Đến nơi, Mạc Giai Nhi nhanh chóng bước đến bảng treo giá của linh thú. Chia theo cấp A, B, C, D, E, F. Và cấp S là cấp khó nhất, thường thì chủ yêu là linh thú cấp 9 cấp 10.
Còn những loại khác thì không hề có trong bảng. Những con đó chủ yếu là để ma pháp sư tự tìm tòi mà thôi.
“Con đó lại đến rồi!”
“Chạy đi mọi người!”
“Chạyyyyyy!”
“Phượng Hoàng Lửa đến rồi!”
Bất chợt, dân cư ở nơi đây chốc chốc chạy náo loạn cả lên. Ai nấy đều lo sợ về con phượng hoàng đang bay trên trời kia.
Đoàn ma pháp sư của hoàng gia cũng đến. Người thì mong ước có thể lập khế ước với Phượng Hoàng Lửa, người thì run rẩy với mức độ ác độc của linh thú cấp 12 này
“Thú vị”
Mạc Giai Nhi thầm suy nghĩ. Đẳng thấy con thú kia có phần ổn nên bèn nói
“Ngươi hãy thuần phục nó đi, nó sẽ có lợi cho ngươi!”
“Không cần ngươi nhắc!”
Sau đó cô lấy mũ đội lên đầu che mái tóc vàng óng ả của mình rồi cướp một con ngựa đi theo đoàn của hoàng gia kia.
Đầu đoàn là một con mãng xà, linh thú cấp 9 của một tên hoàng tử mang tên “Khải Mạc”.
Một ma pháp sư cấp 11 được người người yêu mến.
Xung quanh cảnh vật bây giờ như biến thành một biển liển. Đây là bãi chiến trường từ những chiếc lông vũ phóng ra của Phượng Hoàng Lửa.
“Phượng Hoàng Lửa, ta mong ngươi hãy dừng lại!”
Khải Mạc lên tiếng hèn nhát khiến Mạc Giai Nhi coi thường. Không ngờ một ma pháp sư cấp 11 lại hèn nhát đến thế.
Mạc Giai Nhi cất giọng khinh bỉ:
“Cút ra, để bổn tiểu thư!”
Sau đó cô dùng lực tiến đến con phượng hoàng kia nói:
“ Ta chọn ngươi 2 lựa chọn. 1 là để ta thu phục. 2 là chết!”
Cảm thấy cô quá tự tin vào bản thân nên Phượng Hoàng Lửa cất giọng.
“Như ngươi mà có thể thu phục ta? Nằm mơ!”
Bởi là linh thú cấp 12 nên lời nói của nó có thể khiến người khác hiểu được. Nhưng đó chỉ là đối với đối tượng nó muốn cho nghe.
Nhìn thấy nó không phục, cô bay đến dùng lửa của mình tấn công liên hoàn vào con phượng hoàng kia khiến người xem bên dưới ngây người.
Họ suy nghĩ không ngờ cô lại ngu ngốc đến nổi lấy lửa chọi lửa, lấy đá chọi đá.
Nào ngờ Phượng Hoàng Lửa bị cô đả kích đến nổi phụt máu.
“Phục chưa?”
“Phục rồi!”
Sau đó nó nhanh chóng thu lại lửa đang tỏa ra từ bản thân để Mai Giai Nhi ngồi lên.
“Từ nay tại hạ sẽ phục vụ chủ nhân. Gọi tại hạ là Hỏa”
Mai Giai Nhi đắc ý cười rồi nói:
“Ta biết ngươi là giống cái. Nên về sau ta sẽ không ép ngươi làm quá sức!”
Hỏa nghe vậy cảm thấy nể phục. Không ngờ chỉ cần nhìn qua chủ nhân đã biết.
Những con người tự xưng “hoàng gia” kia trầm trồ há hốc miệng nhìn cô. Không ngờ một cô gái như thế có thể thu phục Phượng Hoàng Lửa.
Như vậy chứng tỏ thực lực không tồi, phải đạt cấp 14, 15 mới có thể.
Nhưng ai biết rằng, Mạc Giai Nhi mới tu luyện đến cấp 12 chứ.
Vì cô đã cứu trợ cho dân chúng nơi đây phòng trừ họa của Hỏa nên cô được hẳn 100 lượng vàng.
Đủ để cô mua lò luyện đan loại tốt và ăn uống xa hoa cả tháng trời.
Nơi đây về vấn đề tiền lượng khác hẳn thế kỉ XXI.
1 lượng vàng bằng 1000 lượng bạc. 1 lượng bạc quy đổi ra 10 kim tiền.
Tính ra cô bây giờ được coi là thuộc tầng lớp khá giả rồi. Công nhận chỉ là một lần chơi chiêu mà cũng trở nên giàu có như thế.
Vậy sau này phải cố gắng hơn nữa. Một mục tiêu trúng ba đích. Vừa có tiền, vừa có thể thăng cấp, vừa dễ dàng tiến đến con đường trả thù nhanh hơn.
“Xin hỏi, tỷ tỷ tên là gì ạ?”
Bỗng một cậu nhóc tầm khoảng 13 tuổi bước đến chỗ cô. Mang cặp mắt long lanh khẽ nói.
“Đệ hỏi làm gì?”
Mạc Giai Nhi vẫn lạnh lùng đáp.
“Đệ… Đệ… ngưỡng mộ tỷ tỷ."
Dù sao trước sau gì cô cũng phải có một cái tên nên thôi kiếm đại một cái tên nào đó đi.
“Dạ Lam!”
Mạc Giai Nhi liền nói đại ra, thế mà rồi cả làng ồ ạt hô lớn:
“Dạ Lam đại nhân! Dạ Lam đại nhân!”
“Tại hạ nguyện vì ngài hi sinh tất cả!”
Ôi trời, mệt ghê. Chỉ là một lần nhảm chán mà cũng có thể có thêm người hâm mộ.
Đẳng nghe cái tên cô thốt ra mà cười không thành tiếng:
“Dạ Lam… Dạ Lam… Hahaaaa!!”
Mạc Giai Nhi tức giận chửi thầm trong lòng đủ để Đẳng biết:
“Một là câm mồm. Hai là ngừng hấp thụ linh lực!”
Đẳng nghe vậy liền im phăng phắc, không dám cãi cô nữa lời. Nói nó không hút linh lực chẳng khác gì để nó chết đi trăm lần.