Tìm Lại Bản Thân

Chương 23: Showbiz nữ thần Hoa Đào (23)

Edit + Beta: Y Nhã a.k.a Ryuu-chan

Hôm sau, lúc quay phim, rất nhiều người đều lặng lẽ đánh giá Thường Tranh và Chung Tình.

Đa số đều nhìn Thường Tranh.

Ở trong cái ngành này, mọi người đều lướt weibo mỗi ngày, đương nhiên biết tin Thường Tranh đóng vai nam chính nhấc lên sóng to gió lớn thế nào trên mạng.

Đặt tay lên ngực tự hỏi, nếu mình mà bị chửi rủa như vậy, tối hôm đó chắc chắn họ sẽ tức đến không ngủ được.

Nhưng nhìn nét mặt Thường Tranh như thường, tinh thần sáng láng, hình như cũng không có vấn đề gì?

Nếu cậu ta là nam tài tử đang nổi tiếng, có tâm trạng như thế này thì còn có thể hiểu được.

Nhưng cậu ta lại là một tân nhân, lần đầu được nhiều người quan tâm như vậy, lần đầu bị nhiều người chửi rủa như vậy mà còn có thể bảo trì bình tĩnh, thật đúng là khó tin mà!

Không ít nhân viên trong đoàn phim âm thầm cảm thán, có lẽ có ít người sinh ra là để làm nghề này.

Chung Tình thấy Thường Tranh như vậy, trong lòng lại dâng lên một cảm giác tự hào quỷ dị.

Cô rạo rực nói với hệ thống: "Hệ thống à, Thường Tranh không hổ là nam chính mà, cho dù là thái độ làm người hay tâm tính đều là hạng nhất, hơn nữa cậu ấy còn có thiên phú diễn xuất bẩm sinh, nếu cậu ấy mà không nổi tiếng được thì quả là không có thiên lý!"

Hệ thống trả lời: "Đúng vậy kí chủ, mong kí chủ cố gắng lên, cố gắng hoàn thành nhiệm vụ một cách hoàn mỹ."

Chung Tình: "...Hệ thống, tôi thấy cậu vẫn như trước thì đáng yêu hơn chút."

Hệ thống vô tình cự tuyệt: "Mong kí chủ biết rằng, mỗi người chỉ có một cơ hội thay đổi phong cách của hệ thống, kí chủ đã không còn quyền để thay đổi hệ thống nữa."

Chung Tình: "...Được rồi."

Cô tự an ủi, ít ra hệ thống như vậy thoạt nhìn trông rất đáng tin, ở thời khắc mấu chốt hẳn sẽ không lặn mất tăm đâu.

Lúc này nam nữ chính đã thay đồ diễn xong, chuẩn bị đóng phim với nhau.

Chung Tình suy nghĩ một lát, vẫn nói với Thường Tranh: "Cậu không cần nghĩ nhiều về mấy ngôn luận trên mạng. Mấy fan hâm mộ này thích đu theo chiều gió lắm, chờ hình cậu được đăng lên, họ sẽ bình luận rằng họ rất thích rất thích cậu."

Thường Tranh cúi đầu nhìn cô gái đang cố gắng khiến mình thoải mái hơn, cảm thấy trong lòng như được vô số đám mây ấm áp bao quanh.

Cậu cười cười: "Tôi biết, cảm ơn... Đào Yêu."

Chung Tình không để ý thấy anh dừng một lát, rất vui vì nam chính nghĩ thoáng như vậy.

Cô vui vẻ nói: "Cậu có thể hiểu như vậy là tốt rồi. Chúng ta là diễn viên, quan trọng nhất là đóng phim tốt, tổng doanh thu cao, những thứ khác, cậu không cần quá để ý đến."

Thường Tranh nghe vậy, chỉ cười.

Cô ấy nói thì đơn giản, nhưng nhìn toàn ngành giải trí, diễn viên làm được như vậy có được mấy người?

Cũng chỉ có Đào Yêu, người như được trời cao thiên vị mới có thể nói ra lời ngây thơ như vậy!

Chẳng qua, chính phần ngây thơ này lại giống như mật hoa ngọt ngào luôn thu hút ong bướm là anh, khiến anh không khống chế được mà luôn muốn lại gần cô.

Trong giới giải trí phù hoa này, có thể có một người như cô ấy, thật là tốt.

Anh chỉ muốn mình nhanh chóng lớn mạnh lên, cố gắng mở rộng cánh chim của mình để bảo vệ cô dưới đôi cánh ấy, bảo vệ cho phần ngây thơ này vĩnh viễn không biến mất.

Trong lòng Thường Tranh nghĩ gì, không có ai biết được.

Người ngoài chỉ thấy hai người nói gì đó, cười với nhau rồi tách ra, bắt đầu đóng phim.

Đảo mắt, một buổi sáng đi qua đi.

"Tốt."

Đạo diễn Quách nhìn hai người phối hợp ăn ý. Cả một buổi sáng, hai người chỉ NG không nhiều hơn năm lần, mà hơn nửa trong số đó vẫn là vì đạo diễn Quách muốn thước phim tốt hơn nữa.

"Cứ giữ nguyên trạng thái tốt như thế. Mọi người kết thúc công việc, ăn trưa nghỉ ngơi!"