Tổng Tài Đừng Có Khi Dễ Người

Chương 66: Dọn tân gia.

Thượng Quan Nam Trì đã đợi Ôn Tiểu Nhã trong phòng thuê ba ngày, bữa ăn cũng do Tiểu Lý mang từ khách sạn.

Mãn Nhiên nói: "Chị Tiểu Nhã, anh rể đợi chị mấy ngày rồi. Mấy ngày nay rủ chị ra ngoài sống thật là bất tiện. Chị chỉ có thể nghe lời anh rể, chuyển đến một ngôi nhà mới?"

Ôn Tiểu Nhã nói: "Muốn động thì động, đừng tới nói chị biết."

Thượng Quan Nam Trì nói: "Tiểu Nhã, em không thể tha thứ cho anh sao? Anh là thật sự không nghĩ tới nhiều như vậy, anh thực sự không mong đợi nhiều như vậy. Ngày mai anh sẽ bán nhà, và không đến đó nữa."

Ôn Tiểu Nhã nói: "Đây là anh nói, đừng nói là em ép anh."

Thượng Quan Nam Trì nói: "Là anh nói, về sau nhìn thấy Tô Thiến Thiến, anh liền chạy."

Ôn Tiểu Nhã có chút buồn cười nói: "Anh nhìn thấy cô ấy chạy làm gì, là có tật giật mình sao?"

Thượng Quan Nam Trì nói: "Nếu anh không chạy, cô ta sẽ nói chuyện với anh, cô ta nói chuyện với anh, em sẽ lại tức giận, em nói anh phải làm sao bây giờ."

Ôn Tiểu Nhã nói: "Đây là chuyện của anh, anh hỏi em, em hỏi ai?"

Thượng Quan Nam Trì nói: "Được rồi, bây giờ chúng ta hãy sống trong ngôi nhà mới." Nói xong liền mang theo Ôn Tiểu Nhã đi rồi.

Mãn Nhiên ở phía sau lớn tiếng kêu, "Đợi em." Nhưng Thượng Quan Nam Trì cùng Ôn Tiểu Nhã không ai để ý con bé. Nó lại

nói: "Hai người là kiểu người giống nhau, trọng sắc hơn bạn bè."

Thượng Quan Nam Trì gọi điện thoại cho Thượng Quan Uyển Nhi, nói: "Uyển Nhi, em kêu mẹ giúp anh và Tiểu Nhã mua ít quần áo, chờ anh mang cô ấy đến nhà mới."

Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Anh, em hiện tại cũng ở bên ngoài!"

Thượng Quan Nam Trì nói: "Em không có việc gì chạy ra ngoài làm gì?"

Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Em ở cùng anh Chính Hiên, anh có thể yêu đương còn em thì không thể sao? Anh đừng có chuyện gì cũng gọi em, em rất bận."

Thượng Quan Nam Trì nói: "Em đưa di động cho cậu ta."

Quá vài giây Chính Hiên tiếp điện thoại, nói: "Lão đại, có chuyện gì sao?"

Thượng Quan Nam Trì nói: "Lão Tam, cậu cùng em tôi yêu đương, tôi không quan tâm, nhưng nếu cậu muốn em gái tôi yêu cậu thì cậu cũng đừng không cho em ấy làm việc cho tôi."

Chính Hiên oan ức, hắn nói: "Lão đại, em không có nói như vậy nha."

Thượng Quan Nam Trì nói: "Chưa nói thì tốt, hiện tại kêu Uyển Nhi chạy nhanh trở về làm việc."

Chính Hiên nói: "Được, em sẽ cùng Uyển Nhi đi chơi." Thượng Quan Nam Trì nghe Chính Hiên nói vậy liền treo điện thoại.

Chính Hiên nóii với Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Uyển Nhi, anh đưa em đi."

Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Thật là phục anh em, anh ấy luôn nhờ em giúp đỡ khi thất tình."

Chính Hiên nói: "Em không giúp anh ta thì giúp nữa! Hơn nữa anh cảm thấy bây giờ Tô Thiến Thiến vừa mới trở về, anh ta cùng chị dâu em mâu thuẫn đều chỉ là vừa mới bắt đầu, về sau còn nhiều."

Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Nghe anh nói, hình như sắp xảy ra chuyện lớn, sau này chúng ta sẽ hết thời gian hẹn hò."

Chính Hiên nói: "Có nha, em xem chúng mình giúp bọn họ trong khi làm việc cũng là hẹn hò mà!"

Thượng Quan Uyển Nhi cười cười, nói: "Anh quá lạc quan."

Tô Thiến Thiến bên kia.

Tiểu Vũ nhìn đến Tô Thiến Thiến một người ở nơi đó buồn cười. Lại hỏi: " Chị Thiến Thiến, chị nhặt được tiền sao?"

Tô Thiến Thiến nói: "So với nhặt được tiền còn tốt hơn."

Tiêu Vũ vội vàng đi tới, nói: "Làm sao vậy, em rất muốn biết."

Tô Thiến Thiến nói: "Nói cho em biết. Mấy ngày trước tôi đến ngôi nhà trước để thử vận may. Tôi không ngờ rằng khoá cửa của ngôi nhà vẫn chưa thay đổi, và tất cả những thứ trong đó đều là đã mua trước khi tôi ra nước ngoài, em biết đấy. Cái này thể hiện điều gì??"

Tiểu Vũ nói: "Thể hiện điều gì?"

Tô Thiến Thiến nói: "Em là đầu heo sao? Đơn giản như vậy còn không biết."

Tiểu Vũ nói: "Chị Thiến Thiến, chị cứ việc nói thẳng đi! Thể hiện điều gì?"

Tô Thiến Thiến nói: "Thể hiện trong lòng anh ta vẫn luôn có chị, hy vọng chị trở về bên anh ta."

Tiểu Vũ nói: "Nghe chị nói như vậy thật sự là thế rồi."

Tô Thiến Thiến nói: "Cái quái gì vậy! Chính xác là vậy chứ. Ngoài ra, chị đã nhìn thấy bạn gái hiện tại của anh ấy, vì vậy chị càng tự tin để khiến anh ta trở về bên chị."

Tiểu Vũ nói: "Bạn gái của anh ấy rất kém cỏi?"

Tô Thiến Thiến nói: "Cũng không phải nói kém, nhìn qua cũng rất đẹp, cô ta còn không trang điểm, quần áo ăn mặc thật kinh tởm. Không biết Thượng Quan Nam Trì làm sao có thể chịu đựng được lâu như vậy, may mà lần này chị sẽ quay lại để giải cứu anh ta. Anh ta ở bên chị và chị sẽ làm cho khuôn mặt anh ấy tươi sáng hơn."

Tiểu Vũ nói: "Cho nên, cô ấy như thế này, đó là một điều tốt cho chị. Người đàn ông nào muốn ở bên một người phụ nữ trần thế!"

Tô Thiến Thiến nói: "Cho nên, đối với một người giàu có như Thượng Quan Nam Trì, anh ta sẽ muốn một đôi với chị. Chị không biết sắc mặt hiển hách như thế nào. Nếu anh ta là một người thông minh như vậy, sao lại chọn một cô gái quê mùa?"

Nói xong, cô ta và Tiểu Vũ cùng cười.

Bên này Thượng Quan Nam Trì cùng Ôn Tiểu Nhã đồng thời hắt xì.

Ôn Tiểu Nhã nói: "Ai đang nói em."

Thượng Quan Nam Trì nói: "Không ai nói em, chắc là lạnh rồi. Anh đưa ngươi đi phòng ngủ, em có thể ngủ ngon."

Mãn Nhiên nói: "Anh rể, em ngủ ở đâu."

Thượng Quan Nam Trì nói: "Chỉ cần không ngủ phòng bọn anh làm bóng đèn, ngủ nơi nào cũng được."

Mãn Nhiên bất mãn nói: "Gì hả? Hai người ở cùng nhau thì cho em là thừa thải rồi a?"

Thượng Quan Nam Trì nói: "Đây là chính em nói, anh nhưng chưa nói."

Mãn Nhiên tức giận đến dậm chân một cái, nói: "Dù sao em sẽ ngủ ở phòng ngủ cách vách, cho hai người ngủ không yên giấc."

Thượng Quan Nam Trì nói: "Tùy em" liền đỡ Ôn Tiểu Nhã đi vào.

Tới trong phòng, Thượng Quan Nam Trì nói: "Tiểu Nhã, mọi thứ ở đây đều mới. Từ giờ trở đi, đây sẽ là nhà của chúng ta. Nếu em cảm thấy ngôi nhà được bố trí không tốt hoặc có điều gì đó không được sắp đặt đúng cách, nói với anh, anh sẽ sửa lại."

Ôn Tiểu Nhã nói: "Đều rất tốt, người lớn có nói rôi, khi mang thai, tất cả đồ đạc trong nhà đều không nên di chuyển, phải giữ đóng đinh một chỗ."

Thượng Quan Nam Trì nói: "Có một câu nói như vậy sao? Tại sao."

Ôn Tiểu Nhã nói: "Em nghe nói rằng nếu có sự hỗn loạn, đứa trẻ sẽ mọc thêm một ngón tay hoặc một thứ gì ở bất cứ nơi nào khi đứa trẻ được sinh ra, thậm chí nặng nhất là nó bị mù hoặc què. Em chỉ nghe nói vậy. Cho nên chúng ta vẫn là để ý một chút."

Thượng Quan Nam Trì nói: "Nghe em nói, anh không dám di chuyển bất cứ thứ gì ngoại trừ quần áo và bát đũa. Anh không muốn con của chúng ta sinh ra không bình thường."

Ôn Tiểu Nhã nói: "Em cũng nghe nói, anh không cần lơ lắng như vậy đâu."

Thượng Quan Nam Trì nói: "Tiểu Nhã, anh xin lỗi, trước đây anh thật sự không nghĩ nhiều như vậy, sau đó nghĩ lại, thật sự rất xin lỗi em, em là vợ của anh, anh đã không nghĩ đến em."

Ôn Tiểu Nhã nói: "Chuyện quá khứ không nhắc tới, chỉ cần hiện tại trong lòng anh có em, em liền cảm thấy mãn nguyện."

Thượng Quan Nam Trì nói: "Cảm ơn em đã tha thứ."

Ôn Tiểu Nhã nói: "Nam Trì, em tức giận như vậy, là bởi vì em không nghĩ anh cùng người khác còn có cái gì liên lụy, có nghĩa là em quan tâm anh, anh biết không?"

Thượng Quan Nam Trì nói: "Anh biết, anh cũng quan tâm em. Cho nên mặc kệ có bao nhiêu nhiều khó khăn, chỉ cần em nói muốn làm, anh sẽ làm tất cả những gì có thể làm được."

Ôn Tiểu Nhã nghe Thượng Quan Nam Trì nói vài câu tình cảm liền cảm động rơi nước mắt.

-----*tym*-----

Editor: Bong

Cập nhật 22.8.2021