"Điều quan trọng nhất là, tôi đã nói trong phần giới thiệu vắn tắt, chúng ta nhận đủ loại hình kinh doanh huyền học tử vi, bây giờ tin nhắn riêng đã bùng nổ rồi, cậu đoán xem muốn làm gì nhiều nhất?"
Cố Ninh đoán mò, "Chúng ta ở bên này, không thể xem phong thủy trong nước được. Là xem bói sao?"
"Sai." Tiểu Sơn nghiêm túc trả lời, "Là nghiệp vụ hời cho chúng ta nhất —— đặt tên cho con cái, hơn nữa các cô ấy đều chỉ đích danh sư huynh đặt. Đến lúc này, đã có hơn mấy ngàn người chuyển tiền cho tôi rồi. Đặt tên giá gốc là mười đô, quy ra tiền Trung Quốc là năm mươi tệ, tôi vừa mới tăng giá lên một trăm rồi..."
Cố Ninh bị chọc cười, dứt khoát ngồi xuống, nhìn Sở Hiên, biểu cảm trên mặt chính là: Anh để mặc cho người ta chụp lén mà, không phải anh mua cổ phần à, bây giờ tự anh dọn dẹp cái cục diện hỗn độn này đi, hơn ngàn cái tên, xem anh chọn tới khi nào thì đi?
Sở Hiên suy nghĩ một chút, hỏi Tiểu Sơn, "Có phần mềm đặt tên không?"
Tiểu Sơn lập tức bộc lộ vẻ mặt "sư huynh, anh đúng là tri kỷ của em", tiện tay mở phần mềm đặt tên ra.
"Cố Ninh, cậu xem sinh thần bát tự của mấy bạn nhỏ rồi nói phương hướng chung, thích cái gì ghét cái gì có kiêng kỵ gì hay không, chúng ta dùng phần mềm đặt tên, sư huynh tự mình chọn một cái, chúng ta làm dây chuyền như thế đi, nhưng mà phần lớn mấy bạn nhỏ còn chưa sinh ra, ngay cả bát tự cũng không cần xem, chỉ cầu may mắn, thì như vậy có quá chậm không?"
Sở Hiên mỉm cười, kéo máy tính xách tay của Tiểu Sơn qua, quay đầu hướng về phía Cố Ninh, ý là bảo cô bắt đầu công việc.
Lời ở trong miệng Cố Ninh bị kéo lại mấy lần, rốt cuộc cũng không nhịn được thấp giọng nói, "Anh bận rộn từ hôm qua đến bây giờ, không ngủ một lát sao?" Anh hầm thịt luộc mì, còn làm xong việc của phòng thí nghiệm, đoán chừng là làm liên tục đến bây giờ.
Sở Hiên nhìn Cố Ninh, trên mặt mang theo nụ cười ôn hòa, nhưng vừa mới mở miệng là làm cho ai cũng kinh ngạc.
"Em quên à? Chiều hôm qua anh đã ngủ với em."
Cố Ninh lúng túng. Nói không hề sai, nhưng mà sao nghe lại sai sai thế này?
Sở Hiên dường như rất hài lòng với biểu cảm của cô, thuận tiện ném thêm một quả mìn, "Vả lại ngày mai là cuối tuần, hai chúng ta có thể ngủ bù cùng nhau."
Tiểu Sơn hắng giọng, giả vờ như không nghe thấy gì, đẩy máy tính tới, mở thông tin của bạn nhỏ đầu tiên cho hai người bọn họ xem.
Làm việc dây chuyền ba người quả thực rất nhanh, nhưng Sở Hiên thường liếc nhìn tên của phần mềm đặt tên, rồi lại tiện tay viết một cái mới bên cạnh, đưa cho Cố Ninh xem, cái tên bản thân anh đặt so với tên của phần mềm thì êm tai hơn nhiều.
Tiểu Sơn nhìn tờ giấy viết tên của Sở Hiên, quan sát cả buổi, đột nhiên cầm điện thoại lên chụp trái chụp phải.
"Cậu làm gì?" Cố Ninh hỏi.
"Tên hay như vậy, đương nhiên phải chụp hình làm kỷ niệm." Tiểu Sơn không giơ điện thoại lên nữa.
Cố Ninh và Sở Hiên còn chưa đặt thêm mấy cái tên, thì Tiểu Sơn ở đối diện lại đắc ý, "Nhìn xem! Bình luận lại bùng nổ!"
Cố Ninh refresh máy tính, phát hiện Tiểu Sơn lại đăng tờ giấy viết đầy tên lên.
Chữ viết của Sở Hiên đẹp từ trước đến giờ, Cố Ninh nhìn nhiều năm đến tê liệt, hoàn toàn không cảm được, nhưng mà người khác lại không nghĩ như vậy.
Lần này thì tốt rồi, bây giờ gần như ai tới đặt tên, cũng yêu cầu viết bằng tay, còn có người chịu bỏ tiền, muốn Sở Hiên tự tay viết tên của mình một lần.
Ba người phân công công việc, Sở Hiên đặt tên, Cố Ninh kiểm tra, Tiểu Sơn phụ trách thu tiền giao hàng, ba người đặt được mấy trăm cái tên trong vòng chưa tới một ngày.
Tiểu Sơn đứng lên cử động eo, cảm khái, "Loại tốc độ kiếm tiền này thật đáng sợ, sư huynh, anh đúng là ông thần tài."
Cố Ninh nghĩ thầm, anh ấy không phải là ông thần tài, cậu mới là.
Bắt đầu từ năm nay Tiểu Sơn sẽ đại vận trong bốn mươi năm tới, vận mệnh cũng cực kỳ vượng, sắp tới sẽ phất nhanh, kiếm được chút tiền này hoàn toàn là chuyện nhỏ.
Quan lớn Tiểu Sơn bây giờ đang biến đá thành vàng, đất bị nhiễm mặn cũng có thể trồng ra cây tiền, đến Ninh Hợp Đường lắc lư, không cần làm gì cả, vì đã có một con mèo gọi tiền tài siêu mạnh rồi.
Mệnh bàn của bản thân Cố Ninh bây giờ loạn thành một mớ, không nhìn thấy gì cả, nhưng đi theo giới siêu giàu Tiểu Sơn này, cho dù không có thịt ăn, thì cũng có thể chia nhau một ít nước dùng đúng không?
Bản thân giới siêu giàu lại hồn nhiên không nhận ra, nhoài người về phía trước màn hình để thương lượng với mọi người, kiếm được một khoản tiền đặt tên không nhỏ.
"Cố Ninh, cậu đến xem cái này." Tiểu Sơn đột ngột dừng lại.
Trong vô số tin nhắn riêng yêu cầu đặt tên, thì lẫn vào một tin nhắn rất đặc biệt.
"Có người nói muốn có số điện thoại của chúng ta, không chịu nói là chuyện gì trong tin nhắn riêng, phải nói chuyện trực tiếp, người này là ai?"
Cố Ninh nhìn qua, một giây tiếp theo đột nhiên hét lên, "Đây không phải là anh Sâm sao?"
Ngay cả Sở Hiên cũng bị tiếng hét của Cố Ninh làm cho ngẩng đầu lên, dùng một biểu cảm giống với Tiểu Sơn nhìn Cố Ninh: Anh Sâm? Ai?
Cố Ninh kích động đến nói năng lộn xộn, "Anh Sâm đó, người của Giải trí Thịnh Thị đó, người đại diện của Hạ Bạch."
Lúc này Tiểu Sơn mới hiểu ra, "Hạ Bạch? Chính là cái người mặt trắng nhỏ gần đây bạo hồng ư?"
Cố Ninh lập tức nổi giận, chuyển sang chế độ công kích, "Mặt trắng nhỏ cái gì? Cậu mới mặt trắng nhỏ, không đúng, cậu phơi đen như vậy, muốn làm mặt trắng nhỏ còn không được nữa. Người ta chỉ trông sạch sẽ gọn gàng hơn một chút, đẹp trai hơn một chút, thì trêu cậu chọc cậu à? Tôi thấy cậu đang ghen tị phải không?" Được rồi. Tiểu Sơn và Sở Hiên trao đổi ánh mắt.
Hạ Bạch là một tiểu sinh nổi tiếng mới ra mắt, đóng một bộ phim chiếu mạng, dựa vào khí chất sạch sẽ mát mẻ trời sinh, mà chiếm được cảm tình của vô số thiếu nữ ở mọi lứa tuổi, trở thành ngôi sao với một cú hit, sau đó lại giành được một bộ đại IP, gần đây đang ở vị trí cao nhất, là tiểu sinh nổi nhất.
Cố Ninh suy nghĩ một chút, rồi cầm điện thoại điên cuồng lục một hồi, "Gần đây Hạ Bạch đang ở bên này, bọn họ ra nước ngoài quay chương trình thực tế mùa thứ hai, tôi thấy cậu ấy chụp hình tự sướиɠ trên máy bay."
"Người đại diện của cậu ta tại sao lại tìm chúng ta?" Tiểu Sơn không hiểu.
"Mau mau mau, cho anh ấy số, nói không chừng là Hạ Bạch có chuyện muốn tìm chúng ta đấy." Cố Ninh thúc giục.
Sở Hiên đã sớm đặt bút trong tay xuống, liếc mắt nhìn Cố Ninh.
Tiểu Sơn gửi câu trả lời chưa tới hai phút, thì điện thoại liền đổ chuông, phía bên kia vậy mà lại là người đại diện của Hạ Bạch anh Sâm.
Tiểu Sơn nói chuyện điện thoại với anh ta một hồi lâu, đều là ừm ừm à à, Cố Ninh ở bên cạnh hoàn toàn không nghe được đang nói cái gì, thật sự muốn giật lấy điện thoại trực tiếp bấm loa ngoài.
Tiểu Sơn thấy cô táy máy tay chân, thì dựa vào chiều cao, né người tránh, cuối cùng đứng thẳng trên ghế, kiên quyết không cho cô nghe, có lẽ là để trả thù cho việc Cố Ninh vừa chửi anh ta đen.
Hai người một người tránh, một người giật, nhảy lên nhảy xuống, cuối cùng cũng kết thúc cuộc gọi.
"Anh Sâm tìm chúng ta có chuyện gì?"
"Nói là bọn họ đang tham gia chương trình thực tế ở Khải Trấn, có chút chuyện kỳ lạ muốn tìm cậu qua xem một chút," Tiểu Sơn hỏi thẳng Sở Hiên, "Nhưng mà sư huynh, em cảm thấy chúng ta vừa mới kiếm được số tiền lớn, ngày mai lại đúng lúc cuối tuần, có thể nghỉ hai ngày mà không cần nhận công việc mới, anh nói sao?"
Sở Hiên tỉnh bơ, "Cũng được."
Tiểu Sơn ném điện thoại lên bàn, "Ba người hai phiếu thông qua, cứ quyết định như vậy đi."
Cố Ninh: "..."
Hai phiếu đấu với một phiếu, cho nên đây là lý do tại sao Tiểu Sơn nói Sở Hiên trở thành cổ đông?
Cánh cửa của Ninh Hợp Đường đột nhiên mở ra, Nguyên Nguyên đeo túi đi vào, mỉm cười chào hỏi một vòng, không bỏ quên ai, "Chị Ninh Ninh, anh Sơn, anh Sở, mọi người đều ở đây à?"
Cố Ninh bắt lấy cánh tay của cô ấy, "Nguyên Nguyên, em có biết Hạ Bạch không?"
"Đương nhiên là biết rồi." Nguyên Nguyên không hiểu.
"Vậy thì em có biết anh Sâm người đại diện của cậu ấy không?"
"Biết, người mập mập đen đen luôn đi theo sau Hạ Bạch." Nguyên Nguyên cũng rất chuyên nghiệp.
Tốt, ánh mắt xác nhận như thần, là người của chúng ta.
Cố Ninh thở phào nhẹ nhõm, "Nghe chị nói này, bây giờ đang bỏ phiếu biểu quyết, Hạ Bạch đang ghi hình chương trình thực tế ở đây, anh Sâm muốn tìm chúng ta đến chương trình thực tế để trừ tà, hai người bọn họ đều nói không đi, hai phiếu đấu với một phiếu của chị, bây giờ tùy thuộc vào em, em có nghĩ mình nên đi không?"
"Đương nhiên là đi!" Hai mắt của Nguyên Nguyên tròn xoe, "Có thể nhìn thấy Hạ Bạch, không đi không phải là ngu sao?"
Cố Ninh cười với Tiểu Sơn và Sở Hiên, "Hai so hai." Tiểu Sơn: "... Nhưng Nguyên Nguyên em ấy..."
Cố Ninh cười híp mắt nhìn về phía Tiểu Sơn, đào cho cậu ta một cái hố thật lớn ở trước mặt, "Nguyên Nguyên cái gì? Cậu muốn nói Nguyên Nguyên không có cổ phần? Lời của Nguyên Nguyên thì không tính sao?"
Tiểu Sơn lập tức nhận ra, nhanh chóng phủ nhận, "Không có không có không có tôi không có!"
"Không có thì tốt." Cố Ninh suy nghĩ một chút, "Vì hai so hai, nên chi bằng như thế này, chúng ta tung đồng xu đi, nếu là số thì đi ngay, là hình thì không đi, thế nào?"
Tiểu Sơn trao đổi ánh mắt với Sở Hiên, Sở Hiên nói, "Tung đồng xu cũng được, nhưng mà phải để Tiểu Sơn làm." Từ nhỏ đến lớn Sở Hiên đã quen với việc Cố Ninh tung đồng xu khi rảnh rỗi, không hề yên tâm với cô.
"Tiểu Sơn thì Tiểu Sơn." Cố Ninh lấy ra một đồng xu từ trong hộp bút trên bàn đưa cho Tiểu Sơn.
Tiểu Sơn xoa xoa tay, một ngón tay đè đồng xu, một tay khác búng ra, đồng xu vàng lập tức xoay tròn trên mặt bàn, xoay một lúc lâu, rồi dần dần chậm lại, lúc sắp nằm xuống mặt hình, thì đột nhiên bằng một cách nào đó, lại lật sang mặt số bên kia.