Chương 20: Lên cơn sốt
Tinh hạch có thể làm cho người thường trở thành dị năng giả, nhưng tính khả thi đã nhỏ lại càng nhỏ. Mà điều kiện cần thiết là người đó phải có thân thể vô cùng khỏe mạnh, bằng không sẽ không chịu nổi sự đau đớn kịch liệt lúc chuyển đổi.
Thân thể Tần Kiều Kiều vẫn luôn không tốt, Tần Nhất nhớ cô ta đã thử vài lần rồi đều không thành công. Sau đó không biết cô ta nghe ở đâu nói cơ thể cô ta như vậy chỉ có dùng hạch dị năng hệ trị liệu.
Dị năng giả hệ trị liệu ở tận thế rất trận quý, trong mấy nghìn người mới có được một người, càng đừng nói đến Zombie hệ trị liệu.
Nhưng cuối cùng Tần Nhất vẫn nghe ngóng được ở nơi nào có Zombie hệ trị liệu. Vì viên tinh hạch đó mà Tần Nhất rơi vào hoàn cảnh cửu tử nhất sinh. Sau đó thì sao? Tần Kiều Kiều thức tỉnh dị năng hệ trị liệu, được người phong làm nữ thần của căn cứ, được vô số người theo đuổi và ngưỡng mộ.
Tần Nhất khi đó không hề ghen tỵ với Tần Kiều Kiều, ngược lại cô cảm thấy rất vui vẻ. Nhưng Tần Kiều Kiều lại không biết đủ, cô ta còn muốn có dị năng hệ băng và hệ lôi của cô. Vì vậy đã hợp tác với bác sĩ Lâm bắt cô lại.
Không ai biết trong đoạn thời gian đó Tần Nhất đã phải chịu đựng những đau đớn giằng xé như thế nào, nói là mười đại cực hình thời mãn thanh cũng không phải nói quá.
Đời này cô hủy đi thân thể Tần Kiều Kiều, để cho cô ta vĩnh viễn không có cách nào sử dụng dị năng. Cho dù là dị năng hệ trị liệu ôn hòa nhất cũng không được! Thân thể Tần Kiều Kiều sẽ càng ngày càng suy yếu, cái cô muốn chính là khiến cho Tần Kiều Kiều cũng phải nếm thử tư vị bị người khác ruồng bỏ chán ghét.
Bóng tối trong trạm xăng dầu dần thu hẹp lại, không ai biết sự báo thù của một thiếu nữ mới chỉ vừa bắt đầu.
Tần Nhất không phải không nghĩ tới chuyện trực tiếp gϊếŧ chết một nhà người Tần gia. Chỉ là phía sau Tần gia có người, Tần Nhất hiện tại không động được Tần gia.
Tần gia không đơn thuần chỉ là nhà giàu có tiếng ở thành phố S đơn giản như vậy. Tần Nhất biết không nhiều lắm, nhưng cô khẳng định phía sau Tần gia còn có người, còn là người cầm quyền trong ban lãnh đạo quốc gia.
Tần Nhất nhớ được, sau này Tần gia không biết làm sao lại cùng người nọ trở mặt, chỉ có thể nương thân ở căn cứ Z. Không biết xấu hổ mà đi dựa vào cô con gái riêng này tới đoạt quyền, tranh được một ghế ngồi trong căn cứ.
Nhưng Tần gia cùng người nọ trở mặt vào khoảng cuối năm nay sau tận thế, hiện tại Tần Nhất vẫn chưa đủ mạnh mẽ, cô không thể hành động thiếu suy nghĩ.
Tần Nhất tỉnh táo phân tích tình huống hiện giờ, cho dù cô hận Tần gia thấu xương nhưng dưới tình huống chưa nắm chắc toàn bộ mọi chuyện, cô sẽ không dễ dàng ra tay. Dù sao cô còn muốn giữ lại cái mạng này để đi tìm bác sĩ Lâm.
Tần Nhất đang vạch kế hoạch cho con đường sau này, chợt nghe thấy tiếng thét chói tai của Chu Ngọc.
"A Tuyết, cậu làm sao vậy?"
Tần Nhất nhíu đôi lông mày đẹp, khuôn mặt như tranh vẽ trong trẻo mà lạnh lùng. Cô mở mắt, lạnh giọng hỏi: "Làm sao vậy?"
Chu Ngọc thấy Tần Nhất tỉnh, hoảng loạn trong lòng lập tức liền bình tĩnh lại, cô ta có chút lo lắng nói: "Là A Tuyết, A Tuyết lên cơn sốt."
Thì ra vừa rồi Chu Ngọc bị Tần Kiều Kiều chọc tức, cô ta chuẩn bị oán giận với Khâu Sơ Tuyết một phen, nhưng Khâu Sơ Tuyết lại không để ý tới cô ta, cô ta dịch lại gần nhìn mới phát hiện mặt Khâu Sơ Tuyết đỏ bừng, hốt hoảng gọi to.
Nếu nói Chu Ngọc lo lắng cho Khâu Sơ Tuyết, vậy thì thật sự không có. Cô ta chỉ sợ sau khi Khâu Sơ Tuyết sinh bệnh sẽ không có người giúp cô ta tìm đồ ăn, lại còn biết nghe lời cô ta như thế.
Tần Nhất nhìn thoáng qua Khâu Sơ Tuyết đã nóng đến hôn mê bất tỉnh, đoán chắc cô ấy muốn thức tỉnh dị năng rồi.
Tần Nhất biết nhưng không có nghĩa là những người khác cũng biết, tiếng thét chói tai mới vừa rồi của Chu Ngọc rất lớn, mỗi một người trong trạm xăng dầu đều nghe được.
Người phụ nữ ôm đứa bé nghe được tiếng Chụ Ngọc, lập tức lớn tiếng nói: "Nhanh, nhanh ném người đó ra bên ngoài! Những người lên cơn sốt cao là đã bị cảm nhiễm, lúc bọn họ tỉnh lại sẽ biến thành quái vật ăn thịt người."
Trước đó Chu Ngọc còn tranh cãi với đối phương, nhưng bây giờ nghe thấy lời của người phụ nữ liền lập tức lui về phía sau mấy bước, hận không thể cách Khâu Sơ Tuyết thật xa.
Chương 21: Giải vây