Chương 6: Cuộc thi tuyển chọn bắt đầu
Sau khi ra khỏi quỷ giới và đến đảo Ascorvat. Không chỉ có xe của chúng tôi mà còn nhiều xe khác nữa đang tiến vào bên trong đảo. Đi khoảng 10km tính từ rìa đảo vào trong thì có một bức màn trong với đủ màu hình mái vòm, có lẽ là bao bọc gần hết hòn đảo. Tất cả xe ngựa đều đáp xuống trước mái vòm và tất cả các học sinh bắt đầu ra khỏi xe ngựa, mỗi xe đều có một giáo viên hướng dẫn. Trong lúc chờ đợi ổn định tình hình, tôi dùng "Nè Agvire, nó là gì vậy?" Chắc Arux tò mò nên hỏi tôi đây mà.
"Smartphone và tai Phone Bluetooth, dùng để nghe nhạc đó. Nghe thử không?"
"Ờm, mượn nhé"
Tôi đeo tai Phone vào tai của Arux và cho điện thoại phát bài hát mà tôi thích nhất.
"Này, hay đấy chứ. Cậu làm cho tôi một cái được không?"
"Ờ cũng được thôi"
*Vù Vù...*
Bỗng một con Hydra khổng lồ đáp xuống trước mặt chúng tôi.
"Xin chào tất cả các em học sinh đang có mặt ở đây, ta là Alexandra von Earlshide- hiệu trưởng của học viện. Bây giờ tất cả các em ở đây hãy bắt đầu tiến vào trong. Chúng tôi đã sắp xếp kí túc xá cho 40.000 học sinh ở đây. Ngày mai chúng ta sẽ bắt đầu chọn ra 5.000 học sinh nhập học. Bây giờ các em cứ thong thả tiến vào trong, trên đường đi các em cứ thoải mái diệt quái vật up sức mạnh trước khi cuộc thi tuyển bắt đầu"
"Ồ Yeah, quá đã!" (Nv nền)
"Ngon rồi!" (Nv nền)
"Được rồi, chúc các em có chuyến đi vui vẻ. À quên, từ đây vào tới cổng trường là khoảng 20km, nhớ là không được biến thành dạng gốc để bay đâu nha. Thôi ta về phòng làm việc trước đây"
Nói rồi ông ấy dùng skill cổng dịch chuyển tạo ra cánh cổng màu đen to hơn cả toà nhà vừa đủ với thân hình đồ sộ kia và bước vào sau đó biến mất không để lại một dấu vết. Chúng tôi cũng bắt đầu đi vào trong. Tôi nhớ tôi có nói là tôi theo chủ nghĩa tự kỉ nên không thích chỗ đông người, vì vậy tôi dùng
5 tháng trước lúc rãnh rỗi ngồi nhà do trời mưa, tôi dò trong phần độc skill thì thấy có một skill rất đặc biệt: Tứ Vĩ. Cái skill này rất là hư cấu. Người sử dụng skill này sẽ bị giảm phân nữa lượng HP hiện có để tạo ra 4 chiếc đuôi với sức mạnh ngang ngửa một con Mini Boss khi ở Lv1. Cấp càng cao thì 4 chiếc đuôi sẽ càng mạnh. Skill này chỉ có thể sử dụng tối đa trong 15" Sau khi sử dụng xong, lượng máu còn lại sẽ quay trở về với người sử dụng. Tôi đã lấy số skill point còn thừa khi tiêu diệt Fafnir và gϊếŧ một lượng lớn quái để học nó, giờ đem ra thử nghiệm xem.
Tôi niệm phép và bắt đầu cảm thấy lượng máu trong cơ thể giảm dần rất khó chịu. Sau đó tôi cảm thấy mình như có thêm cơ và xương ở sau lưng rồi bắt đầu hoạt động. Khoảng 5s kể từ khi tôi niệm phép, 4 chiếc đuôi đã được hoàn thành. Chúng có màu đỏ thẩm từ máu của tôi và mỗi chiếc dài khoảng 10m. Đã thật, nếu giờ tôi mặc thêm full trang bị thì chẳng khác nào một con quỷ thực thụ. Bỗng dưng những cái đuôi của tôi bắt đầu vùng vẫy. Tôi không thể điều khiển nó được. Nó bắt đầu tìm diệt những con quái xung quanh tôi, cứ hễ có con nào lại gần nơi tôi đứng trong phạm vi 20m là một lỗ xuyên bụng. Khoảng 15" sau, đến khi cơ thể của tôi không còn chịu được nữa do thiếu máu, chúng bắt đầu lỏng ra và rút về cơ thể tôi.
"Haizz, mệt bỏ mẹ ra, đúng là thiếu máu khó chịu thật. Nhưng sao mình không thể điều khiển nó được nhỉ, nếu cứ để vậy thì sẽ rất nguy hiểm. Nãy giờ có lẽ nó đã gϊếŧ khoảng hơn trăm con quái rồi cũng nên. Nguy hiểm vl, phải tìm cách khống chế nó mới được"
"Muốn ta chỉ cho cách khống chế nó không?"
"Ngươi có cách khống chế nó à?"
"Cũng dễ thôi. Nếu tự giờ ngươi để ý, nó chỉ tấn công những thứ mà ngươi xem là mồi mà thôi. Nếu ngươi không xem một vật gì đó là mồi để săn thì nó sẽ không tấn công vật đó. Người có thể tạm thời khống chế nó bằng cách đó nhưng nếu ngươi trở nên khát máu thì nó sẽ tấn công bất khứ thứ gì xung quanh"
"Thật vậy à"
"Không tin thì cứ thử với con thỏ nanh vuốt kia kìa"
"Để ta thử"
Tôi uống một lọ hồi HP lấy từ kho lưu trữ rồi gọi ra 4 chiếc đuôi đó lần nữa. Tôi nhìn về phía con thỏ nanh vuốt đang đứng cách tôi khoảng 7m, những chiếc đuôi bắt đầu có ý định tấn công con thỏ. Tôi cố gắng khống chế chúng với ý nghĩ "nó là bạn, không phải mồi" nhưng bất thành. Những chiếc đuôi lao lên và cắt con thỏ ra làm tám mảnh.
"Ê, có được đâu kia chứ"
"Có bị ngu không. Lúc nãy thay vì ngươi nghĩ là "nó là bạn, không phải mồi" thì hãy nghĩ "con thỏ đó là một người bạn, không phải thù" thì hơn"
"Hừ"
Tôi thử lại lần nữa với con slime gần đó với gợi ý vừa nhận được và đã thành công. Những cái đuôi không còn ngáo đá mà tấn công tới tấp như lúc nãy nữa.
"Ô, được rồi này"
"Thấy chưa, ta nói mà có sai đâu"
"Tch, hên rùa thôi!"
Bỗng dưng tôi nghe thấy những tiến ồn ào từ phía sau, có lẽ họ đến rồi, tôi nên chuồn khỏi đây thôi. Tôi lại một lần nữa sử dụng tốc độ "bàn thờ" nhờ
____________________________________________________________
Sau khoảng 10" phi liên tục, cuối cùng tôi cũng đến nơi. Hiện tại trước mắt tôi là một cánh cổng làm bằng thạch anh cao khoảng 20m và rộng khoảng 25m, to khủng khϊếp! Bên trong rộng đến nỗi không thể nhìn thấy hết tất cả các khu nhà nếu không có ống nhòm. Tôi quay sang nhìn xung quanh thì thấy bên phải có một tấm bảng có để bản đồ của học viện. Tôi lại tra thử và biết được khuôn viên ngôi trường rộng 70km vuông và có đến 43 khu nhà bao gồm kí túc xá, hội trường, khu thực tập, dungeon,... Chất vl, đúng chuẩn học viện hoàng gia.
Khu kí túc xá nếu tính từ cổng vào thì khoảng 13km về phía bên phải. Tôi quyết định đi bộ chứ không bật "tốc hành" nữa để tiện tham quan luôn. Đi vào bên trong, tôi thấy có rất nhiều các bậc đàn anh, đàn chị với nhiều chủng tộc khác nhau. Có rất nhiều người nhìn tôi và tự hỏi tôi là học sinh năm nhất mà lại ở đây một mình nhưng tôi đều lờ đi hết. Tôi tiếp tục nhìn xung quanh khắp sân trường, có một vài trận thách đấu giữa các anh chị đến nổi nát lủng một lỗ lớn duối sân nhưng đều được hồi phục lại y như lúc đầu nhờ ma thuật
"Này nhóc, nhóc là học sinh năm nhất phải chứ?"
Một chị gái với mái tóc màu đỏ, dài đến hông đi lại hỏi tôi.
"D-dạ vâng, em là mem mới ạ"
"Vậy à, chị là Griffinder the Maxim, rất vui được gặp em. Nhóc có muốn đấu với chị một trận không? Coi như một trận giao hữu đầu khoá"
Có rất nhiều lời bàn tán xung quanh như "Này này, cô ta thách đấu học sinh năm nhất kìa", "nhóc đó chấp nhận lời thách đấu là chơi dại đó", "cô ta là "hỏa thánh thương" của chủng tộc điểu nhân đứng top 5 rank A đó, nhóc đó không ăn nổi đâu".
"À ờ, chị mạnh đến nổi đứng top 5 rank A thì làm sao mà em đấu lại chứ"
"Có sao đâu, hay là vậy đi, chị sẽ đấu với em mà không dùng đến vũ khí, còn em có thể dùng vũ khí tủy thích, được chứ?"
"Hể, vậy không phải là chị sẽ gặp bất lợi sao?"
"Không sao đâu, cứ đánh thoải mái"
"Vậy em sẽ thử ạ, mong chị nhường em!"
"Nếu vậy thì đưa tay ra đi"
"V-vâng ạ!"
Tôi đưa tay phải ra và chị ấy nắm lấy tay tôi, trong thoáng chốc tôi có một chút suy nghĩ bậy bạ nhưng đều mất sạch khi chị ấy bắt đầu đọc lời thách đấu.
"Tôi, Griffinder the Maxim muốn thấy đấu với cậu, chấp nhận không?"
"Chấp nhận lời mời thách đấu"
Sau khi tôi đồng ý lời thách đấu, trên không trung xuất hiện hai thanh HP ảo lơ lửng trên không trung biểu thị cho tôi và chị ta. Chính giữa hai thanh là bảng đếm ngược thời gian bắt đầu trận đấu. Sau khi con số trở về không, tôi rút thanh kiếm mượn từ xe ngựa của Arvon-sensei ra và lao lên tấn công. Nếu giờ bật "tốc hành" lên chơi thì lầy quá nên tôi quyết định không dùng đến nó. Chị ta cũng bắt đầu tấn công tôi bằng cách đưa ta ra phía trước và niệm phép tạo ra 10 quả cầu lửa lao về phía tôi như tên bắn, tôi nhẹ nhàng lách người né chúng. Những cú nào không thể né được thì tôi dùng kiếm chẻ đôi chúng ra rồi nhân thời cơ vượt qua. Để không bị áp sát, chị ta vừa dùng ma thuật tấn công tôi, vừa nhảy lùi về phía sau. Khi tôi chạy đến chỗ chị ta đứng lúc nãy, bỗng dưới chân tôi bắt đầu xuất hiện những vòng tròn ma thuật màu đỏ. Là
"Chết rồi!!"
*Bùm* *Bùm* *Ầm* *Bùm*...
Đau đấy! Đúng là sơ suất. Nếu lúc đó tôi đề phòng mà không vội tấn công thì đâu có lãnh trọn nguyên một đòn như vậy. Tôi nhìn lên thanh HP ảo thì thấy nó đã giảm gần một nữa.
"Kinh nghiệm quý báu đó nhóc, nếu ra chiến truồng hay thực tiễn coi như đi học đếm số rồi"
Chị ta nói đúng, nếu giờ này mà trong lúc thực tiễn coi như tạch rồi. Tôi chống thanh kiếm xuống đất để đứng lên, giờ mới nhận ra chân tôi đã bị bỏng do mấy vụ nổ ban nãy giờ có muốn dùng đến tốc độ cũng không được. Chỉ còn cách dùng ma thuật đấu ma thuật thôi. Ê mà khoan, giờ mới nhận ra trong Đống skill của tôi, không có skill tấn công nào ngoại trừ
"Em xin được bỏ cuộc"
"Hửm, sao vậy?"
"Cũng nhờ trận đấu này mà em nhận ra em có một sự thiếu sót rất lơn, em cần phải bù đắp lại để chuẩn bị cho cuộc tuyển chọn ngày mai ạ"
"Vậy sao, mừng cho nhóc. Thôi được rồi, coi như trận này hoà đi, hẹn tái đấu nhé"
"Nhưng rõ ràng là em nhận thua mà, làm sao hoà được"
"Cứ cho là hoà đi, chị muốn đấu nhóc khi nhóc khắc phục được sự thiếu sót đó thôi"
"Vậy hẹn tái đấu với chị khi em đã chính thức là học viên củatrường"
"Ừm, chị sẽ chờ"
Rồi từ phía sau tức phía cổng trường, tôi nghe rất nhiều tiếng xôn xao, bàn tán ồn ào nhưng không rõ chuyện gì. Đó là tiếng của đoàn học viên năm nhất đang tiến vào. Tất cả giáo viên hướng dẫn đều lưu ý học sinh xem bản đồ của học viện rồi lần lượt đi về phía khu nhà dành cho giáo viên. À, dĩ nhiên là tôi in cái bản đồ lún vào trong não rồi. Có lẽ nhóm của Arux đã nhìn thấy tôi ở đây nên kéo cả đám về phía này rồi hỏi tôi đủ chuyện về xác của đám quái chưa được thu dọn ngoài kia, không thể nào lảng tránh được vấn đề vì ngoài đám của Arux, hầu hết học viên năm nhất đều hướng ánh mắt tò mò về phía tôi, vì vậy tôi đành nói ra sự thật.
Sau đó, tất cả chúng tôi đi đến khu kí túc xá đã được chuẩn bị sẵn. Bên nữ thì đến khu kí túc xá nữ, còn chúng tôi đi đến khu kí túc xá đanh cho nam, tại đó quả nhiên hành lí của chúng tôi đã được sắp xếp gọn gàng trong phòng. Tôi không hiểu sao mỗi người một phòng mà lại chứa đủ 40.000 người được ấy mặc đu là chỉ có nam, không biết cái kí túc xá này rộng cỡ nào nữa. Buổi tối hôm đó, tôi vắt óc suy nghĩ về việc dùng số điểm kiếm được lúc diệt mấy con quái trên đường vào cổng để nâng những skill tấn công nào rồi thϊếp đi lúc nào không hay.
____________________________________________________________
Lúc này là khoảng 5h sáng (theo giờ ở thế giới cũ). Do vẫn giữ thói quen lúc còn làm nhân viên công chức ở công ty cho đến giờ nên trong 20 năm qua, lúc nào tôi cũng dậy rất sớm. Sau khi ăn sáng xong, tôi mặc đồng phục của học viện rồi bắt đầu đi đến khu hội trường. Hiện giờ dưới sân trường chỉ có lác đác một vài học viên có thể thức sớm như tôi nhưng đa số đều là các bậc đàn anh đàn chị. Hình như việc tôi được thách đấu bởi chị Griffinder hôm qua lan ra khắp trường hay sao ấy vì tôi nghe được những lời bàn tán và những cái nhìn kia đều hướng vào tôi. Đệt!
"Oiiiiiii Agvireeeee, chờ chút đã nào!"
Từ phía sao, một giọng nói rất lớn gọi tên tôi. Đó chính là Arux. Cậu ta đang cố gắng đuổi kịp tôi, không còn cách nào khác, tôi đành dừng lại để chờ cậu ta.
"Hộc hộc"
"Này, có cần gọi tên tớ lớn vậy không chứ"
"Xin lỗi xin lỗi. Mà công nhận cậu thức sớm ghê nhỉ, tớ vừa lau cặp sừng xong rồi mở cửa phòng ra ngoài thì đã thấy cậu ở bên dưới. Cứ tưởng tớ thức sớm nhất bọn ai ngờ lại thua cậu"
"Đâu có, mà ở dơ thế! Tối qua tớ lau chúng một lần, sáng nay tớ lau thêm lần nữa mới yên tâm đấy" Chúng tôi bắt đầu vừa đi vừa nói.
"Có cần kĩ thế không cơ chứ"
Khoảng một lúc lâu sau, không ai trong chúng tôi nói lấy một lời, chỉ vừa đi vừa nhìn cảnh vật. Đi bộ bình thường từ kí túc xá đến khu hội trường mất khoảng nữa tiếng. Chúng tôi đã đi được khoảng nữa đường và càng ngày càng thấy thêm nhiều học viên khác đang tiến về phía khu hội trường. Bỗng dưng Arux qua sang hỏi tôi.
"Nè Agvire-kun, cậu có cảm thấy hồi hợp và phấn khích không?"
"Như muốn hét lên luôn ấy chứ" Tôi bình thản trả lời.
"Tớ cũng vậy"
"Ráng đậu vào rank S nhé"
"Cậu cũng vậy"
15" sau, chúng tôi đã ở ngay trước khu hội trường. Về độ lớn của nó để chứa hết mấy chục ngày người thì không còn gì để nói nữa, chúng tôi quyết định ngồi ở ngoài chờ đến giờ khai mạc. Dù không ai nói với ai điều gì nhưng cả hai đều biết người kia cũng đang cảm thấy cực kì phấn khích giống như mình. Một lát sau, cuối cùng học viên cũng đã tập trung đầy đủ ở hội trường để nghe giải thích thể lệ cuộc thi tuyển một lần nữa. Sau khi đã nghe giải thích xong, tất cả chúng tôi di chuyển đến khu thực tập. Và cuối cùng, cuộc thi tuyển chọn 5.000 học viên cũng đã bắt đầu!