Khi về đến Phủ, lính canh cổng mở cửa cho 4 người vào. Nghe Tiểu thư phân phó "A Phúc, sắp xếp cho công tử chỗ nghĩ ngơi ở Phía Tây Hậu viện". sau đó quay sang Hàn Phong "Công tử cần gì cứ nói với A PHúc hoặc Tiểu Mai, cứ thoải mái nhé! Đã khuya rồi Công tử nên nghỉ ngơi sớm. Tiểu nữ cáo từ". Nói rồi gật đầu nhẹ quay đi.
Hàn Phong theo Phúc ca đến Phòng khách, Phủ Đại tướng quân thật lớn, đường đi trải đá nhỏ, hoa trồng 2 bên đường đi nở thơm ngát, không khí ở cổ đại không bị ô nhiễm. Thật tốt.
"Tới phòng rồi, đệ nghỉ ngơi sớm, có điều gì chưa quen cứ gọi ta, phòng ta ở kế bên. Sáng mai ta dẫn đệ đi dạo phố".
"Đa tạ Ca. Ca cũng nghỉ ngơi thật tốt". nói rồi Hàn Phong trở vào phòng. Căn phòng giống như phim cổ trang, toàn đổ gỗ nhưng khá đắc tiền đây. Hôm nay cả ngày mệt mỏi, giờ phải chi được tắm nước nóng rồi ngủ thì thật thoải mái. Nhưng hiện tại ta đang ở nhờ thì không thể đòi hỏi được. Thôi đi ngủ.
Sáng hôm sau, nghe tiếng gõ cửa Hàn Phong thức giấc. "Thì ra là Ca, sớm vậy".
« Tối qua đệ không dùng gì, Tiểu thư sợ đệ ngủ nữa sẽ đói. Đặc biệt dặn dò ta mời đệ dùng bữa sáng. »
« Hửm, Tiểu thư mời ta dùng bữa sáng ? »
« Đúng vậy . Ta cho người chuẩn bị nước nóng, đệ tắm xong rồi đến tiền sảnh ngay đi »
« Đệ tắm ngay, đợi đệ ! » Hàn Phong lấy tốc độ nhanh nhất để xử lí. À, đói quá đi.
Theo Phúc ca đến tiền sảnh, đã thấy Tiểu thư và Tiểu Mai ngồi chờ. Hôm nay Như Nguyệt tiểu thư không dùng mạn che mặt, nhan sắc của cô ấy đúng là thuần khiết, pha chút vẻ lạnh lùng.
« Chào buổi sáng Như Nguyệt, chào buổi sáng Tiểu Mai » Hàn Phong không có chút hành vi nào của người cổ đại, nên có vẻ mọi người cũng khó hiểu hành động « Good morning » này !
« Hàn Phong, huynh ngồi dùng bữa sáng đi ». Như Nguyệt nhẹ nhàng nói.
Thức ăn là một ít cháo trắng, Rau xanh, Thịt bò băm xào tỏi...ưm ! Thơm thật. Nhưng hình như Như Nguyệt ăn ít quá, chỉ ăn cháo và rau xanh. Như vậy thật không đủ dinh dưỡng. « Như Nguyệt, ta thấy cô chỉ ăn cháo với rau sẽ không có chất dinh dưỡng. Cô nên ăn thịt để da vẻ được hồng hào đi ».
« Ta no rồi, ăn như vậy cũng rất tốt mà»
« Cô gầy như vậy, gió thổi cũng có thể bay đấy »
Tiểu mai vội lên tiếng « Công tử không biết rồi, Quận chúa một chưởng có thể đánh nát tản đá nên không có chuyện gió thổi bay đâu »
«Như Nguyệt biết võ công ? » Hàn Phong ngạc nhiên hỏi.
Chỉ thấy Phúc ca và Tiểu Mai che miệng cười « Không những Quận chúa biết võ công,mà là thiên hạ khó có người sánh bằng, người là đệ tử của Vô Tình Sư Thái, đệ nhất võ học »
Thì ra nhìn yếu đuối mỏng manh như vậy mà có nội lực như vậy. « Quận chúa, nếu muốn tìm 1 công việc ở Kinh thành này thì cô có biết chỗ nào cần tuyển người không ? »
« tại sao ngươi muốn đi làm ? ngươi cần tiền sao ? »
« Ta không thể ở mãi trong phủ của Quận chúa được, cái này gọi là ăn bám đó. Ta có tay có chân, không lo đâu »
«Ngươi ăn xong đi, ta dẫn ngươi đến một nơi ».