Edit + Beta: Dưa Hấu
____________________________________
Trì Oánh với hai người này không thân thiết, vốn định chào hỏi một câu rồi liền tạm biệt, Ngụy Tử Hằng bỗng nhiên mở miệng nói: "Trì tiểu thư, hay là về làm cùng tôi đi? Tôi cho cô tiền lương gấp đôi."
Trì Oánh có chút ngây ngốc, anh ta biết cô làm gì, tiền lương bao nhiêu sao? Liền đến làm cho công ty anh ta?
Cô quay đầu nhìn thoáng qua Lạc Minh Dịch bên cạnh, nghĩ thầm trong đầu người này thế mà làm trò đào nhân viên ngay trước mặt ông chủ cũng thật là đủ hèn hạ —— tuy rằng anh ta không biết người trước mắt này chính là Lạc Minh Dịch.
Cô lễ phép mỉm cười, "Cảm ơn ý tốt của anh, bất quá công tác hiện tại của tôi khá tốt."
Ngụy Tử Hằng ngay sau đó nói: "Tiền lương gấp ba!"
Trì Oánh càng ngốc hơn, không biết anh ta là có ý gì đây.
Trâu Lộ Lộ rốt cuộc nhịn không được nữa, giọng điệu bất thiện nói: "Ngụy Tử Hằng, anh có phải không muốn đi làm nữa hay không? Anh làm như vậy ông chủ của anh sợ là sẽ không đồng ý đâu?"
Ngụy Tử Hằng trên mặt đầy vẻ không quan tâm, "Tôi là giám đốc, chút chuyện nhỏ này tôi có thể định đoạt."
Trì Oánh mới vừa nghe Ngụy Tử Hằng nói hắn công ty khi còn tưởng rằng công ty là của hắn, nguyên lai chỉ là cái giám đốc.
Cô tất nhiên là không có dự định đi ăn máng khác, chỉ là đối với hành động này của Ngụy Tử Hằng vô cùng tò mò, nhịn không được hỏi: "Anh vì sao lại muốn đào tôi qua đó a?"
Ngụy Tử Hằng chậm rãi nói: "Kỳ thật tôi đào cô không phải cho cô đi qua công ty tôi, mà là tiếp tục ở lại bên cạnh Lạc Minh Dịch làm gián điệp thương mại, đem tin tức hữu dụng tình báo cho tôi. Công ty chúng tôi cùng với Lạc thị là quan hệ cạnh tranh, vừa đúng chúng ta cũng coi như là bạn học cũ, đúng lý nên chiếu cố nhau đúng không?"
Trì Oánh đã không còn biết nên phỉ nhổ như thế nào.
Cái người ngay tại công viên giải trí còn làm trò ngay trước mặt ông chủ của cô hỏi cô có nguyện ý làm gián điệp thương mại hay không?
Là đầu óc anh ta bị hỏng rồi hay là anh ta cho rằng đầu óc của cô bị hỏng?
"Anh không biết gián điệp thương mại là tội phạm sao?" Trì Oánh thanh âm có phần trầm xuống.
Ngụy Tử Hằng đỡ đỡ mắt kính, "Tất cả tội phạm, không bị bắt thì sẽ không phải chịu trừng phạt."
Trì Oánh đột nhiên trong lòng vừa động, bật thốt lên nói: "Vậy nếu có điều kiện, anh sẽ không tìm cơ hội ngoài ý muốn để gϊếŧ Lạc Minh Dịch chứ?"
Có thể khẳng định là, người này căm hận Lạc Minh Dịch, tuy rằng nguyên nhân anh ta căm hận Lạc Minh Dịch rất kỳ quái, nhưng không thể phủ nhận anh ta xác thật có động cơ gϊếŧ người.
Như vậy anh ta có khả năng sẽ là cái tên hung thủ kia hay không?
Ngụy Tử Hằng không chút do dự gật đầu, "Tôi sẽ."
Trì Oánh biểu tình ngưng trọng lại vài giây, sau đó cô cười, "Tôi sẽ nghiêm túc suy xét đề nghị của anh...... Đúng rồi, anh làm cho công ty nào?"
Ngụy Tử Hằng trả lời: "Tập đoàn Tề thị."
Trì Oánh cười nói: "Tôi nhớ rồi...... Chờ tôi nghĩ kỹ rồi sẽ liên hệ với anh."
Ngụy Tử Hằng lấy ra một tấm danh thϊếp đưa cho Trì Oánh, rồi cùng Trâu Lộ Lộ rời đi.
Chờ hai người này đi rồi, Trì Oánh liền nhìn thấy Lạc Minh Dịch dùng một loại ánh mắt tràn ngập nghi hoặc mà nhìn cô, cũng lui về phía sau một bước, cùng cô bảo trì khoảng cách.
Cô vội vàng giải thích, "Ông chủ à, anh nghe tôi giải thích, tôi đối với công ty là trung thành và tận tâm, cho dù anh ta có ra giá gấp mười lần tôi cũng sẽ không phản bội công ty! Tôi tôi tôi...... Tôi chỉ muốn chơi anh ta nên mới nói như vậy thôi! Cầu xin anh phải tin tưởng tôi a!"
Lạc Minh Dịch thấp giọng nói một câu, "Cái tên Tề Trí Viễn ngu xuẩn, tuyển cái thứ quỷ gì vào công ty."
Trì Oánh lại không nghĩ như vậy, "Tôi cảm thấy anh ta không nhất định là rất ngu xuẩn, có thể chỉ là muốn thử tôi. Nếu tôi đáp ứng tất nhiên là xong, không đáp ứng đối với anh ta cũng không có tổn thất gì. Có lẽ...... anh ta cũng sẽ làm như vậy đối với những người khác."
Ngụy Tử Hằng tốt xấu gì cũng là hạng nhì toàn tỉnh torng kỳ thi đại học năm đó, cô không tin anh ta là một người ngu xuẩn.
"Quay về thôi." Trì Oánh xoay người đi về phía cửa ra, "Cho anh tan ca trước tiên!"
..........
Lạc Minh Dịch tẩy trang, đổi về quần áo vốn có, Trì Oánh lại thấy thế nào cũng không được tự nhiên.
Anh ta mặc quần áo nam bộ dáng rõ ràng không có một chút giống phụ nữ, nhưng hoá trang thành phụ nữ lại xinh đẹp đến kỳ cục, gương mặt này cũng không biết là lớn lên như thế nào, cư nhiên có thể là nam cũng có thể là nữ.
Thời điểm cô nhìn thấy Lạc Minh Dịch ra tới cư nhiên đem bộ đồ cô mua kia cùng với tóc giả đều bỏ vào túi, chuẩn bị lấy đi.
"Ê, đó là đồ của tôi!" Trì Oánh kháng nghị.
Lạc Minh Dịch khóe miệng khẽ nhếch, "Dựa theo số đo của tôi mà mua, nhãn cũng xé rồi, cô còn tính trả lại thế nào?"
Trực tiếp cầm đi, còn thuận tiện giúp cô đóng cửa.
"Xem ra...... anh ta thật sự rất thích bộ quần áo này." Trì Oánh lẩm bẩm tự nói.
Búp bê Tiểu Lạc tỏ vẻ tán đồng, "Bộ quần áo đó khá đẹp, mắt của người chọn quần áo thật không sai."
Nghĩ đến ở chuyện phát sinh khi ở công viên giải trí, Trì Oánh hỏi: "Anh có nhớ rõ Ngụy Tử Hằng này không? Tiệc rượu hôm đó anh ta có tới hay không?"
Búp bê Tiểu Lạc suy nghĩ nửa ngày, vẫn là lắc đầu, "Không nhớ rõ, ngày đó có rất nhiều người tới, đa số là không nhận biết được. Loại rượu này sẽ thường xuyên có, chính là vì người trong thương giới giao lưu mới sản xuất ra, rất nhiều người vì nhận thức càng nhiều người cũng sẽ tới. Lại nói tiếp, qua mấy ngày nữa công ty sẽ có tiệc rượu."
Lúc này điện thoại của Trì Oánh vang lên, khi nhìn thấy tên báo hiện trên điện thoại trong lòng cô hơi căng thẳng.
Đầu kia điện thoại truyền đến giọng của Tần Tư Ngữ, "Tôi nhờ cô hẹn với Lạc tổng cô nói với anh ta chưa?"
Trì Oánh tất nhiên là sẽ không nói, cười cười, "Chưa đâu...... Anh ta gần đây tương đối bận, như vậy đi, cô đem nghiệp vụ của công ty các người nói với tôi, tôi sẽ hỏi anh ta một chút có cơ hội hợp tác hay không?"
Tần Tư Ngữ khanh khách cười lên, "Cô nghe hiểu được sao?"
Trì Oánh: "...... Cút!"
Tần Tư Ngữ cười một hồi lâu mới tiếp tục nói: "Bất quá cô cũng không cần hẹn giúp tôi, tôi lấy được một tấm thư mời, qua mấy ngày nữa công ty các người không phải là có tiệc rượu sao? Đến lúc đó tôi có thể gặp Lạc tổng của các người, cũng không cần tôi phải đặc biệt đi một chuyến."
Trì Oánh trong lòng nói "Không tốt", cô thật vất vả để cho Lạc Minh Dịch đối với cô có một ít hảo cảm, nếu mà để cho anh ta nhìn thấy vị mối tình đầu này của anh ta...... Cô ngược lại không muốn kiếm củi ba năm rồi đốt trong một giờ.
Cúp điện thoại xong, cô đem chuyện này nói với búp bê Tiểu Lạc.
"Nếu tôi nhìn thấy cô ấy...... Vậy khẳng định là sẽ hoàn toàn buông cô ra. Cô cùng với Susan không giống nhau, không có năng lực công tác gì, qua không bao lâu nữa tôi sẽ làm cho cô quay về công ty cũ." Búp bê Tiểu Lạc rất khẳng định mà nói.
"Phi! Tên cặn bã!" Trì Oánh căm giận nói.
Búp bê Tiểu Lạc không muốn thừa nhận điểm này, "Phụ nữ các người lại tốt đến chỗ nào vậy? Nếu là mối tình đầu nam thần tới tìm cô, cô có thể bỏ tôi xuống rồi đi hay không?"
Trì Oánh phản bác: "Tôi không có mối tình đầu! Nhiều lắm cũng chỉ là theo đuổi thần tượng...... Tôi thích Triệu Ánh, nhưng mà cũng không có vì anh ta mà mặc kệ anh a!"
Búp bê TIểu Lạc hắc hắc cười nói: "Minh tinh đương nhiên không thể tính là mối tình đầu, cô vậy mà ngay cả mối tình đầu cũng không có?"
Trì Oánh không phục, "Anh có mối tình đầu thì thế nào? Còn không phải yêu đơn phương sao? Con người ta chính là xuất ngoại rồi gả chồng, lại không gả cho anh!"
Nói xong lúc sau hai người đều trầm mặc một lúc lâu, Trì Oánh thở dài: "Hai con chó độc thân thương tổn nhau cái gì không biết......"
Búp bê Tiểu Lạc: "Chính xác......"
Trì Oánh: "Vẫn là nghĩ lại chuyện Tần Tư Ngữ này đi, cô ấy chính là muốn đi tiệc rượu. Mặc kệ như thế nào, tôi phải lừa một người đi khỏi đó, không thể để cho bọn họ gặp mặt được."
Búp bê Tiểu Lạc trầm tư một lúc lâu, "Lạc Minh Dịch là người ban tổ chức, không có tình huống đặc thù anh ta tuyệt đối sẽ không đi đâu, cô có thể có cái lý do gì tuyệt đối thuyết phục được anh ta rời đi sao?"
Trì Oánh suy nghĩ thật lâu, rồi lắc đầu, "Không có."
Trừ phi cô lại dùng thời gian một lần thắng cuộc, nhưng như vậy sẽ có vẻ như là vô cớ gây rối, không phải trường hợp vạn bất đắc dĩ cô sẽ không làm như vậy.
"Vậy nghĩ cách làm cho Tần Tư Ngữ đi không được." Trì Oánh nói, "Cô ấy không phải muốn gặp em họ của Susan sao? Susan vẫn luôn không cho cô ấy gặp, anh có biết cô em họ đó ở chỗ nào không? Tôi dẫn cô ấy đi thăm cô em họ đó!"
Búp bê Tiểu Lạc gật đầu, "Tôi nhớ rõ, sau khi chuyện xảy ra tôi có đi thăm, nên biết địa chỉ."
Trì Oánh cũng chỉ có biện pháp này, đến lúc đó kêu Tần Tư Ngữ ra đó, để cho cô ấy cùng với cô em họ tâm sự cả một ngày, chờ thời gian tiệc rượu trôi qua là xong.
Loại tiệc rượu này sẽ thường xuyên có, Tần Tư Ngữ sẽ không quá coi trọng, nghĩ đến biện pháp này hẳn là có thể tiến hành được.
......
Ngày hôm sau khi Trì Oánh đi làm thì thấy được Susan, cô ấy ngày hôm qua đã tới đi làm. Đi vào văn phòng Susan liền bận rộn hẳn, không ngừng gọi điện thoại, ở trên máy tính đánh chữ liên tục, cơ hồ ngay cả thời gian uống nước cũng không có.
Khó khăn chờ cho tới khi Susan rảnh rỗi, Trì Oánh chớp ngay khoảnh khắc hiếm hoi đó liền hỏi cô ta, "Nghe nói cô là thủ khoa thi đại học đúng không?"
Susan bớt thời giờ uống miếng nước lên tiếng, gật đầu nói: "Đúng rồi, được cử đi học ở đại học B liên tiếp từ cử nhân rồi thạc sĩ đến tiến sĩ."
Trì Oánh rất khó hiểu mà hỏi: "Vậy cô tại sao phải làm trợ lý cho Lạc tổng chứ? Không thể tìm công việc khác tốt hơn sao?"
Susan trầm mặc trong chốc lát, thở dài nói: "Tôi cũng muốn vậy a, nhưng mà...... anh ta trả cho tôi rất nhiều, tôi thật sự không có cách nào cự tuyệt được."
Trì Oánh càng tò mò, "Rất nhiều là bao nhiêu?"
Susan liền báo một chữ số.
Trì Oánh liền không giữ được thăng bằng.
Cùng là trợ lý, Lạc Minh Dịch trả cho Susan mức tiền lương là hơn của cô hai mươi lần.
Nhưng mà suy đi nghĩ lại thì, Susan đều làm hết tất cả, cô thì không làm gì...... Cô bi ai phát hiện ra, cô hình như cũng chỉ có giá trị chút tiền lương này mà thôi.
......
Buổi tối ba ngày sau là thời gian công ty cử hành tiệc rượu.
Địa điểm là ở hội trường tầng 26, Susan trước một ngày đã cho người bố trí hội trường, bận rộn trong ngoài mà chạy cả ngày.
Trì Oánh tan làm liền muốn chuồn mất, bị Lạc Minh Dịch ngăn lại.
"Trở về đổi lễ phục, buổi tối đến tầng 26 tham gia tiệc rượu."
Trì Oánh biểu hiện rất hưng phấn, "Tôi nghe Susan nói, đã sớm mua xong trang phục dạ hội, siêu gợi cảm! Một lát liền về nhà thay, tuyệt đối sẽ không chậm trễ thời gian tiệc rượu!"
Vừa nói, vừa đem hai ngón tay giao nhau đặt ở trước ngực, một bộ dáng say mê, "Có thể quen biết thật nhiều soái ca có tiền, cơ hội khó có được!"
Lạc Minh Dịch sắc mặt trầm xuống, lạnh giọng nói, "Cô không cần đi."
Trì Oánh kinh hãi, "Tại sao? Tôi đều đã mua quần áo rồi, mất vài tháng tiền lương đó!"
Lạc Minh Dịch cường điệu một câu, "Đừng để cho tôi trong tiệc rượu nhìn thấy cô, bằng không tiền thưởng của cô sẽ không có."
Trì Oánh vẻ mặt đưa đám đi ra khỏi văn phòng của Lạc Minh Dịch, quay người đi liền có chút không nhịn cười được.
Cô đi xuống dưới lầu liền gọi điện thoại cho Tần Tư Ngữ, "Tảo Tảo, tôi dẫn cô đi gặp em họ của Susan nha?"
Tần Tư Ngữ không chút nghĩ ngợi liền cự tuyệt, "Không đi, tôi muốn đi tham gia tiệc rượu."
Trì Oánh nhàn nhạt nói: "Cơ hội chỉ có một lần, cô không đi mà nói...... Về sau cầu xin tôi tôi cũng sẽ không dẫn cô đi."
"Tôi nói cô cái người này......" Tần Tư Ngữ thực khó chịu mà thở dài, "Được thôi, tôi đi, dù sao cũng không phải cái tiệc rượu quan trọng gì. Gửi định vị cho tôi, tôi lái xe đi đón cô."
Nửa giờ sau, Tần Tư Ngữ dừng xe ở ngoài cửa cao ốc của tập đoàn Lạc thị. Trì Oánh đã sớm chờ ở đó, kéo cửa xe ra không chút khách khí mà ngồi vào.
"Đây là địa chỉ." Trì Oánh đem địa chỉ búp bê Tiểu Lạc báo viết xuống, đưa cho Tần Tư Ngữ.
Tần Tư Ngữ lái xe đi thẳng theo hướng dẫn đến nơi đó, dọc theo đường đi không ngừng oán giận, "Cô hại tôi bỏ lỡ một cái tiệc rượu rất quan trọng, vốn nghĩ là sẽ làm quen được nhiều nhân sĩ thương giới trong nước...... Hơn nữa chúng ta buổi tối đi đến có thích hợp không?"
Trì Oánh chỉ nói chút chuyện râu ria này kia để ngắt lời, xe chạy khoảng một giờ mới đến tiểu khu em họ của Susan ở. An ninh của tiểu khu rất nghiêm khắc, bảo vệ cửa ngăn cản xe của các cô.
"Xin chào, tôi là bạn của Susan, chị họ của Lâm Duyệt Duyệt, đến tìm cô ấy có việc, có thể hỗ trợ liên hệ một chút không ạ?" Trì Oánh nói.
Lâm Duyệt Duyệt chính là tên của cô em họ.
Bảo vệ cửa nhíu nhíu mày, "Lâm Duyệt Duyệt? Cô ấy không phải...... vài ngày trước đã qua đời rồi sao?"