Edit: Tiểu Mun (TieuMun1911)
Hứa Thanh tiến vào không gian, liền nhìn chằm chằm mấy trăm bao gạo kia, đã lâu rồi cậu không được ăn qua cơm gạo ngon! Gạo nơi này cũng thật là khó ăn! Chính là, nếu muốn lấy ra ngoài ăn cũng phải giải thích rất nhiều, thậm chí còn có khả năng rước lấy phiền toái không cần thiết, tâm tư muốn ăn cơm gạo ngon của Hứa Thanh cũng phai nhạt nhiều.
Nghĩ đến thân thể mình, lại nghĩ tới hài tử trong bụng, Hứa Thanh đi đến bên cạnh linh tuyền, múc lên một chút linh tuyền uống, sau đó lại nhìn một chút nhân sâm và dược thảo trồng ở trong không gian, phát hiện chúng nó cũng đã chậm rãi lớn lên, là một chuyện tốt.
La Kiều vừa nghe tin Hứa Thanh mang thai, tâm tình không kiềm chế được liền vội vàng đem theo hộp trang điểm làm lý do chạy tới Hứa gia.
Lý Trường Phong đang dọn dẹp sân sau, hắn muốn sắp xếp lại mọi thứ để sân có khoảng trống đặt được nhiều vật liệu gỗ, bởi vì Tiểu Bảo hiện tại đã có thể giữ nhà, cho nên cổng nhà cũng chỉ khép hờ, không đóng chặt lại.
La Kiều lắng nghe động tĩnh trong sân, nhẹ nhàng gõ gõ cánh cổng, lại nghe thấy bên trong cánh cửa truyền ra âm thanh thở hổn hển, khiến toàn thân La Kiều muốn nhũn ra, âm thanh này cực kỳ giống như âm thanh trong giấc mơ của La Kiều khi cùng Lý Trường Phong ở bên nhau, trong mộng đối phương cũng phát ra âm thanh này, hắn cố ý vuốt vuốt mái tóc, sửa sang lại y phục một chút, sắc mặt ửng đỏ nhẹ nhàng đẩy cánh cổng ra.
Ai ngờ.
.
Lý Trường Phong nghe được động tĩnh phía trước nhà, ném xuống đồ vật trong tay bước nhanh tới, liền thấy Tiểu Bảo kiêu căng ngạo mạn nhảy nhót đạp lên trên mặt một người, thấy Lý Trường Phong, còn thở phì phò tranh công, nhìn xem! Xem ta lợi hại như thế nào!
Lý Trường Phong nhíu mày, vốn định mắng Tiểu Bảo một câu rồi đem người phía dưới nó kéo lên, nhưng vừa nhìn thấy khuôn mặt La Kiều động tác lại ngừng lại, hắn nỗ lực khắc chế xúc động muốn cười to, hắng giọng, "Là Trương gia a, đây là có chuyện gì vậy? Tiểu Bảo nhà ta quá mức bảo vệ nhà cửa, chắc nó nghĩ là kẻ trộm bất lương, nên mới xông lên hành hung ngươi! Thật là ngại quá.
"
Nói xong lại làm bộ làm tịch vươn tay muốn kéo La Kiều đang chật vật, đau đớn trên mặt đất, khi La Kiều vươn tay sắp chạm đến tay Lý Trường Phong, Lý Trường Phong đột nhiên rút tay về, mặt còn mang vẻ tự trách nói: "Thật là! Ta sao lại quên mất hán tử cùng ca nhi khác nhau đây, thật là ngượng ngùng, liền thỉnh ngươi tự mình bò dậy đi.
"
Nói xong liền gọi Tiểu Bảo trở lại bên người, ngoài mặt hoàn toàn là dáng vẻ thành thật, nhưng kỳ thật nội tâm đã phúc hắc đến không thể phúc hắc hơn rồi.
La Kiều nhìn bàn tay đã đưa đến không trung còn chưa kịp thu hồi, áp chế tức giận và đau đớn trong lòng, run run rẩy rẩy chống thân thể đứng lên, vỗ vỗ dấu chân bụi bặm bị Tiểu Bảo dẫm đầy trên người, lại móc ra khăn tay trong l*иg ngực, hung hăng xoa xoa nước miếng Tiểu Bảo đầy trên mặt!
Hít một hơi thật sâu, "Không có việc gì, cũng là ta gõ cửa phát hiện cửa không khóa, nên tự đẩy cửa đi vào.
" Ai ngờ lại bị một con chó đen bổ nhào vào mặt, tuy rằng không cắn hắn, nhưng nó không ngừng liếʍ ở trên mặt hắn, hắn cũng bị dọa sợ muốn chết!
"Ồ, vậy ngươi tới đây là?"
Lý Trường Phong nhìn Tiểu Bảo bám vào ống quần mình, hỏi La Kiều, cũng đừng nghĩ thừa dịp thời điểm hắn không ở nhà, tới khi dễ tức phụ nhi hắn!
La Kiều thấy Lý Trường Phong cúi đầu không nhìn hắn, còn tưởng rằng Lý Trường Phong để ý đến tâm tình của hắn, cho nên không nhìn hắn chật vật, nghĩ đến lời nói khi tới đây đã chuẩn bị tốt, La Kiều vừa định nói chuyện, lại phát hiện nguyên bản hộp trang điểm ở trên tay mình không thấy đâu, nhìn quanh bốn phía mới phát hiện vừa rồi khi Tiểu Bảo nhào lên đã bị mình ném tới một bên.
La Kiều đi qua nhặt lên, cúi đầu lại thấy hộp trang điểm bị quăng có chút mạnh tay, cho nên chân có chút lỏng lẻo, vì thế lời nói La Kiều đã chuẩn bị tốt để nói lập tức thay đổi, "Này không, cũng không biết là như thế nào, ta cũng mới chỉ dùng mấy ngày đã trở nên lỏng lẻo, cho nên đem tới để ngươi nhìn xem.
"
Lý Trường Phong tiếp nhận hộp trang điểm La Kiều đưa qua, nhìn hộp gỗ rõ ràng là vừa bị ném thành như vậy, trong mắt hiện lên một tia châm biếm, "Ta nghĩ này tốt xấu gì cũng là lần đầu tiên ta tới nhà ngươi đặt làm đồ vật, nếu là thứ này có vấn đề, hoặc là nói là không được làm tốt, ngươi nói, chuyện này nếu truyền ra ngoài, người trong thôn sẽ nghĩ như thế nào đây?" Nhìn vẻ mặt Lý Trường Phong trầm tư, La Kiều nhỏ giọng nói.
Lý Trường Phong nhìn ngắm hộp gỗ, cũng không ngẩng đầu lên, "Vậy ngươi muốn thế nào đây?"
La Kiều che mặt cười nhẹ, "Ta không phải là sợ sự tình bị nháo lớn sao, cho nên mới lặng lẽ tới cửa cùng ngươi thương lượng, bây giờ chúng ta nên làm cái gì mới tốt đây?" Loại lời nói đầy ẩn ý này khiến Lý Trường Phong không kiên nhẫn nhíu mày, nhưng nghĩ đến khối u ác tính này nếu không loại bỏ, khả năng chính là thứ đồ gây mất mạng, vì vậy liền kiềm chế không kiên nhẫn trong lòng, ngoài mặt là bộ dáng bị dụ hoặc, "Được, đều nghe ngươi, ngươi nói ở đâu thương lượng, chúng ta liền ở đó thương lượng.
"
La Kiều nghe lời này trong lòng nóng lên, "Vậy buổi tối hôm nay khi ánh trăng lên tới giữa không trung, chúng ta gặp nhau ở rừng cây nhỏ cuối thôn đi lên một chút, không cho ngươi tới trễ~.
" Nói xong còn quăng một cái mị nhãn với Lý Trường Phong, sau đó mới lưu luyến không rời rời đi.
Trong lòng đều nghĩ ban đêm sẽ đem tới vui thích như thế nào, căn bản không thấy trong mắt nam nhân phía sau chỉ có chán ghét.
Hứa Thanh ra khỏi không gian, vừa đến cửa nhà chính liền thấy Lý Trường Phong đang ở trong sân tắm cho Tiểu Bảo giữa lúc trời nắng lớn, nói đến cũng kỳ quái, Tiểu Bảo cực kỳ thích tắm rửa, có thể nói là rất hưởng thụ, "Lại tắm rửa cho Tiểu Bảo a?"
Lý Trường Phong ngẩng đầu thấy Hứa Thanh lười biếng đi ra, đè lại Tiểu Bảo thấy Hứa Thanh liền muốn lao đi chào hỏi, "Dậy rồi sao, ngủ ngon không?"
Hứa Thanh chống eo, ở dưới mái hiên hoạt động vài cái giãn gân cốt, cũng không nghĩ đi đến giữa sân, giờ này mặt trời gay gắt, đi ra ngoài phơi nắng một chút lại muốn ngủ, "Còn tốt, ta phát hiện ban ngày ta ngủ so với buổi tối tốt hơn nhiều, đúng rồi, thành quả hôm nay của ngươi thế nào a?"
Lý Trường Phong nhanh chóng tắm sạch cho Tiểu Bảo, đổ nước đi, đem bồn tắm làm riêng cho Tiểu Bảo đặt ở một bên, từ trong l*иg ngực móc ra hai cái túi tiền phình phình, "Đi, trở về phòng đếm đi!"
Hứa Thanh ước lượng trọng lượng hai túi tiền trong tay, đôi mắt có chút tỏa sáng, trở lại trong phòng, cậu mở hai túi tiền ra đếm đếm, tổng cộng có một trăm hai mươi lượng! "Ngươi bán được hết?" Hôm qua Hứa Thanh cùng Lý Trường Phong đã đem giá cả của tất cả định xuống, toàn bộ mộc tiểu oa cộng lại, nếu bán hết chính là được một trăm hai mươi lượng nha!
Lý Trường Phong gật đầu, "Ta đi trấn trên tìm địa phương tương đối nhiều nhà ở, gõ cửa từng nhà từng nhà để bán, kết quả không thể ngờ được thật đúng là rất tốt, người nhà không có nhiều tiền liền mua gỗ tùng, người nhà có chút tiền liền mua gỗ mun, đặc biệt là có một nhà tam đại đồng đường (ba thế hệ trong một nhà), lập tức bỏ ra hai mươi lượng mua đồ vật, còn cố ý dặn dò, chờ ta tìm vật liệu gỗ tốt sau đó đem đến nhà bọn họ, nhìn bọn họ rồi khắc mộc tiểu oa giống họ.
"
Hứa Thanh đem bạc cất đi, cao hứng nói: "Điều này có nghĩa sinh ý về sau của chúng ta cũng đã có người đầu tiên định ra rồi!" Lý Trường Phong gật đầu, "Số tiền đó cũng đủ chúng ta xây phòng, ngươi muốn xây ở đâu, xây thành kiểu gì, ta đều nghe ngươi.
"
Hứa Thanh ánh mắt sáng ngời, "Ta muốn xây thành cái kiểu gì đều được?" Lý Trường Phong buồn cười gật đầu, "Đương nhiên, nhà của chúng ta không phải ngươi làm chủ sao?" Hứa Thanh cao hứng muốn hỏng rồi, cuối cùng cậu có thể ở trong ngôi nhà ngói khang trang mà cậu muốn!
Ban đêm, La Kiều cuối cùng cũng chờ được đến khi Trương Minh ngủ, mới thật cẩn thận mặc tốt quần áo, đóng cửa phòng lại, rón ra rón rén đi ra ngoài, hắn đi tới địa phương buổi chiều đã ước định với Lý Trường Phong, nhưng nhìn trái nhìn phải đều không thấy người đâu, "Người này không phải là đùa giỡn với ta đi!" La Kiều ở trong rừng bị muỗi cắn không ngừng gãi ngứa, thật lâu cũng không thấy bóng dáng Lý Trường Phong, trong lòng không dễ chịu, chẳng lẽ lần này hắn lại nhìn lầm, bị Lý Trường Phong đem ra đùa giỡn!
Đột nhiên một đôi bàn tay to từ phía sau La Kiều dùng một đoạn khăn dài đem đôi mắt hắn che lại, ngay sau đó liền bắt đầu động thủ cởi y phục La Kiều, miệng rộng không ngừng gặm cổ La Kiều, La Kiều bị bàn tay to vuốt ve trên người, miệng người nọ liên tục hôn bên tai làm cho chân đều mềm nhũn ra, "Ma quỷ, nhìn không ra nguyên lai ngươi cũng gấp gáp như vậy! Ân~nhanh một chút!"
Không bao lâu, La Kiều cả người tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, người phía sau cũng đã cởϊ qυầи áo ra, hắn đem đôi tay La Kiều đặt lên trên thân cây, bàn tay to dùng sức vỗ mông La Kiều đang không ngừng đong đưa.
La Kiều bị đánh mông khắc chế không được kêu lên, theo bàn tay đặt bên eo, hắn đem mông nâng lên, người phía sau trực tiếp theo tư thế này, mạnh mẽ tiến vào!
Không lâu sau, hai người liền di chuyển kịch liệt, dần dần người phía sau không còn cảm thấy tư thế này thỏa mãn, trực tiếp đem La Kiều lật lại, chính diện nghênh đón mà thượng, làm hắn muốn hét lên.
Bởi vì động tác hai người quá mức mãnh liệt, đoạn khăn che mắt La Kiều cũng từ từ lỏng lẻo rồi trực tiếp rơi trên mặt đất.
Hai mắt La Kiều tràn đầy mê hoặc, muốn nhìn Lý Trường Phong đã chìm đắm trong động của hắn, lại không ngờ nhìn thấy là Khâu Đại sắc mặt đáng khinh đến cực điểm! "Sao lại là ngươi?"
"Không phải ta? Ngươi còn nghĩ là ai, kẹp lão tử cũng thật chặt! Xem ta hôm nay làm thế nào thu thập ngươi thật tốt này tiểu tao hóa!" La Kiều tuy rằng tức giận Lý Trường Phong không nói nên lời, rồi lại thật nhanh chìm vào cảm giác cuồng nhiệt, hưng phấn, kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà Khâu Đại mang đến, không bao lâu, hai người đều đạt tới cao trào, thật lâu sau mới bình tĩnh trở lại.
Tiểu tao hóa: Chỉ người da^ʍ đãng, tiểu da^ʍ đãng
Khâu Đại mặc quần áo xong, vỗ mạnh một cái lên mông La Kiều, "Mới bao lâu không thượng ngươi, liền không nhịn được như vậy? Tức phụ ta hôm qua đã trở lại ngươi cũng không phải không biết đi, như thế nào lại nhắn cho ta tới đây!" Nếu không phải cảm thấy người này so với người trong nhà càng hợp tâm ý hơn, hắn thật đúng là không muốn đêm khuya còn tới nơi núi rừng này làm việc, muỗi nhiều không nói, lá cây còn dễ dàng cứa vào người!
La Kiều đang mặc y phục, nghe được lời này, động tác trên tay cũng ngừng lại, "Đây là có ý tứ gì? Ta khi nào nói cho ngươi tới chỗ này làm việc?"
Hắn căn bản không nghĩ sẽ cùng Khâu Đại làm ở chỗ này! Nơi này gần thôn, cũng rất dễ bị phát hiện!
Khâu Đại không vui trừng lớn đôi mắt, "Lời này ta còn có thể nói sai sao! Ngươi không đợi ta, vậy ngươi đợi ai? Không phải là hán tử nhà ngươi cái kia không dùng được sao? Ngươi không phải nói hắn thật vô năng không thỏa mãn được ngươi sao?"
"Khâu Đại!".