" Ngôn thiếu, thiếu phu nhân đang ở cùng với Diệp Nham trong quán cà phê... " Tiểu Trang thật cẩn thận thông báo
" Ừ... " Ngôn Mặc Bạc lên tiếng, đè nén tức giận trong lòng, tiếp tục xem tài liệu
Điều quan trọng nhất giữa vợ chồng là tin tưởng nhau, vợ đã nói như vậy
" Sau đó, có một người phụ nữ đến, đánh thiếu phu nhân một bạt tai... " Tiểu Trang bắt đầu đổ mồ hôi lạnh
" Cái gì ? Sao cậu không nói sớm ? " Ngay sau đó đột nhiên Boss nhảy lên, Tiểu Trang đau khổ bị đạp một cước
Chỉ trong chốc lát, một đám người mặc đồ đen xông vào quán cà phê, người đàn ông đi đầu phát ra gió, khí phách hiên ngang, vẻ đẹp khuynh thành
" Trói người phụ nữ này lại cho tôi ! " Người đàn ông lạnh lùng ra lệnh. Sau đó đi đến trước mặt vợ yêu đưa tay nâng cầm cô lên, quan sát tỉ mỉ cái má sưng đỏ của cô, xanh mặt ra lệnh cho thủ hạ : " Trước tiên đánh cô ta thành đầu heo, rồi sau đó chặt tay cô ta đi ! "
Dám động vào người phụ nữ của anh, thật chán sống rồi
================
Giờ gần đi ngủ, cô bận rộn trải drap giường, sắp xếp lại mền gối ngay ngắn, vì anh phải ngồi làm việc cả ngày nên cô muốn anh có một giấc ngủ thật ngon. Anh từ phòng tắm bước ra, ôm lấy cô từ phía sau, hôn lên vai cô, gọi cô thâm tình
- Bà xã
- Anh đừng càn rõ nữa mà. Anh làm việc cả ngày cũng mệt rồi, mau ngủ thôi
- Anh chớ buồn ngủ. Bà xã, hai tháng nay anh không được chạm vào người em, anh chịu không nổi nữa rồi
- Thế không có em anh làm thế nào ? Tìm cô khác sao ?
- Vớ vẩn, anh phải tắm nước lạnh ba tiếng đồng hồ đó. - Anh mè nheo nhìn cô. - Bà xã, hay là chúng ta tạo em bé đi
- Không muốn. Em không muốn đâu. A....
Cô bị anh bế đặt lên giường, anh hôn lên gương mặt cô, sau đó từ từ trượt xuống. Hai người trầm luân trong bể sâu hun hút. Cô không nhớ anh đã đòi cô vô độ bao nhiêu lần, cô chỉ biết khi kết thúc thì đã gần sáng. Cô mềm nhũn nằm trong lòng anh, anh hôn lên từng giọt mồ hôi trên trán cô, chỉnh lại tư thế cho cô ngủ, ai ngờ bị cô quay lại cắn một phát vào cổ
- Để em yên, đồ cầm thú
- Ngoan, ngủ đi. Hôm nay anh sẽ không đến công ty, chờ em tỉnh chúng ta tiếp tục
- Cái đồ cầm thú nhà anh, cút xa em ra, em rất mệt mỏi
- Anh rất khỏe. Em ngủ của em, anh làm việc chuyện của anh. Em không cần bận tâm đâu
================
Anh là tổng tài, khí thế bức người. Cô là nhân viên văn phòng nhân sự, thông minh, lanh lẹ. Anh chính là vừa mắt cô, nên luôn tìm cớ gây sự. Hôm nay lúc kiểm tra tác phong làm việc của nhân viên, anh thấy cô nói chuyện với một nhân viên nam phòng tài chính trong phòng uống nước, anh ghen tị, vẻ mặt thối hoắc đi tới
- Đang giờ làm việc không lo làm việc, ở đây tâm tình, cậu, bị trừ nửa tháng lương, về viết bản kiểm điểm sáng mai nộp cho tôi. Còn em, tối nay ở lại... tăng ca
Cậu kia nghe vậy liền chạy mất, để cô ở lại với ai đó. Anh định rời đi, cô la lên
- Chủ tịch, anh nói rõ cho tôi. Nội quy công ty đâu có nói là không cho phép nhân viên đi uống nước, còn nữa, tôi chào hỏi người khác theo phép lịch sự anh lại cho chúng tôi là tâm tình. Anh... Cái đồ đàn bà nhà anh không nói lí lẽ
- Em muốn bị mất việc à ?
- Xin lỗi, anh dám đuổi tôi dám nghĩ. Tôi sợ anh chắc
Anh nghe vậy không những không tức giận, ngược lại còn cười lớn, đi đến bên cạnh vỗ vỗ đầu cô
- Rất tốt, rất có khí chất. Em phải như thế này mới có thể cùng tôi quán xuyến công ty được chứ. Tháng này tiền lương của em tăng gấp đôi, đó là hình phạt dành cho em vì dám quát nạt chồng sắp cưới của mình. À, tan ca tôi chờ em
================
Hôm qua say rượu loạn tính, 419 với tên trúc mã oan gia. Sáng sớm tên nào đó đã ầm ĩ :
- Anh sẽ chịu trách nhiệm với em
- Không cần, cứ coi như chưa có chuyện gì xảy ra đi
- Nhưng lần đầu của người ta đã dành cho em rồi. Vậy em chịu trách nhiệm với anh đi
- ...
- Em định bỏ của chạy lấy người ư ? Không dễ thế đâu. Một là theo anh lên phường đăng kí, hai là thử vào nhà đá ăn cơm tù bóc lịch vì tội quấy rối, xâm phạm... Em muốn cái nào ?
- ...
Cô khóc không ra nước mắt, quên mất tên kia là đội trưởng đội hình sự
Ngày cưới, tên nào đó cười đắc ý tâm sự với bạn bè
- Hôm ấy tao có say đâu, chẳng qua không có cách nào lừa con nhóc cứng đầu ấy về nhà nên phải dùng hạ sách ấy thôi
Cô tình cờ nghe được nhếch môi cười lạnh. Hay lắm !
Tân hôn, nhìn cửa phòng đóng chặt, anh gào thét :
- Bà xã, em muốn chơi trò kí©ɧ ŧɧí©ɧ à ? Mau mở cửa cho anh vào đi !
- Anh được lắm, dám giả say lừa em. Hôm nay anh ngủ ngoài phòng khách đi
- Bà xã, anh sai rồi. Anh sai rồi, cho anh vào đi mà
=============
Cô chạy đến ôm cổ chồng
- Ông xã, em đi chơi nhé?
Anh bỏ tập tài liệu xuống bàn, thẳng thừng:
- Không được, đêm khuya như thế này ra ngoài rất không an toàn
- Em sẽ cẩn thận
Anh nhìn cô từ đầu đến chân:
- Em đang mặc cái gì đây? Muốn quyến rũ thằng đàn ông khác sao? Cởi bỏ ra ngay
- Cái váy hàng hiệu của em, không bỏ đâu
- Còn nữa, trang điểm quá đậm, quá sắc sảo, em muốn tôi tức chết sao
- Chứ bây giờ anh muốn em thế nào?
- Ở nhà
- Ghét anh. - Cô bỏ vào phòng, đóng sầm cửa lại
Anh dường như nhận ra mình đã làm vợ không vui:
- Em đừng giận, anh thật sự không muốn kẻ nào nhòm ngó đến em. Anh có thể đưa em đi hết thế giới này, mua bất cứ thứ gì cho em
Cô im lặng
- Vậy bây giờ em muốn gì? Anh đền bù cho em...
[ - Đoạn nào trong chương bị lập lại xin hãy cmt cho au biết để mình có thể sửa lại :