Hạo Hiên nhìn đồng hồ.
" Thôi nào... Nhất Bác... sắp họp rồi "
" Nhưng còn... A Chiến "
" Em không sao... anh mau đi đi. Có Kế Dương ở đây chơi với em mà "
" Đúng vậy... có em ở đây lo gì? "
" Bởi vì có em nên anh mới lo đấy "
" Anh thật sự là rất quá đáng luôn "
Nhất Bác và Hạo Hiên tạm biệt hai bảo bối rồi đi đến cuộc họp. Do đây là cuộc họp quan trọng nên bắt buộc Nhất Bác phải đến tham dự.
Hai lão công đi rồi, ở đây chỉ còn lại hai bé con mà thôi. Kế Dương đang lo luyên thuyên nói chuyện thì cánh cửa mở ra. Là Sơ Niệm và Uyển Du... hai ả đang mặc đồ bác sĩ... cười thâm hiểm.
" Ohh... Đi hết rồi sao? Xem thử còn ai đến cứu tụi mày nữa? "
Tiêu Chiến nhìn hai ả, đột nhiên hình ảnh hôm đó xuất hiện lại trong đầu cậu, làm cậu bắt đầu hoảng sợ, run rẩy. Uyển Du đi lại toan kéo Tiêu Chiến thì bị Kế Dương gạc ả ra, tức giận.
" Mày đang làm cái quái gì vậy hả? "
" Sơ Niệm... giao cho mày "
Sơ Niệm kéo Kế Dương ra, tát Kế Dương thật mạnh.
" Có lẽ tao nên gϊếŧ chết mày từ lâu rồi. Vì sự xuất hiện của mày nên anh Hạo Hiên mới không chú ý đến tao... anh ấy là của tao mới đúng "
Sơ Niệm bóp cổ Kế Dương rất mạnh, ả ta và Uyển Du từ nhỏ đã phải trải qua các khóa huấn luyện khắc nghiệt của nhà Âu Dương nên ả ta và Uyển Du sức mạnh hơn Tiêu Chiến và Kế Dương rất nhiều. Hai bé con vốn không phải là đối thủ của hai ả.
Còn Uyển Du thì xử lí Tiêu Chiến... đối với ả ta thì đây là chuyện nhỏ, huống chi Tiêu Chiến hiện giờ đang yếu nên việc này đối với Uyển Du thì quá dễ dàng rồi.
Tiêu Chiến sợ hãi nhìn ả ta... miệng cũng... không nói được lời nào nữa. Thâm tâm đang cầu cứu...
" Nhất Bác... cứu em... em... rất sợ "
Sơ Niệm bóp cổ Kế Dương rất mạnh, bóp đến độ Kế Dương sắp đứt đi hơi thở, thở không nổi nữa mà sắp ngất đi. Còn Tiêu Chiến thì đang bị Uyển Du trói và đã bất tỉnh rồi.
Sơ Niệm vẫn cứ cố chấp, trợn to hai mắt, tay dùng lực mạnh rõ là muốn bóp chết Kế Dương mà. Kế Dương vùng vẫy cũng không còn sức nữa... mệt rồi, từ từ buông lỏng người, dần mất đi ý thức. Đến lúc sắp ngất đi thì cảm nhận được ai đó đoạt lấy mình từ tay Sơ Niệm, ôm mình vào lòng... chưa nhìn được mặt thì đã ngất.
" Cô đang làm cái gì vậy hả? Định gϊếŧ người sao? Hai người này là con cờ để chiếm lấy Vương thị và Âu thị nên đừng làm càng "
Sơ Niệm dường như đã nhịn nhục Kế Dương rất lâu, cô ta vẫn chưa nguôi cơn giận.
" Tôi phải gϊếŧ chết nó... "
Tư Hàn nhìn người trong lòng mình. Ánh mắt đang suy nghĩ gì đó.
" Xong việc thì cô muốn làm gì thì làm "
Trao đổi xong họ để Kế Dương và Tiêu Chiến lên xe giường đẩy, trùm mặt cả hai lại, họ cũng đeo khẩu trang vào rồi đẩy giường đi ra. Đem cả hai lên xe rồi đưa đi.
Nhất Bác và Hạo Hiên đang tham gia cuộc họp bên Anh, họ đang tìm đối tác tốt nhất để hợp tác lâu dài với họ. Đến lượt Âu thị lên... lúc mà bản dự án của Âu thị chiếu lên thì Hạo Hiên và Nhất Bác đều bất ngờ... đó chẳng phải là bản dự án phát thảo của họ sao? Tại sao lại...?
Bên tập đoàn Anh phát giác ra... tuy bên Vương thị chưa lên trình bày dự án, nhưng họ cũng đã xem sơ qua dự án của Vương thị nên họ cảm thấy quen mắt, thấy dự án của Âu thị có nét gì đó giống với bản dự án họ đã từng xem qua nên đem so sánh với bản dự án của Vương thị.
Khi đem ra so sánh thì quả nhiên là hai bản giống nhau hoàn toàn, có đều là Vương thị hoàn hảo hơn. Một tập đoàn lớn đứng đầu nước Anh như họ thì không thể nào chấp nhận được sự gian lận này. Không thể nào mà có sự trùng hợp giống nhau đến từng chi tiết nhỏ như vậy. Họ tức giận... phải tìm cho ra là tập đoàn nào đã ăn cắp ý tưởng.
Nhất Bác nhếch mép cười nhạt, có phần chế giễu... cười cợt.
" Âu tổng thấy bản dự án của Vương thị thế nào? Thấy chúng hay chứ? "
" Ý Vương tổng là sao? Đây hoàn toàn là bản dự án của chúng tôi "
" Không phải ăn cắp ý tưởng, mà là lấy luôn toàn bộ bản thảo "
" Bằng chứng đâu? "
" Phía bên dưới mỗi tờ bản thảo tôi đều kí hiệu một dấu chấm nhỏ. Không tin thì cứ xem "
Quả thật như Nhất Bác nói, Âu thị ngay lập tức bị rút quyền tham gia... bây giờ và cả sau này Âu thị đều không có mặt trong danh sách đối tác tiềm năng của tập đoàn Anh.
Kết thúc buổi họp Âu Dương không nhìn lấy Nhất Bác một cái mà chạy về nhà ngay. Tư Hàn đã nói với Âu Dương là cậu ta sẽ lo phần chuẩn bị dự án... hóa ra cái mà hắn nói sẽ chuận bị đây sao? Là đi ăn cắp ý tưởng của Vương thị sao?
Lần này Âu Dương không thể nào mà ngóc đầu dậy trước mặt Nhất Bác được nữa. Âu Dương tức giận chạy về nhưng không thấy Tư Hàn đâu... chỉ thấy Nhược Tịch đang ngồi khóc, mà tại sao Nhược Tịch lại ở đây? Không phải ở Vương gia sao?