Trắng Trợn Táo Bạo

Chương 25: Hẹn Hò

Cùng tồn tại dưới một bầu trời, nhưng văn phòng Lâm Sơ Huỳnh còn muốn tinh xảo hơn, nắng chiều màu cam đỏ ngược lại càng tăng thêm vẻ đẹp, người ngồi ở chỗ đó cũng thành khung cảnh đẹp đẽ nhất.

Đàn ông mới bóc tem đều thế này hết ư?

Lâm Sơ Huỳnh không thể nào ngăn cấm sự nghi hoặc này, dù sao người chọn địa điểm hẹn hò ở nhà, suy nghĩ chắc chắn không đơn giản chút nào.

Còn đích thân thử hở??

“Không cần hẹn hò ở nhà đâu.” Lâm Sơ Huỳnh lên tiếng nói “Phải ra ngoài ăn, nếu không em tự đi một mình.”

“Em quyết định là được.” Lục Yến Lâm không phản đối.

Lấm Sơ Huỳnh cảm thấy anh đây là đang mặc kệ cô, chỉ hừ hừ hai tiếng, cũng nghĩ ra sẽ đi ăn tối ở đâu.

“Vậy chọn Ngọc Thực Quán đi.”

“Được.”

Chờ sau khi kết thúc cuộc gọi, Lục Yến Lâm mới khép văn kiện lại.

Chỉ là lúc này, di động anh lại vang lên, là Lục Nghiêu gửi tin nhắn qua, từ sau lần ăn cơm ở nhà, mỗi ngày Lục Nghiêu chỉ thăm hỏi một chút, nói ít hơn lúc bình thường không biết lớn nhỏ rất nhiều.

Lục Yến Lâm tùy tay click mở.

Lục Nghiêu: [ Chú hai ơi! ]

Lục Nghiêu: [ Khụ khụ, tân hôn đến giờ chú khỏe không? ]

Câu hỏi này có chút khó hiểu nhưng Lục Yến Lâm hiểu rõ tính tình cháu trai mình, nhàn nhạt trả lời: [ Con muốn nói gì. ]

Bên đây Lục Nghiêu nhìn bốn chữ lãnh đạm này càng thêm chắc chắn chuyện Lâm Sơ Huỳnh oán giận với anh ta là thật.

Anh ta lướt lướt lên trên, đối thoại bên trong khung chat của mình với chú hai đều cực kỳ ngắn gọn xúc tích, quan hệ của họ đã như thế, mấy chuyện khác còn cần tưởng tượng nữa sao?

Vì thế anh ta gửi hai bài lời khuyên của công chúng đã chuẩn bị sẵn qua.

Lúc Lục Yến Lâm mở ra lần nữa liền nhìn thấy hai cái liên kết.

Lục Nghiêu: [ Liên kết: Muốn hôn nhân mỹ mãn phải chú ý 10 điều này! ]

Lục Nghiêu: [ Liên kết: Điều gì quyết định hôn nhân có hạnh phúc hay không? ]

Lục Nghiêu suy nghĩ rất đơn giản tuy văn chương trong lời khuyên của công chúng thoạt nhìn chẳng ra gì, nhưng chắc vẫn có chút đạo lý.

Quan trọng nhất là cái thứ hai, có nhắc tới sự nhiệt tình và lãng mạng.

Anh ta sợ chú hai nhận ra mục đích của mình nên dùng cái thứ nhất để che dấu một chút, cái này hẳn có chỗ dùng được.

Lục Yến Lâm thần sắc bình tĩnh mở đường liên kết, đọc nội dung từ trên xuống dưới một lượt, bài văn không chỉ có chữ, còn có cả ảnh minh họa.

Sau khi xem xong, anh lại bình tĩnh mà tắt điện thoại.

Trợ lý Trần đứng phía trước đang định nói chuyện, vừa nhấc đầu lên thấy biểu tình này của ông chủ nhà mình, liền biết ngay chắc chắn có vấn đề.

Nhưng anh ấy lại không biết Lục Yến Lâm xem cái gì.

Xe dừng bên ngoài Giải Trí Thiên Nghệ.

Khác với cao ốc của Hoa Thịnh, Giải Trí Thiên Nghệ càng thời thượng hơn, bên ngoài có ảnh lớn của một số nghệ sĩ, ngẫu nhiên sẽ có nữ sinh nghỉ chân trên đường lấy điện thoại ra quay chụp.

Cũng có người chờ ở ven đường, muốn nhìn thấy thần tượng của mình.

Lục Yến Lâm hạ cửa sổ xuống liền thấy được Lâm Sơ Huỳnh từ trong ánh chiều tà của hoàng hôn đi tới, kính râm đeo trên mũi, tóc dài lượn sóng bay lên theo từng chuyển động.

Nhất cử nhất động đều rung động lòng người.

Sau khi Lâm Sơ Huỳnh lên xe, tâm trạng vô cùng tốt, đây chính là lần hẹn hò đầu tiên, tuy rằng chỉ là ra ngoài ăn một bữa cơm chiều mà thôi.

Cô xem mấy cầu vồng thí trên Weibo trước.

Cách lần xem trước của cô mới qua nửa tiếng nhưng lượng bình luận và chuyển phát đã tăng lên mấy vạn, sắp vọt lên 50 vạn.

Lâm Sơ Huỳnh cảm thấy hoạt động này cũng là một cơ hội tuyên truyền tốt cho công ty, đúng lúc Giải Trí Thiên Nghệ cần tuyên truyền một chút.

Sau khi Giang Tuyết Danh rời khỏi, nữ minh tinh tiếp nhận địa vị của cô ta cũng đang được bồi dưỡng, bước kế tiếp chính là nâng một diễn viên khác lên…..

Lâm Sơ Huỳnh tính toán vài phút, chóp mũi khi thì nhăn lại, lúc lại giãn ra, Lục Yến Lâm nhìn nhìn cảm thấy đáng yêu vô cùng.

Cảm giác được ánh mắt, cô xoay đầu qua thấy Lục Yến Lâm cũng đang nhìn mình.

Lâm Sơ Huỳnh nhếch khóe môi “Chú hai đang nhìn gì đó?”

Đã biết còn cố hỏi.

Mày Lục Yến Lâm không động một cái, giống như vô tình hỏi “Hôm nay em gặp Lục Nghiêu à?”

Lâm Sơ Huỳnh thuận miệng trả lời “Cái này thì không có, chỉ là liên lạc chút thôi, cậu ta có vé triển lãm tranh hỏi em có muốn đi không. Sao thế anh?”

Lục Yến Lâm nói “Không có gì.”

Lâm Sơ Huynh à một tiếng, nghe thì giống như không có gì thật, nhưng cứ cảm thấy không đúng chỗ nào đó.

Cô có cảm giác Lục Nghiêu lại gây họa nữa rồi.

-.- -.- -.- -.- -.- -.- -.- -.-

Chuyện buổi chiều xảy ra không bao lâu, Thẩm Minh Tước đã bị gọi đi chụp ảnh mới, sau đó gửi cho Trình thị và Hoa Thịnh.

Nếu mọi chuyện đã lộ ra ngoài, giấu diếm nữa cũng không có gì tốt. Vốn dĩ họ định tuyên truyền sau nhưng bây giờ cũng không phải là không thể.

Chỉ là ai cũng không nghĩ tới official weibo của Giải Trí Thiên Nghệ sẽ đăng bài như thế này.

Đã vậy ngay cả tập đoàn Hoa Thịnh cũng tăng giá theo.

Đây là có ý gì chứ?

Diễn đàn đã sớm nổ tung, tất cả đều nghị luận về chuyện này.

[ Không thể hiểu nổi thú vui của người có tiền mà. ]

[ Thanh thế to như vậy làm tôi càng tò mò lão bản mới của Giải Trí Thiên Nghệ rổt cuộc là dạng người gì. ]

[ Đẹp là được, mấy người có thấy qua nữ lão bản nào đẹp vậy chưa? ]

[ Nói cũng đúng, giá trị nhan sắc cao như Lục tổng Hoa Thịnh vẫn rất hiếm. ]

[ Dù sao tôi cũng cúi đầu trước tiền tài ba ba rồi, triệu tập năng lượng suốt đời của tôi, hy vọng có thể trúng giải! ]

Đến cuối cùng, tất cả câu trả lời dưới chủ đề đều là “Cầu trúng thưởng”.

Mà trên Weibo cũng có sự thay đổi.

Official weibo Trình thị dẫn đầu làm sáng tỏ: [ Việc người phát ngôn cho làng du lịch chỉ mới xác định vào sáng hôm nay, chúng tôi rất yêu thích Tước Tước @Thẩm Minh Tước. Ngoài ra, chúng tôi chưa bao giờ tiếp xúc với nữ minh tinh nào đó, mời ngưng bịa đặt. ]

Kèm theo là ảnh chụp mới nhất của Thẩm Minh Tước.

Nhiêu đó còn chưa xong.

Không bao lâu sau, có dân mạng phát hiện bài đầu trên official weibo tập đoàn Hoa Thịnh đổi thành bài chuyển phát rút thăm trúng thưởng của Weibo Giải Trí Thiên Nghệ, Weibo mới còn lại là chuyển phát Weibo của Trình thị.

Tuy caption chỉ có ba chữ “Nhìn cũng biết”, nhưng một bài này thôi đã trực tiếp đẩy chuyện người phát ngôn lên.

[ Hai official weibo lớn vả thẳng mặt! ]

[ Có để ý tới cách dùng từ không? Chưa bao giờ tiếp xúc với người nào đó? Cái người nào đó chắc là Trương Cẩm Tú nhỉ?? ]

[ Cho nên từ đầu tới đuôi chỉ có mình Trương Cẩm Tú ý da^ʍ nói người ta đã chọn cô ta làm người phát ngôn thôi sao? ]

[ Không phải nói ban đầu chuyện này được người trong vòng phơi ra sao, tôi nghi người trong vòng này đều bị Trương Cẩm Tú lừa hết rồi…..]

[ Mời fans của Trương Cẩm Tú ra đây coi cho kỹ, đây là do chính chủ xác nhận đó, gà rừng chui từ góc xó xỉnh ra ngưng ảo tưởng đê! ]

Một tập đoàn đương nhiên không thể nào nói láo, nhất là mấy chữ “Chưa bao giờ tiếp xúc” này có thể nói là thái độ cực kì rõ ràng.

Tất cả lời nói trước kia của Trương Cẩm Tú đều là giả?

Quần chúng ăn dưa thích nhất là xem vả mặt, đặc biệt bởi vì Weibo lúc trước của Trương Cẩm Tú khiến hai công ty và Thẩm Minh Tước bị không ít bình luận mắng chửi, bây giờ trực tiếp bị nghiệp quật thẳng mặt luôn.

Thẩm Minh Tước cũng chuyển phát Weibo này.

Tuy danh tiếng hiện giờ của cô ấy không tốt lắm, nhưng vẫn có fans.

Có một ít fans couple trước kia ở lại, một ít fans nhan sắc, chẳng qua số lượng rất ít, lần này bị áp chế.

Tất cả mấy người này đều xoay người.

Các fans đau lòng không chịu được, Tước Tước của họ thật xui xẻo, vất vả lắm mới có được một cái đại ngôn còn bị ăn vạ, nhiệt độ đều bị người ta hút hết rồi.

[ Có mình tôi chú ý tới Trình thị gọi Thẩm Minh Tước là Tước Tước thôi sao, đằng sau cái Weibo này là ai chỉ đạo vậy? ]

[ Dùng nick name này với người phát ngôn không phải rất binh thường hả? ]

[ Tìm bạn gái cũ làm đại ngôn sản nghiệp của mình, thật đúng là không hiểu nổi, rõ ràng đã ầm ĩ tới không thoải mái như vậy. ]

[ Tước Tước….. Cái xưng hô này lâu lắm không được nghe rồi, tôi nhớ rõ lúc trước khi tổng tài Trình thị công khai có phải gọi như thế hay không? ]

Bình luận này vừa lên, phỏng vấn năm đó lại bị đào ra.

Dù cách đây đã lâu, giá trị nhan sắc của Thẩm Minh Tước trong phỏng vấn chưa từng thay đổi, nhưng khí chất đúng thật là đã thay đổi rất nhiều.

Diễn đàn cũng đang xem diễn.

Weibo trước của Trương Cẩm Tú lập tức bị lôi ra phân tích, cư dân mạng sôi nổi cảm khái đây đúng là tiêu chuẩn lên tiếng của bạch liên hoa mà.

Không nhắc chữ nào tới đại ngôn, nhưng lại dính đến đại ngôn.

Nếu không phải do fans, có khả năng cô ta cũng không thảm tới mức này.

Sau đó có dân mạng chú ý tới, nửa tiếng sau, Weibo bo này bị Trương Cẩm Tú xóa bỏ, toàn bộ hành trình năm tháng yên bình y như chưa gì xảy ra.

Thái độ như thế của cô ta cơ bản đã chứng thực đây là sự thật.

Cư dân mạng bị cô ta lừa đều không nhịn được vào Weibo cô ta thảo phạt, bài viết đầu vốn dĩ là ảnh tự chụp lại bị người qua đường nhiệt tình trào phúng chiếm cứ.

Lập tức bị mắng lên mười vạn bình luận.

Lần đầu tiên Trương Cẩm Tú đυ.ng phải chuyện như này, cả người hoảng loạn, đi qua đi lại trong nhà “Tôi đã xóa Weibo rồi, bọn họ còn mắng gì nữa chứ.”

Cô ta trực tiếp quăng cái nồi này cho fans của mình.

Nếu không phải bọn họ cứ làm ầm ĩ chuyện này lên, bây giờ cô ta cũng sẽ không rơi vào hoàn cảnh như vậy, không phải nói Thẩm Minh Tước làm thế thân cho Trình tổng sao, tại sao còn để cô ấy làm người phát ngôn?

Trương Cẩm Tú thật sự không hiểu được.

Bóng đêm ngoài cửa sổ đã buông xuống, mà Weibo cô ta vẫn là chiến trường khói lửa, cuối cùng cô ta chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi cho người liên hệ với Thẩm Minh Tước.

Giờ phút này trên hot seach Weibo Giải Trí Thiên Nghệ đã chiếm hết nửa giang sơn, nhất là rút thăm trúng thưởng cầu vồng thí vẻ đẹp của lão bản mới.

Thẩm Minh Tước ở ký túc xá cũng nhẹ nhàng thở ra.

Chẳng qua khi nhận được tin nhắn người ta gửi qua, nao nao “Trương Cẩm Tú muốn nói chuyện với tôi, có cái gì tốt mà nói chứ?”

Người đại diện nói “Nói việc này với công ty một tiếng đã.”

Thẩm Minh Tước gật gật đầu, lại nhịn không được sùng bái nói “Lâm tổng thật lợi hại, cái đại ngôn như thế cũng có thể cho tôi.”

Người đại diện nghĩ thầm đương nhiên lợi hại rồi.

Người trong công ty ai mà không biết sau lưng Lâm tổng là Lâm gia chứ, mà Lâm gia và Lục gia là thế giao, không chừng chỉ cần nói một câu thôi.

=.= =.= =.= =.= =.= =.= =.=

Ngọc Thực Quán là nhà hàng tại gia mới mở tại Thịnh thành.

Có điều có chỗ giống với phim truyền hình, mỗi ngày chỉ tiếp 50 bàn khách, trong nhà hàng trang trí không ít ngọc thạch, dưới ánh đèn, xinh đẹp vô cùng.

Bởi vì chỉ có hai người nên Lâm Sơ Huỳnh đặt cái bàn không quá lớn, chỗ ngồi đối diện gần, có thể chia thức ăn cho nhau.

Nói thật, biết Lục Yến Lâm đã được một thời gian mà cô còn chưa biết Lục Yến Lâm thích ăn gì, cảm giác cái gì cũng không kén.

Cho nên lúc ăn, Lâm Sơ Huỳnh tập trung chú ý.

Lục Yến Lâm vừa nhấc đũa lên liền nhận được ánh mắt của người đối diện, bộ dạng hình như rất tò mò, anh hỏi “Nhìn gì vậy?”

Lâm Sơ Huỳnh ăn ngay nói thật “Chú hai, anh có ghét đồ ăn gì không?”

Lục Yến Lâm dùng khăn ướt xoa xoa miệng, sau đó mới trả lời “Không có.”

Lâm Sơ Huỳnh chu chu môi, cảm thấy chắc chắn không phải vậy, ai mà chẳng có đồ ăn yêu thích và chán ghét chứ.

Qua một lát, cô hỏi “Buổi tối xem phim không anh?”

“Rạp chiếu phim?”

“Không phải, xem ở nhà.”

Lâm Sơ Huỳnh chớp chớp mắt, tựa hồ đang nhắc tới đề nghị “Về nhà hẹn hò” chạng vạng hôm nay của anh.

Lục Yến Lâm rũ mắt “Được.”

Không biết anh nghĩ tới cái gì, ánh mắt sâu kín xẹt qua gò má trắng tinh như ngọc của Lâm Sơ Huỳnh rồi chợt thu hồi.

Sau khi rời Ngọc Thực Quán, hai người về thẳng Hoa Đình Thủy Ngạn.

Nửa đường nhận được điện thoại của Kiều Quả “Lão bản, Thẩm tiểu thư nói, Trương Cẩm Tú hy vọng được gặp mặt nói chuyện với cô ấy.”

“Gặp mặt làm gì?”

Lâm Sơ Huỳnh hỏi lại, mở cửa sổ xe.

Gió nhẹ thổi vào, làm tóc bay lên, ngẫu nhiên chạm vào người Lục Yến Lâm, mang theo một mùi hương nhè nhẹ.

“Không chỉ như thế, Trương Cẩm Tú còn nói đã chọn được địa điểm tốt, Thẩm tiểu thư đến là được.”

“Nói cô ta không cần diễn nữa.” Lâm Sơ Huỳnh híp mắt “Cô ta muốn gặp là gặp được sao, muốn nói chuyện thì bảo cô ta tự đến đây, không biết bốn chữ an tĩnh như gà hay gì?”

Sau khi cắt đứt điện thoại, trong xe yên tĩnh lại.

Lâm Sơ Huỳnh bỗng nhiên phát hiện cái gì, quay đầu nhìn về phía Lục Yến Lâm, lộ ra một nụ cười hoàn mỹ “Chú hai, vừa nãy anh….”

“Cái gì cũng không nghe?” Lục Yến Lâm thấp giọng nói.

“...”

Khuôn mặt nhỏ Lâm Sơ Huỳnh nhăn lại, nói gì thì nói bị nhìn thấy một mặt dũng mãnh nhanh nhẹn như vậy của mình cô vẫn hơi không tự nhiên.

Cô lâm vào rối rắm.

Lục Yến Lâm lại cảm thấy Lâm Sơ Huỳnh như thế thật sinh động, cuối cùng vẫn nhịn xuống xúc động muốn niết mặt cô, nhắm mắt lại chợp mắt.

Ngủ nhanh vậy à?

Lâm Sơ Huỳnh hoàn hồn từ giữa rối rắm ngẩng đầu, hơi nghi hoặc, không cảm thấy không thích hợp, dù sao hôm nay Hoa Thịnh cũng có rất nhiều việc.

Mệt mỏi cũng là bình thường.

Lâm Sơ Huỳnh ghé sát vào nhìn Lục Yến Lâm.

Không biết gen của Lục gia gia thế nào mà ngũ quan anh đặc biệt thâm thúy, mũi cao thẳng, lông mi cũng khá dài.

Lâm Sơ Huỳnh lấy cái gương nhỏ ra nhìn nhìn lông mi mình, cảm giác lông mi của mình dài hơn xíu mới yên lòng.

Cô cất gương vào, tầm mắt nhìn từ trán xuống, đến trên hầu kết nhô lên.

Tối hôm qua cô có cắn một chút tại đây, lúc sáng còn có thể nhìn thấy dấu răng, bây giờ dấu vết đã phai.

Lâm Sơ Huỳnh cười tít mắt, duỗi tay nhẹ nhàng chạm vào.

Không biết có phải do cô đυ.ng vào hay không, Lục Yến Lâm đột nhiên mở bừng mắt, liền thấy đôi con ngươi trong trẻo kia đang nhìn mình.

Lục Yến Lâm bắt được cổ tay cô, suy tư một chút tính ám chỉ của động tác này, hỏi “Chờ không kịp hửm?”

Anh lại nghĩ tới hai bài viết Lục Nghiêu gửi, lời trong lời ngoài như đang ám chỉ anh không đủ nhiệt tình?

Khi nói chuyện hầu kết lăn lộn trên dưới.

“.…. Rồi sao?”

Lâm Sơ Huỳnh thực sự mờ mịt vài giây.

Chờ sau khi phản ứng lại, lỗ tai cô hơi đỏ lên, nhưng lại không chịu cam lòng yếu thế ưỡn ưỡn ngực.

Tay Lâm Sơ Huỳnh dứt khoát thuận thế ôm Lục Yến Lâm, mặt mày sáng rỡ, vô cùng hợp tình hợp lý “Đúng đó, em chờ không kịp.”

“Chú hai, anh phải làm sao bây giờ?” Cô hỏi.

❤️