Cơ Phát rời khỏi Tây Kỳ, một đường không ngừng nghỉ chạy tới Triều Ca.
Ai ngờ Tỷ Can lại đóng cửa từ chối tiếp khách, không muốn gặp ai.
“Nhị công tử, chúng ta đi thôi, Á tương nói không gặp chúng ta, chúng ta chờ ở đây cũng vô dụng a.”
Từ Xuyên tận tình khuyên nhủ, “Nhị công tử ngài đã đứng ở chỗ này một buổi sáng, nếu Á tương muốn gặp ngài, khẳng định đã sớm gặp.”
Lời này của Từ Xuyên nói không sai, đúng là Tỷ Can không tính gặp Cơ Phát.
Thậm chí Tỷ Can đã trộm đi từ cửa sau vào vương cung.
“Sao Á phụ lại vội vã đến đây?”
Đế Tân có chút kinh ngạc về hành động của Tỷ, hắn chưa từng thấy bộ dáng cuống quýt như vậy của Á phụ.
“Đại vương, con trai thứ hai của Tây Bá Hầu tới phủ ta cầu kiến, nhưng ta vẫn chưa thấy Tây Bá Hầu vào cung triều kiến.”
Tỷ Can cảm thấy tất nhiên việc này có dị, mà Đế Tân tuyệt đối đã biết sự tình từ đầu đến cuối.
“Tây Bá Hầu đã có dị tâm, đương nhiên cô không thể để ông ta thuận lợi vào cung, nếu không sao cô biết đến tột cùng ông ta có bao nhiêu binh mã?”
Đế Tân đương nhiên nói, hoàn toàn không cảm thấy mình lén giam cầm chư hầu, là chuyện không tốt.
“Đại vương, thật sự ngài quá hồ nháo, nếu để những người khác biết, khẳng định sẽ bất mãn với ngài.”
Tỷ Can cau mày, thuyết giáo Đế Tân.
“Đại vương ngài làm việc luôn xúc động như vậy, rất dễ dàng để người bắt được nhược điểm, đặc biệt là lúc tình thế không rõ ràng như hiện giờ……”
“Á phụ, cô không thể ngồi chờ chết. Huống chi, Tây Bá Hầu muốn đoạt quyền soán vị, cô làm gì với ông ta cũng không quá phận, hơn nữa không phải không ai biết sao? Kể cả là Á phụ ngài, là đến khi con trai của Tây Bá Hầu đến bái phỏng mới biết được.”
Đế Tân đánh gãy lời Tỷ Can, mở miệng nói, hắn làm chuyện này, đương nhiên là có nắm chắc mới làm.
“Á phụ không cần lo lắng cho cô, cô có chừng mực.”
Đế Tân rót cho Tỷ Can chén nước, đẩy đến trước mặt ông.
“Á phụ giúp ta giữ con trai Tây Bá Hầu lại mấy ngày, ta thả Tây Bá Hầu ra, để ông ta thượng triều yết kiến.”
Đế Tân biết tất nhiên Tỷ Can sẽ giúp hắn, cho nên mới dám làm như thế, mặc kệ hắn có nhiều chỗ không tốt, Á phụ đều hướng về hắn.
“Vậy ngài nói với ta, ngài tính toán làm như thế nào? Tây Bá Hầu biết là ngài sao?”
Tỷ Can thật sự lo lắng, ông biết Đế Tân làm bậy, nhưng việc giam cầm chư hầu thật sự quá lớn, thật sự ông không thể bảo đảm mình còn có thể thu thập cục diện rối rắm cho Đế Tân.
Đế Tân cười, “Á phụ không cần quá mức lo lắng, cô đã không còn là tiểu hài tử, đương nhiên sẽ không để Tây Bá Hầu biết việc này là cô bày mưu đặt kế, Tây Bá Hầu không có chứng cứ, mặc dù ông ta hoài nghi cô, cũng sẽ không có ai tin tưởng, huống chi hiện tại ông ta có tật giật mình, cũng không dám giằng co với cô.”
Đúng là như thế, cho dù Tây Bá Hầu hoài nghi Đế Tân, cũng không có biện pháp xác định, hơn nữa ở trong ấn tượng của ông ta, Đế Tân không phải là người có dũng có mưu.
Tỷ Can nghe lời này, thở dài một hơi thật sâu.
“Đại vương luôn biết, thần vẫn luôn đứng về phía Đại vương, nhưng thần cũng hy vọng Đại vương có thể lo lắng nhiều hơn một ít, thần già rồi, không giúp được Đại vương bao lâu nữa.”
“Á phụ không cần nói như vậy, ngài còn rất trẻ.”
Đế Tân không cho rằng tuổi tác của Tỷ Can đã lớn, giống phụ thân hắn, chính là ngồi ở vương vị cho đến chết.
“Á phụ ở lại ăn cơm đi, chờ cơm nước xong lại đi.”
Nhưng thật ra Đế Tân không vội để Tỷ Can trở về gặp Cơ Phát, rốt cuộc lạnh nhạt hắn trong chốc lát, mới có thể thể hiện ra lúc này đây gặp mặt không dễ.
“Không được, hiện giờ Cơ Phát còn đang đợi thần, thần không thể để đại sự có gì sai lầm.”
Tỷ Can lắc đầu, thật sự ông khó có thể an tâm, vẫn là ổn định Cơ Phát mới tốt.
“Người tới là Cơ Phát?”
Đế Tân nheo đôi mắt lại, thậm chí hắn suy xét muốn nhân cơ hội này xử lý Cơ Phát hay không.
“Đại vương, ngài không thể lại làm bậy.”
Rốt cuộc là thân thúc thúc, thật sự Tỷ Can quá hiểu biết suy nghĩ của Đế Tân, nhìn thấy biểu tình này của hắn đã biết hắn lại có ý xấu.
“Được rồi, được rồi, cô đã biết, Á phụ đi thong thả, cô sẽ không xằng bậy.”
Đế Tân bất đắc dĩ mở miệng, tuy rằng thúc thúc này của hắn thương hắn, nhưng thật sự quá bảo thủ.
“Vậy thần sẽ trở về.”
Tỷ Can cảm thấy mình rầu thúi ruột vì Đế Tân, thật không biết khi nào hắn mới có thể để ông yên tâm.
Đế Tân tiễn Tỷ Can, lại đi tìm Tô Đát.
Gần đây Tô Đát cũng không có chuyện gì, cho nên tự mình mân mê suy nghĩ làm chút điểm tâm nho nhỏ, mặc kệ là gϊếŧ thời gian cũng được, vẫn là để giảm bớt cảm giác hoảng hốt.
Hồ Hỉ Mị cũng bởi vì chuyện này hoạt bát hẳn lên, cũng may tâm tư nàng ấy cũng đơn giản, một cái điểm tâm là có thể dỗ dành, nếu không Tô Đát cũng không biết nên làm cái gì bây giờ.
“Tỷ tỷ, vì sao tỷ làm những cái này a?”
Hồ Hỉ Mị lại thành bộ dáng nguyên khí tràn đầy kia, thậm chí có chút hoạt bát quá mức, thiếu chút nữa bật thốt lên hỏi Tô Đát vì sao lại làm điểm tâm của nhân loại.
“Ta cũng không biết, chỉ cảm thấy dùng hoa tươi để điểm tâm, hẳn là sẽ không tồi, dù sao ăn cudng không có vấn đề gì lớn.”
Lời này Tô Đát nói không sai, Hồ Hỉ Mị lại không phải người, yêu quái bất tử gì cũng ăn.
“Tuy rằng nói như vậy cũng không sai, nhưng nếu quá khó ăn, ta cũng ăn không vô a.”
Hồ Hỉ Mị mặt ủ mày ê nói, nếu thật sự không thể ăn, thật sự nàng ấy không biết muốn cự tuyệt Tô Đát hay không.
“Yên tâm đi, nếu thật sự không cho được vào miệng, ta cũng sẽ không miễn cưỡng muội.”
Tô Đát bất đắc dĩ cười cười, nàng cũng là thuận miệng nói như vậy.
“Nương nương, Đại vương tới.”
Nhã Cách mở miệng giải cứu Hồ Hỉ Mị, nếu không nói, Tô Đát thật không biết mình có thể làm ra cái gì.
“Sao đột nhiên Đại vương lại tới?”
Tuy rằng Tô Đát hỏi, nhưng không ai có thể trả lời nàng.
Nhưng Tô Đát lại không có tiếp tục đi xuống, mà là ra phòng bếp.
“Mỹ nhân nghĩ như thế nào tự mình xuống bếp, chính là nhân thủ không đủ dùng?”
Vừa vặn Đế Tân đi về bên này, hai người vừa vặn gặp nhau.
Đế Tân có chút đau lòng nhìn Tô Đát, hắn luôn luôn theo ý Tô Đát, nàng không cần quá nhiều người hầu hạ, Đế Tân cũng đồng ý.
“Chỉ là tâm huyết dâng trào thôi, Đại vương không cần chú ý.”
Tô Đát không muốn nhiều lời, nàng cảm thấy sinh hoạt của mình và Đế Tân hoàn toàn tách ra, kể cả là người lãnh đạo trực tiếp, cũng không thể thời thời khắc khắc để nàng chờ.
“Sao hôm nay Đại vương lại đến đây?”
Tô Đát nghĩ thầm, Đế Tân không có nữ nhân khác sao? Không thể đi chỗ các phi tần khác điểm danh hay sao? Sao lại chăm chỉ tới chỗ này của nàng thế!
“Hôm nay cô không có việc gì, cho nên tới bồi mỹ nhân, mỹ nhân không vui sao?”
Đế Tân cảm thấy mình rất săn sóc Tô Đát, nhưng vì sao hôm nay Tô Đát lại lãnh đạm với mình như vậy?
“Đương nhiên là thϊếp thân vui vẻ, chỉ là, thϊếp thân lo lắng Đại vương sẽ chậm trễ quốc sự, nếu như vậy, thϊếp thân thật sự muôn lần chết không hết tội.”
Tô Đát hy vọng Đế Tân có thể làm một quân chủ tốt, đến nỗi sủng ái nàng, nàng cũng không muốn.
“Mỹ nhân yên tâm đi, cô có chừng mực.”
Đế Tân thở dài, hắn thật sự là quá khó khăn, bị Á phụ khuyên, lại bị Tô Đát khuyên, giống như hắn làm đế vương rất thất bại.
Trên thực tế, hắn đã thực nỗ lực.