Một Lần Gặp Gỡ Cả Đời Bên Anh

Chương 10: Sơ khảo

Tin tức Tô Tinh Dã ký kết hợp đồng với Hạo Nguyệt Media nhanh chóng lan truyền, động thái này khiến cho không ít công ty quản lý không trở tay không kịp, nhưng chuyện đã chắc như đinh đóng cột, bọn họ chỉ có thể thầm tiếc nuối trong lòng, ngoài ra thì không có gì hơn, suy cho cùng giới giải trí trước giờ chưa từng thiếu một mĩ nhân khí chất lanh lợi.

Sau khi trang Weibo chính thức của Hạo Nguyệt đưa tin, Tô Tinh Dã dùng tài khoản chia sẻ bài viết của Hạo Nguyệt, còn kèm thêm dòng chữ: Xin chào mọi người, tôi là Tô Tinh Dã.

Thực ra Tô Tinh Dã tính ra chắc là từ tháng bảy năm ngoái đã bắt đầu có người hâm mộ, khi Weibo chính thức của “Triều Dương công chúa” tung ra đoạn clip nhảy múa của cô cùng với ảnh tạo hình thì đã thu hút không ít người hâm mộ nhan sắc và người hâm mộ vũ đạo. Rồi về sau khi “Triều Dương công chúa” được phát sóng vào tháng sáu, lại gia nhập thêm không ít người hâm mộ, nhưng bởi vì Tô Tinh Dã không hề có bất kì tài khoản Weibo nào, thậm chí còn không biết sau này cô có gia nhập giới giải trí hay không, cho nên người hâm mộ khá rời rạc.

Hiện tại thông tin Tô Tinh Dã chính thức ký kết hợp đồng với công ty quản lý và tài khoản Weibo cá nhân vừa xuất hiện, thì những người hâm mộ rời rạc đó liền giống như tìm được một đại bản doanh mà lũ lượt kéo đến, trong mấy phút ngắn ngủi, số lượng người hâm mộ trên Weibo của cô vượt qua hàng chục ngàn, sau đó hàng trăm ngàn…

Động thái đầu tiên trên Weibo của cô là chia sẻ lại bài của Hạo Nguyệt, những bình luận bên dưới cũng nhanh chóng vượt qua hàng chục ngàn lượt, mà trong vòng một ngày, người hâm mộ của Tô Tinh Dã tăng chóng mặt lên đến bốn trăm ngàn. Lúc Dương Vân làm thống kế số liệu quả thực có chút kinh ngạc, trong phim “Triều Dương công chúa” cô chỉ có thể được coi là vai diễn phụ, xuất đầu lộ diện cũng không nhiều, nhưng chính nhờ bộ phim này giúp cô nhanh như chớp có hơn bốn trăm ngàn người hâm mộ, đối với một người mới gia nhập giới giải trí mà nói, số liệu Weibo này của cô vô cùng khách quan.

Cùng với sự kinh ngạc, trong lòng Dương Vân còn xen lẫn sự tự hào, trong lòng chị ấy, Tinh Tinh nhà mình quả là người ưu tú nhất thiên hạ, mà người ưu tú thì xứng đáng nhận được sự yêu mến của người khác!

Sau khi Tô Tinh Dã tham gia Weibo, Weibo của “Triều Dương” liền bấm nút theo dõi cô, một lần nữa gắn tên cô và đăng bài tuyên truyền chính thức cho vai Tiên Lạc.

Bởi vì Tô Tinh Dã ký kết với công ti quản lý, tháng chín sau khi khai giảng xong thì Ôn Viện vì chuyện này mà tìm riêng cô. Tâm trạng Ôn Viện lúc này vô cùng rối bời, Ôn Viện nghĩ, nếu như thời gian quay lại một năm trước, bà tuyệt đối sẽ không giúp anh họ của mình đi làm thuyết khách, có trời mới biết bây giờ bà hối hận đến nhường nào, bởi vì chính tay bà đã đẩy một học sinh mà mình tâm đắc ra ngoài. Tô Tinh Dã vô cùng có thiên phú ở phương diện vũ đạo, không chỉ có thiên phú mà còn rất nỗ lực, bà cũng vẫn luôn tận lực giúp đỡ cô tiến vào Hiệp hội múa Trung Quốc, nhưng…

“Tinh Dã, cô chỉ muốn hỏi em, sau khi tham gia vào giới giải trí thì có từ bỏ múa không?”

Ánh mắt Tô Tinh Dã hiện lên một tia kinh ngạc, từ khi cô lên bốn đến nay, múa và cô từ lâu đã hòa chung làm một, làm sao có thể từ bỏ?

Cô nhìn về phía Ôn Viện, kiên định lắc đầu, “Sẽ không ạ.”

Nghe thấy câu trả lời của cô, Ôn Viện trong lòng âm thầm thở phào một hơi, bà nói: “Thế thì tốt, theo thông tin mà cô được biết thì đội múa Nghệ Văn tháng mười một này sẽ chiêu mộ rộng rãi. Xếp hạng thực lực trong nước thì đội múa Nghệ Văn, cô không cần nói thì chắc em cũng đã biết rõ, trường chúng ta có lấy được ba suất cho ứng viên, em là đội trưởng đội múa của trường, tất nhiên sẽ có được một suất, nhưng cuối cùng có thể đi vào vòng trong hay không, thì phải dựa vào chính bản thân em rồi, hiểu rõ chưa?”

Tô Tinh Dã gật đầu, “Em hiểu ạ, cô Ôn, em sẽ cố gắng hết sức mình.”

Ôn Viện nhìn cô, cuối cùng giơ tay vỗ nhẹ vào bờ vai mảnh khảnh của cô, “Tinh Dã, phải cố lên, cho dù ở bất kì đâu, thì đều phải tỏa sáng rạng ngời.”

***

Bên này người hâm mộ của Tô Tinh Dã phát hiện, kể từ tháng tám khi cô chia sẻ bài đăng của công ty quản lý, mãi cho đến bây giờ là tháng mười một, cô chưa hề cập nhật lại Weibo lần nào, cả người như thể bốc hơi khỏi nhân gian rồi. Còn Du Thư Yên vừa mới kết thúc công việc và rời khỏi đoàn phim trước đó nhiều lần gửi tin nhắn cho cô cũng không thấy trả lời, điện thoại thì gọi được nhưng không có ai bắt máy.

Có điều bây giờ bọn họ liên lạc không được với Tô Tinh Dã cũng là bình thường, bởi vì cô hiện đang dốc toàn lực chạy nước rút cho đợt tuyển chọn sắp tới của đội múa Nghệ Văn, mỗi ngày khi đi học đều không mang theo điện thoại, mỗi tối trở về kí túc xá thì đã là sáng sớm, ngủ một giấc dậy thì lại lặp lại một ngày học hành trước đó, liên lạc được với cô mới lạ.

Mãi cho đến ngày mười lăm tháng mười một, khi Tô Tinh Dã cùng hai sinh viên múa khác đến đội múa Nghệ Văn tham gia vòng sơ khảo, vì nhan sắc cùng khí chất hơn người nên được cư dân mạng chụp được, sau đó đăng lên Weibo, lúc đó mới bị người hâm mộ của cô nhận ra.

Cô gái có nhan sắc cùng khí chất hơn người này chẳng phải là “thần tiên tỷ tỷ” nhà bọn họ, người đã ba tháng liền bốc hơi không tăm tích đấy sao? Lại nhìn vào địa điểm mà cô xuất hiện, “Đội múa Nghệ Văn”? Đây chẳng phải đội múa cấp một quốc gia sao? Bởi thế mà “thần tiên tỷ tỷ” của bọn họ bặt vô âm tín suốt một thời gian dài, hóa ra là người ta đi thi vào đội múa cấp một quốc gia??!!

Trong clip, Tô Tinh Dã đội một chiếc mũ dệt kim màu xanh lam và mặc áo khoác đen ôm sát, để lộ khuôn mặt thuần khiết, trông tươi tỉnh hơn nhiều so với vài tháng trước. Người hâm mộ nhìn mà thấy vừa đau lòng, vừa tự hào. Đau lòng là vì họ biết rằng trong khoảng thời gian như bốc hơi khỏi trần gian chắc hẳn cô đã phải trải qua rất nhiều vất vả. Tự hào là vì cô vẫn luôn âm thầm nỗ lực như thế này, cho nên chủ đề liên quan đến #Tô Tinh Dã ở vòng sơ khảo đội múa Nghệ Văn# bất ngờ được đẩy lên top mười tìm kiếm nhiều nhất.

Có điều đối với những thảo luận sôi nổi trên mạng, nhân vật chính Tô Tinh Dã lại là người không hề hay biết gì hết, bởi vì lúc này cô vẫn còn đang phỏng vấn vòng sơ khảo, mà sau khi kết thúc vòng sơ khảo thì cô liền nhận được thông báo thi vòng hai. Đến ngay cả việc lên hot search này cũng là do Dương Vân nói cho cô biết, ý của Dương Vân là cô quả thực rất lâu rồi không có cập nhật Weibo, bảo cô lên mạng đăng tin tức mới.

Tô Tinh Dã ngẫm nghĩ, nhất thời không biết nên đăng cái gì, cuối cùng cô vẫn đăng một tin như thế này.

XuxingyeS: Không có biến mất, gần đây đang bận bịu, rất sung sức.

Đính kèm là một bức hình cô đang luyện tập trong phòng vũ đạo. Trong bức hình Tô Tinh Dã đang ngồi xếp bằng trên sàn, mặc một bồ đồ luyện tập màu đen, tóc đuôi ngựa cột phía sau, lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn, chiếc cổ thon nhỏ xinh đẹp, xương quai xanh thanh tú tinh xảo, ánh mặt trời ngoài cửa sổ chiếu sáng rực rỡ, dưới sự giao thoa ánh sáng ấy nhìn cô thật rực rỡ.

Tô Tinh Dã vừa đăng Weibo, người hâm mộ của cô trong phút chốc lao vào bình luận và chia sẻ một cách rầm rộ, tuần tự nhìn xuống từng bình luận khắp màn hình đều là “thần tiên tỷ tỷ”, Tô Tinh Dã còn nhìn thấy rất nhiều bình luận khác, bảo cô ăn uống đầy đủ, chú ý sức khỏe, bảo cô thi cho tốt, không cần lo lắng, đại loại là những lời như thế.

Nói ra cũng kỳ lạ, thật sự thì những lời này chẳng qua chỉ là lời nói qua chiếc màn hình điện thoại mà thôi, nhưng chẳng biết sao, khi nhìn thấy chúng, trong lòng Tô Tinh Dã dần dần len lỏi một niềm ấm áp thầm kín, cô chưa từng nghĩ tới một ngày bản thân mình sẽ vì một câu nói của người khác mà thấy cảm động.

***

Trường quay Tứ Xuyên, đoàn phim “Nghĩa sĩ”.

Thẩm Vọng Tân quay xong thì thấy Trì Hủ vẫn chưa thay đồ diễn, tóc giả còn chưa gỡ mà đã ngồi dưới lều nghỉ ngơi ôm điện thoại xem gì đó, anh đi về phía cậu ta, “Đồ diễn còn chưa thay, tóc giả còn chưa tháo, đang gì xem gì thế hả? Ngơ ngẩn đến vậy?”

Đây đã là lần thứ hai Thẩm Vọng Tân hợp tác với Trì Hủ rồi, lần đầu tiên hợp tác là trong “Triều Dương công chúa”, lần này là “Nghĩa sĩ”.

Trì Hủ nghe thấy tiếng của Thẩm Vọng Tân cũng chẳng thèm ngẩng đầu, vừa dán mắt vào điện thoại vừa trả lời anh, “Xem thần tiên tỷ tỷ.”

Thẩm Vọng Tân: “…”

“Cô ấy tại sao có thể đẹp đến vậy chứ? Thật là đẹp quá đi mất…” Thẩm Vọng Tân nghe thấy cậu ta lại bắt đầu lẩm bẩm nói một mình như thế, thở dài một hơi, vừa định quay người đi thay đồ diễn trước thì lại nghe thấy cậu ta nói một câu, “Nên nói là dân học múa đều đẹp như vậy chăng? Không đúng không đúng, những người học múa khác làm gì đẹp bằng Tinh Dã nhà chúng ta chứ…”

Động tác chuẩn bị quay người đi của Thẩm Vọng Tân bỗng khựng lại, anh hỏi: “Cậu vừa mới nói ai?”

Trì Hủ không nhận ra sự bất thường của Thẩm Vọng Tân, chỉ cho rằng lúc nãy anh vẫn chưa nghe rõ, thế là giơ điện thoại lên đưa cho anh xem, “Tinh Dã đó, Tô Tinh Dã, đẹp nhỉ, tháng tám năm nay cô ấy đã ký hợp đồng với công ty quản lý, nói không chừng sau này sẽ còn cơ hội hợp tác với nhau đấy.”

Thẩm Vọng Tân nhìn thấy bức ảnh trên màn hình điện thoại mà Trì Hủ bấm ra xem, khuôn mặt thanh tú mềm mại, khóe miệng nở nụ cười nhẹ…

Trì Hủ nhận lại điện thoại, vừa nhìn chằm chằm vừa nói: “Đây là bài đăng đầu tiên của cô ấy trên Weibo, em xem Reuters, nói là cô ấy đi thi vào đội múa cấp một quốc gia, trời ạ, em gái nhỏ nhà tôi ưu tú quá đi mất!”

“À, anh nói xem, nếu em theo dõi Weibo của cô ấy, cô ấy sẽ theo dõi lại em không, em thấy cô ấy đều bấm theo dõi đám Du Thư Yên hết rồi.”

“Người ta bấm theo dõi lại là bởi vì trong Triều Dương có cảnh diễn chung với nhau, cậu với cô ấy có không?”

Đúng là không có, hết cả bộ phim, vai diễn của hai người bọn họ còn chưa được thấy mặt mũi nhau, “Nhưng…nhưng em với cô ấy từng đi ăn đồ nướng rồi.”

Thẩm Vọng Tân nhìn cậu ta, “ờ” một tiếng.

Hai người đang nói chuyện, một cô gái mặc đồ diễn cách đó không xa chạy lại về phía này, là nữ phụ số hai trong bộ phim này của bọn họ, Lý Phi.

Lý Phi chạy đến chỗ bọn họ, Trì Hủ vội đứng dậy, hai người gọi về phía Lý Phi một tiếng: “Chị Phi.”

Nghe vậy, biểu cảm của Lý Phi có chút thay đổi, cười mà nói: “Tôi cũng chẳng lớn hơn hai người bao nhiêu, gọi chị gì chứ?” Sau đó ánh mắt cô ta dừng lại ở trên người Thẩm Vọng Tân, “Hai người cũng xong cảnh quay rồi hả? Hay là tôi mời các cậu đi ăn khuya?”

Thẩm Vọng Tân vẫn giữ nét mặt dịu dàng như cũ, giọng điệu lại mang theo sự xa cách cùng với chút lạnh nhạt, “Không cần đâu chị Phi, buổi tối em không ăn khuya.”

Trì Hủ thấy tình thế như vậy, cũng vội vàng nói: “Đúng đó chị Phi, đạo diễn có nói, hai người bọn em phải giảm béo, không được ăn khuya, hay là chị đi kiếm đạo diễn Ngô bọn họ cùng đi đi.”

“Chị Phi, bọn em phải đi thay đồ trước, chị cứ bận việc đi ạ.” Thẩm Vọng Tân nói với Lý Phi xong, gật gật đầu rồi liền quay người rời đi.

Trì Hủ lập tức nói: “Chị Phi, chị bận gì thì cứ làm đi ạ, em cũng đi trước đây ạ.”

Trợ lý của Lý Phi cầm y phục bước tới, đưa áo lông cho Lý Phi, nói: “Chị, chị không phải thật sự thích cậu ta rồi đấy chứ?”

Mãi đến khi bóng người cao gầy thẳng tắp biến mất sau khúc cua, Lý Phi mới thu hồi tầm mắt, cô ta khẽ cười, chầm chậm thong thả lấy áo lông khoác lên mình, “Em không thấy khuôn mặt kia càng ngắm càng đáng yêu à?”

Sau khi đi qua khỏi khúc cua, Trì Hủ mới thở phào nhẹ nhõm, cậu ta quay đầu trề môi, lầu bầu nói: “Cái gì chứ, hơn em bốn tuổi, không gọi chị chẳng lẽ gọi là em à.” Rồi như nghĩ ra gì đó, cậu ta ngẩng đầu nhìn Thẩm Vọng Tân chăm chú, một lúc sau mới nhỏ giọng nói: “Anh, anh nói xem có phải chị Phi thích anh không?”

Lông mày Thẩm Vọng Tân đột nhiên chau lại, trầm giọng nói: "Đừng nói bừa."

“Em không có nói bừa đâu, em nhận ra được chị ấy thích anh, ánh mắt chị ấy nhìn anh cứ như là Bạch Cốt Tinh nhìn thấy Đường…”

Lời của Trì Hủ còn chưa nói xong, đột nhiên cảm nhận được một ánh mắt lạnh lẽo dừng ngay trên người mình, mà chủ nhân của ánh mắt này chính là Thẩm Vọng Tân, cậu ta liền tự giác ngậm miệng, tiện thể làm luôn động tác kéo khóa miệng lại.

Thẩm Vọng Tân nói với cậu ta: “Chỉ là quan hệ hợp tác, sau này không được nói những lời này nữa.”

Không biết có phải là ảo giác của Trì Hủ hay không, cậu ta cảm thấy được khí tức của Thẩm Vọng Tân hơi thấp thoáng có chút tức giận, vì vậy lập tức ngoan ngoãn gật đầu, "Được rồi, em hứa sẽ không nói nữa."

Lời tác giả muốn nói:

Cả Tinh Tinh và Tân Tân đều đang tự mình nỗ lực.