Đường Cổ nhớ rõ đám người kia đã cầm tiền và có vẻ muốn tránh đi một thời gian, nên cô không biết ở bên ngoài cửa còn mấy người, lúc này, người đàn ông đã vào tắm rửa.
Cô... có thể chạy không?
Cô không quan tâm đến bộ đồ ngủ mà nhảy khỏi giường, ghé sát vào cánh cửa nghe ngóng động tĩnh bên ngoài.
Có tiếng bước chân, hình như bọn họ vẫn chưa đi.
Đường Cổ đang muốn quay lại giường thì thấy người đàn ông đã đứng ở cửa phòng tắm từ bao giờ, anh nhìn cô đầy chế nhạo, giọng nói lạnh lùng, "Em muốn chạy?"
Đường Cổ run lên vì sợ, "... Không phải."
"Đi đi, đúng lúc gần đây bọn họ cũng chưa động vào người phụ nữ nào..." Người đàn ông vừa nói vừa bước đến, vươn tay muốn mở cửa.
Đường Cổ nghe thấy anh nói vậy, cô sợ hãi ôm chặt eo anh, "Không! Đại ca, em không chạy! Em không chạy! Em thực sự không chạy đâu!"
Người đàn ông giữ cằm cô, giọng nói tàn nhẫn, "Nếu còn có lần sau, tôi sẽ trói em lại để bọn họ làm em."
Nước mắt Đường Cổ rơi lã chã vì sợ hãi.
Anh lấy bàn tay lau nước mắt cho cô, "Đi, thay quần áo rồi nằm bò xuống đợi tôi."
Tay chân Đường Cổ run rẩy đi đến mép giường, cô sợ hãi cầm bộ đồ ngủ bằng ren mặc vào, thay xong, cô ngoãn ngoãn nằm trên giường, dẩu mông lên, đôi mắt rụt rè nhìn về hướng phòng tắm.
Khi người đàn ông bước ra, anh liền nhìn thấy cảnh tượng này.
Cô nhóc mặc một chiếc áo ngủ ren gợi cảm, mái tóc đen mềm mại như lụa buông xõa trên vai, hai cánh tay tinh tế nằm trên giường.
Bộ ngực được bao trọn bởi lớp vải ren màu đen như một khối ngọc quý giá, bởi vì nằm sấp nên đầṳ ѵú tì lên ga giường, ga giường màu đen cùng với đầṳ ѵú nho nhỏ giống như đóa mận đỏ đang nở rộ.
Chỗ dưới mông, bộ ngủ ren mở ra một cái động.
Xuyên thấu qua cái động, có thể thấy rõ tiểu huyệt hồng hồng bên trong.
Người đàn ông kéo khăn tắm giữa hai chân xuống, lộ ra dươиɠ ѵậŧ đang ngẩng đầu đứng thẳng, đây là lần đầu tiên Đường Cổ nhìn thấy quái vật khổng lồ ở khoảng cách gần như vậy.
Sự thống khổ khi bị nó tiến vào trong cơ thể vẫn còn đọng lại trong đầu, chỉ liếc mắt một cái cô bị dọa sợ không dám nhìn nữa.
Người đàn ông bước vài bước đi đến mép giường, bàn tay đùa giỡn hai cánh mông cô, "Chỗ đó còn đau không?"
Biết anh đang nói đến chỗ nào, Đường Cổ lắc đầu.
Chợt nhận ra anh không thể nhìn thấy cô ở phía sau lắc đầu, cô vội vàng trả lời, "Không đau."
Lúc này cô chỉ muốn lấy lòng anh bằng cơ thể của mình, cô không muốn làm anh tức giận, bởi vì khi anh tức giận, anh sẽ đưa cô cho đám anh em ngoài kia, cô không muốn bị thay nhau cưỡиɠ ɠiαи.
Anh duỗi tay bao lấy bộ ngực mềm mại của cô, bàn tay xoa nắn một cách tùy ý, gậy thịt nhẹ nhàng đυ.ng vào cánh mông, chỉ cọ xát chứ không đi vào, thỉnh thoảng anh còn cúi xuống hôn lên sống lưng cô.
Cơ thể của cô nhóc này, ngay cả đến sợi tóc cũng rất đẹp, người đàn ông chỉ hận không thể nuốt cô vào trong bụng, để cả đời này cô đừng nghĩ đến việc chạy trốn.
Môi anh lướt nhẹ qua xương cánh bướm cô, quét đến sau eo, đây là nơi nhạy cảm nhất của cô, mỗi lần anh hôn đến nơi này, cô luôn khóc lóc kêu anh dừng lại.
Làm sao có thể dừng được chứ?
Người đàn ông khẽ liếʍ eo cô, chiếc lưỡi thô bạo đảo qua bụng cô.
Cảm giác này thật khác với tối qua, cụ thể khác như thế nào Đường Cổ cũng không diễn tả được, nhưng ngực bị xoa nắn vô cùng thoải mái, lúc bị liếʍ mυ'ŧ như vậy, cô không cảm thấy ghê tởm, ngược lại lại cảm thấy vừa ngứa vừa tê.
Côn ŧᏂịŧ của người đàn ông thỉnh thoảng cọ qua hoa huyệt cô, không lâu sau thì nghe được tiếng nước nhớp nháp.
Khuôn mặt Đường Cổ đỏ bừng vì xấu hổ.
Cái lỗ nhỏ của cô... có vẻ như đang chảy nước.