Trọng Sinh Mạt Thế Nữ Vương: Đế Thiếu, Quỳ Xuống

Chương 65: Bệnh viện

Chương 65: Bệnh viện

Tần Nhất một đêm ngon giấc, đợi khi cô tỉnh lại thì thấy mấy con mắt đang nhìn chằm chằm mình.

Nếu không phải nội tâm Tần Nhất mạnh mẽ, cô đã sớm phóng băng tiễn ra rồi.

Tần Nhất nhíu nhíu mày, thanh âm của cô lúc vừa mới tỉnh dậy còn có chút lười biếng: "Làm sao vậy?"

Sáng sớm nổi điên cái gì? Vây quanh cô làm gì?

Trong tay Sở Mặc Hòa ôm một con thỏ bông, đó là món quà Tần Nhất tặng cho anh ta, con thỏ nhỏ cao khoảng nửa người, mập mạp trắng trẻo, ôm vào trong ngực rất vừa vặn.

Sở Mặc Hòa vô cùng thích con thỏ này, tối ngủ cũng muốn ôm nó đi ngủ.

Sở Mặc Hòa sờ sờ lỗ tai thỏ, ngốc manh nhìn Tần Nhất cười nói: "Thất Thất đẹp, lúc ngủ đặc biệt xinh đẹp."

Đỗ Nguyên sờ sờ bụng mình, cười ngốc: "Ân nhân, tôi đói rồi."

Đỗ Nguyên vừa dứt lời, xung quanh lập tực cũng vang lên mấy tiếng ọt ọt.

Tần Nhất đỡ trán, được rồi, cô vẫn nên mau dậy chuẩn bị bữa sáng thôi.

Dùng xong bữa sáng, mọi người dọn dẹp đồ đạc một chút, chuẩn bị tiếp tục đi về phía nam.

Chiếc Land Rover của nhóm người Tần Nhất thật sự là quá dễ thấy, dọc theo đường đi có không ít người còn đang trốn trong nhà thấy được bọn họ, cho rằng bọn họ là quân nhân, nhao nhao vẫy tay với bọn họ.

Vân Hoán phân phó Lâm Thanh đi thẳng không dừng lại, Tần Nhất dường như còn có thể nghe được tiếng mắng chửi của một số người phía sau.

Đối với cách làm của Vân Hoán, Tần Nhất hoàn toàn tán thành. Tận thế buông xuống, sẽ không có người tới cứu ngươi, ngươi chân chính có thể dựa vào chỉ có chính bản thân mình.

Đợi đến khi đi tới điểm cuối cùng của phía nam thành phố A đã là hai ngày sau. Mấy ngày này, nhóm người Tần Nhất thu thập được không ít vật tư.

Đồ bọn họ thu thập cũng tương đối khá, Tần Nhất lập tức đánh chủ ý vào thuốc men.

Thuốc men trong tận thế rất trân quý, dù cho dị năng giả thân thể cường tráng thì cũng không tránh được có lúc đau đầu nhức óc, ngày thường bị thương cũng cần một ít băng gạc các loại.

Trước đó Tần Nhất đơn thân độc mã, cô không muốn mạo hiểm đi dạo bệnh viện, phải biết rằng nơi nhiều Zombie nhất trong tận thế chính là bệnh viện.

Dù cho Tần Nhất có dị năng và không gian cô cũng chưa từng nắm chắc mười phần là có thể toàn thân trở ra.

Nhưng bây giờ bọn họ có sáu người, lấy thực lực của Vân Hoán bọn họ thì cướp sạch một cái bệnh viện quy mô nhỏ thì chắc không có vấn đề gì.

"Hoán ca, chúng ta đi bệnh viện xem một chút đi, nơi đó có không ít thứ tốt." Tần Nhất vuốt cằm, cười xấu xa.

Tầm mắt Vân Hoán đặt lên trên người Tần Nhất, trong đó xen lẫn cả sự cưng chiều, anh quay sang nói với Lâm Thanh đang ở phía trước: "Đến bệnh viện cách nơi này gần nhất."

"Tuân lệnh." Lâm Thanh quay đầu xe, lên đường tới bệnh viện.

Nhóm người Tần Nhất thảo luận xong liền quyết định mục tiêu cuối cùng là bệnh viện Hồng Sơn.

Bệnh viện này không lớn không nhỏ, bên trong cho dù có Zombie cũng sẽ không quá nhiều, nhóm người Tần Nhất đối phó cũng sẽ không quá chật vật.

Lái xe đến một góc khuất cách bệnh viện không xa, nhóm người Tần Nhất cầm sẵn vũ khí trên tay, nhanh chóng xuống xe.

Zombie trong bệnh viện tương đối nhiều, bọn họ không có khả năng chỉ sử dụng dị năng, vì vậy Tần Nhất đưa cho mỗi người vài món vũ khí thuận tay.

Vân Hoán kéo Tần Nhất đến bên cạnh mình, bình tĩnh căn dặn mọi người: "Lát nữa khi tiến vào mấy người chúng ta không nên tách ra, nhất định phải cẩn thận. Nếu như thực sự không được thì lập tức rút lui, không cần cứng rắn xông lên."

"Đã rõ." Mấy người Lâm Thanh gật đầu đồng ý.

Vân Hoán mở cửa bệnh viện ra, mấy người lập tức xông vào, hai người một dựa lưng vào nhau.

Bệnh viện không hổ là nơi tập trung nhiều Zombie nhất, nhóm người Tần Nhất vừa tiến vào đã có không ít Zombie đi ra đón tiếp. Khuôn mặt chúng nó dữ tợn, gào thét hướng bọn họ xông đến.