Câu này được nói ra rất nhẹ nhàng, nhưng phân lượng lại không nhẹ chút nào.
Sau khi kết hôn sống chung?
Muốn cái gì?
Tự mình lấy?
Lục Yến Lâm đây là đang ám chỉ với cô sao?
Nháy mắt trong đầu Lâm Sơ Huỳnh lòng vòng mấy câu “Người đàn ông này đang trêu mình à” “Cẩu nam nhân đúng là như vậy” “Mình bị trêu chọc ư”.
Cô biết bề ngoài cẩu nam nhân này nhìn rất cấm dục, nhưng thực tế bên trong lại là một bộ dạng khác.
“Tự mình lấy.” Lâm Sơ Huỳnh lặp lại.
“Ừm.” Lục Yến Lâm nhàn nhạt trả lời.
Lâm Sơ Huỳnh đánh giá anh từ trên xuống dưới mấy lần, xác định vừa nãy chính là anh nói không sai.
Bộ kết hôn còn được buff thêm hư hỏng à?
Trưa nay dùng bữa ở Lâm gia.
Sắc mặt Lâm Sơ Huỳnh đã trở lại như thường, cùng Lục Yến Lâm xuống xe, thời điểm sắp đến cửa nhà, cô nghĩ có nên tay trong tay đi lên hay không.
Sau đó liền thấy tên đàn ông kia nghi hoặc nhìn cô.
Lâm Sơ Huỳnh “…”
Đồ cẩu nam nhân tự vào luôn đi!
Lâm Tồn đang đợi ở phòng khách, nhìn thấy chỉ có mình cô đi vào, hỏi “Yến Lâm đâu? Không phải nói về cùng nhau à?”
“Ở phía sau.”
“Hai đứa đã kết hôn rồi, nên sửa tính tình lại, đừng nói chuyện như thế nữa.” Lâm Tồn lại phát huy bản chất dong dài của mình.
“Con không sửa được.” Lâm Sơ Huỳnh không chút khách khí “Hơn hai chục năm rồi ba còn không thích ứng được, xem ra là tâm lý của ba không vững rồi.”
“...”
Được rồi, tâm lý ông không vững.
Lâm Tồn không nói lại đứa con gái này, dù sao thì trước giờ ông cũng chưa thắng lần nào, có chuyển biến tốt phải biết thu lại, miễn cho lại bị dỗi nữa.
Ông mới vừa hỏi xong, Lục Yến Lâm đã vào tới.
“Ba.”
Nghe xưng hô như vậy, Lâm Tồn cùng Lâm Sơ Huỳnh đều nhất trí nhìn qua.
Lục Yến Lâm y như người ngoài cuộc, nếu không phải chỉ có ba người họ ở dưới lầu, phỏng chừng hai người còn cho rằng người nói câu đó không phải là anh.
Lâm Sơ Huỳnh hoài nghi mà nhìn, kêu tự nhiên vậy luôn?
Lâm Tồn càng giật mình hơn.
Lúc trước ông còn thiết tha nghĩ tới khi mình thành ba vợ của Lục Yến Lâm sẽ chói lọi cỡ nào, tới lúc anh gọi ba thật, ông vẫn chưa kịp phản ứng.
Đúng là tâm lí mình không ổn thật rồi.
“Mau vào đi con, lập tức dọn cơm lên.” Lâm Tồn hồi thần lại, cười tủm tỉm tiếp đón nói, ông thề phải bảo vệ tôn nghiêm ba vợ của mình.
Ông đi vào phòng ăn.
Lúc này Lâm Sơ Huỳnh mới quay đầu lại nói “Chú kêu cũng thuận miệng quá đó chứ?”
Lục Yến Lâm cũng nhìn cô “Có vấn đề gì sao?”
“Không có.” Lâm Sơ Huỳnh mở to mắt, hỏi “Tối nay đi nhà chú, tôi cũng phải kêu như vậy hả?”
“Em cảm thấy thế nào?” Lục Yến Lâm thấp giọng.
“Tôi cảm thấy phải.”
Nói thật, đột nhiên phải gọi người khác một tiếng ba rất kỳ lạ, nhất là lúc trước cô toàn giống Lục Nghiêu, gọi Lục gia gia.
Lâm Sơ Huỳnh cân nhắc một chút, nói không chừng Lục gia gia sẽ rất cao hứng vì mình trẻ lại một bối phận nữa ấy chứ.
Trên bàn cơm, Lâm Tồn hỏi “Tuy ba hỏi có hơi không tốt lắm, nhưng khi nào hai đứa chuẩn bị dọn vào nhà tân hôn?”
Lần trước bàn bạc là để cho hai người họ ở Hoa Đình Thủy Ngạn.
Chỗ đó nằm dưới trướng Hoa Thịnh, ban đầu Lâm Tồn đã tự chuẩn bị một căn hộ, vẫn luôn dưới danh nghĩa của Lâm Sơ Huỳnh, chẳng qua Lục gia đã nói như vậy, ông cũng không kiên trì.
Lục Yến Lâm gật đầu “Đêm nay ạ.”
Anh nhìn mắt Lâm Sơ Huỳnh.
Lâm Sơ Huỳnh nở một nụ cười giả dối với anh.
Nhà tân hôn được trang trí theo sở thích của Lâm Sơ Huỳnh, đặc biệt nhất vẫn là phòng để quần áo được mở rộng gấp đôi, chiếm không ít diện tích.
Bất quá Lâm Sơ Huỳnh rất hài lòng.
Khi cô sống một mình, phòng giữ quần áo bày rất nhiều đồ, tủ đồ xa xỉ đã rất đầy, cô còn ghét bỏ nó không đủ lớn.
Nhà cưới đại khái là sẽ ở luôn, tất nhiên phải thiết kế theo sở thích của mình rồi.
Lúc ấy khi Lâm Tồn biết được chuyện này, chỉ cảm thấy con gái mình quá khó hầu hạ, nhưng ở đó ông thật sự không có quyền đưa ra ý kiến, đương nhiên ông cũng không dám.
Nếu không cô con gái thích làm đẹp này sẽ trở mặt với ông mất.
Sau khi cơm nước xong, Lâm Tồn muốn nói chuyện với Lâm Sơ Huỳnh.
Lâm Sơ Huỳnh rất ít khi vào thư phòng nhà mình, cô là đứa con duy nhất của Lâm gia, lúc còn nhỏ vô cùng được nuông chiều, trời đất bao la cô là lớn nhất.
Tuy rằng bây giờ vẫn thế.
Khi đó thư phòng mặc cô ra vào, bây giờ thì lớn rồi, thời gian ở nhà cũng không nhiều, nên không cần nói đến chuyện vào thư phòng làm gì.
Chuyện hai cha con nói với nhau cũng không gì đặc biệt.
Lâm Tồn nghiêm túc lên “Sơ Huỳnh, kết hôn xong không thể tùy hứng như trước nữa, không thể ở trong nhà mình, tuy Lục gia với nhà chúng ta có quan hệ tốt.”
Lâm Sơ Huỳnh lại không đồng ý với quan điểm của ông “Sớm nên biết trước lúc kết hôn, nếu không chịu đựng được, vậy ly hôn là được rồi.”
Lâm Tồn cạn lời “……… Ai mà vừa mới kết hôn xong đã ly hôn chứ??”
Lâm Sơ Huỳnh vi diệu chớp mắt “Ba, chuyện này không phải do ba mở đầu sao, con chỉ nói theo ba thôi mà.”
“Thôi, nói với con cũng vô ích, dù sao ba chỉ có một đứa con gái như vậy, còn thể làm được gì bây giờ.” Lâm Tồn có chút đau đầu.
Lúc trước ông kết hôn với Tô Tân Huệ đã nói rõ ràng, đây là tiền đề kết hôn, đối với mọi chuyện của Lâm gia, ông là người rõ nhất so với bất kì ai.
“Ba giác ngộ của ba cũng không thấp đâu, thật đáng khen.” Lâm Sơ Huỳnh cổ vũ một câu, cười tươi với ông.
“...”
Tâm tình Lâm Sơ Huỳnh nãy giờ rất tốt.
Khi đứng trên cầu thang cô có thể nhìn thấy thân ảnh Lục Yến Lâm, ngồi ở sô pha, vô cùng đứng đắn, lưng thẳng băng.
Thật không thể tưởng tượng được cô vậy mà kết hôn với anh.
Trước kia Lâm Sơ Huỳnh phiền nhất là giáo viên quản lý cô, ngay cả Chủ Nhiệm Giáo Dục cũng quản không nổi, bây giờ lại kết hôn với người đàn ông toàn thân viết đầy chữ “Nghiêm cẩn”.
Thật vi diệu.
$.$ $.$ $.$ $.$ $.$ $.$ $.$
Từ khi tin Lục Yến Lâm đính hôn truyền ra, trên mạng không ngừng có những tin đồn nhảm nhí, có rất nhiều suy đoán về đối tượng đính hôn với anh.
Nhưng một tiếng gió cũng không lọt ra, nhóm paparazzi càng không cần nói tới, căn bản bọn họ không dám đi chụp gì, lỡ như quăng mất chén cơm của mình đi luôn thì biết làm sao.
Cho nên “Lục phu nhân” vẫn là một bí ẩn.
Tuy không được đưa ra ánh sáng, nhưng không thể hiện cư dân mạng không hứng thú.
Tổng giám đốc Lục Yến Lâm của tập đoàn Hoa Thịnh trẻ tuổi đầy hứa hẹn, lúc nào cũng chiếm cứ vị trí đầu trong danh sách những người giàu nhất một cách chặt chẽ, một người như vậy thường là trung tâm của đề tài.
Trên diễn đàn cũng thường xuyên được thảo luận.
[ Có mấy người đọc truyện cổ tích quá nhiều rồi, cô bé lọ lem gả vào nhà giàu cũng phải xem là loại nhà giàu nào đã, sao có thể dễ dàng vào Lục gia được? ]
[ Lầu trên…… Cô bé cũng có thân phận là quý tộc đấy nhá. ]
[ So với cô bé lọ lem, ngược lại tôi cảm thấy có khả năng là nữ minh tinh hơn, không phải có rất nhiều minh tinh gả vào hào môn ư. ]
[ Trong nước vẫn khá ít, tôi nghĩ là bạch phú mỹ mới đúng. ]
[ Aizz... theo tôi thì chính là người trong ảnh xem thời trang lần trước á, Lục tổng ngồi cùng với Lâm Sơ Huỳnh, rất xứng đôi phải không? ]
[ Đúng đó, like cho bà một cái nè. ]
[ Vị trí Lục phu nhân này không biết cô tiểu thư nào có thể xứng đây? ]
[ Không phải chỉ là chỗ ngồi được xếp gần nhau à, thật là được đằng chân lân đằng đầu mà, đừng ảo tưởng được làm bà Lục nữa, chờ kiếp sau đi. ]
[ Cp mình theo không được tự mê muội hay gì? ]
“Cậu thấy chủ đề này chưa?” Bạn thân Tô Nhụy đột nhiên gửi qua “Má nó, hai người này xứng đôi ghê!”
“Chuyện này không thể nào?”
Tô Nhụy cơ hồ buột miệng thốt ra.
Quan hệ của Lục gia và Lâm gia cô ta có biết, hơn nữa lúc trước Lục Yến Lâm cũng có tới Lâm gia mấy lần, nhưng đều vào thư phòng nói chuyện với Lâm Tồn.
Sao Lâm Sơ Huỳnh có thể kết hôn với Lục Yến Lâm được chứ?
Tô Nhụy cảm thấy không có khả năng, nói Lâm Sơ Huỳnh với Lục Nghiêu còn tin được, dù sao cũng cùng tuổi cùng thế hệ, Lâm Sơ Huỳnh còn phải gọi Lục Yến Lâm là chú hai nữa đấy.
Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng cô ta lại cảm thấy có chỗ nào đó sai sai.
“Đương nhiên mình biết là không có khả năng, bà Lục chắc chắn là một bạch phú mỹ liên hôn.” Bạn thân phồng mặt nói “Chỉ là hy vọng càng xinh đẹp càng tốt.”
“...” Tô Nhụy không biết nói gì tiếp.
Chủ đề này giáng một đòn rất mạnh vào cô ta, nhân lúc hôm nay không có tiết, cô ta dứt khoát xách túi về Lâm gia.
Lúc đến biệt thự, Tô Nhụy còn đang nói chuyện với bạn thân mình, bởi vì còn ở bên ngoài, di động mở loa ngoài.
Lâm Sơ Huỳnh đang uống trà trong phòng khách, bỗng dưng nghe thấy từ cửa truyền đến một âm thanh….
“.…… Thật ra mình cũng bỏ một phiếu rồi, tuy người đó là nhân vật rất tầm cỡ nhưng chúng ta đều rất thành thật mà, ai mà không muốn trở thành bà Lục chứ?”
“Bà Lục gì?” Tô Nhụy vừa nói xong, quay người qua liền thấy được Lâm Sơ Huỳnh đang ngồi trong phòng khách.
Cô ta lập tức đứng hình.
Tầm mắt Lâm Sơ Huỳnh dừng trên người Tô Nhụy.
Chuyện cô kết hôn với Lục Yến Lâm, Tô Tân Huệ cũng được biết, nhưng Tô Tân Huệ không nói ra ngoài, biết lúc này không nên ở Lâm gia, nên bà ta dứt khoát ra ngoài du lịch.
Mà ngày thường Tô Nhụy phải đi học, rất khó gặp.
Nhìn thấy Lâm Sơ Huỳnh, Tô Nhụy mới đột nhiên phản ứng lại.
Bà Lục là vợ của Lục Yến Lâm?
Trước nay Tô Nhụy ở trường học không dám nói mẹ mình gả vào nhà ai, nhưng cũng ngầm phong phanh là một nhà giàu có.
Đến nỗi Lục gia, Tô Nhụy càng không dám nói có biết.
Nên bình thường khi nói chuyện với cô bạn thân là fans của Lục Yến Lâm, đôi khi cô ta rất muốn nói nhưng rồi lại thôi.
Tô Nhụy sợ lại bị Lâm Sơ Huỳnh giận, lọ mọ lên lầu.
Sao đột nhiên lại sợ cô như vậy?
Lâm Sơ Huỳnh hơi khó hiểu, sờ sờ mặt mình, hôm nay trang dung của cô cực kì hoàn mỹ, đến Lục Yến Lâm cũng khen xinh đẹp mà.
Thật không hiểu nổi.
Lâm Sơ Huỳnh lại nghĩ tới ba chữ Lục phu nhân.
Thật sự là thân phận bây giờ của cô làm cô không khống chế được để ý tới cái danh này, vừa lúc âm thanh trong điện thoại truyền ra cũng làm cô tò mò nội dung cuộc nói chuyện.
Đúng lúc Lục Yến Lâm còn đang nói chuyện với Lâm Tồn, cô không có gì làm, dứt khoát lấy điện thoại ra tìm mấy chữ “Bỏ phiếu Lục phu nhân” này.
Rất nhanh đã có câu trả lời nhảy ra.
Một bài đăng do Weibo có mấy trăm vạn fans đăng lên được mấy vạn like đặt ngay đầu, còn mang theo vài đề tài….
“Bạn hâm mộ người nào bên dưới nhất?”
Lâm Sơ Huỳnh nhìn xuống, bản thân bác chủ này có mấy trăm vạn fans, hơn nữa tổ chức bỏ phiếu, nhiệt độ lập tức nóng lên.
Đề tài này trực tiếp lên hot seach.
Trong danh sách bỏ phiếu liệt kê bốn người, tất cả đều có tên họ đầy đủ, duy chỉ có một người cuối cùng là đặc biệt nhất, đề ba chữ.
Lục phu nhân.
Người từ đầu tới cuối vẫn chưa được đưa ra sáng.
Nhưng phiếu bầu của người đó lại khủng khϊếp nhất, trực tiếp vọt lên đứng đầu, còn bỏ xa hạng nhì gần mười vạn phiếu.
Mình được hâm mộ vậy sao?
Lâm Sơ Huỳnh xuống xem bình luận.
[ Lục tổng không hề có tai tiếng, lớn lên bên ngoài vừa đẹp trai bên trong lại nhiều tiền nữa, không hâm mộ bà Lục thì hâm mộ ai giờ? ]
[ Bà Lục khiêm tốn như vậy, tôi là gái còn thích nữa là. ]
[ So với mấy cái đó tôi chỉ muốn biết, rốt cuộc cô bé lọ lem gả vào nhà giàu hay là công chúa liên hôn thôi, vậy lòng tôi mới có chút cân bằng được. ]
[ Toan toan, có tiền có sắc. ]
[ Quả nhiên có nhiều người y chang tui, đều hâm mộ bà Lục muốn chớt. ]
[ Lỡ như ly hôn thì sao….. Tuy tôi cảm thấy không có khả năng, huhu tôi cũng muốn làm bà Lục!! ]
Ly hôn là chuyện không thể nào.
Mới vừa kết hôn sao có thể ly hôn được?!
Lâm Sơ Huỳnh cũng bầu cho Weibo này một phiếu, Weibo cũng tự động like xong chuyển tới trên trang chủ Weibo của cô.
Giống như một hòn đá nhỏ quăng vào biển rộng.
Đang nghĩ ngợi, trên cầu thang truyền đến tiến bước chân.
Lâm Tồn nhìn cô con gái xinh đẹp của mình, nói “Hôm nay hai đứa cũng bận, ba không lãng phí thời gian của hai đứa.”
Lục Yến Lâm gật đầu “Vâng.”
Thời điểm lên xe, anh phát hiện ra Lâm Sơ Huỳnh yên tĩnh lạ thường, yên tới mức không ăn nhập gì với bộ dạng sinh động bình thường của cô.
Lục Yến Lâm hỏi “Đang nghĩ gì vậy?”
Lâm Sơ Huỳnh hồi phục tinh thần “Chú hai, nếu tôi làm một cuộc bỏ phiếu chủ đề là, ai sẽ trở thành người đàn ông của Lâm Sơ Huỳnh tôi, chú nói xem, sẽ có rất nhiều người hâm mộ sao?”
Lục Yến Lâm: ???
Trợ lý Trần ngồi phía trước cảm thấy lỗ tai mình sắp điếc luôn rồi, sao Lâm đại tiểu thư có thể bình tĩnh nói mấy chuyện này trước mặt ông chủ vậy.
Lục Yến Lâm xác định bản thân không nghe lầm, anh suy tư một chút, trả lời “Em đã kết hôn.”
Cuối cùng, anh còn thấy không đủ.
Lục Yến Lâm nghiêng đầu, nói thêm một câu “Làm ơn dừng ngay cái ý tưởng kỳ lạ này đi, Lục phu nhân.”
Anh chậm rãi nói ra ba chữ cuối.
Lục phu nhân.
Lục phu nhân.
Lâm Sơ Huỳnh lặp lại trên đầu lưỡi mình hai lần.
Rõ ràng lúc trước khi trợ lý Trần gọi phu nhân, cô cũng đâu thấy có vấn đề gì, thậm chí còn cảm thấy kêu như thế làm mình già đi nữa.
Nhưng tới lượt Lục Yến Lâm nói, trước mắt cô như có pháo hoa bắn ra, lập tức nổ tung.
Lỗ tai Lâm Sơ Huỳnh lại bắt đầu tê dại.
Cô còn đang lén niết vành tai mình, liền nghe thấy âm điệu không chút gợn sóng bên cạnh “Còn một vấn đề nữa.”
“Vấn đề gì?”
Thấy Lâm Sơ Huỳnh nhìn anh, Lục Yến Lâm rũ mắt.
Tầm mắt anh bất động thanh sắc dời từ khuôn mặt trắng như bạch ngọc đột nhiên xẹt qua lỗ tai nhiễm sắc đỏ, ánh mắt sâu lại.
“Lục phu nhân, em nên sửa miệng rồi.”
Vấn đề này suýt chút nữa Lâm Sơ Huỳnh đã quên luôn.
Lúc trước nói ra, chẳng qua là bị cô lừa cho qua, không ngờ Lục Yến Lâm vẫn nhớ chuyện này, thật là cố chấp mà.
“Chú cảm thấy chú hai không dễ nghe hả?” Khi cô cười trong mắt lóe lên chút ánh sáng nhỏ, khóe môi nhếch lên “Chú hai.”
Lâm Sơ Huỳnh lại cố ý kêu một tiếng.
Mày Lục Yến Lâm hơi nhăn lại, thanh sắc lãnh đạm nói ra lại làm cho cả không khí trong xe thay đổi theo…..
“Anh không muốn đêm nay còn nghe được cái xưng hô này.”
“...?”
Lâm Sơ Huỳnh hoài nghi anh đang bẻ lái sang chuyện khác, nhưng cô không có chứng cứ gì hết.
Trên mặt người đàn ông đầy ưu nhã, lời nói ra lại khiến người khác mặt đỏ tai hồng “Còn muốn lúc nào cũng bị nhắc nhở, chú với cháu gái họ hàng gần không được kết hôn à.”