Chương 4: khởi đầu đến học viện
Sau khi rời khỏi cửa hàng của Hades-san, tôi rời khỏi thành và bay đến đảo Oscorp. Sau khoảng một tiếng bay liên tục thì tôi đã đến được hòn đảo hoang rộng lớn này. Phải công nhận bay liền một tiếng mỏi cánh thấy bà! Khi đến nơi thì tôi bắt đầu farm đến tận trưa. Càng đi sâu vào trong hòn đảo, càng có nhiều loài quái vật mới xuất hiện. Do đây là đảo hoang nên quái vật ở đậy mạnh hơn hẳn so với ở nhà. Có lẽ không có đứa con nít 19 tuổi nào chịu khó đi up sức mạnh như tôi đâu nhỉ. Khoảng 12h trưa tính theo thời gian ở thế giới cũ, lúc này tôi đang dừng chân để nghỉ ngơi. Dĩ nhiên là tôi lại lấy bảng trạng thái ra xem rồi. Hừm...đúng là skill càng lên cấp thì lượng EXP cần để thăng cấp ngày càng nhiều, vì vậy muốn lên được cấp kế tiếp là hơi bị khó. Farm cả buổi sáng mà không lên được cấp nào. Kiểu này chắc phải đi cày boss chứ gϊếŧ mấy con nhỏ kiểu này thì lượng EXP nhận được chẳng đủ để nhét vào kẻ răng. Haizz~...À nhắc mới nhớ, hồi sáng đang farm tôi vô tình tìm thấy một dungeon ở gần thác nước. Tôi tính chiều nay vào đó để vả con boss tiện kiếm vật liệu để tạo thêm trang bị. Còn về đồ kiếm được trong sáng nay thì hồi sáng tôi kiếm được một cái skin mặt nạ rất ngầu, đó là skin mặt nạ quỷ. Chiếc mặt nạ có màu đen, trên bề mặt có trang trí một vài đường như vết nứt màu đỏ nhìn quái quái, ngoài ra phần miệng nở nụ cười đến nổi hai khoé miệng mở rộng như muốn chạm đến hai tai, trong miệng có một hàm răng nhỏ không đồng đều, nổi bật nhất là bốn răng nanh nhô ra dài khoảng 4cm. Chiếc mặt nạ này cộng thêm cặp sừng trên đầu tôi nữa là hết sẩy.
"Oáp~~"
Có lẽ tôi sẽ đánh một giấc để lấy sức chuẩn bị vậy.
____________________________________________________________
Khoảng 2h chiều. Sau khi đánh một giấc ngon lành, tôi đang đứng trước cửa dungeon, chuẩn bị một số thứ như auto sử dụng lọ HP khi dưới 35%, Buff sức tấn công cho thanh katana,... Sau khi chuẩn bị xong tất cả thì giờ là lúc xuất phát. Nhưng...tôi đi vào sâu bên trong cũng chả thấy bóng dáng con quái nào cả.
"Kì lạ nhỉ, hay là mình nhầm đây chỉ là một hang động bình thường? Không, không, rõ ràng bên ngoài để đây là dungeon rõ ràng mà? Hay bug game? Tào lao, đây có phải game đâu cơ chứ! Thôi thì đi sâu sâu vào trong xem thử"
Càng đi sâu vào trong hang, ánh sáng càng nhạt đi dần, xung quanh tối om. Tôi lấy ngọn đuốc được chuẩn bị sẵn từ kho lưu trữ ra. Ánh sáng màu cam vàng của ngọn lửa mập mờ nên hơi khó nhìn một chút nhưng có đỡ hơn không. Vì skill tạo tác một tháng chỉ dùng được ba lần nên tôi để dành cho những trường hợp khẩn cấp.
Khi vào sâu khoảng 600m tính từ cửa hang vào thì tôi nghe thấy những tiếng *keng*, *chát* rất nhiều. Không lẽ có người ở phía trước? Tôi đi chậm rãi và cố gắng không gây tiếng động, đến đó thì thấy có một nhóm khoảng 5 người trạc tuổi tôi thuộc tộc Bahamut đang chiến đấu với bầy chó sói. Có hai người sử dụng đoản kiếm, hai người sử dụng cung và người còn lại sử dụng pháp thuật. Chia đội đều như chơi Liên Quân ấy. Tình hình lúc này cho thấy họ đang bị rơi vào thế bị động.
"Thẩm định!"
Bọn sói có chỉ số rất cao, tất cả chỉ số của chúng dường như gấp ba lần chỉ số của họ. Sao họ lại liều mạng vào tới tận đây vậy nhỉ?
"Mọi người hãy bình tĩnh, giữ nguyên đội hình, chúng ta nhất định phải cứu cho bằng được công chúa!"- người con trai sử dụng đoản kiếm quay lại nói với những người phía sau.
Công chúa hả, họ liều mạng đến vậy là để cứu công chúa của tộc Bahamut à. Tôi có nên giúp không nhỉ? Nhưng tôi không muốn rước rắc rối vào mình đâu, KHÔNG-THÍCH-CHÚT-NÀO!!!
Nhưng...
Ừ ha, còn cái mặt nạ hồi sáng để làm cái quái gì, đem ra xài luôn. Tôi lấy tay vuốt mặt từ trán xuống hết cằm, chiếc mặt nạ xuất hiện ngay sau đó. Hành động này tôi làm giống với một nhân vật trong Anime mà tôi rất thích, nào ngờ lại xuất hiện thật. Hửm? Ô, tầm nhìn của tôi sáng lên này! Y như đang là lúc giữa trưa ấy. Vậy là chiếc mặt nạ này không chỉ để trưng.Từ xa, tôi dùng
Hơi quá tay rồi!
"Ngươi là ai!?"
Tôi quay lại nhìn thì thấy những người lúc nãy rất sợ hãi, bọn con gái co rúm lại nắp phía sau đám con trai đang chĩa mũi kiếm về phía tôi.
"Ghê quá! Thật tàn nhẫn, gϊếŧ bọn sói không thương sót, đồ ác quỷ!!"- nhỏ phù thủy đứng phía sau bất chợt la lên.
Này này, tôi là người đã cứu mấy người đấy nhá. Không biết ơn mà còn chửi tôi nữa à. Thôi thì dell giúp nữa, tôi chạy thẳng vào sâu trong dungeon, gϊếŧ tất cả quái vật có trong đường đi của tôi. Đi đến đâu cũng có thể thấy đầu và những vũng máu của bọn quái vật. Có lẽ sát sinh nhiều quá nên giờ chai sạn rồi, chỉ là chưa gϊếŧ người thôi.
Sau khoảng 10" chạy với tốc độ bàn thờ, cuối cùng cũng thấy một cánh cửa lớn cao khoảng 10m, rộng khoảng 6m nằm chắn ở cuối đường đi.
"Có lẽ đây là nơi con boss đang trú ngụ... Rồi, vào thôi!"
Tôi bước tới và từ từ đẩy cánh cửa to lớn ấy vào phía trong. Cả một vùng không gian rộng lớn xuất hiện trước mắt tôi. Nhưng...
"Ơ, con boss đâu rồi nhỉ?"
Kì lạ, dù đã bước vào quá nữa căn phòng nhưng tôi không hề thấy bóng dáng của con boss đâu cả. Hừ.
"Gràoooooo"
"Ngươi đây rồi!"
Con boss bất ngờ tấn công từ sau lưng nhưng tôi đã kịp phản ứng và "tặng" cho nó một nhát chém "nhẹ" vào mạng sườn bên phải. Con boss gào lên tiếng kêu đau đớn rồi lùi ra xa. Giờ định hình lại thì thấy nó có dạng như một con sói lớn và có đến tận hai chiếc đuôi. Đôi mắt đỏ như máu với bộ lông màu đen sì, có một vòng xích bằng sắt quấn quanh cổ nó.Hử?
Tôi nhìn sang kế bên chỗ con sói đang đứng thì thấy hình như có một người đang bị xích lại trên tường. Theo như những người lúc nãy nói thì đó chính là công chúa?
"Grừ..."
Con sói bước tới đứng chắn tầm nhìn từ tôi hướng đến công chúa.
"GRÀOOOOOO..."
Bất ngờ con sói tung ra một đòn sóng âm từ tiếng gầm khi nãy bay thẳng về phía tôi. Tôi xoay mình qua phải để né đòn tấn công đó. Nó tiếp tục bay thẳng đến khi chạm vào bức tường và phát ra một tiếng động cực lớn làm rung chuyển cả căn phòng.
____________________________________
Góc nhìn của công chúa.
*Rầm...ầm...ầm...*
Hửm? Tôi ngồi dậy và nhìn xung quanh căn phòng. Chuyện gì đang xảy ra vậy? Tôi nghe thấy tiếng đánh nhau phía bên dưới. Không lẽ có người đến cứu tôi? Nhưng...hình như chỉ có một người. Là ai vậy? Nhìn kĩ thì người ấy có diện mạo rất giống với một con quỷ. Mặc bộ quần áo đen, đeo mặt nạ của quỷ. Có vẻ là con trai. Do tối quá nên tôi chỉ nhìn thấy sơ bộ, không thể nhìn ra danh tính của anh ấy.
Còn về chuyện vì sao tôi lại ở đây. Vào hôm qua lúc lên đảo Oscorp này để đi săn quái thì tôi tình cờ phát hiện cái dungeon này. Tôi về nhà giấu gia đình bí mật rủ những đứa bạn thân sáng hôm nay sẽ chinh phục dungeon. Lúc đánh boss thì lại thất bại và đã bị con Fenrir này bắt lại làm con tin. Còn những người kia thì bị đẩy ra bên ngoài. Tôi là người mạnh nhất nhóm nên nếu không có tôi thì những người kia khó lòng có thể vào đến đây thì lúc đó tôi đã rất tuyệt vọng. Nào ngờ anh ta một mình có thể vào đến tận đây và chiến đấu với Fenrir. Thật không thể tin nổi. Rốt cuộc anh ta là ai?
____________________________________
Góc nhìn của Agvire.
Tôi bắt đầu rút khẩu Glock 19 mới chế tạo sáng nay từ kho lưu trữ, gài full đạn vào. Sau đó tôi sử dụng
"Vậy ra ngươi thuộc loại thiên về tốc độ à. Được, ta sẽ cho ngươi ăn thử phát này!"
Tôi gài lại full đạn vào khẩu súng, đây là điều tôi chưa kịp text thử khi ở nhà nhưng tôi sẽ text thử ở đây vậy.
Tôi sử dụng
Tôi lại gài full đạn vào khẩu súng rồi dùng
...
Con sói này cũng khá đấy chứ. Sau khi tôi nhả 50 viên đạn nhưng chưa tới một nửa số đạn ghim được vào người nó. Thật dell thể tin nổi! Mà thôi, dù chỉ hứng khoảng 20 viên thôi nhưng lượng HP của nó có lẽ đã bị rút đi khá nhiều, đảm bảo chỉ còn dưới 40%. Giờ bụp nó dễ như ăn cháo.
Từ nãy đến giờ nó thể hiện tốc độ nhiều rồi thì bây giờ đến lượt tôi. Tôi dùng
"Phá bỏ giới hạn!!"
Phá bỏ 16% giới hạn, tôi bắt đầu di chuyển với tốc độ còn nhanh hơn cả âm thanh, bay nhảy khắp căn phòng làm con sói không thể theo kịp được. Tôi dùng súng tấn công từ xa làm nó phân tâm rồi chạy ra phía sau dùng thanh katana chặt cái chân phải trước của nó. Cái chân đã đứt lìa bay lên không trung, những giọt máu đỏ thẳm văng ra tứ tung khắp xung quanh.
Tiếp theo là mắt của nó. Tôi lao ra phía sau nó với tốc độ không kịp chớp mắt rồi đâm thanh kiếm vào mắt trái. Sau đó tôi rút thanh kiếm ra kéo theo con mắt đã bị xuyên thủng của con sói.
"Gràoooooooooooo....."
Con sói kêu gầm lên vì đau đớn do chiếc chân đã bị chặt đứt và con mắt đã bị móc ra.
Sau khi đã móc mắt của con sói, tôi phẩy thanh katana làm cho con mắt văng ra khỏi lưỡi kiếm.
"Trận chiến này có lẽ nên kết thúc ngay thì hơn". Nghĩ vậy tôi sử dụng tốc độ này thêm một lần nữa di chuyển ra sau lưng của con sói, vung thanh kiếm chẻ nó ra làm hai mảnh.
Phù, cuối cùng cũng xong. Con sói này từ nãy giờ tôi chưa biết thông tin gì về nó mà đã gϊếŧ rồi. Thôi thì thẩm định nó bây giờ chắc được.
|Fenrir Queen|
Chủng tộc: Fenrir
Chức danh: kẻ cai quản dungeon, nữ hoàng của loài Fenrir.
HP: 0/350.000
MP: 442.000/500.000
Ma lực: 320.000/320.000
Speed: 901.000
ATK: 862.000
DEF: 284.000
Lucky: 465
Chỉ số của nó cao ngất ngưỡng. Sao mình gϊếŧ nó ngon ơ thế nhỉ? Hửm, hình như có một viên ngọc rớt ra từ bụng nó thì phải.
"Thẩm định!"
Nó là ngọc Fenrir, nguyên liệu tốt để làm đồ Vip. Vậy là chuyến đi săn hôm nay thu hoạch khá thành công đó chứ. Nào là text được uy lực của khẩu Glock 19, nào là lấy được nguyên liệu tốt.
"Giờ thì..."
Tôi dùng súng bắn đứt từng sợi dây xích giam cầm công chúa rồi chạy lại đỡ lúc cô ấy rơi xuống.
"Cô không sao chứ?"
"K-không sao, cảm ơn anh"
"Giờ này những người đi tìm cô có lẽ cũng sắp tới rồi. Cô chịu khó nằm đây chút nhé. Tôi ghét gặp rắc rối lắm nên phải rời khỏi đây trước, bảo trọng"
Tôi đứng dậy, chuẩn bị đi thì cô ấy bất ngờ hỏi tôi.
"K-khoan đã, anh có thể cho tôi biết danh tính được không? Chúng ta sẽ còn gặp lại nhau chứ?"
Nghe câu hỏi của cô ấy, tôi không quay lại mà chỉ trả lời gọn gàng.
"Tôi là Hắc Quỷ. Nếu như cô nhập học ở Transylvania thì ta sẽ gặp lại sớm thôi. Rồi, tạm biệt!"
Nói rồi tôi đi lại chỗ cánh cửa đối diện với cánh cổng khổng lồ là lối ra khi đã hạ được boss cuối. Tôi biết được điều này khi hạ được Nightmare trong một dungeon tháng trước.
Tôi mở toang cánh cửa, bước ra ngoài rồi cất cánh bay thẳng về nhà.
____________________________________
Dưới góc nhìn của công chúa Bahamut.
Hắc Quỷ sao. Cậu ta nói "nếu cô nhập học ở Transylvania thì ta sẽ gặp lại sớm thôi" Trasylvania là ngôi trường mà mình sẽ theo học vào năm sau. Như vậy là mình có thể gặp lại cậu ấy rồi. À đúng rồi, lúc nãy mình để ý hình như cậu ta có đeo một sợi dây chuyền hình thoi màu vàng kim thì phải...với nó mình sẽ nhận ra cậu ta dễ dàng thôi.
"Công chúa...người có ở đây không?"
À, nhóm của Lux-san đã tới rồi.
"Này các cậu, tôi ở đây!"
Tôi la lên, bọn họ liền chạy đến chỗ tôi.
"Cecilia-sama, người không sao chứ?"
"Ừm, ta không sao. Cũng may lúc nãy có người đến cứu ta đó"
"Không lẽ là...con quỷ đó sao!? Nếu nó đã cứu được người thì con boss không lẽ..."
"Phải, đã bị cậu ta hạ rồi"
"T-thật không thể tin nổi, một mình hắn có thể hạ được con boss mà chúng ta dù cố gắng đến cỡ nào cũng không thể hạ được. Rốt cuộc hắn là ai?"
"Cậu ta chỉ nói là "Hắc Quỷ" thôi. Có lẽ đó là biệt danh của cậu ta. Còn nữa, cậu ta nói chúng ta sẽ gặp lại nhau ở Trasylvania"
"Điều đó có nghĩa là hắn chỉ bằng tuổi chúng ta mà thôi. Bất ngờ thật! Tôi có hứng thú với cậu ta rồi đấy, mong sẽ sớm được gặp"
"Được rồi, chúng ta về thôi!"
"Uhm"
Nói rồi tất cả chúng tôi ra khỏi dungeon bằng cánh cửa mà cậu ta (Agvire) đã mở rồi cùng nhau bay về Alapas-đế đô của chủng tộc Bahamut.
____________________________________
Dưới góc nhìn của Agvire.
11 tháng sau khi vào dungoen trên đảo Oscorp. Lúc này tôi đã được 20 tuổi. Khi về tôi đã chế tạo ra đôi giày làm từ ngọc Fenrir mà tôi đã lấy được. Lúc đó tôi biết được là trang bị của tôi đã full đồ hệ <Ám>.
Khi full đồ hệ <Ám>, người mặt nó sẽ được giảm 80% sát thương đối với hệ
Nhưng số trang bị của tôi hiện đang được để trong kho lưu trữ vì hiện giờ tôi đang mặc đồng phục học viên năm nhất của Transylvania. Phải, giờ đây tôi đang chuẩn bị đi đến đảo Ascorvat. Tất cả đồ đạc đã được chuẩn bị đầy đủ từ tối hôm qua và đã được chuyển đến học viện từ trước.
Chỉ vài phút nữa thôi sẽ có người đến đón tôi tới Ascorvat. Thật ra không chỉ mình tôi đâu mà còn thêm vài người nữa cũng thuộc quý tộc giống như tôi. Có lẽ họ đang tụ tập với nhau và đang bàn tán về học viện. Riêng tôi thì không thích việc tụ tập như vậy nên sẽ ra sau. Hiện giờ tôi đang trên đường ra cổng thành sau khi tạm biệt gia đình và những người giúp việc. Trên đường đi tôi có ghé vào cửa hàng mà tôi hay đến để mua một chiếc nhẫn phá bỏ giới hạn mới rồi đi thẳng ra cổng thành.
Khi tôi ra đến cổng thì đã thấy một nhóm người gồm chín người nam và mười người nữ thuộc quỷ tộc đang đứng bàn tán. Tôi quyết định sẽ giữ khoảng cách với họ. Nhưng tôi vừa mới ra khỏi cổng thì đã có một con quỷ chạy lại kéo tôi vào nhập cuộc. Hình như cậu ta là Arux Silver, con của bá tước Pax Silver của đảo Vangor kế bên thì phải. Mà kệ đi.
Sau khoảng 10" thì bỗng có một cỗ xe được kéo bởi bốn con ngựa màu trắng có đôi cánh trên lưng từ trên không trung đáp xuống trước mặt chúng tôi. Cánh cửa của cỗ xe ngựa bật mở. Từ bên trong một người phụ nữ từ từ bước ra. Cô ấy mặc một bộ đồ màu trắng, áo khoác bên ngoài cũng màu trắng, giày cũng trắng, cả tóc cũng màu trắng luôn, sừng cũng trắng nốt. Cái dell gì thế này? Chơi full trang bị trắng ngược với mình à? Chắc có lẽ mình với cô ta sẽ kị nhau đây.
"Trước tiên cho tôi nói điều này. Từ đây về sau các em sẽ dùng dạng người này cho đến khi tốt nghiệp, không ai được biến trở lại dạng gốc để tăng cường sức mạnh. Do các em không để ý nhưng khi các em ở dạng gốc thì sẽ mạnh hơn so với dạng người. Vì thế ta sẽ luyện tập để nâng cao khả năng chiến đấu phòng khi không thể biến trở lại dạng gốc"
Gì thế này, chưa gì mà đã bắt đầu "dạy" rồi cơ à. Chắc bà cô này "có tâm với nghề" lắm đây mà.
Thế rồi nghe theo lời bà cô, tất cả chúng tôi đều hóa thành dạng người.
"Tôi xin tự giới thiệu tôi là Arvon De Gil"fandel, một trong những giảng viên của Transylvania. Trong 20 người các em có thể một số người sẽ gặp tôi trong thời gian tới. Rồi, giờ thì lên xe đi!"
Tất cả chúng tôi lần lượt từng người bước lên cỗ xe ngựa. Điều lạ nhất là...phía bên ngoài nhìn vào thấy cỗ xe chỉ rộng khoảng 6m vuông nhưng khi vào bên trong thì nó rộng như một căn biệt thự. Nhiều điều kì lạ lần lượt kéo đến làm tôi dell thể nào đỡ hết được.
"Xuất phát từ bây giờ nếu bay liên tục thì chúng ta sẽ đến Transylvania trong ba ngày nữa. Từ đây đến khi đó mấy em lo mà làm quen với nhau đi. Xuất phát!!"
Tôi đợi điều này từ lâu lắm rồi. Cảm giác phấn khích tràn ngập khắp cơ thể. Tay tôi siết chặt lấy sợi dây chuyền mà mẹ đã tặng. Lúc này tôi muốn la lên lắm nhưng không được, thôi thì la thầm trong bụng vậy. Xuất phát đến học viện thôi!!!