sẽ không nhận vai này... vai diễn của tôi từ đầu đến cuối đều có mặt, cứ ngốc ngốc, mặt mũi của tôi ơi~ hài hước nhất là khi tôi nói dối, vẻ mặt cứ mờ mịt không rõ, ha ha.
Tôi có hỏi con bạn ở xa của tôi rằng tạo hình của tôi như vậy đủ thu hút người ta chưa, nó cười lớn, bảo là... tôi như con nít, làm sao mà gây ấn tượng được.
Huhu... không thể sao?.
Có thể gây chú ý với cậu ấy bằng sự phá phách được không?.
Ngày mai tôi sẽ ra nhật ký mới, hy vọng nó sẽ suôn sẻ^^.