Hai người nói chuyện khá vui vẻ thậm chí mang hai chiếc không gian giới chỉ ra kiểm tra.
Lê Hoàng là vương chủ một nước lên đã có sẵn không gian giới chỉ nhưng Vũ Huân hoàn toàn không có, có thể nói là nghèo kiết xác lên nhận được không gian giới chỉ của La Minh Long hắn vui vẻ hơn bao giờ hết.
Không gian giới chỉ của La Minh Long khá nhỏ chỉ khoảng 1 mét vuông, chỉ để được một số vật dụng quý giá như công pháp linh dược đan dược của La Minh Long kèm theo chút ít đồ dùng hằng ngày. Với khối tài sản này có thể nâng cao nội tình của vũ gia tộc rất nhiều.
Hai người đều kiểm tra thành quả sau của mình trong không gian giới chỉ, so với La Minh Long mới lên cấp thì La Khổng Tước có thể nói là giàu nứt khố, trong không gian của hắn có thể nói còn phong phú hơn cả vương khố của Lê gia làm Lê Hoàng mở rộng tầm mắt.
Hai người ngồi với nhau đến gần tối muộn mới ra về, Khi Lê Hoàng cáo từ về hoàng cung thì Vũ Huân cũng an bài bế quan đột phá Linh Hải cảnh.
Vũ Huân muốn độ phá Vũ Gia cũng không có mấy người biết chỉ số ít con cháu trực hệ của Vũ Huân biết mà thôi.
Thấy Vũ Huân chuẩn bị đột phá linh hải cảnh Diệp Thiên cũng không vội về Lý gia mà chờ đợi Vũ Huân đột phá xong mới trở về.
Mấy ngày này Diệp Thiên với Lý Mộng Linh ghé hoàng cung Lê gia tộc dạo chơi, còn con hàng Tiểu Bạch bị Diệp Thiên an bài gần tiểu viện của Vũ Huân để đảm bảo an toàn cho Vũ Huân.
Lúc đầu con hàng này không chịu nhưng sau một hồi vuốt mông mèo nó cũng meo meo đồng ý.
Đến ngày thứ tư Vũ Huân đột phá thành công, linh khí xung quanh tiểu viện giao động bị hấp dẫn cuốn hút vào chỗ Vũ Huân.
Đây là dấu hiệu Vũ Huân đột phá linh hải thành công đã mở ra linh hải, có thể sử dụng linh khí tôi luyện thân thể kèm theo sử dụng pháp thuật uy lực mạnh gấp nhiều lần nội lực, mỗi người có một thuộc tính linh lực riêng biệt. Như La Minh Long tên kia là hoả thuộc tính lên thường dùng các phép thuật liên quan đến hoả.
Sau một đêm củng cố xong cảnh giới tiểu viện của Vũ Huân mở ra, đứng trước cửa là một trung niên tầm 35 tuổi da dẻ hồng hào, tóc đen thẳng mượt. Đây là Vũ Huân sau khi đột phá tuổi thọ thăng hoa đến ngàn tuổi. Không nhìn ra vẻ lão niên hằng ngày mà như anh em với Vũ Hạo.
Thấy Vũ Huân đột phá thành công mọi người đều vui vẻ tổ chức một bàn tiệc nhỏ chúc mừng Vũ Huân.
Tin tức Vũ Huân đột phá linh hải cảnh Vũ gia cũng không tiếc lộ ra ngoài chỉ Vũ gia cao tầng biết là thôi.
Khi Vũ Huân đột phá linh hải cảnh đám Diệp Thiên Lý Mộng Linh cũng xin phép trở về Lý gia, mặc dù Vũ Huân mong muốn các ngoại tôn của mình chơi ở Vũ phủ thêm ít bữa nữa nhưng không được, hắn chỉ hẹn một thời gian nữa sẽ ghé Lý gia thăm Vũ Ninh.
Chào hỏi xong mọi người đám Diệp Thiên đi xe ngựa ra ngoài thành kiếm một góc khuất rồi đưa mọi người bay về Lý gia. Nhưng lần này Diệp Thiên an bài Tiểu Bạch đưa Lý Phá Thiên về trước còn mình với Lý Mộng Linh Tiểu Uyên dạo chơi trên bầu trời một lúc mới về sau.
Bay lượn thoả thích trên bầu trời xong Diệp Thiên mới đưa đám Lý Mộng Linh về Lý gia.
Nhưng bay một đoạn trên bầu trời hắn thấy một bãi biển tuyệt đẹp nhưng hoang vu không người hắn đưa hai người xuống dạo chơi.
Lý Mộng Linh Tiểu Uyên hai người lần đầu thấy biển cả có chút thất thần. Biển cả trong xanh rộng lớn vô ngàn, bãi cát vàng dài vô tận kèm theo những cơn sóng ập vào bờ tạo ra những bọt nước trăng tinh làm hai người thích thú vô cùng.
Ba người chạy xuống bãi biển nghịch nước nô đùa bơi lội thảo thích.
Diệp Thiên dải một lớp nệm trên cát để ba người nằm nghỉ ngơi, quần áo của Lý Mộng Linh Tiểu Uyên ướt đẫm, từng đường cong tuyệt đẹp trên cơ thể hiên ra trước mắt Diệp Thiên làm hắn không thể dời mắt.
Trước khi tắm Diệp Thiên đã báo với hai người trong bán kính mấy chục dặm không có người ở lên hai nàng tắm mà không quá ngại ngùng.
Thấy cơ thể hai nàng Diệp Thiên có chút tà hoả, mấy hôm nay do Vũ gia có chuyện lên ba người không ở bên nhau mỗi tối.
Diệp Thiên ôm Lý Mộng Linh vào lòng mà hôn cuồng nhiệt, Lý Mộng Linh muốn đẩy Diệp Thiên ra nhưng cũng bị đầu lưỡi kèm bàn tay của Diệp Thiên kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Miệng hôn nhưng tay Diệp Thiên đã tiến vào trong quần áo của Lý Mộng Linh.
“Bây giờ là ban ngày.”
Lý Mộng Linh e lệ đỏ mặt đẩy Diệp Thiên ra.
“Haha là lão phu thê ngại ngùng gì, có người tiến vào bán kính vài chục dặm ta sẽ biết.”
“Lấy trời làm màn, cát làm chiếu, sóng biển làm chăn nhật nguyệt chứng giám chuyện tình chúng ta thì còn gì bằng.”
Vừa nói vừa cười Diệp Thiên ôm hôn Lý Mộng Linh còn tay thì khai phá cơ thể của Tiểu Uyên.
Ba người quấn quýt bên nhau quần áo của từng người ít dần, cơ thể không mảnh vải tuyệt đẹp không tỳ của Lý Mộng Linh Tiểu Uyên hiện ra trước mắt Diệp Thiên làm hắn ôm hai người vào lòng mà sủng hạnh.
Nhưng tiếng rêи ɾỉ thở dốc vang lên, từng tư thế kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm người khác đỏ mặt mà hiện ra.
Lúc đầu chỉ Tiểu Uyên khá mạnh bạo mà phối hợp với Diệp Thiên, sau đó vì hai người không biết xấu hổ mà thiêu đốt Lý Mộng Linh cũng phối hợp với hai người Diệp Thiên.
Trên nệm, trên cát thậm chí trong biển đều là chiến trường của ba người Diệp Thiên.
Nhưng âm thanh động lòng người đến tận gần tối mới dừng lại, Tiểu Uyên Lý Mộng Linh không chịu được sự tàn phá của Diệp Thiên lên hắn mới kết thúc.
Ba người tắm rửa thay đồ rồi mới bay trở về Lý phủ, trên mặt hai người Lý Mộng Linh Tiểu Uyên vẫn đỏ làm tôn thêm vẻ xinh đẹp động lòng người.
Hai nàng đều nhéo mạnh vào eo của Diệp Thiên, vừa rồi ba người bên nhau làm hai nàng đều có chút đau khi di chuyển. Còn Diệp Thiên hắc hắc cười mà hôn lên má hai nàng.