Thứ Tự Đến Trước Và Sau

Chương 16: Anh hiểu, anh hiểu rất rõ, Tư Tần muốn đoạn tuyệt với anh

Editor: YuuCông ty của Tư Tần rất nổi tiếng trong ngành, ngoài ra cũng có tiếng về việc tổ chức các sự kiện trực tuyến cũng như ngoại tuyến, nhưng lại hiếm khi hợp tác với công ty game, chỉ có bộ phận của Tư Tần mới tiếp xúc với khía cạnh này được một thời gian nên cũng không có nhiều kinh nghiệm. Vì vậy, từ lúc tổng giám đốc nhận được lời mời hợp tác từ công ty sản xuất game đang lên cho đến bây giờ vẫn còn hơi sững sờ.

Bên kia đã có ý định hợp tác từ khoảng một tháng trước, nhưng hai bên vẫn luôn trong trạng thái đàm phán. Hai ngày trước, công ty game này đột nhiên tỏ ra rất muốn hợp tác, hơn nữa… Còn có chút sốt ruột? Bọn họ muốn mở một cuộc họp khẩn cấp và còn đưa ra những điều khoản rất hào phóng.

Tổng giám đốc vốn dĩ vẫn có chút băn khoăn về việc thiếu kinh nghiệm, nhưng bây giờ lợi ích đã ở trước mắt rồi, anh ta chỉ có thể vặn tay mà chuẩn bị tinh thần chiến đấu thôi.

Nhưng bên kia không muốn anh ta ra mặt, bọn họ chỉ cần một bộ phận lập kế hoạch trực tuyến có kinh nghiệm trước đó để làm việc, cũng tức là bộ phận của Tư Tần.

Đương nhiên tổng giám đốc cũng không có ý kiến

gì, liền vui vẻ tổ chức buổi họp đàm phán dưới sự thúc giục của đối phương.

Lúc Tư Tần nhận được thông báo đến dự cuộc họp, cô hầu như không biết gì về nội dung cuộc họp, chỉ biết rằng có một công ty game tầm cỡ nào đó nhất định muốn cô lên kế hoạch quảng bá cho một game mới.

Thật ra cô cũng không để tâm lắm, tại kế hoạch lần trước cô làm cho một công ty game khác khá thành công. Nhưng công ty đó chỉ là công ty nhỏ, yêu cầu lại thấp, cô cũng không phải chịu nhiều áp lực để thực hiện nó. Nhưng quy mô lần này không giống như vậy, tổng giám đốc nói đối phương rất thân thiện, không đòi hỏi cao, tiền đưa cũng khá nhiều, để cô không phải lo lắng.

Làm sao Tư Tần có thể không lo lắng được chứ. Công ty bọn họ vốn cũng không có kinh nghiệm gì, cũng không biết tại sao đột nhiên lại được đút một miếng mỡ béo bở như thế này.

Nhưng vừa gặp đối phương trong phòng họp, Tư Tần đã hiểu ra, cô thật sự không cần phải lo lắng gì cả.

“Tư Tần, đây là Thượng tổng, anh ấy đã trực tiếp tới đây để họp với bộ phận kế hoạch của chúng ta. Sau này mọi người hợp tác vui vẻ.” Tổng giảm đốc của cô cười híp mắt, đỡ lấy cái kính trên mặt.

Ánh mắt của Thượng Vân Xuyên dừng trên người Tư Tần, trước sau vẫn luôn im lặng.

Tư Tần chỉ liếc nhìn Thượng Vân Xuyên khi ông chủ của cô giới thiệu bọn họ sau đó chào hỏi một cách lịch sự, rồi cô cũng chỉ chăm chú nghe ông chủ nói.

Quách Trữ cảm thấy hình như anh ta vừa khám phá ra được một bí mật lớn nào đó, đôi mắt anh ta nhìn chòng chọc vào khoảng trống giữa ông chủ của mình và người đẹp bên bộ phận kế hoạch.

Nên nói như nào nhỉ, bọn họ chưa từng hợp tác với công ty này trước đây, đột nhiên ông chủ lại chọn công ty này trong số các công ty khác, thì ra có nguyên nhân sâu xa ở bên trong.

Kể từ khi kế hoạch được đưa ra, ông chủ hết lần này đến lần khác nhìn người ta, còn giả vờ ngây thơ như không có chuyện gì cả, cho rằng chính mình đang che đậy tốt sao? Anh cho Quách Trữ này là ai chứ, nếu không có sự đôi mắt sắc bén của mình thì sao anh ta có thể trở thành cánh tay phải đắc lực của ông chủ chứ?

Anh ta thậm chí còn nghĩ ngay đến Wechat đã nhận được từ ông chủ vào buổi sáng hôm trước. Anh yêu cầu anh ta tìm cách mua một bộ quần áo phụ nữ, từ trong ra ngoài và giao chúng đến nơi ở của anh!

Khi Quách Trữ hỏi về kích cỡ, đầu dây bên kia im lặng hồi lâu, sau đó mới đáp lại vài câu: Cứ mua như bình thường, cô ấy gầy lắm.

Radar của Quách Trữ phát ra một tiếp bíp ngay lập tức, anh ta bật dậy từ trên giường, sự tò mò tột độ đã phá tan cơn buồn ngủ của anh ta. Anh ta nhanh chóng liên hệ với cửa hàng rồi chạy tới đó một chuyến, trên đường lại nhận được tin nhắn của Thượng Vân Xuyên nhờ anh ta mua giúp đồ ăn sáng, hừm, cho hai người. Quách Trữ cảm thấy giữa ông chủ và anh ta càng ngày càng có bí mật.

Anh ta tự mình mua mọi thứ rồi giao đến tận nơi, nhưng ông chủ chỉ mở cửa ra lấy đồ, nói lời cảm ơn rồi nhanh chóng đóng cửa lại, đến cổ còn không di chuyển một lần.

Sau đó, điện thoại nhận được một tin nhắn chuyển khoản, phí vận chuyển 5000 tệ đã được thanh toán. Nhưng anh ta vẫn tò mò!

Quách Trữ cho rằng cây vạn tuế nhà mình cuối cùng cũng sắp nở hoa, nhưng bây giờ… Người đẹp bên bộ phận kế hoạch này còn chẳng nhìn ông chủ đến một cái… Làm lòng anh ta cũng có chút hoang mang.

Vốn dĩ hôm nay ông chủ không nên đến tham dự cuộc họp này, đó là chuyện của bộ phận marketing. Bây giờ nhân viên cấp cao của bộ phận marketing ngồi một bên cũng đang hoang mang, nói ý kiến của bọn họ cũng không được mà không nói cũng không được.

Thật ra bây giờ Thượng Vân Xuyên cũng không nói nên lời, anh đối với ông chủ của Tư Tần rất thân thiện, cơ bản là không có ý kiến gì. Một lát sau liền ra hiệu cho bộ phận marketing của công ty thương lượng với bọn họ.

Vốn dĩ Thượng Vân Xuyên nhìn thấy Tư Tần ngồi ở một bên không nói lời nào cả, anh cho rằng cả ngày hôm nay cô cũng sẽ như vậy nên anh cũng không có ý muốn nói, quay đầu lại nhường quyền nói cho bộ phận marketing.

Không ngờ rằng lúc này Tư Tần lại bắt đầu nói chuyện với người đại diện của bộ phận marketing.

Vừa rồi cô đã xem xét tài liệu mà bọn họ mang đến, khi nói chuyện với những người trong bộ phận marketing, cô đã trực tiếp đặt câu hỏi về hầu hết những gì cô nhìn thấy và cuộc đàm phán diễn ra khá suôn sẻ.

Thương Vân Xuyên ngồi xem, trong lòng cảm thấy có chút nghẹn muốn chết.

Hôm nọ sau khi tách nhau ở gara, anh cũng không hề nói chuyện với Tư Tần.

Tối hôm đó tâm trạng của anh rất tệ, anh nằm trên giường từ rất sớm, trằn trọc trở mình, hơn 11 giờ anh lại mặt dày lên Wechat tìm cô.

Anh hỏi cô đã ngủ chưa, sau đó nhìn màn hình trống vắng hơn 20 phút, nhưng không có phản hồi. Anh nghĩ có lẽ cô đã ngủ nên tắt màn hình và nhắm mắt lại.

Sáng hôm sau, chưa đến 6 giờ anh đã tỉnh lại, việc đầu tiên là cầm điện thoại lên mở Wechat ra. Cửa sổ trò chuyện của cô vẫn không có bất cứ động tĩnh nào.

Thượng Vân Xuyên lại nghĩ, có lẽ cô vẫn chưa ngủ dậy. Vì vậy, anh đã gửi thêm một biểu tượng cảm xúc chào buổi sáng, sau đó lại chờ đợi và chờ đợi.

Chờ tới khi lái xe đến công ty, chờ đến khi kết thúc hai cái hội nghị, chờ tới khi ăn trưa xong vẫn không nhận được câu trả lời nào của Tư Tần.

Trái tim Thượng Vân Xuyên như rơi khỏi vách đá. Anh lại cảm thấy rằng mình thất bại một lần nữa rồi.

Anh bắt đầu hận tại sao mình chưa từng yêu đương, cho nên anh không biết bất cứ điều gì cả. Tâm tư của Tư Tần như thế nào anh cũng không đoán được, cũng không ai nói cho anh biết anh làm vậy là đúng hay không, làm như thế nào mới có thể làm tốt hơn?

Sự khác biệt giữa anh và những người theo đuổi khác của cô là gì, ngay cả khi anh đã thích cô rất lâu, tại sao anh vẫn không thể nói?

Nếu cô không thích, cô sẽ không đáp ứng lại, đó là điều hết sức bình thường.

Rõ ràng buổi tối hôm trước đó còn có thể nhắc lại chuyện cũ với cô, thậm chí còn có thể triền miên dịu dàng, ngày hôm sau lại có thể khiến cô hiểu lầm mình bị t*ng trùng xông lên não. Anh vẫn luôn tự thán phục chính mình, có được nhiều cơ hội như được cho chó ăn vậy rồi mà cũng không dễ dàng gì.

Buổi trưa hôm đó, trong cơn hoảng loạn, anh đã gửi cho Tư Tần một bức ảnh về cơm hộp mang đi mà cô đã giới thiệu cho anh lần trước. Anh thậm chí còn tải phần mềm P-picture về và thêm bộ lọc để đồ ăn giống hệt cô, nhìn trông ngon mắt hơn.

Nhưng Tư Tần vẫn không trả lời anh.

Anh đợi cả giờ nghỉ trưa, chờ đến khi đồ ăn nguội ngắt, Tư Tần cũng không trả lời anh. Thượng Vân Xuyên thiếu chút nữa sưng đỏ cả mắt trong văn phòng.

Anh hiểu, anh hiểu rất rõ, Tư Tần muốn đoạn tuyệt với anh.

Anh vô cùng hoảng loạn. Anh hoảng loạn đến mức muốn gọi điện cho cô, muốn trực tiếp đến công ty chặn cô lại, nhưng anh chợt nhận ra mình không có đủ tư cách.

Anh đành phải không ngừng thúc giục bộ phận marketing lập tức đưa việc hợp tác với công ty của Tư Tần vào đúng quy trình, cuộc đàm phán vốn dĩ nhẹ nhàng liến biến thành nhất định phải đạt được mục tiêu.

Cuối cùng anh đã danh chính ngôn thuận gặp Tư Tần tại công ty của cô vào ngày hôm sau sau khi bọn họ tách nhau ra.

Quách Trữ tự cao tự đại, thông minh làm sao có thể không nhìn ra được ông chủ đang nghẹn muốn chết chứ? Trong nháy mắt, bộ óc thông minh của anh ta đã nghĩ ra một ý tưởng vô cùng tuyệt vời.

Tư Tần nói chuyện với người của bộ phận marketing bên kia hơn 10 phút. Trong khoảng thời gian này, tổng giám đốc cũng cắt ngang mấy lần, hầu như đều nói ý tưởng của Tư Tần rất tuyệt, Tư Tần nhất định có thể làm tốt dự án này, giao cho công ty chúng tôi hoàn toàn không có vấn đề gì.

Tư Tần im lặng sau khi nói chuyện công việc xong, sau đó viết gì đó ở bên cạnh.

Quách Trữ vốn định chờ đợi cho đến khi cuộc họp kết thúc, nhưng anh ta cảm thấy có chút đau lòng trước ánh mắt tội nghiệp của ông chủ mình luôn nhìn trộm người đẹp bên bộ phận kế hoạch, nên anh ta quyết định hành động ngay lập tức.

Quách Trữ ho nhẹ một tiếng, sau đó lễ phép ngắt lời vị tổng giám đốc có phần ngốc nghếch khi: “Quách tổng, chuyện là như này. Thượng tổng cùa chúng tôi còn có một số yêu cầu cụ thế cần đề cập, nhưng những yêu cầu này rất khó để miêu tả, có thể cần phải nói chuyện chi tiết với trưởng phòng kế hoạch của quý công ty, hừm, cũng chính là người lập ra kế hoạch này. Không biết có bất tiện gì không?”

Tư Tần nghe vậy thì ngẩng đầu. Quách Trữ cảm nhận được ánh mắt của cô liền nở một nụ cười thân thiện với cô.

Tổng giám đốc sững người một lúc rồi lập tức nói: “Không sao, không sao. Có những yêu cầu như vậy tại sao lại không nói sớm chứ, mọi người cứ nói đi!” Anh ta đứng lên, nói với Tư Tần: “Tư Tần, vậy cô với Thượng tổng cứ nói chuyện chi tiết đi, nhớ rõ yêu cầu của Thượng tổng đó.”

Tư Tần gật đầu. Tổng giám đốc nói một hai câu khách sáo với Thượng Vân Xuyên rồi dẫn đầu rời khỏi phòng họp.

Quách Trữ nhìn Thượng Vân Xuyên, thấy anh hơi nhíu mày, liền nhắc nhở: “Ông chủ, vậy, anh với người phụ trách cứ từ từ nói chuyện nhé?”

Thượng Vân Xuyên liếc mắt nhìn Quách Trữ, không nói gì. Quách Trữ đã theo ông chủ nhiều năm như vậy sao có thể không hiểu được chứ, đây là mặc định anh ta đã làm rất tốt.

Vì vậy, anh ta ra hiệu cho một vài người trong bộ phận marketing, cả nhóm bước ra khỏi cửa và cẩn thận đóng cửa phòng họp.

Trong phòng họp rộng lớn chỉ còn lại Thượng Vân Xuyên và Tư Tần. Tư Tần ngồi ở một bên, Thượng Vân Xuyên ngồi bên cạnh ghế chủ trì, hai người cách nhau một khoảng.

Ít nhất là Thượng Vân Xuyên thấy như vậy.

Không gian trở nên vô cùng yên tĩnh, máy điều hòa trung tâm đang thổi ra từng đợt khí lạnh. Thượng Vân Xuyên nhìn xuống mặt bàn hồi lâu, sau đó đứng dậy đi về phía Tư Tần.