Thượng Tướng, Đêm Nay Đừng Lên Giường

Chương 67: Không mập, em có thai.

Cô biết nếu cô kiên quyết không nói thì A cũng sẽ không hỏi nữa, nhưng mà A lại để chuyện đó trong lòng, anh sẽ không nói ra, cô cũng không muốn A phải ấp ủ những điều mờ ám trái với sự thật rồi lại suy nghĩ viển vong, cô đành quyết định nói thật cho anh biết:" A anh yêu em không?".

" có, tôi yêu em". A không chớp mắt đã nói.

".... dạo này em mập lên, rất xấu, chúng ta không làm được không?". Cô nói xong im lặng chờ đợi câu trả lời của A, anh đè trên người cô không đáp mà chỉ lẳng lặng nhìn cô, chân mày giãn ra, ánh mắt rất sâu thẳm.

" Mộc Di, em có biết vì sao bụng của em lại lớn không?".

Cô lắc đầu:" em nghĩ là nguyên nhân tháng này em đã lười vận động....". Cô hiện lên quyết tâm cao độ:" không được, em nhất định phải lấy lại được vòng eo thon thả".

Anh lắc đầu cười cười:" Ngốc, không phải. Em chính là đang mang thai con của chúng ta".

" cái gì?". cô trợn mắt, quá đỗi kinh ngạc, anh nói trong bụng cô.... mang thai.... là thật hay giả?.

" thật ra tôi đã sớm biết, chỉ là chờ xem em có phát hiện ra hay không thôi".

Anh không sợ cô làm những điều gì tổn hại đến thai nhi, bởi vì anh luôn theo sát bên cô, sẽ không để cô gặp nguy hiểm.

Mộc Di đứng hình mấy giây, sau đó mới phục hồi lại, mặt ngờ nghệch ra, nguyên nhân bụng của cô là trở nên mập mập như thế là chính là như thế này....

Hóa không phải là mập tròn, cô trước đó còn trách dáng bụng mặc quần áo để lộ hình dáng không đẹp tí nào, hóa ra là cô mang thai, vậy mà cô vẫn không biết, đến hai lần vẫn không biết.

" không sao đâu, đừng căng thẳng nữa, chúng ta tiếp tục làʍ t̠ìиɦ...".

Lần này cô cật lực phản đối anh:"không được, Em đang mang thai, sẽ ảnh hưởng đến đứa bé, chúng ta không thể làm".

A lại cười thoải mái:" Mộc Di, em không biết thai nhi của người thú mạnh mẽ đến cỡ nào sao?".

Lại một chuyện mà cô không hề biết được phơi bày, trên thế giới nhiều cái ngạc nhiên làm cô không thể nào đỡ nổi, Ví dụ như bây giờ...

Anh đang cởi đồ, bắt đầu tận hưởng cuộc sống tuần trăng mật ngọt ngào, có lẽ như anh đã tính trước, Nếu tổn hại đến đứa bé trong bụng thì anh sẽ không làm như thế, cô luôn tin tưởng anh.

A hôn từ cằm cô xuống vai, sau đó gặm nhẹ trên cánh xương quai xanh, đôi tay như lửa đốt di chuyển khắp cơ thể làm cho cô mê loạn.

Muốn cô như thế nào cũng không đủ, mỗi ngày đều phải ngắm nhìn cô mới có thể an tâm, xa cô một chút là cảm thấy nhớ, Cảm thấy bất an, vị trí trong tim anh đã lấp trọn bóng hình của cô.

Đêm nay là đêm trăng, không cần ai phải hiểu, chỉ hai người ở bên nhau là đủ, Còn đứa bé đang hình thành trong bụng thì cứ việc ngủ ngon đi.

Khung cảnh ảo mộng, người yêu ngay bên cạnh, Mộc Di hạnh phúc ngủ một giấc thật ngon, buổi sáng lại được ăn món đặc sản mà tinh cầu này có được là món cá vảy tím với nhiều loại rau ở đây, tạo nên một hương vị tự nhiên mà không kém phần đặc sắc.

Mùi thơm đặc biệt, cô bị mùi thơm hấp dẫn đến tỉnh ngủ, nhanh chóng bò xuống giường.

Mộc Di mang thai nhưng có một điều kiện vô cùng tốt, chính là cô không hề bị ốm nghén hay có những biểu hiện quá kích nào dành cho người mẹ, trong khi mang thai nếu có biểu hiện nhiều thì đó là bụng to lên và ăn nhiều.

Mấy biểu hiện này rất tốt, anh ngồi sát bên cạnh, không chịu được dáng vẻ ngồi lắc lư của cô, anh kiên quyết ôm cô lên đùi mình, đôi tay làm việc hết công suất, lấy một cái nĩa sạch gạt xương cá ra cho cô.

Phần thịt cá màu trắng tinh được đặt lại ở một cái nĩa khác cho cô, Mộc Di vui vẻ ăn hít mắt.

Hai người ăn sáng xong thì có người máy chuyên phụ trách đi đến dọn dẹp.

Trước tiên là tham quan khung cảnh ở đây, giữa trưa hai người trở về ngâm suối nước nóng, A không cho cô ngâm lâu, chỉ vài phút rồi ôm cô lên với lý do mang thai hạn chế được bao nhiêu thì sẽ tốt bấy nhiêu, cắt đứt vui vẻ của cô.

Mọi người cũng biết hai người đi du lịch riêng, trong thời gian này không một ai quấy rầy, anh không để cô vất vả, công việc ở đây đều do anh ôm làm hết.

Buổi tối, hai người ôm nhau ngắm trăng, mặt trăng ở đây khác với ở tinh cầu, mỗi một hành tinh đều có ánh trăng riêng của nó. Hình dạng vẫn rất quy cũ, cũng là hình cầu, chỉ là nơi màu tím.

Cô nhìn nó, trong đầu tưởng tượng đến một cảnh tượng, liên tưởng giống như mỗi một tin cầu sẽ y hệt một công chúa, thường sẽ luôn có một kỵ sĩ đi theo để bảo vệ.

Cô lẳng lặng nhìn A, anh hiện tại chính là kỵ sĩ trong cuộc đời cô nha.

" anh thích con trai hay con gái?".

A dửng dưng, kiên nhẫn đáp lời cô:" đều được, dù con trai hay con gái vẫn là con của chúng ta".

" Ừ, sau này nếu là con gái. Chúng ta sẽ yêu thương đó như một công chúa".

" Còn nếu là một bé trai, thì em cũng sẽ...".

A cắt ngang lời cô:" Mộc Di, bé trai luôn phải mạnh mẽ hơn bé gái, ngay từ đầu bé trai của tộc người thú sinh ra liền có trách nhiệm của riêng mình. Không thể nào chiều chuộng nó như bé gái được".

Cô biết nhưng mà A thiên vị quá đi.

" Chúng ta không thể chiều chuộng nó sao?".

A lắc đầu:" yêu thương thì có rất nhiều cách để giải bày, không cần phải dùng cách thức chiều chuộng như con gái, chúng ta yêu thương nó thì phải dạy cho nó cách mạnh mẽ".

Câu bật cười:" được rồi, nghe theo lời anh".

Có lẽ cách thức yêu thương của hai người rất khác biệt, nhưng mà A cũng là một người cha, cũng có lòng yêu thương con cái không phải sao ?.

Như thế đối với cô là đủ rồi.