Đi làm ở công ty, giữa tháng là khoảng thời gian bận rộn nhất, phải vẽ bản thảo, nói chuyện cùng với đối tác kén chọn. Lục Kiều Vi thu dọn tất cả bản thảo trưng bày, mang theo máy tính đến quán cà phê để gặp đối tác.
Lần này, đối tác là khách hàng cũ của cô, đã hợp tác qua vài lần. Đối phương là một người rất thoải mái. Lục Kiều Vi lấy bản thảo ra cho anh ta xem: "Trần tổng, những mẫu này tập hợp tất cả các yếu tố thịnh hành hiện tại, phù hợp với sự phát triển thời thượng trong tương lai."
Trần Tử Hiên gật đầu, nhìn thoáng qua vài lần, rất ngạc nhiên nói: "Cô vẫn vẽ nhân vật, cái này có thể làm tranh quảng cáo cho chúng tôi sao."
"Có thể, khi trở về tôi sẽ giúp các anh tô màu lên." Lục Kiều hào phóng nói, vẽ nhân vật để triển lãm nhẫn, chiêu này cô đã nghĩ ra được khi cố gắng lấy lòng Văn Cẩn Ngôn. Hợp tác cùng với Văn Cẩn Ngôn cũng thu hoạch được rất nhiều hữu ích.
Trần Tử Hiên hào phóng ký một hợp đồng, bưng cà phê lên uống một ngụm, nói: "Vi Vi, bây giờ cô là "viên ngọc quý" trong giới thiết kế, về sau tìm cô để hợp tác sợ là phải xếp hàng."
"Trần tổng thật biết đùa, bát tự của tôi còn chưa tốt như vậy. "Lục Kiều Vi lịch sự cười đáp lại, nhưng trong lòng nghi hoặc tại sao Trần Tử Hiên lại nói như vậy.
Từ trên bàn đẩy qua một tấm danh thϊếp, Trần Tử Hiên cười nói: "Đây là số riêng của tôi, gần đây công ty chúng tôi đang tìm nhà thiết kế để chuẩn bị mở bộ phận thiết kế. Cô xem có nhà thiết kế nào phù hợp, giới thiệu giúp tôi được không? Đến lúc đó tôi sẽ mời cô đi ăn cơm."
Lời nói uyển chuyển, đủ để Lục Kiều Vi nghe hiểu, Trần Tử Hiên muốn kéo cô đi qua đó để làm nhà thiết kế.
Lục Kiều Vi cầm lấy danh thϊếp bỏ vào trong túi máy tính, nói: "Đãi ngộ cụ thể là gì? Tôi giúp anh đi thổi phồng một chút."
"Là như thế này.....công ty chúng tôi rất coi trọng bộ phận này, thiết kế trưởng sẽ trực tiếp gắn bó với công ty, mức lương được đưa ra theo tiêu chuẩn cao nhất." Trần Tử Hiên nói: "Khi trở về tôi sẽ gửi mức lương cụ thể cho cô sau. "
" Được. "Lục Kiều Vi cười đáp lại.
Cả hai người đều khách sáo một lúc, sau khi uống cà phê, Lục Kiều Vi ngồi tàu điện ngầm trở lại công ty, nghĩ về những gì Trần Tử Hiên đã nói.
Công ty của họ có chút nổi tiếng ở trong nước, tuy không thể so với những thương hiệu lâu đời, nhưng lại thích làm theo phong cách thời thượng, hiện nay rất được giới trẻ yêu thích. Được thành lập cách đây vài năm, không tìm ra được phương hướng thiết kế, vẫn luôn tìm kiếm nhà thiết kế bên ngoài, hiện tại phát triển càng ngày càng mạnh, có thể cân nhắc.
Khi đi đến đại sảnh, Lục Kiều Vi được lễ tân kêu lại, nói: "Nhà thiết kế Lục, đây là hoa của cô, trong văn phòng nói cô không có ở đây, vì vậy tôi đã ký nhận giúp cô."
Vốn dĩ bận cả buổi sáng, khi nhìn thấy bó hoa hồng to kia, Lục Kiều Vi ngay tức khắc cảm thấy khó hô hấp, đủ thứ loại tin tức không tốt hướng đến trong đầu cô.
"Honey, tiểu mèo con, thiên sứ" đều đã tặng xong rồi, cô không thể nghĩ ra còn cái tên nào quái đản nào nữa.
Nhân viên lễ tân vẻ mặt phức tạp, mang theo vài phần ngập ngừng nói: "Trên tấm card này ghi là tặng cho Lục đại mãnh......"
Lục Kiều Vi: "......"
Cô ném xuống một câu "Không phải là tôi" rồi bỏ đi, thời điểm thang máy khép cửa lại, ánh mắt ở quầy lễ tân nhìn theo thật sự rất kỳ quái.
Lục đại mãnh, Lục đại mãnh! Cả nhà cô mới là Lục đại mãnh!
Cứ giả vờ đi!
Lục Kiều Vi xé tấm card, ôm hoa, hai má đỏ bừng vì tức giận. Thật vất vả cô mới có thể kiềm nén xuống, một tay gửi tin nhắn cho Văn Cẩn Ngôn.
【Không phải trước đó tôi đã xin lỗi cô rồi sao, tại sao cô vẫn gửi hoa đến công ty của tôi? Tại sao tâm địa của cô lại xấu xa như vậy, còn gọi tôi là Lục đại mãnh! 】
【Cô làm tôi nhục nhã như vậy, mới cảm thấy thoải mái phải không? 】
Sau khi gửi xong, sợ Văn Cẩn Ngôn sẽ áp chế cô, cho nên thu hồi tin nhắn trở lại trong uất ức.
Lục Kiều Vi: 【Tôi cảm thấy Lục đại mãnh nghe không êm tai cho lắm, có thể đổi một tên khác được không? Như vậy cũng sẽ tạo điều kiện cho chúng ta giao tiếp tốt hơn, tăng thêm tình cảm lẫn nhau, cô nói có đúng không? 】
Tiến vào thang máy, gặp phải đồng nghiệp chuẩn bị đi ăn cơm, mọi người không khỏi kinh ngạc khi nhìn thấy cô ôm bó hoa, mở miệng nói: "A......khí chất của Văn tổng DMD thật lớn a, cô sẽ suy xét sao."
Lục Kiều Vi không muốn suy xét, bấm mở tin nhắn âm thanh của Văn Cẩn Ngôn vừa mới gửi qua.
Văn Cẩn Ngôn: 【 Được a. 】
Lục Kiều Vi: "......"
Đột nhiên cảm thấy Lục đại mãnh rất dễ nghe.
Lục Kiều Vi dám chắc Văn Cẩn Ngôn nhất định đang cười trộm.
Đúng vậy, Văn Cẩn Ngôn quả thật đang cười, khoé môi cong lên, ngón tay đặt ở trên bàn làm việc, ánh mặt trời ngoài cửa sổ rơi trên sườn mặt của nàng, toàn thân tản ra khí chất lười biếng.
Thư ký đến đưa tài liệu không khỏi ngạc nhiên, cảm thấy rất đau lòng cho bộ phận pháp vụ của các nàng, đúng là tạo nghiệt a, tuổi còn trẻ như vậy...haizz.
Lần trước cũng vậy, chính là trong cuộc họp, nàng gọi điện thoại cho nhà thiết kế. Trong lúc mọi người đều đang xụ mặt nghiêm túc, điện thoại của Văn Cẩn Ngôn bỗng nhiên vang lên giọng nói của Lục Kiều Vi, cái gì mà thiên thần, cái gì mà tiểu bảo bối hư hỏng.
Haizz, thật là loạn.
Mặc dù Văn Cẩn Ngôn đang banh mặt, mím môi, nhíu mày, rất khắc chế, nhưng có thể nhìn ra được nàng rất vui vẻ, nhưng chỉ là nàng vẫn làm khổ mọi người.
Điểm chết người nhất chính là Văn Cẩn Ngôn còn thở dài một tiếng, ngón tay đè lên môi không cho mọi người nói chuyện, trong phòng họp yên tĩnh chỉ có giọng nói triền miên của nhà thiết kế Lục.
Toàn bộ phòng họp đều sợ ngây người.
Tình huống này xảy ra đối với bất cứ ai cũng đều phải xấu hổ, nhưng Văn tổng của các nàng rất vui vẻ.
Lục Kiều Vi cũng không tiện đánh chữ, cho nên nhấn nút thoại, nhỏ giọng nói:
【Về sau đừng gửi hoa đến công ty của tôi nữa, cô có biết nó đã ảnh hưởng đến tôi như thế nào không, bây giờ tôi đang gặp rắc rối ... Tất cả mọi người đều nghĩ chúng ta đang yêu nhau . 】
Văn Cẩn Ngôn: 【Như vậy sao, vậy trước hết chị làm những gì đã hứa với em đi.】
Cũng không biết tại sao, Lục Kiều Vi cảm thấy Văn Cẩn Ngôn cười có chút nguy hiểm.
Tối hôm qua Văn Cẩn Ngôn đáp ứng sẽ không chạm vào người cô, bởi vì cô cũng đã đáp ứng một yêu cầu của Văn Cẩn Ngôn, chính là một lần nữa thu âm để cho nàng làm nhạc chuông điện thoại.
Đang nói chuyện thì quản lý Vương cùng ai đó đi ra khỏi văn phòng, nhìn thấy bó hoa trên tay cô liền mỉm cười: "Haizz....Vi Vi lại nhận được hoa a, nhưng tôi cũng phải nhắc nhở cô, tháng sau công ty sẽ bắt đầu có thêm một quy định mới, cấm yêu đương trong văn phòng. "
Lục Kiều Vi nhìn vào văn phòng, thấy máy tính của cô đang tắt. Cô chặn đường quản lý Vương, nói:"Quản lý Vương, bộ phận của chúng tôi có quy định, máy tính của nhà thiết kế, bất kỳ ai cũng không thể chạm vào ngoại trừ giám đốc của bộ phận cùng bản thân người đó. Tôi cảm thấy chuyện này phải được làm rõ ràng, trên máy tính của tôi vẫn còn rất nhiều bản thảo kinh doanh sắp được hoàn thành. "
"Chỉ là một cuộc kiểm tra định kỳ." Quản lý Vương nói: "Cũng không phải là chuyện lớn gì, nếu cô không tin có thể đi xem thông cáo, từ mấy ngày hôm trước đã đề cập đến sẽ bảo trì máy."
Nhìn có vẻ rất giống việc kiểm tra máy tính sau khi từ chức rời khỏi công ty. Đây là lần đầu tiên xảy ra một cuộc đột kích phô trương như vậy..
Quản lý Vương cười nói: "Phối hợp một chút đi, chỉ là kiểm tra tiến độ công việc, cũng không xâm phạm đến đời tư của cô, tiếp theo nếu có xảy ra vấn đề gì thì có thể đến tìm tôi là được."
Rõ ràng là đang lén lút làm, lại đi ra với khí thế ngênh ngang như vậy
Mấy ngày nay phòng nhân sự rất an tĩnh, Lục Kiều Vi còn tưởng rằng chuyện đoạn tin nhắn kia đã kết thúc, không ngờ họ lại nhịn xuống rồi tung ra một chiêu như vậy, thừa dịp mọi người đi vắng đến kiểm tra máy tính của cô.
Lục Kiều Vi trở lại văn phòng đem bó hoa đặt xuống đất, kiểm tra xem bản thảo đã bị ai chạm vào hay chưa, cảm thấy nhẹ nhõm khi chắc chắn rằng không ai chạm vào nó.
Quản lý Vương hẳn là đã kiểm tra hòm email của cô, muốn tìm kiếm chứng cứ đoạn tin nhắn mà cô đã gửi đi. Chỉ là bọn họ đều đã tính toán sai rồi, khi Lục Kiều Vi gửi tin nhắn đi, cô đã nghĩ đến bọn họ sẽ kiểm tra hòm email của mình, cho nên đã mua một email rác trên Taobao, sau khi gửi xong liền xoá tài khoản.
Một đường gấp gáp trở về, Lục Kiều Vi mệt muốn đứt hơi, đi đến phòng trà lấy nước uống, và gửi một tin nhắn cho Khúc Thanh Trúc, cho dù có phó chủ tịch chống lưng, nhưng bên nhân sự đã làm việc quá mức giới hạn.
Cô thuận tay lướt qua vòng bạn bè, sau đó cả người đều bị sốc, thiếu chút nữa phun ra cà phê ra ngoài.
Pháp vụ DMD: 《 Thật ngạc nhiên, hôm nay tôi xin thiệu với mọi người về bài trắc nghiệm xu hướng tính dục chuyên nghiệp của Mỹ. Sau bài trắc nghiệm này, bạn sẽ biết mình cong hay thẳng.......Không làm thử sẽ phí phạm cả đời! 》
Pháp vụ DMD: 《 Nghiên cứu gia Harvard của nước Mỹ, cho đến chết cũng không muốn giao ra bài kiểm tra xu hướng tính dục này. Các bạn không làm thử sẽ phí phạm cả đời! 》
《 Bí mật lớn nhất của đời người phụ nữ là không thể nào nhìn thẳng vào trái tim mình, khi yêu một người phụ nữ nhất định sẽ có những biểu hiện ở bên dưới!" 》
《......》
Pháp vụ của DMD là một người lãnh đạm và nghiêm túc, thật không ngờ trong vòng bạn bè lại có cá tính như vậy.
Chắc thế giới nội tâm của nàng rất phức tạp.
Mặc dù tiêu đề hướng về người trung niên và cao tuổi, nhưng với học thức cao cùng với thân phận pháp vụ của nàng, nhìn có vẻ rất uy quyền.
Khi Lục Kiều Vi còn đi học, cô đặc biệt rất thích các đề trắc nghiệm trên mạng, trước kia cô đã từng cùng bạn bè làm thử, nhiều lần cô có thể trắc nghiệm ra chứng bệnh trầm cảm, cho đến một lần cô trắc nghiệm ra "EQ bẩm sinh" quá thấp, từ đó cô không bao giờ làm trắc nghiệm nữa.
Lần này chỉ là do tò mò, cô tuyệt đối không phải là vì hôm qua có mộng xuân mà đắn đo về xu hướng tính dục của mình.
Trước tiên điền giới tính là nữ , sau đó đánh dấu vào từng câu.
Câu hỏi 1: Bạn có thưởng thức vẻ đẹp đồng giới không?
Có.
Lần đầu tiên cô nhìn thấy Văn Cẩn Ngôn là một hồ ly tinh.
Câu hỏi 2: Bạn có bài xích tiếp xúc thân mật với người cùng giới không?
Không bài xích.
Lúc hôn môi, còn sờ soạng, rất thoải mái.
Câu 3: Nếu người cùng giới nói rằng họ thích bạn, bạn sẽ làm gì?
Lục Kiều Vi cố gắng tưởng tượng một chút, cảnh tượng hồ ly tinh tỏ tình với cô ............Sao lại thế này, lỗ tai của cô đột nhiên nóng lên, nhịp tim cũng rất bất thường. Lục Kiều Vi nhanh chóng uống một ngụm cà phê, không nghĩ đến càng thêm hưng phấn.
Hít một hơi thật sâu.
Không được, càng nghĩ càng mắc cỡ, cho nên lướt qua câu này.
Câu hỏi 4: Bạn có thể tiếp thu việc người cùng giới phát sinh quan hệ tìиɧ ɖu͙© không?
Câu hỏi 5: Ảo tượng tìиɧ ɖu͙© của bạn thiên về nam hay nữ?
Những câu hỏi này hình như có gì sai sai thì phải?
Vẫn luôn lướt câu đến câu hỏi cuối cùng, nộp lên và đợi có kết quả, giao diện đang chuyển động thì cửa phòng trà bị gõ, Thẩm Như Ý vội vàng nói: "Vi Vi, cô lên diễn đàn của công ty xem đi, bên nhân sự đã phát thông cáo."
Vào thời điểm này, diễn đàn của công ty đang bùng nổ, nhấp vào thì có thể thấy thông báo của bên nhân sự vừa đưa ra vài phút trước:
【Sau khi điều tra, lịch sử trò chuyện của cựu quản lý phòng tài chính Lạc Nhất Ngôn, là do bạn gái cũ Lục Kiều Vi thuộc bộ phận thiết kế đã tung ra tin đồn. Sau khi điều tra, chúng tôi đã tìm thấy bằng chứng sau [hình ảnh] [hình ảnh], hy vọng mọi người lấy đây làm bài học, đừng lấy tình cảm cá nhân đưa vào công việc, chúng tôi sẽ tiến hành xử phạt đối với Lục Kiều Vi....】
Hình phạt ở đoạn sau, Lục Kiều Vi cũng không xem tới, chỉ cảm thấy có vấn đề với những bức ảnh đó, ngón tay run rẩy bấm mở, sau đó đầu óc trực tiếp nổ tung.
Thẩm Như Ý vội vàng an ủi cô: "Vi Vi, cô đừng lo lắng, chỉ là một vài bức ảnh mà thôi, giải thích một chút là sẽ rõ ràng thôi..."
"Mẹ nó!" Lục Kiều Vi một bụng phát hoả, đám người này thế nào lại dám đem ảnh vẽ tay nàng cùng với Văn Cẩn Ngôn ở trên giường đăng lên, chết tiệt!
Lục Kiều Vi nghiến răng: "Tôi nói cho cô biết sẽ có chuyện xảy ra với bộ phận nhân sự!"
..............
Editor: Vote đi mọi người ^^