Ngồi trong lớp, tôi cố gắng bắt chuyện với Sunty nhưng cậu ta né tránh mọi cái nhìn của tôi và không hề trả lời. Có phải cậu ta giận tôi vì từ chối tình cảm của cậu ta một cách phũ phàng như vậy. Cũng đúng thôi, tình cảm đó cậu ấy ấp ủ suốt 3 năm ròng mà tôi lại từ chối, tôi có lẽ chỉ là một kẻ xấu xa.
Ra chơi, cậu ta không lại chỗ tôi như mọi khi, điều này khiến tôi cảm thấy trống vắng vô cùng. Tôi buồn bã đi ra ngoài thì bắt gặp cậu ta đang nói chuyện vui vẻ với một cô gái khác (・o・). Tôi tối sầm mặt lại (,,#゚Д゚) cái cảm giác khó chịu này là sao, tôi ... đang ghen à. Không thể thế được, tôi đâu có thích cậu ta đâu chứ, cậu ta kiếm một cô gái khác thì đâu có liên quan gì tới tôi. Cậu ta quay lại nhìn tôi, tôi lấy quyển sách che mặt lại rồi rời đi. Cái cảm giác khi nãy, là thật, tôi đang ghen hả (▰˘︹˘▰). Tôi đang tự dối trá bản thân hay sao, hay tôi thật sự thích cậu ta ... Tôi không biết nữa. Tôi biết bản thân tôi không hẳn là mang giới tính nam ... vì ... tôi đã từng tỏ tình Gluto kia mà, nhưng kết quả thì không như mong đợi. Nó đã làm tôi suy sụp một khoảng thời gian dài. Tôi thông cảm cho cậu ấy. Nhưng tôi không còn tin tưởng vào cái thứ gọi là tình yêu từ Marili nữa. Không phải ai cũng giống nhau, tôi có nên mở lòng cho ai khác nữa không. Hay suốt đời chỉ sống trong sự dối trá của bản thân mình. Tôi quyết định gặp Sunty để hỏi rõ chuyện này.
Tan học, tôi về kí túc xá gặp Sunty, cậu ta đang ngồi trên giường của tôi và đọc sách.
- Sunty, trả lời tôi mau !?
Cậu ta đứng dậy rời khỏi giường của tôi, tôi kéo tay cậu ta lại:
- Trả lời tôi mau !? Cậu bị câm hả ?!
- Nói ?
- Cô gái sáng nay cậu nói chuyện cùng là ai ?
- Liên quan gì tới nhóc đâu, đồ lùn.
- Tôi hỏi CÔ TA LÀ AI ??!
- Em gái tôi, được chưa !?
Tôi thở phào, thì ra không phải là người yêu nhau. Sunty cúi xuống ghé sát mặt vào tôi:
- Sao tự dưng hỏi cô gái đó là ai, hay là ...
- T ... tôi không hề ghen nha ...
- Ủa, tôi có nói là cậu ghen đâu ta ~ Cậu tự nhận mà ~
- Thì ... nó cũng đại ý như vậy ...
- Thôi, tôi biết là cậu ghen rồi. Chối hoài...
- Tôi không ghen, tôi đã nói rồi mà...
- Mọi khi cậu nói chuyện nhỏ nhẹ lắm mà. .. Sao hôm nay lắp ba lắp bắp vậy ...
- Liên ... liên quan ..?
- Tôi biết cậu hối hận vì câu trả lời hôm qua mà, tôi cho cậu trả lời lại đó ~
- C ... cậu không cần phải làm vậy đâu. ..
- Không trả lời là đồng ý đó nhe
- T ... tôi sẽ không trả lời đâu ...
Cậu ta bật cười rồi ôm tôi. Tôi ... cảm thấy thật ấm áp. Tôi quay ra ôm lại cậu ta.
- Ú tà tà, xem chúng ta có gì ở đây nè `
Cái giọng nói này ... thôi chết, mấy đứa bạn cùng phòng với tôi. Tôi giật mình quay lại thì thấy tất cả những ánh nhìn đó đều dồn về phía tôi. Tôi đỏ mặt ⁄(⁄ ⁄•⁄-⁄•⁄ ⁄)⁄ chưa kịp nói gì thì Sunty lên tiếng :
- Nhìn cái gì mà nhìn, chúng mày nhìn vợ tao với ánh mắt gì vậy hả? Tin tao cho ăn đấm không ?
- Chà chà, quả không làm tụi này thất vọng, bao nhiêu sự quan tâm mày dành cho nó đã có kết quả rùi (「• ω •)「
- Chúng mày đâu có kì thị LGBT phải không (۶•̀ᴗ•́)۶
- Sao mà kì thị được, tụi tao là hủ mà (♡˙︶˙♡)