Sau Khi Phát Sóng Trực Tiếp Nuôi Nhãi Con, Tui Trở Thành Tinh Tế Đệ Nhất Phú Hào

Chương 20: Để tui làm mẫu cho cậu

Editor: wingwy.

===============

Ở giữa phòng khách, một con sói lớn màu xám bạc bốn chân bị trói chặt, nằm trên mặt đất hướng bụng lên trời, giống như một con lợn đợi mổ.

Minh Hữu đau lòng, vài lần muốn cởi trói giúp sói bạc lớn, lại bị Arthur dùng đuôi buột chặt.

Cái đuôi của Arthur giống như dây thừng quấn trên lưng Minh Hữu, uy hϊếp nói: “Cái đuôi mà rơi xuống từ lưng cậu, tối nay cậu liền ngủ một mình.”

Minh Hữu lập tức ngồi nghiêm chỉnh như học sinh tiểu học, còn dùng hai tay che lại cái đuôi trên lưng, rất sợ không cẩn thận một cái, cái đuôi liền từ thắt lưng trượt xuống.

Gấu trắng lớn đang cố gắng giao tiếp với sói xám, nhưng sói xám ngao ô oẳng oẳng kêu loạn một trận, hoàn toàn không thể trao đổi.

Arthur vô cùng phiền rầu.

Lúc trước thời điểm gấu trắng bị chướng ngại về trí não dù sao cũng có chỉ số thông minh như đứa nhỏ hai ba tuổi, kiên nhẫn một chút còn có thể giao tiếp. Đầu của con sói xám lớn này thật sự bị hỏng luôn, chỉ số thông minh chính xác trở thành một con chó.

Còn là giống chó không thông minh lắm nữa.

“Đại Hắc, để tui kiểm tra sức khỏe giúp cậu ta đi?” Minh Hữu nhỏ nhẹ dịu dàng đề nghị, “Năng lực của tui nói không chừng có ích với cậu ấy.”

Arthur liếc nhìn dấu răng trên tay Minh Hữu một cái: “Để hắn cắn cậu thêm cái nữa?”

“Không có, lần này tui nhất định sẽ cẩn thận.” Minh Hữu ngượng ngùng nói, “Cậu xem, cũng chỉ là dấu răng thôi, ngay cả da cũng chưa rách.”

Hai tai Arthur kéo căng một cái, biến thành anh trai tóc húi cua: “Cậu còn muốn bị hắn cắn rách da?!”

“Không không không, ý của tui là, cậu ấy cắn chơi thôi, không định làm hại tui.” Minh Hữu giải thích. Truyện hay luôn có tại == TR UMTRUYEN. N ET ==

“Cậu cho rằng ta sẽ tin à!!” Arthur mở ra cái mồm to như chậu máu, ngao ô một tiếng, dòng khí phun ra thổi loạn hết tóc Minh Hữu.

Minh Hữu cuộn thành một cục, không dám nói nữa.

Arthur tức giận đến mức mũi không ngừng phun khí, “hừ hừ hừ” y như súng máy, hận không thể dùng một cái tát chụp chết Minh Hữu không nghe lời, nhưng lại không nỡ.

Thiệt là tức chết hổ rồi!!

Sau khi hắn cùng Minh Hữu phát hiện một đống hỗn loạn trong phòng bếp, từ một tiếng kêu “Ô ngao oẳng” kia tìm ra sói xám lớn đang bị kẹt đầu trong cửa sổ.

Con sói ngu này hình như sau khi nghe thấy tiếng bước chân của bọn họ liền chuẩn bị bỏ trốn, ai ngờ trong lúc hoảng quá liền chọn đường đi qua cửa sổ nhỏ, đầu sói lớn cùng hai chân trước ra ngoài, bụng vừa lúc bị kẹt trong khung cửa sổ. Hắn cùng Minh Hữu dỡ đi kính cũ, mới túm sói ngu ra được.

Minh Hữu mỉm cười chìa tay: “Xin chào, tui tên là Minh Hữu.”

Sói xám lớn há mồm khép miệng: “Ngao ô.”

Minh Hữu: “…”

Minh Hữu: “A!!!!!!!”

Giờ khắc đó, trong đầu Arthur giống như có một hạm đội trùng tộc hướng vào hắn bắn pháo laser, nổ đầu hắn thành một vùng sáng trắng. Hắn mãnh liệt xông lên, một vuốt đè sói xám lớn xuống mặt đất, đệm thịt dùng sức vỗ vào ót sói xám.

Nhả ra! Sói ngu! Nhả ra cho ta!

Minh Hữu lại dùng một bàn tay khác không bị cắn ngăn lại móng vuốt đang bợp đầu sói của hắn, miệng còn không ngừng kêu “Đại Hắc “trảo” hạ lưu tình! Chỉ số thông minh của cậu ấy chỉ là một đứa nhỏ, cậu ta cái gì cũng không hiểu!”

Tóm lại là, một tình cảnh vô cùng hỗn loạn, cho đến khi gấu trắng lớn vọt vào, tách một người hai thú ra.

Gấu trắng thở dài, lắc đầu với Arthur: “Trước kia tinh thần của hắn bị tổn thương nghiêm trọng, ý thức khép kín bản thân đến kịch liệt, hoàn toàn không thể giao tiếp một cách bình thường."

“Đại Hắc Đại Hắc Đại Hắc xin cậu.” Hai tay Minh Hữu chắp lại trước ngực, cúi đầu cầu xin, “Lần này tui nhất định cẩn thận. Cậu ta cũng bị buộc lại rồi, sao lại có thể làm tui bị thương được? Hơn nữa trước đó cậu ấy thật sự không cắn hung.”

“Ta nghe thấy một tiếng “rắc” thật lớn. Nếu không phải nhờ thể chất linh thú sư kỳ lạ của cậu, tay cậu đã bị cắn rớt rồi.” Móng vuốt Arthur chỉ vào hai mắt mình, “Xem đi, đôi mắt mèo lớn như này, không có mù!”

Minh Hữu thấy lừa không qua, vẻ mặt tươi cười: “Đúng vậy, thể chất linh thú sư của tui lợi hại, tuy rằng nếu bị những vũ khí khoa học kỹ thuật khác tấn công sẽ yếu ớt như người thường, nhưng thương tổn do linh thú tạo ra cho tui sẽ được giảm đến mức thấp nhất. Cho nên thật sự không thành vấn đề.”