Hàn Hứa Phong dùng tay khẽ luồn vào trong lớp áσ ɭóŧ ren trắng, hắn liên tục nhào nặn chiếc bánh bao mềm mịn. Đôi môi hắn lại tiếp tục phủ lên môi Thanh Trà, nhấm nháp từ từ như đang thưởng thức một ly rượu vang, động tác hắn vô cùng nhu mì, thuần thục.
Cảm nhận được bầu ngực của cô đang căng lên dần, Hàn Hứa Phong bèn luồn tay ra sau gỡ phăng chiếc áσ ɭóŧ vướng víu, bầu ngực trắng nõn, căng tròn của Thanh Trà như được giải thoát, tuôn ra ngồn ngộn. Thanh Trà mặt đỏ ửng lên, cô quay mặt đi nơi khác vì ngại.
Hàn Hứa Phong cúi thấp đầu, khoang miệng hắn bao trọn lên một bên bầu ngực, hắn mυ'ŧ nhẹ vài cái, không ngừng lấy đầu lưỡi trêu đùa trên nhũ hoa của cô khiến Thanh Trà cả người vô cùng khó chịu.
"Ưʍ...Hàn thiếu dừng lại đi...tôi khó chịu quá."
Hàn Hứa Phong như chỉ chờ đến lúc này, hắn đẩy nhẹ người cô lên, tụt luôn chiếc vày xuống sàn xe, hắn nhanh tay kéo luôn chiếc qυầи ɭóŧ nhỏ của cô xuống.
Hàn Hứa Phong chỉnh lại tư thế, để cô ngồi trên đùi đối diện hắn, hai chân kẹp sát vào bên hông hắn. Hàn Hứa Phong bắt đầu di chuyển ngón tay đến nơi tư mật của Thanh Trà không ngừng do thám.
"Hàn thiếu, đừng mà..." Thanh Trà nắm lấy cành tay của Hàn Hứa Phong, hành động phản kháng đầy yếu ớt. Vùng bên dưới của cô không ngừng tuôn ra chết dịch lỏng, dính đầy tay Hàn Hứa Phong.
"Rõ ràng là em muốn nhưng lại không chịu nhận." Hàn Hứa Phong cười gian một cái. Hắn nói đúng khiến Thanh Trà không thêm chối bỏ, cô ghét du͙© vọиɠ của bản thân, nó khiến cô không thể chống đối Hàn Hứa Phong ngay lúc này.
Cảm nhận được nơi đó đã ẩm ướt vừa đủ, Hàn Hứa Phong liền kéo khóa quần xuống, giải phóng con mãnh thú đang căng cứng trong lớp quần ra.
"Ngoan, nó sẽ khiến em dễ chịu." Hàn Hứa Phong nói rồi đẩy nhẹ vật nóng hổi đang dựng đứng lên vào bên trong vùng cấm của cô rồi tiến mạnh vào.
"A..aaa" Thanh Trà đau quá liền hét lên thất thanh.
"Suỵt, em muốn người khác chú ý à."
"Hàn thiếu, đau quá xin anh dừng lại." Thanh Trà năn nỉ hắn, nước mắt cô bắt đầu chảy ra từ hai khóe mắt.
"Chật quá, ngoan thả lỏng ra sẽ không đau." Hàn Hứa Phong thủ thỉ, hắn giảm cường độ lại để Thanh Trà quen dần, đây cũng không phải lần đầu nhưng lại chật đến mức muốn xiết chết vật nam tính nhất của hắn.
"Ư..ư, Hàn thiếu, đau..."
"Gọi tôi là Hứa Phong." Hàn Hứa Phong ra lệnh.
"Hứa Phong, ư..ư" Thanh Trà khẽ rêи ɾỉ, trong người cô nóng như lửa đốt, chỗ ấy bị Hàn Hứa Phong xâm chiếm như muốn rách ra, Hàn Hứa Phong khi nghe Thanh Trà rêи ɾỉ càng thêm phần phấn khích.
"Ngoan lắm."
Thanh Trà gần như mất hết toàn bộ sức lực, cô gần như để cơ thể mình dựa hẳn vào Hàn Hứa Phong, hai tay không ngừng bấu víu bả vai hắn. Hàn Hứa Phong hai tay đặt vào eo Thanh Trà, hắn khẽ nâng lên, hạ xuống nhịp nhàng theo tốc độ bên dưới, hắn càng ngày càng tăng tốc, từng cú nhấp vào đầy mãnh liệt. Hai người dần phối hợp nhịp nhàng, gấp rút dần. Trong khoang xe của chiếc ô tô hạng sang không ngừng phát ra những âm thanh mập mờ của tiếng rêи ɾỉ, hôn hít.
Hàn Hứa Phong một hồi lâu mới buông tha cho cô, hắn mặc lại váy cho Thanh Trà, cũng không mặc đồ nội y bên trong rồi ôm cô vào lòng, đặt một hụ hôn nhẹ nhàng lên trán cô. Đợi khi Thanh Trà tỉnh táo hắn mới lái xe về Hàn gia.
Xe của Hàn Hứa Phong về đến Hàn gia cũng đã gần trưa, hắn đậu xe trong khuôn viên nhà rồi bước xuống, mở cửa xe cho Thanh Trà.
"Tôi bế em." Hàn Hứa Phong nhẹ giọng.
"Tôi có thể đi được mà." Thanh Trà hơi bối rối, cô không muốn mọi người trong Hàn gia thấy cảnh tượng kì lạ này.
"Nếu em không muốn để mọi người nhìn thấy bộ dạng bây giờ của mình thì ngoãn nghe theo tôi đi."
Thanh Tra nhìn lại mình, đúng là bộ dạng bây giờ của cô không thích hợp để người khác thấy. Tóc tai rối bời, quần áo xộc xệch, lại còn không mặc cả nội y. Cô đành ngoan ngoãn để Hàn Hứa Phong bế vào bên trong, khuôn mặt đỏ như trái cà chua của cô vùi vào ngực hắn như không muốn để người khác thấy.