Thượng Tướng, Đêm Nay Đừng Lên Giường

Chương 51: Anh bị thương.

A đang mắc kẹt giữa người máy, bao nhiêu phát súng bắn vào người bọn nó cũng không đủ làm tụi nó dừng lại, ngã xuống rồi cứ tiếp tục đứng lên.

A lần này như đã nổi giận, anh nhắm một hướng, sau đó dùng một phát súng bắn vào làm vỡ hết con chip và não bộ của người máy,  đến bây giờ mới khiến bọn nó tê liệt.

Còn cô, trong lúc A đang đánh thì cũng chớp nhanh thời cơ này, cô trèo lên một cái bàn thí nghiệm lấy thanh sắt xuống.

Nó tuy nhỏ nhưng lại rất nặng, khi cô cầm nó cũng có chút lảo đảo, rất vững chắc, hy vọng có thể sử dụng.

Cô thử tiến tới, khi đánh vào một người máy đứng gần, hộp sọ kim loại của nó liền bị cô đánh vỡ tan tành, thật tốt, tuy hơi nặng tay nhưng sử dụng rất tốt, Mộc Di càng đánh càng hăng.

Lớp người máy ngã xuống ngày càng nhiều. Dường như hai người đang giành được lợi thế, người máy đầu não thấy vậy thì hơi nóng nảy, nó càng ngày càng gào to, tiếp đến cũng nhảy vào chiến đấu.

A bên này vừa đỡ đòn tấn công của nó bên kia lại diệt đám người máy chen ngang vào, không có chỗ nào rảnh tay. Cô diệt xong đám vây quanh trước mặt thì nhảy vào phụ giúp anh. Lúc này A mới có thể chuyên tâm đấu lại với người máy đầu não.

A tránh né từng cái công kích của nó, anh cũng trả cho nó lại vài phát đạn mà nó đã bắn ra trước đó làm cho bộ giáp quanh người nó thủng một lỗ lớn.

Lại đánh, A cũng bị ghim một phát đạn vào chân. Nhưng anh không nói, cũng không lên tiếng. Đến khi cô thấy máu chảy ra từ người anh thì mới biết là anh bị thương.

Cô diệt xong tốp này thì phía ngoài cửa lại có một tốp khác tiến vào làm cho cô không thể nào đến gần anh được.

Cô nắm chặt cây giá đỡ nhìn tụi nó, vị trí vừa dọn khi nãy lại đông nghẹt như cũ, cũng không thể mãi như thế này được.

Cô xoay người nhìn xung quanh, phía bên kia có đèn tín hiệu nhấp nháy, Mộc Di liền hiểu ra sơ hở nằm ở đâu.

Cô giương cao cây gậy, từ bên góc bên phải đập hết một hàng người máy dài, chừa ra một con đường để chen đến vị trí điều khiển phía ngược lại.

Tiếng kim loại ma sát nhau, âm thanh những mảnh thép rơi xuống sàn, dội lại những tiếng rất chói tai. Cô đã tìm ra một đường máu đến sát vị trí điều khiể.

Bên này, người máy đầu não đang chiến đấu với A thấy được động tĩnh của cô thì không bình tĩnh được nữa, nó lùi lại không có ý muốn chiến đấu với A nữa mà tính toán đi đến ngăn cản cô, đó là một cơ quan mật quan trọng.

A làm sao cho nó có cơ hội lùi bước được chứ, trong lúc nó muốn lùi bước, anh liền thuận thế tiến lên đánh úp, nó bắt buộc phải đỡ đòn của anh, không thể nào đi được.

Mộc Di thành công đi đến vị trí điều khiển, Ngay lập tức muốn tìm ra được nút đóng mở cửa phòng, cô có ý muốn chặn người máy lần thứ 3 tiến vào.

Nó có sẵn một bộ máy kích hoạt. Cô nhìn mà rợn người, tốp này hết sẽ có một tốp khác chuẩn bị tiến vào.

Cô nhìn một hàng nút, nhìn thấy những ký hiệu lạ liền do dự, cô không biết ấn ở đâu, nếu lỡ như cô ấn vài nút phá hủy thì cô và anh sẽ bị chôn vùi, còn nếu không ấn thì....

Mộc Di không thể cho chuyện đó xảy ra được, cô ngay lập tức ấn vào cái nút màu đỏ, ngay lập tức còi tín hiệu vang lên in ổi, Cô ấn sai. Làm lại một lần nữa, lần này cô chọn một cái nút màu xanh lớn hơn, cô quyết tâm ấn xuống.

Cô đang đặt cược tính mạng của bản thân, thật quá nguy hiểm.

Đợt này thành công, cửa điều khiển đóng lại. Mộc Di thở phào nhẹ nhõm, cô cũng không có thời gian mà nghỉ ngơi, cô quay người lại tiếp tục xử lý người máy.

Mộc Di không phát hiện ra trong đám người máy này có một người máy đặc biệt. Trong lúc cô đang đang đánh thì nó lặng lẽ tốc biểna phía sau cô, lợi dụng trong lúc cô không thấy mà bắn một phát đạn vào vai cô.

Mộc Di bất ngờ bị bắn. Cô bị đau mà nhíu mày, tay trái thả gậy dịch người về phía trước né tránh nó. Ánh mắt lại hướng về phía A thấy anh không chú ý đến bên này liền thở phào nhẹ nhõm.

Đau đớn này là cái gì, anh bị thương nhưng không lấy một tiếng than vãn hay một cái nhíu mày. Mà cô thì sợ cái gì chứ? Cô biết mình không bằng anh nhưng cô vẫn cố gắng.

Mộc Di bỏ qua cảm giác đau đớn, cô lại tiếp tục vung gậy đánh một phát, người máy khi nãy bắn lén cô không biết đã trốn vào đâu. Cô chỉ còn biết đề cao cảnh giác.

Máu cứ theo động tác của cô mà chảy ra. Cô cũng vì mất máu mà bị choáng, vừa bị đau.

Phải cố gắng phải diệt sạch hết bọn chúng thì người dân đế quốc mới có cuộc sống ấm no. Cô phải cố.

Nhóm người ở bốn phía khác nhau đã dọn xong người máy, lúc này liều chạy đến, đứng trước cánh cửa bị đóng chặt, không biết phải làm cái gì.

Cô đánh xong một lượt thì ngoảnh đầu nhìn màn hình, thấy bọn họ đứng trước cửa, cô nhanh chóng chạy đến ấn nút mở cửa cho bọn bọn họ.