Đát Kỷ Không Phải Họa Quốc Yêu Phi

Chương 28: Làm quân vương quá cô đơn

Lúc Hồ Hỉ Mị và A Ngọc trở về, Đế Tân đã rời đi, hôm nay bọn họ đều tâm sự nặng nề, nên không ở bên nhau.

“Tỷ tỷ, đây là giao nhân ở đâu tới, nhìn qua ăn rất ngon a!”

Hồ Hỉ Mị một lòng cũng chỉ nhớ thương ăn uống, bởi vì giao nhân câu con sâu thèm ăn trong nàng ấy ra, nàng ấy còn lôi kéo A Ngọc đi tóm văn cá diều ăn.

“Đây là Tây Kỳ nhị công tử Cơ Phát hiến cho Đại vương, không thể ăn, A Hỉ muội không cần suy nghĩ.”

Tô Đát rất hiểu biết Hồ Hỉ Mị, nàng chỉ cần nói rõ với Hồ Hỉ Mị, Hồ Hỉ Mị sẽ không nhớ thương.

“Quả nhiên không thể ăn, hôm nay ban ngày lúc ta nhìn thấy nàng ta, chỉ muốn cắn nàng ta một ngụm nếm thử hương vị, nhưng A Ngọc nói với ta không thể ăn, cho nên ta mang theo A Ngọc đi bắt văn cá diều ăn.”

Hồ Hỉ Mị cười hì hì nói, hiện giờ nàng ta đã ăn uống no đủ, nhìn thấy giao nhân cũng không thèm như vậy.

Tô Đát nghe Hồ Hỉ Mị nói như vậy, cũng yên tâm.

“A Hỉ muội là nghe lời nhất, ta cũng rất tin tưởng muội, hiện tại ta có một việc nhờ muội hỗ trợ.”

Vốn Tô Đát không tính toán để A Ngọc và Hồ Hỉ Mị nhúng tay vào, nhưng bên người nàng cũng không có ai khác để dùng, cho nên không thể không để Hồ Hỉ Mị và A Ngọc đi làm.

“Muội mang theo A Ngọc đi tra chuyện tộc giao nhân ở Nam Hải, theo như lời giao nhân này kể, có một kẻ thần bí bắt hết tộc nhân của nàng đi, chỉ vì để nàng ta tới Triều Ca mê hoặc Đế Tân.”

Tô Đát không tin chuyện này đơn giản như vậy, cho nên nàng muốn để Hồ Hỉ Mị và A Ngọc đi tra xét một phen, như vậy nàng mới có thể yên tâm.

“Tỷ tỷ, tỷ yên tâm đi, chuyện này giao cho A Ngọc và ta.”

Hồ Hỉ Mị vỗ vỗ bộ ngực cam đoan, tuy rằng hằng ngày nàng ấy không đáng tin cậy, nhưng lúc có chuyện quan trọng, vẫn rất thành thục ổn trọng.

Đương nhiên Tô Đát tin tưởng Hồ Hỉ Mị, nếu không cũng sẽ không nhờ các nàng.

“Ta tin tưởng các muội, nhưng A Hỉ, ta còn muốn dặn dò các muội một chút, làm việc không cần xúc động, nếu thật sự có nguy hiểm, trước hết hãy bảo hộ bản thân mình, chuyện khác đều không quan trọng, ta muốn các muội bình an trở về.”

Đây là chuyện Tô Đát để ý nhất, nàng mặc kệ chuyện ra làm sao, người nhất định phải bình an trở về, nếu không chuyện gì cũng không có ý nghĩa.

“Tỷ tỷ yên tâm đi, chúng ta lại không phải ngốc, khẳng định sẽ bình an trở về.”

Hồ Hỉ Mị cười cười nói, các nàng biết, chỉ có tồn tại mới quan trọng nhất, những thứ khác chỉ là thứ yếu.

A Ngọc cũng gật đầu, “Tỷ tỷ, tỷ không cần lo lắng, ta cũng sẽ chú ý nhị tỷ, chiếu cố nhị tỷ, sẽ không để tỷ ấy xằng bậy.”

Đương nhiên Tô Đát tin tưởng A Ngọc, nàng biết A Ngọc rất lý trí, sẽ không xúc động như Hồ Hỉ Mị.

“A Ngọc ta tin tưởng muội, tuy rằng muội nhỏ tuổi nhất, nhưng muội lại ổn trọng hơn so với A Hỉ, A Hỉ tính cách hào phóng, nhiều chuyện bản thân cũng dễ dàng không chu toàn, cho nên khả năng muội sẽ vất vả một chút, chờ muội trở về, ta sẽ chuẩn bị điểm tâm muội và A Hỉ thích nhất, cho nên các muội nhất định phải bình an trở về.”

Lần đầu tiên Tô Đát dặn dò nhiều như vậy, trước kia một mình nàng đơn độc, hiện giờ bên người có Hồ Hỉ Mị và A Ngọc, nàng rất vui vẻ, cũng đúng là bởi vì vui vẻ, nàng mới có thể không ngừng quyến luyến, sợ các nàng sẽ gặp bất trắc.

“Tỷ tỷ, tỷ không cần lo lắng như vậy, chúng ta tốt xấu cũng có ngàn năm tu vi, chỉ cần không quá phận, tuyệt đối sẽ không có việc gì, ngược lại là tỷ, đã không có yêu đan, vạn nhất xảy ra chuyện gì, chúng ta không ở bên cạnh tỷ, nhất định tỷ phải cẩn thận.”

A Ngọc rất bình tĩnh, theo nàng ấy thấy, trong ba người yếu nhất chính là Tô Đát.

“Thân tiên sinh còn ở Triều Ca, xem mặt mũi A Hỉ, hắn cũng sẽ giúp ta.”

Tô Đát nói đến bản thân thì bình tĩnh rất nhiều.

“Hiện tại ta cũng học xong vẽ một ít phù chú, tiểu lâu la bình thường sẽ không tổn thương được ta, các muội không cần lo lắng cho ta.”

Đến nỗi yêu đan, Tô Đát không biết nên đi tìm như thế nào, nàng cũng đã từ bỏ.

A Ngọc nghe Tô Đát nói như vậy, mới hơi chút yên tâm.

“Vậy tỷ tỷ chúng ta đi trước, tỷ bảo trọng.”

A Ngọc mang theo Hồ Hỉ Mị rời đi, trong phòng cũng chỉ còn lại Tô Đát và giao nhân.

“Người nọ đã không ở Nam Hải, ngươi để các nàng đi tra xét có ích lợi gì, huống chi tra xét, đi một người không phải tốt hơn sao, hà tất dùng hai người?”

Giao nhân không rõ Tô Đát vì sao muốn hưng sư động chúng như vậy, rốt cuộc dùng hai yêu quái ngàn năm thật sự có chút lãng phí.

“Hai nàng ấy đi, có thể chiếu cố lẫn nhau, ta mới yên tâm.”

Tô Đát nhắm mắt lại, nàng cũng muốn cho A Ngọc và Hồ Hỉ Mị tránh thoát một kiếp.

“Hiện giờ Cơ Phát bị giữ ở Triều Ca, lần này Tây Bá Hầu trở về tất nhiên muốn hưng binh thảo phạt, đến lúc đó thần minh tất nhiên sẽ trợ giúp Tây Chu phạt Trụ, các nàng ở đây, khả năng sẽ bị liên lụy, không bằng đi thật xa.”

Đây là quyết định sau khi nàng đã suy nghĩ hồi lâu, nàng vẫn không có biện pháp để Hồ Hỉ Mị và A Ngọc hy sinh vì nàng, từ trước bọn họ và nàng cũng không có cảm tình thâm hậu, nàng cũng không phải Cửu Vĩ Hồ chân chính, hiện giờ các nàng ở chung đã lâu, Tô Đát cũng coi các nàng như thân muội muội mà đối đãi.

“Nam Hải cách Triều Ca xa như vậy, các nàng mà đi, trong khoảng thời gian ngắn khả năng cũng chưa về được, ngươi thật đúng là tính kế tốt, vậy còn ngươi?”

Giao nhân cười, Tô Đát an bài hai tiểu tùy tùng bên người tốt như vậy, vậy nàng thì sao?

“Ta…… Ta không biết…… Có lẽ khi Thương triều sụp đổ, ta mới có thể biết đáp án đi.”

Tô Đát lắc lắc đầu, thật sự là nàng không có nghĩ tới.

“Nhưng lúc ấy, ngươi cũng trốn không thoát, mặc kệ là thần minh, hay là kẻ thần bí cầm tù tộc nhân ta, còn có Tây Chu trong miệng ngươi, bọn họ đều muốn gϊếŧ Đế Tân, ngươi làm sủng phi của Đế Tân, khẳng định cũng sẽ không được buông tha.”

Giao nhân ở trong bồn nước, nàng ta nghĩ Tô Đát thật sự ngốc, nếu là nàng ta, khẳng định nàng ta sẽ sớm làm xong nhiệm vụ, sau đó về nhà, hà tất gì phải cùng một nhân loại chịu chung hoạn nạn.

Nhân loại gian trá tham lam, hơn nữa thọ mệnh ngắn ngủi, nhân sinh chỉ ngắn ngủn trăm năm, có lẽ chỉ bằng thời gian các nàng ngủ một giấc.

“Hiện tại ngươi đã là tù nhân của ta, ngươi nghĩ muốn chạy trốn sao?”

Tô Đát không có trả lời vấn đề của giao nhân, mà là hỏi ngược lại.

Giao nhân thở dài một hơi, “Ta đương nhiên nghĩ tới a, nhưng trận pháp phong ấn của ngươi còn ở đây, ta tính muốn chạy trốn, cũng không có cách nào trốn a.”

“Hiện tại ta và ngươi tình cảnh giống nhau, thần mình vì muốn chế tạo một nhà giam, nhà giam kia chính là thiên địa, bất luận ta trốn ở nơi nào, cũng không thể trốn thoát vận mệnh trói buộc, ta chỉ có thể tranh đấu với bọn họ, chỉ cần thần minh không chết, ta không thể tự do, ta chỉ là một con cờ trong bàn đồ bàn cờ Thương triều này của thần minh thôi.”

Tô Đát rũ mắt, một quân cờ sao có thể gϊếŧ chết người chơi cờ đây? Nàng cũng chỉ nỗ lực trong vô vọng thôi.

“Vậy ngươi cũng thật thảm a, thế nhưng ta không biết nên đồng tình ngươi, hay là nên đồng tình bản thân mình.”

Giao nhân cảm thấy mình suy nghĩ hơi nhiều, rốt cuộc nàng ta còn thảm hơn so với Tô Đát, nàng ta chính là tù nhân của Tô Đát.

“Hiện tại ngươi bị ta giam giữ, nếu an toàn ta sẽ không gϊếŧ ngươi, cũng sẽ không ăn ngươi, chờ đến thời cơ thích hợp ta sẽ thả ngươi đi, nếu hiện tại ngươi trốn, ta nghĩ ngươi rất khó bảo toàn bản thân.”

Tô Đất nhìn mọi chuyện rất thông thấu, nàng đã sớm suy nghĩ tốt, mặc kệ là chịu chết, hay là gì khác.

“Ta cũng chưa nói muốn trốn đi a, ở chỗ này khá tốt, có ăn có uống.”

Giao nhân bĩu môi, chỉ là bồn nước quá nhỏ.

“Vậy ngươi an tâm đợi đi, ta đi nghỉ ngơi.”

Tô Đát lăn lộn một ngày, cũng cảm thấy có chút mệt mỏi.

Đế Tân ngồi ở trong thư phòng, vẫn luôn suy nghĩ, nếu hắn nói cho Tô Đát, kỳ thật hắn đã biết thân phận của nàng, nàng có thể tự tại một chút hay không.

Rốt cuộc Tô Đát rất sợ hắn phát hiện nàng là dị tộc, kỳ thật mặc kệ Tô Đát là người hay là yêu, hắn đều sẽ thích Tô Đát.

Thế gian này không ai làm hắn thích như Tô Đát.

Đế Tân thở dài một hơi, nhưng Tô Đát cùng không muốn cho hắn biết, vậy rốt cuộc hắn có nên biết hay không đây?

“Ca ca đang than thở cái gì, có việc gì sầu lo?”

Tử Diễn không nghĩ nhiều năm không gặp, ca ca lại trở nên đa sầu đa cảm như vậy, hắn còn tưởng rằng ca ca vẫn là thiếu niên tính tình táo bạo như trong trí nhớ, chỉ là thiếu niên đã trưởng thành, nhưng mặt mày vẫn có thể nhìn ra khí phách hăng hái của năm đó.

Đế Tân nghe thấy thanh âm quen thuộc đã lâu, ngẩng đầu nhìn, quả nhiên Tử Diễn đã trở lại.

“Tiểu tử đệ, vừa đi là mấy năm, rốt cuộc đã chịu trở lại.”

Đế Tân bật cười, thật sự rất lâu rồi hắn không gặp đệ đệ này.

Sau khi Tử Diễn rời khỏi vương cung, thư tín cũng rất ít gửi, thậm chí bọn họ không biết hắn đi nơi nào.

“Đúng vậy, rốt cuộc ta đã trở lại, rốt cuộc tuổi cũng lớn, không thể luôn chạy bên ngoài.”

Tử Diễn cười hì hì nói, tính tình hắn rất hoạt bát, từ nhỏ đã được người nhà sủng ái.

“Nghe nói ca ca đoạt một tẩu tử về cho ta, quả nhiên là phong cách của ca ca a.”

Tử Diễn dùng ngữ khí nửa nói giỡn, hắn biết Đế Tân làm như vậy, khẳng định là bởi vì thật sự rất thích tẩu tử.

“Đúng vậy, nhưng tẩu tử đệ cũng rất thích ta.”

Ở điểm này, Đế Tân rất tự tin, hắn có thể kết luận Tô Đát rất thích hắn, nếu không nàng tuyệt đối sẽ không nguyện ý cùng hắn tồn vong.

Sinh cùng giường, chết cùng huyệt. Đây là chuyện bao nhiêu người không thể làm được, nhưng Tô Đát lại làm được vì hắn.

“Tử Diễn, đệ ở bên ngoài du lịch lâu như vậy, hẳn là gặp qua không ít kỳ nhân dị sĩ, cũng nghe được không ít chuyện mới mẻ đi.”

Đế Tân cảm thấy chuyện Tô Đát là Cửu Vĩ Hồ, hắn hẳn là nói với đệ đệ một chút, thử một chút phản ứng của đệ đệ, có phải hay không thật sự như Tô Đát vẫn lo lắng, nhân loại sẽ sợ hãi, bài xích yêu quái.

“Đúng vậy, ca ca có gì muốn nói thì nói thẳng đi, ta có thể giải đáp cho ca khẳng định sẽ không giấu ca.”

Tử Diễn vỗ bộ ngực nói, hắn tự nhận là chuyện này bản thân có thể nói nhiều hai câu với ca ca, nếu loại chuyện như thống trị quốc gia, hắn không có biện pháp.

“Đệ nói, trên thế giới này có phải thật sự có yêu quái hay không?”

Đế Tân nói còn không quên đi nhìn biểu tình của đệ đệ, rốt cuộc người bình thường biết chuyện này, đích xác có chút khó tiếp thu.

Nhưng Tử Diễn cũng không phải người bình thường, hắn là người từ bỏ một thân vinh hoa phú quý từ thời niên thiếu tự mình một người chạy ở bên ngoài.

“Đương nhiên, ca ca cảm thấy hứng thú sao? Ta có một bằng hữu là yêu quái, nếu huynh muốn gặp, ta có thể cho hắn tới.”

Tử Diễn gật gật đầu, hắn còn tưởng rằng ca ca muốn hỏi cái gì.

“Mấy năm nay ta ở bên ngoài thấy rất nhiều yêu quái, ta cảm thấy bọn họ không xấu như mọi người vẫn nói, tuy rằng đúng là có mấy yêu quái không phải là quá tốt, nhưng nhân loại cũng không phải có người tốt kẻ xấu sao?”

Thật ra Tử Diễn không kỳ thị yêu quái, nhưng hắn cũng biết rất nhiều người sợ yêu quái.

Rốt cuộc, rất nhiều người cho rằng, không phải tộc ta, tất có dị tâm.

“Ta cũng cảm thấy như vậy, có yêu quái cảm thấy nhân loại sợ bọn họ, ngược lại không muốn tiếp xúc với nhân loại, hoặc là không muốn để nhân loại phát hiện thân phận.”

Đế Tân thở dài một hơi, sau khi hắn biết thái độ của đệ đệ, vẫn rất buồn rầu, mình nên thẳng thắn với Tô Đát như thế nào, ngày đó, kỳ thật hắn nghe được hết, thậm chí còn miễn phí vây xem hai người đấu pháp.

“Cái này…… Ta cảm thấy vẫn là tôn trọng quyết định của đối phương đi, rốt cuộc bọn họ không muốn nói, cũng không để cường bức người ta thừa nhận thân phận yêu quái.”

Tử Diễn nói xong, lại đột nhiên nghĩ đến, “Sao đột nhiên ca ca hỏi cái này, chẳng lẽ ca quen biết yêu quái nào sao?”

“Không có, chỉ là đột nhiên ta nghĩ tới, rốt cuộc Tử Diễn đi ra ngoài lâu như vậy, khẳng định kiến thức rất nhiều, chúng ta lại thật lâu không gặp, ta chọn một ít đề tài có thể nói cùng đệ thôi.”

Theo bản năng Đế Tân giấu giếm thân phận Tô Đát, hắn nghĩ, thân phận của Tô Đát vẫn để mình hắn biết là tốt rồi, không cần phải thêm một người, kể cả người này là thân đệ đệ của hắn.

“Như vậy a, ta còn tưởng rằng ca ca cũng quen biết bằng hữu mới.”

Tử Diễn gật gật đầu, kỳ thật hắn hy vọng ca ca có thể có bằng hữu, rốt cuộc làm quân vương quá cô đơn.