Tại phòng ăn
“Tiểu tử thối ! Lão gia ta thật không ngờ con có thể đem đứa cháu dâu hiền thục nết na như thế này đấy ! Đúng là chau trai của ta mà. Nào tiểu Nguyệt con ăn nhiều một chút, A Hàn vụng về lắm sẽ không chăm sóc tốt cho con, con về dạy lại nó nhé. A Hàn nó không đυ.ng vào nữ giới khiến ông nghĩ nó bị hỏng rồi cơ.” Vương lão gia vừa nói vừa gắp thức ăn vào chén Minh Nguyệt. Cô nhìn Vương Hàn cầu cứu thế nhưng chỉ nhận lại sự từ chối từ anh.
“Em ăn nhiều một chút. Ông rất thương em, ông thương em còn hơn thương anh rồi !” Nói xong anh lại tiếp tay gắp thức ăn vào bát cô. Cô thực sự muốn mếu máo với ông cháu họ ! Cô mới kết hôn chưa được một ngày mà họ đã muốn biến cô thành heo rồi !
Sau bữa cơm Minh Nguyệt bị Vương lão gia kéo đi chơi cờ vây còn Vương Hàn về thư phòng tiếp tục công việc. Cô chơi cờ vây đến khuya mới được thả về, ông chơi cờ thật giỏi, cùng cô chơi 10 ván mà cô chỉ mới thắng được 3 ván. IQ nhà này quả thực có di truyền !
Cô xuống dưới bếp muốn làm chút đồ cho Vương Hàn tiện thể bàn bạc về hợp đồng kia. Thế nhưng cô chỉ vừa mới gặp anh có 2 lần mà thôi! Ngay cả món anh thích cô còn chưa biết. Minh Nguyệt lại lủi thủi đi kiếm thím Phương hỏi
“Thím Phương ơi, thím có biết thiếu gia.. à Hàn thích uống gì nhất không ạ?” Lần đầu tiên cô gọi tên thân mật như vậy, có chút không quen
“Thưa Nhan tiểu thư ngài ấy thích dùng trà gừng và sữa nhưng là sữa pha chứ không phải sữa hộp .”
“Thím cứ gọi con là Minh Nguyệt là được rồi. Con cảm ơn thím nhiều.”
Cô đi pha cho Vương Hàn một cốc sữa nóng đem về thư phòng. Cô vừa gõ cửa liền nghe thấy giọng nói trầm của anh.
“Vào đi.”
Anh ngồi trên bàn làm việc với một sấp giấy tờ. Không thể phủ nhận nhìn anh rất soái! Đôi mi dài, đôi mắt màu tím than cùng khuôn mặt tuấn tú, lạnh lùng. Cô bước tới chỗ anh đặt ly sữa nóng xuống.
“Thím Phương bảo anh thích uống sữa nên tôi pha cho anh một ly. Anh uống đi.”
“Cô lại đây.”
Cô tiến lại gần thì bị anh kéo ngồi vào trong lòng. Hốt hoảng đẩy anh ra nhưng lại bị anh ôm chặt hơn.
“Để tôi ôm một lát thôi đừng nghịch.”
Cô nghe vậy liền ngồi im nhưng tới tận 30p sau chân cô bắt đầu tê dần. Anh bắt đầu đưa cằm đặt vào cổ cô, thở ra từng luồng hơi nóng. Cô bị nhột liền đưa người vặn vẹo thoát khỏi anh.
“Em còn động đậy thì tôi sẽ đè em ra ăn sạch đấy!”
Anh nói xong cô liền ngoan ngoãn ngồi im. Anh mỉm cười hỏi.
“Em tới đây có chuyện gì ? Sao không về phòng ngủ sớm ?”
“Tôi muốn bàn chuyện hợp đồng .”
Nghe thấy vậy Vương Hàn thấy có chút khó chịu trong lòng, buông cô ra.
“Hợp đồng để trên bàn. Tôi đã kí rồi. Cô muốn có điều kiện gì? Tôi sẽ bảo tiểu Trương bổ sung sau.”
Cô cầm bản hợp đồng rồi nói
“ 3 điều kiện. Mối quan hệ này không được công khai. Anh phải cho tôi không gian riêng. Và không cùng tôi phát sinh chuyện kia.” Nói xong cô cầm bút kí.
“Được.” Anh nhìn ly sữa rồi nở nụ cười ranh mãnh nói.
“Tôi mệt rồi em đút sữa cho tôi.”
“Anh không phải trẻ con.”
“Em là vợ hợp pháp của tôi.”
Cô quả thực không cãi được anh. Anh vô sỉ, bỉ ổi, lưu manh! Mắng thầm anh! Cô lại gần cầm ly sữa đút từng muỗng cho anh uống. Nhưng anh lại cứ nhìn cô khiến cô không thể tập trung được
“Trên mặt tôi có gì sao? Sao anh cứ nhìn chằm chằm thế ?...ưmm..”
Chưa kịp dứt câu cô liền bị anh hôn mạnh mẽ. Nụ hôn nóng bỏng khiến cô có chút không thích ứng kịp. Anh ôm cô ghì chặt trong lòng, cô càng vùng vẫy anh càng siết chặt hơn.
“Ưʍ..a..anh lưu manh!”
Anh như chớp được thời cơ liền đưa lưỡi vào bên trong cô, đưa sữa vào miệng cô. Anh hút hết không khí cùng ngọt ngào của cô khiến Minh Nguyệt không thở được. Hôn một lúc lâu anh mới quyến luyến buông môi cô ra. Bờ môi bị hôn đến đỏ ửng.
“Anh là đố khốn! Rõ ràng đã ra điều kiện không phát sinh quan hệ kia mà?!”
“Nhưng tôi chưa làm gì em cả. Tôi chỉ mới hôn môi em thôi, đó không phải là phát sinh quan hệ a !”
“Anh biếи ŧɦái !”
Nói xong cô liền chạy về phòng ngủ để cho anh một mình ở thư phòng mỉm cười vô lại. Có một cô vợ như Nhan Minh Nguyệt kể ra cũng không tệ !