Trọng Sinh Mạt Thế Nữ Vương: Đế Thiếu, Quỳ Xuống

Chương 43: Gặp gỡ

Chương 43: Gặp gỡ

Tần Nhất chứng kiến Lâm Thanh ngay cả một đôi đũa cũng không nguyện ý buông tha, khóe miệng co rút lợi hại. Đám người này so với cô còn ác hơn, thực sự một thứ cũng không muốn lưu lại!

Thu thập xong mọi người đi tới chỗ Tần Nhất đỗ xe, cũng may chiếc Land Rover của Tần Nhất rất lớn, sáu người hoàn toàn có thể ngồi vừa.

Lâm Thanh xe lái không tệ, tự động thay thế Tần Nhất trở thành tài xế.

Trên xe, Lâm Bạch ngồi ở phía trước cùng anh trai nhà mình, mấy người Vân Hoán ngồi phía sau hai người họ.

Tần Nhất ngồi kế bên Vân Hoán, hương bạc hà nhàn nhạt trên người anh thỉnh thoảng bay tới mũi cô.

Tần Nhất không quá quen dựa gần vào người khác như thế, cô tìm chủ đề nói: "Trước đó tôi chuẩn bị đi thành phố Z, nghe nói ở đó có xây dựng một căn cứ, bây giờ chúng ta vẫn đi đến đó chứ?"

Kỳ thực Tần Nhất vẫn chủ trương đi thành phố Z, cô sinh sống ở đó cũng vài năm rồi, có thể nói căn cứ Z rất tốt, chí ít so với các căn cứ nhỏ khác thì tốt hơn nhiều, tuy rằng mấy năm sau căn cứ Z sẽ rơi vào phong ba tranh quyền.

Bây giờ bọn họ là một đội, cô muốn hỏi ý kiến của bọn họ.

Lâm Bạch ôn nhuận ngồi ở vị trí kế bên tài xế nói: "Chúng tôi lúc trước cũng chưa quyết định sẽ đi đến nơi nào, nhưng quả thực muốn tìm một chỗ đặt chân. Thành phố Z cách nơi này không xa, nếu đến đó cũng rất thuận tiện. Lão đại, anh thấy thế nào?"

Bọn họ đi đến nơi nào ngược lại không quan trọng, chỉ cần có thể nghỉ ngơi là được, nhưng vẫn phải hỏi ý tứ lão đại.

Vân Hoán suy nghĩ chốc lát, mở miệng nói: "Đi thành phố Z, những người khác có ý kiến gì không?"

Lái xe Lâm Thanh cười nói: "Tôi không có ý kiến, vậy thì đi thành phố Z."

Đỗ Nguyên và Sở Mặc Hòa cũng không có ý kiến gì, vì vậy đoàn người Tần Nhất chuẩn bị đi thành phố Z.

Tần Nhất đưa bản đồ đã mua trước đó cho Lâm Thanh, sau một hồi thương lượng, mọi người quyết định trước đi đến một thành phố nhỏ cách đây không xa, thành phố A.

Bọn họ cần thu thập chút vật tư, mặc dù trong không gian của Tần Nhất có không ít đồ, nhưng tận thế ai cũng sẽ không ghét bỏ vật tư nhiều.

Lâm Thanh đi đường nhỏ cho nên dọc theo đường đi bọn họ không nhìn thấy những người khác, nhưng lúc tới gần thành phố A, bọn họ gặp được một tiểu đội.

Nói là tiểu đội, kỳ thực cũng chỉ là một đám người tụ chung một chỗ đi đến căn cứ Z, dẫn đầu là một người đàn ông đeo kính khoảng ba mươi tuổi.

Thời điểm bọn Tần Nhất đến, nhóm người này đang đối phó với Zombie. Tần Nhất nhìn thoáng qua, đám người kia tổng cộng có mười người, bảy nam ba nữ.

Bọn họ đang phải đối mặt với mười mấy con Zombie, Tần Nhất chú ý thấy người đàn ông cầm đầu kia có dị năng, là dị năng hệ hỏa, còn những người khác Tần Nhất tạm thời còn chưa phát hiện ra.

Dương Hạo thấy trước mặt càng ngày càng nhiều Zombie, trong lòng trở nên khẩn trương bất an, bọn họ căn bản không đối phó được nhiều Zombie như vậy.

Sắc mặt Dương Hạo hơi trắng bệch, dị năng của anh ta sử dụng quá độ, hiện tại cơ thể đã không còn chút khí lực nào.

Lẽ nào, lần này thực sự xong đời rồi?

Đến vậy, Dương Hạo vừa ghét vừa hận nhìn thoáng qua Hạ Thái đang trốn sau lưng người khác. Đều tại nữ sinh này, nhóm bọn họ vốn đang yên đang lành, chỉ cần không vào cửa hàng châu báu kia. Ai ngờ cô ta cứng rắn muốn đi vào, giờ thì hay rồi, đánh động đến Zombie bên trong, hiện tại ai cũng không sống được.

Dương Hạo lộ ra một nụ cười khổ, không nghĩ tới cuối cùng anh ta vẫn không tránh được vận mệnh bị Zombie ăn tươi.

Hạ Thái run lẩy bẩy trốn phía sau Đặng Ngôn, thấy một con Zombie cả người đầy máu nhào tới chỗ mình, cô ta nhịn không được thét chói tai.

Theo bản năng liền đẩy Đặng Ngôn đang chắn trước mặt ra, móng tay Zombie vừa nhọn vừa dài trực tiếp cào nát l*иg ngực Đặng Ngôn.

Đặng Ngôn trợn to hai mắt, khuôn mặt đến chết vẫn không thể tin được, anh ta thật sự không ngờ tới cuối cùng bản thân lại bị người yêu phản bội.