Chị Gái Giả Mạo Tôi Là Mối Tình Đầu Của Boss

Chương 64: Báo án

Edit: Ming

Beta: blue

Tạ Khinh vô cùng lo lắng đi tới đi lui ở trong phòng khách, thiếu chút nữa liền đem giấy triệu tập của tòa án xé toạc, nhưng bị mẹ Tạ ngăn lại.

Tạ Khinh không dám tin nói: “Mẹ, cô ta vậy mà lại muốn báo án con, Tạ Đường vậy mà lại muốn kiện con, mẹ mau tranh thủ thời gian đi khuyên nhủ cô ta đi chứ, chẳng phải mẹ nói mẹ đã đi tìm cô ta sao? Vì cái gì mà Tạ Đường cư nhiên muốn báo án con? Mẹ mau đi nói rõ cho cô ta biết, đây chẳng qua là trò đùa của chị em với nhau thôi, con căn bản không nghĩ tới cô ta thế nhưng lại sợ biển!”

Tạ Khinh quả thực sợ đến mức nói năng lộn xộn, mẹ Tạ cũng vô cùng lo lắng, ngày đó tại cổng bệnh viện Tạ Đường cũng đã nói qua với bà, chẳng qua là khi trở về bà không dám nói cho Tạ Khinh mà thôi.

Lúc đó bà còn tưởng rằng việc này vẫn còn khả có năng đảo ngược, mấy ngày nay bà vẫn luôn nỗ lực liên lạc với cha Tạ, nhưng cha Tạ giống như triệt để bỏ mặc mẹ con bà, cho dù bà đi đến công ty cũng không thấy chồng đâu, tìm khắp nơi cũng chẳng thấy bóng dáng đâu---

Sau đó bà liền biết, Tạ Đường gửi tới lệnh triệu tập của tòa án.

“Việc cấp bách bây giờ là mau chóng để cho ba của con đưa luật sư đến đây, chúng ta đi thương lượng một chút.” Mẹ Tạ lòng nóng như lửa đốt, bắt đầu tìm sổ ghi địa chỉ.

“Còn tìm luật sư làm gì?!” Tạ Khinh như muốn sụp đổ, “Bên kiaTạ Đường đều có đủ nhân chứng vật chứng rồi, chúng ta còn có khả năng thắng vụ kiện này được ư? Trừ khi có dàn xếp trước với tòa án bằng không thì không còn biện pháp nào khác! Huống chi mẹ biết luật sư mà Tạ Đường mời tới là ai không, chúng ta căn bản đánh không lại!”

Nghĩ tới những thứ này, sợ hãi trong mắt Tạ Khinh dâng lên thật sâu, cô ta thật sự không thể nào ngờ đến Tạ Đường sẽ đi bước này --- nếu là Tạ Đường của trước kia chắc chắn sẽ không làm như vậy, Tạ Đường trước kia sẽ nuốt giận, cam chịu, chỉ là hiện tại đã không còn là Tạ Đường của trước kia.

Cô ta ghen ghét Tạ Đường tỉnh táo, bình tĩnh của hiện tại, tất cả những thứ mà Tạ Đường có đều khiến cô ta ghen tị đến cực điểm.

Thậm chí là ngày hôm qua, Tạ Khinh còn nghe được từ miệng người hầu rằng Tạ Đường sắp thừa kế toàn bộ di sản mà Thư Mỹ Thanh để lại, Tạ Khinh không thể tin được, trong khoảng thời gian này cô ta nhất quyết chôn mình ở trong nhà, không dám bước chân ra khỏi cửa chỉ vì sợ ánh mắt khác thường của mọi người, quỷ mới biết rằng đã bao nhiêu người xem được cái video kia, quỷ mới biết có bao nhiêu người biết cô ta mưu hại chính em gái của mình.

Cuộc sống của cô ta rất nhanh bị Tạ Đường hủy diệt.

Mà Tạ Đường hiện tại lại càng ngày càng tốt, có được tất cả những gì mình mơ ước hơn nữa còn có một khối tài sản kếch xù.

Chênh lệch rõ ràng như vậy khiến Tạ Khinh phát điên lên vì ghen tị.

Vì cái gì một nha đầu từ nhỏ cái gì cũng không bằng mình, hiện tại lại có nhiều thứ quý giá như vậy, tất cả mọi người đều đứng về phía Tạ Đường còn cô ta chỉ có một người mẹ vô dụng?

Tạ Khinh ngồi xuống ghế sô pha, hiện tại cô ta hoàn toàn không còn cách nào khác, khi tuyệt vọng nhất cô cũng đã từng nghĩ đến việc đi tìm cha Tạ thế nhưng hiện tại cha Tạ có lẽ nghĩ cô ta không còn giá trị lợi dụng nữa, nên không thèm trả lời cô.

Còn Cố Viễn--- Cố Viễn hiện tại cho dù cô có gọi bao nhiêu cuộc đi chăng nữa cũng không tài nào gọi được.

Tạ Khinh khó tránh khỏi bắt đầu oán giận với cha Tạ, nếu từ nhỏ đến lớn ông ấy không đặt cô cùng Tạ Đường lên bàn cân so sánh thì cô ta và Tạ Đường cũng không như bây giờ.

Nhưng chính cô ta không biết rằng khi cha Tạ nghe tin tức này cũng thực khϊếp sợ, hơn nữa còn đi tìm Tạ Đường, nỗ lực hòa giải cho cô ta với Tạ Đường, dẫu sao thì một khi đem Tạ Khinh kiện lên tòa án, dựa theo pháp luật, xui khiến người khác gây thương tích chính là phạm tội.

Tội danh này vốn dĩ đã là rất lớn, thậm chí Thư Mỹ Thanh còn mời luật sư tới cho Tạ Đường, hơn nữa vị luật sư này nổi tiếng lẫy lừng, còn có huy chương vàng, Tạ Khinh bị kết án ba năm cũng xem như gặp may mắn, nếu như Tạ Đường cố ý trả thù thì kiếp này của Tạ Khinh không thể tránh khỏi tai họa.

Hiện tại Tạ Đường đem chuyện này làm lớn như vậy, hiển nhiên là không có ý định buông tha cho Tạ Khinh, lần trước hắn tới chỗ của Tạ Đường bị Thư Mỹ Thanh cho ăn nguyên cái cánh cửa, hiện tại hắn mà gọi điện thoại cho Tạ Đường khuyên bảo, chỉ sợ không những không có chỗ tốt mà còn có thể hoàn toàn chọc giận Tạ Đường.

Huống chi nếu hắn và Tạ Đường hoàn toàn trở mặt, việc này đối với công ty của hắn tuyệt đối không có chỗ tốt, vô luận là công thức món tráng miệng hay là di sản của Thư Mỹ Thanh hiện tại đều ở chỗ Tạ Đường.

Tạ Đường oán hận chị gái của cô nhưng đối với hắn--- một người cha chưa từng bạc đãi nàng, thậm chí lúc trước khi đám người hầu đối xử không tốt với cô hắn còn chính mình giáo huấn bọn họ nữa.

Cha Tạ cân nhắc một phen, cuối cùng ngồi xuống ghế sô pha thở dài, vẫn là quyết tâm không quản chuyện này nữa.

Tuy rằng đáy lòng vẫn còn có chút đau lòng cho Tạ Khinh, thế nhưng ai bảo cô lại gây nghiệt không thể sống chứ, hơn nữa cô còn ngu xuẩn cho rằng Tạ thị sẽ thu dọn cục diện cho cô ta như trước kia.

Cô ngu xuẩn như vậy cũng đủ để cho cha Tạ vứt bỏ cô, đem cô trở thành một đứa con gái bị vứt bỏ.

Nghĩ như vậy, cha Tạ cau mày, hạ quyết tâm kêu trợ lý cúp toàn bộ cuộc gọi mà Tạ Khinh gọi đến, không cần đưa cho ông ta.

…..

Cha Tạ lạnh lùng, vô tình như vậy khiến Tạ Khinh thực sự vô vọng, triệt để nhìn thấu người cha này.

Cô ta bắt đầu cầu cứu với một vài người bạn, kể cả Đậu Nhã Nhiên cùng mấy người trong trường học, thế nhưng đều không có ngoại lệ, đối phương không phải nói đang vội vàng đi dạo phố thì là giả bộ nghe không hiểu, vội vàng cúp điện thoại, hiện tại không có ai nguyện ý giúp đỡ nàng. Mà Đậu Nhã Nhiên---

Trong mắt Tạ Khinh chứa đầy hận ý, nếu không phải do cô ta một mực xúi giục cô thì làm sao cô lại có ý nghĩ nóng nảy rồi làm ra nhiều sự tình ngu xuẩn như vậy? Cô ta hiện tại lại đem cô đá ra ngoài! Tạ Khinh có cảm giác như muốn đồng quy vu tận với cô ta, thế nhưng lúc mà Đậu Nhã Nhiên xúi giục cô cũng không có lưu lại bất kỳ chứng cứ nào, cuối cùng tất cả lỗi sai của việc này đều một mình cô gánh chịu.

Trong lòng Tạ Khinh tức đến nghẹn khuất, lại sợ hãi bất an, hung hăng ném chiếc điện thoại ngoài……

Cô chờ đợi trong sự tuyệt vọng, ngày xét xử cuối cùng cũng đến.

……

Ngày hôm nay, giới truyền thông chen chúc tới, nếu chỉ là hai chị em Tạ thị mở phiên tòa thì căn bản không có người thèm hỏi thăm , nhưng hiện tại Tạ Đường là người được để mắt tới nhất lúc này, là người thừa kế di sản của Thư Mỹ Thanh, cô nhanh chóngt đã trở thành nhân vật được săn đón trong giới truyền thông, vì vậy vụ kiện này nhanh chóng bị đẩy lêи đỉиɦ điểm của sự chú ý.

Tạ Đường bước ra khỏi xe, xung quanh cô là hàng tá vệ sĩ mà Thư Mỹ Thanh thuê cho cô, phòng ngừa Tạ Khinh lúc gặp mặt lại nổi điên, chuẩn bị axit sulfuric hay thứ gì đó giống vậy.

Vì vóc dáng cô quá nhỏ bé, cô còn được vệ sĩ vây quanh nên nguời đứng bên ngoài chỉ có thể thấy một bên mặt trắng như tuyết của cô.

Tạ Đường cười Thư Mỹ Thanh suy nghĩ nhiều, nhưng bộ dáng điên cuồng của Tạ Khinh hôm nay ngược lại không phải là không làm được. Nhưng bởi vì như vậy lại khiến cho giới truyền thông hưng phấn, với bộ dáng này của cô hẳn là Tạ Đường chính xác đã trở thành người thừa kế di sản của nhà thiết kế Thư Mỹ Thanh.

So với Tạ Đường, Tạ Khinh tiều tụy hơn trông thấy, có lẽ là do bị chuyện này dày vò mấy ngày nay, ăn không ngon ngủ không yên, được mẹ Tạ cùng luật sư tháp tùng, theo Tạ gia bước ra khỏi xe.

Tạ Đường tuy cảm nhận được mắt cô ta đỏ bừng, tràn đầy oán hận liếc nhìn cô một cái rồi trực tiếp cùng luật sư đi thẳng tới bậc thềm.

……

Vụ kiện lần này, Tạ Đường bên này gần như là tuyệt đối thắng lợi, luật sư của Tạ Khinh bên kia căn bản không có chỗ để trở mình. Cách duy nhất để Tạ Khinh không phải vào tù là cầu xin Tạ Đường tha thứ, thỏa thuận bên ngoài với tòa án.

Nhưng thái độ của Tạ Đường kiên định đến đáng sợ, vô luận thế nào cũng không chịu hòa giải, luật sư của Tạ Khinh chỉ còn cách giúp cô ta giảm án phạt đến mức thấp nhất.

Nhóm Tạ Khinh bên kia không thể nào hiểu được vì cái gì Tạ Đường lại không niệm tình máu mủ đến như vậy, cố ý đưa người vào chỗ chết--- mặc dù chỉ là ba năm tù, thế nhưng đối với một thiếu nữ mười tám tuổi mà nói, chẳng phải là cả cuộc đời coi như hủy đi sao, cuộc đời Tạ Khinh về sau vĩnh viễn bị vết nhơ rằng cô từng ở tù.

Thế nhưng những việc này toàn bộ đều không liên quan đến Tạ Đường, vô luận là người nào tới cầu tình cô cũng sẽ không thỏa hiệp.

Lúc trước khi mở phiên tòa, thậm chí bà nội cũng khuyên cô nên thận trọng suy nghĩ lại. Tuy quan tâm cô một hồi lâu nhưng vẫn không nhịn được nhắc tới việc hòa giải với Tạ Khinh, xem ra mẹ Tạ đi cầu qua bà nội rồi.

Nói thật, cho dù Tạ Đường rất ưa thích bà nội, cũng rất cảm kích bà trước kia cứu cô ra khỏi chỗ kia, thế nhưng lúc bà đề cập tới, tình cảm của cô trong lòng khó tránh khỏi lại lạnh đi vài phần. Bà nội cũng có phần yêu thương cô, cũng coi cô như là cháu gái mà yêu thương, nhưng bất kể thế nào việc này cũng là mặt mũi của Tạ gia, mặt mũi của Tạ gia so với tình yêu của bà đối với cô thật sự không đáng kể.

Bà nội nói, một khi Tạ Khinh thật sự đi tù, Tạ gia sẽ bị phá hủy.

Nhưng hiện tại Tạ Đường căn bản không quan tâm đến Tạ gia.

Cô sẽ không hòa giải.

Tại lúc chung thẩm, cô nhìn Tạ Khinh vô thần ngồi ở chỗ của bị cáo, nước mắt rơi liên tục, hận ý đọng lại từ kiếp trước rốt cuộc cũng tan đi một ít.

Nàng biết rõ kiếp trước người khiến nàng thê lương như vậy không chỉ có Tạ Khinh, còn có cha Tạ cùng mẹ Tạ, bất quá hiện tại nàng không thể làm gì bọn họ. Mà hiện tại tiễn đưa Tạ Khinh vào ngục giam coi như là trả cho mối thù năm lần bảy lượt tìm cách hãm hại cô.

Về phần cha Tạ cùng mẹ Tạ---

Mấy lần mở phiên tòa cha Tạ đều không tới, xem ra là đã hoàn toàn không quan tâm tới hai mẹ con Tạ Khinh, mà mẹ Tạ ngồi ở một bên, giống như là thoáng chốc đã già đi hơn mấy chục tuổi, bà từng dùng hết tâm tư vào bảo dưỡng nhan sắc hiện tại đã vô dụng.

Khiến cho bà tận mắt nhìn thấy đứa con bà một mực yêu thương bị bỏ tù, có lẽ đối với bà thì đó là đả kích lớn nhất.

…..

Cuối cùng dưới sự nỗ lực của luật sư, Tạ Khinh bị phán án năm năm tù, mà những người nàng xúi giục kia cũng bị kết án nhiều năm tù giam khác nhau. Không có hoãn thi hành hình phạt, sau khi tòa án thẩm vấn xong không lâu, Tạ Khinh đã bị đưa vào ngục giam.

Mẹ Tạ ngất đi ngay tại chỗ.

Mà phiên tòa buồn chán dài dòng, cuối cùng cũng hoàn toàn kết thúc vào tháng mười hai.

Tạ Đường bước ra khỏi cổng tòa án, nhẹ nhõm thở ra một hơi. Nàng có cảm giác như từ sau vụ kiện này, cô đã triệt để thoát ly khỏi Tạ gia, cũng chính là việc cô muốn làm nhất sau khi trùng sinh. Tuy phải tống chị gái vào tù một cách thê thảm, nhưng vô luận là như thế nào thì thù cũng là đã báo.

Cuối tháng, trận tuyết đầu tiên của mùa đông rơi xuống, Tạ Đường đã hoàn thành xong tất cả mọi việc, nhẹ nhõm cả về thể xác lẫn tinh thần, nhưng cô lại cảm thấy hụt hẫng, như thể đồng loạt mất đi mục tiêu.

Thân thể Thư Mỹ Thanh càng ngày càng sa sút, bà đem rất nhiều sản nghiệp đưa cho Tạ Đường, cũng giúp đỡ một phần nho nhỏ, mỗi sáng lúc tỉnh dậy bà cũng tại bệnh viện xử lý những chuyện này.

Mà sau khi tết nguyên đán qua đi, ngày đầu tiên của năm mới đến, Tạ Đường chấp nhận yêu cầu của bà, cùng trợ lý Cao ra nước ngoài xử lý một ít tài sản còn sót lại của bà.

Lận Quyết cùng Vương Văn Văn chạy tới sân bay đưa tiễn Tạ Đường, vốn nói là sau khi quan tòa kết thúc liền đi chúc mừng Tạ Đường, nhưng bọn họ lại không nghĩ tới Tạ Đường lại gấp như vậy, bởi vậy lần ly biệt này nội tâm hai người có khổ sở.

Trợ lý Cao cầm lấy tờ đăng ký đến tìm Tạ Đường, hai người đã qua kiểm tra. Không biết vì sao, Tạ Đường có cảm giác bất thường, nhưng không phát hiện thân ảnh người nào khác ngoại trừ nhóm Lận Quyết.

Lúc này cô mới giật mình, đã thực lâu cô chưa thấy Lục Trác.

Lục Trác mấy tháng nay có lẽ cũng vô cùng bận rộn với chuyện của mình, không ngừng có tin tức từ Lục thị truyền đến---

Kì thật, Tạ Đường có chút hoài nghi, Lục Trác có phải hay không cũng khôi phục trí nhớ ở kiếp trước, nếu không sao lại có thể nhanh chóng giải quyết sạch sẽ sự tình của Lục thị, thủ đoạn ác liệt càng giống Lục Trác trưởng thành kiếp trước, nếu không hiện tại anh ấy phải có chút ngây thơ.

Trong nội tâm nàng suy nghĩ phức tạp chảy qua, nhưng chỉ do dự mấy giây sau, cô liền quay đầu, không chút do dự cùng trợ lý Cao đi kiểm tra an ninh.