Giá Như Anh Gặp Lại Em Sớm Hơn!

Chương 5: Làm người phụ nữ của tôi (2)

Trong gian phòng Vip của "Nightmare", sòng bạc nổi tiếng bậc nhất Las Vegas về độ chịu chơi không những của khách hàng mà còn về thiết kế, sự đồ sộ của nó

Cố Bắc Thần, Tề Triết cùng với Đông Phương Hoàng Minh đang ngồi ở bàn cược gần đấy

Khiết Băng sau khi nhìn thấy Hoàng Minh nở nụ cười quỷ dị thì bất giác rùng mình.

Đúng là oan gia ngõ hẹp, từ Trung sang Hoa Kì. Không biết có phải anh theo dõi cô hay không mà lúc nào cũng gặp được chàng trai này.

Sau 15 phút chơi, cô cảm thấy vừa chán nản vừa rùng mình. Chán nản vì thắng hoài, không có gì vui. Rùng mình vì cái gã Hoàng Minh kia cứ nhìn cô còn hai thằng bạn của anh ta cứ thì thầm to nhỏ bàn luận về cô làm cô tức chết đi được

Thấy thái độ tẻ nhạt của cô, Hoàng Minh bây giờ mới đặt ly rượu xuống, bước chân tới chỗ cô.

Khoảng cách từ chỗ anh đến chỗ cô không xa là bao.

Anh sở hữu chiều cao mà anh chàng nào cũng mong ước, 1m80. Anh cao hơn cô hẳn một cái đầu

Lợi thế có đôi chân dài, chỉ vỏn vẹn chưa đến 10 bước, anh đã ở sát bên cô. Cô vẫn tỏ thái độ lạnh nhạt, thờ ơ trước hành động của anh

Bất chợt anh lên tiếng

" Chơi với tôi! Ai thua thì sẽ đáp ứng người thắng 1 điều kiện! "

Giọng nói bá đạo cất lên. Cô thầm oán trách tại sao cô phải chơi với anh cơ chứ? Nhưng quay qua quay lại cô đã ngồi vào bàn trong tư thế sẵn sàng.

"Chậc... liêm sỉ của tôi đâu hết rồi... Do chán nên phải chơi với anh ta thôi... Đúng vậy... Ai thèm chơi với anh..."

Cô lẩm bẩm một mình, thấy thế Hoàng Minh nở nụ cười tỏa nắng. Cố Bắc Thần và Tề Triết thấy vậy há hốc mồm.

Trời ơi, cô gái này có mị lực gì mà làm sao Minh Minh nhà ta say đắm như thế! Đây là lần đầu tiên anh cười như vậy kể từ 7 năm trước. Cố Bắc Thần, Tề Triết mắt nhắm mắt mở nhìn hai người một nam một nữ đang thách đấu với nhau thầm nghĩ bụng.

"Cô gái này xong rồi... Haizzz"

Ván đấu của hai người chính là lớn nhỏ, chơi 5 ván, ai thắng 3 ván trước người đó thắng

Khiết Băng khá tự hào về tài chơi bài của mình nên cô cứ thầm suy nghĩ nên ra điều kiện gì.

Hai ván đầu cô tốc chiến tốc thắng. Nhìn qua anh chàng ngồi đối diện với nụ cười thỏa mãn.

Hoàng Minh đang chống tay lên cằm, nở nụ cười bí hiểm. Đến ván thứ ba, trong tay cô cầm hai con J. Cô mừng thầm, ván này ăn chắc rồi. Nào ngờ đặt bài xuống, Hoàng Minh hạ 2 con K. Cô khá tức, không ngờ mình thua ván này. Cô lẩm ba lẩm bẩm

"Ăn may thôi ăn may thôi..."

"Hạ bài

Hạ bài"

Hai lần tiếp theo cô thua. Anh ta đã thắng 3 ván liên tiếp. Cô thực sự không tin vào mắt mình, không ngờ cô thua.

Nhìn biểu cảm đáng yêu của cô, anh đứng dậy tiến sát mặt mình vào mặt cô. Anh hận không thể nhéo cô một cái vì cô quá dễ thương rồi. So với 7 năm trước thì con người này đúng là làm anh yêu càng thêm yêu.

"Cô thua rồi"

Khiết Băng không cam lòng nhưng cuối cùng cũng chịu thỏa thuận. Dù sao cô cũng thua rồi vậy thôi cứ chấp nhận một điều của anh ta vậy.

Nhìn dáng vẻ " hoa hoa công tử " của anh cô nghĩ bụng. Ngủ thì cũng ngủ rồi, nếu anh ta đưa ra điều kiện đó thì kệ thôi.

"Làm người phụ nữ của tôi"

Đề nghị bá đạo được cất lên. Cô không tin nổi vào tai mình. Anh ta đang giỡn đúng không?

Không chỉ cô mà hai người bạn của anh cũng không khỏi ngỡ ngàng. Một người không hề gần nữ sắc lại đưa ra đề nghị như vậy khiến họ há hốc trầm trồ thêm lần nữa. Có phải bạn mình bị ma nhập hay sao mà lại như thế.

"Anh đang giỡn phải không... Bây giờ rút lại còn kịp đó....Anh..."

Chưa kịp nói hết câu, môi cô đã bị môi anh giữ lại. Lời nói kẹt giữa đầu lưỡi.

Cơ thể cô không hề bài xích với hành vi này của anh của anh. Môi anh từ từ tách khỏi môi cô sau nụ hôn ngọt ngào, nóng bỏng.

"Giờ cô là người của tôi"

Bá đạo! Quá bá đạo! Biếи ŧɦái! Quá biếи ŧɦái!

Mọi người nhìn anh trầm trồ thêm lần nữa.

Khiết Băng sau khi bị cưỡng hôn, cô liền đáp

"Được thôi!"

Cô nghĩ bụng, xem tôi trừng trị anh thế nào. Thân thể vàng ngọc này đã bị gã biếи ŧɦái như anh cướp mất rồi huhuuu

Hoàng Minh nói cô hãy dọn hết đồ đến ở với anh ở biệt thự chính của anh tại Washington. Bạn bè của anh cũng ở gần đấy.

"Cũng được thôi. Nhưng anh phải chờ tôi hai tuần nữa, đến lúc đó tôi sẽ đến chỗ anh!"

Hoàng Minh nở nụ cười đắc ý, tay luồn vào trong túi xách cô lấy chiếc điện thoại nhập số.

"Số điện thoại của tôi. Nhớ tôi thì gọi vào số này!"

Sau khi nói xong, anh vẫy vẫy tay cùng bạn bè ra khỏi sòng bạc để lại cô ngơ ngác nhìn theo bóng lưng của chàng trai đầy sự thú vị và bá đạo này.

Tiếp đó cô cũng không còn hứng thú chơi gì nữa nên đã chạy về biệt thự riêng luôn.