Cá Mặn Phơi Nắng

Chương 19: Đại hội võ thuật (chương bốn)

Trên các lôi đài khác cũng đã có kết quả, Lý Tiếu, Lý Tường Vy với Lý Tình dành thắng lợi.

Đại hội buổi sáng kết thúc, các thí sinh nghỉ ngơi hồi sức để đợi các trận chiến buổi chiều.

Buổi trưa đám Diệp Thiên, Lý Mộng Linh, Lý Phá Thiên, Tiểu Uyên cùng nhau vừa ăn vừa nói chuyện.

“Ngươi có tự tin về buổi chiều thi đấu không.”

Diệp Thiên quay sang hỏi Tiểu Uyên.

Tiểu uyên lắc đầu, nàng cũng không tự tin càng vô vòng trong đối thủ của nàng cạnh mạnh không kém nàng, nhưng kinh nghiệm phong phú hơn nhiều, ngày một khó chơi.

“Cố lên mọi người đều tin tưởng ngươi.”

Diệp Thiên động viên nàng, Lý Mộng Linh, Lý Phá Thiên cũng vậy.

Rất nhanh buổi chiều đã đến các thí sinh đã bị loại, khán giả đều háo hức xem Tiểu Uyên, Lý Tiếu tranh tài.

Các cặp đấu là Tiểu Uyên đấu với Lý Tiếu, Lý Tường Vy với Lý Tình.

Có thể nói gặp Lý Tiếu Tiểu Uyên Khá vui mừng nàng biết Lý Tiếu không mạnh bằng những đối thủ trước của nàng.

Hai người đứng trên võ đài đối diện nhau Lý Tiếu vẫn tỏ ra khá phong độ khi thấy Tiểu Uyên khá xinh đẹp, thiên phú lại tốt.

Bị Lý Mộng Linh tiêm nhiễm nàng cũng không thích tên Lý Tiếu này, cũng khá chán ghét vẻ giả dối của hắn lên tý thi đấu nàng sẽ cho một quyền vào khuôn mặt kia.

“Tiểu Uyên muội muội tý thi đấu nhớ hạ thủ lưu tình.”

Nét cười cười, rồi vuốt tóc như muốn tỏ ra phong độ trước Tiểu Uyên.

“Sư huynh hạ thủ lưu tình.”

Nhìn nét cười cười của nàng Diệp Thiên đều biết nàng đang có chủ ý xấu nào đó.

Bắt đầu.

Trọng tài hô xong Tiểu Uyên liền rút đao chém về phía Lý Tiếu. Cô nàng này miệng kêu hạ thủ lưu tình mà ra tay hoàn toàn không có chút lưu tình nào, đao pháp bá đạo khí thế như thiên quân, mỗi đao như muốn phá trời, làm Lý tiếu khϊếp vía. Không ngờ Tiểu Uyên mạnh mẽ đến thế, hắn thậm chí cảm nhận được tử vong, lành lạnh xương sống, chỉ có thể chật vật chống đỡ.

Lý Tiếu hoàn toàn không như những đối thủ trước của nàng đều có điểm mạnh riêng, còn Lý Tiếu thường thường không có gì lạ, không có ưu điểm gì nổi bật. Có thể tên này bị thổi phồng quá mức, có thể vào đến đây là Lý Tiếu may mắn cộng thêm chút tiểu động tác của đại trưởng lão, nhưng gặp Tiểu Uyên may mắn đó không còn sót lại chút gì.

Đao khí thế như cầu vồng, liên miên không dứt làm Lý Tiếu bị chật vật ép tới góc lôi đài đau khổ chống đỡ, đúng như dự đoán Lý Tiếu bị Tiểu Uyên bay lên đạp vào khuôn mặt văng rớt xuống lôi đài.

Dáng người chật vật, miệng chảy máu khuôn mặt anh tuất còn in lại dấu chân, làm Lý Tiếu mất mặt đến cực điểm.

Trên khán đài chuyền đến không ít tiếng cười, mọi người cũng thất vọng Lý tiếu có tiếng không có miếng, hoàn toàn không xứng lọt vào tóp 4.

Mặt như gan heo Lý Tiếu chỉ nói được một chữ

“Ngươi.”

Rồi chạy mất tăm, hắn hoàn toàn không có mặt mũi đứng trước sự cười nhạo của khán giả.

Lý Tiếu chạy mất còn lại Tiểu Uyên cười khúc khích trên lôi đài.

Cặp đấu bên kia Lý Tường Vy đấu với Lý tình khá cân bằng, hai người người có thể nói là long hổ cạnh tranh, chém gϊếŧ khá kịch liệt làm khán giả nhìn như say cực kỳ phấn khích. Cả hai đều bị thương nhưng Lý Tình may mắn thắng một chiêu tiến vào vòng chung kết.

Hai người nghỉ ngơi được nhân viên hậu cần chăm sóc vết thương.

Sau nửa một giờ Lý Tình với Tiểu Uyên hồi phục thể lực bước lên lôi đài.

Lý Tình khuôn mặt khá thường thường, không quá anh tuấn nhưng đôi mắt sáng người tràn đầy trí tuệ.

“Tiểu Uyên muội rất ngươi rất mạnh.”

Hắn đã từng xem qua Tiểu Uyên thi đấu lên biết phong cách chiến đấu điên cuồng của cô nàng nho nhắn này.

“Lý Tình đại ca cũng vậy.”

Hai người có thể lọt với chung kết hoàn toàn không phải do may mắn, mà thực lực của hai người.

“Bắt đầu.”

Trọng tài hô lên mọi ánh mắt đều dồn về phía lôi đài.

Hai người đều rút vũ khí ra chém về phía đối phương.

“Phá sơn đao.”

“Bạt đao thức.”

Phong cách chiến đấu của hai người khác nhau cực kỳ, Tiểu uyên từng đao hung mãnh như vũ bão còn Lý Tình đao nhanh tới mức người khác không thấy lưỡi đao, quỷ mị tới cực điểm.

Lý Tình không dám đón đỡ đao của Tiểu Uyên, còn bên kia Tiểu Uyên đối với đao pháp quỷ dị của Lý Tình cũng cảnh giác vô cùng.

Hai người hai phong cách chiến đấu vô cùng đặc sắc làm khán giả sau sưa xem ngon lành.

Dần dần tiểu Uyên hơi yếu thế, đao pháp nàng vũ lực vô cùng mạnh mẽ nhưng không quá linh hoạt, lên gặp đao pháp nhanh nhẹ quỷ mỉ của Lý Tình nàng hơi chập vật nhưng chưa nguy hiểm.

Lý Tình thân pháp cực kỳ nhanh nhẹn, biến ảo liên tục như đao pháp của hắn làm Tiểu Uyên khó khăn chồng chất dần dần hơi vô lực. Sau mấy hiệp chiến đấu Tiểu Uyên rơi vào thế hạ phong, thua trận là điều sớm muộn. Điều gì đến cũng phải đến không kịp đón đỡ, đao của Lý Tình đã gác trên cổ của Tiểu Uyên. Nàng nhận thua.

Tuy thua trận nhưng nét cười của nàng không giảm, trong quá trình chiến đấu nàng học hỏi được nhiều thứ mà trước chưa biết, biết mình cần học thêm điều gì.

Muốn đạt quán quân thường thường không chỉ đẳng cấp võ lực là đủ còn cần nhiều yếu tố khác, và nàng thiếu những thứ đó thế lên nàng cũng không quá tiếc nuốt vì không đạt giải, chỉ cảm thấy mình chưa đạt sự kỳ vọng của Diệp Thiên, Lý Mộng Linh.

Lý Thiên Hoàng với các trưởng lão đứng trên võ đài bắt đầu trao giải cho từng thành viên. Tiểu Uyên nhận một thân pháp võ kỹ là Lăng Vân Bộ.

Thân pháp di chuyển ảo mộng xuất thần như những ánh mây.

Là thành viên Lý gia lúc tập võ đều nhận được một võ kỹ tấn công miễn phí, nhưng muốn học thêm các võ kỹ khác lập công hoặc cống hiến cho gia tộc. Lăng Vân Bộ rất phù hợp với thiếu sót của Tiểu Uyên. Nàng cũng vui mừng nhận lấy.

Tiểu Uyên tập hợp với đám Diện Thiên, tuy có chút tiếc nuối nhưng vui mừng là chính, Diệp Thiên hôm nay đích thân xuống bếp làm vài món chúc mừng nàng, tiện thể chiên cá khô cho tiểu Bạch luôn.

Mọi người ăn uống vui vẻ no say, Diệp Thiên rủ mọi người mai đi sông Thu Bồn chèo thuyền đi chơi. Mọi người cũng ào ào gật đồng đồng ý, và có chút chờ mong ngày mai đi chơi.