Biến Thành Rồng Quỷ

Chương 12

Chương 12: Fantasy World và cuộc thảm sát ở Guild
PoV Jeane D"Arc.

Tôi là Jeane, một thánh kị sĩ của vương quốc Geoliver. Mọi người thường hay gọi tôi là Kim Quang Thánh Kiếm - Arc vì tôi là người chuyên sử dụng Quang Thuật với tư tưởng chính đáng là sử dụng nó để xua đi bóng tối của Ám Ma Thuật (con nhỏ này đọc là biết sẽ bị main cho ăn hành vì cái tư tưởng đó rồi).

Một ngày, khi đang bẩm báo với Đức Vua Fortos về cuộc sống của người dân thì nghe được tinh có một vụ nổ lớn ở phía Nam, vì vậy Fortos-sama đã cử quân đội của tôi đi khoảng 200 người với tôi làm chỉ huy để tìm hiểu nguyên nhân vụ nổ. Trên đường đi tôi có gặp một nhóm 4 người lạ mặt gồm 3 nam và 1 nữ đang tiến về vương quốc. Tôi có chặn họ lại để hỏi về lai lịch và lí do đến thành phố thì họ nói là người nhập cư từ làng Santos phía nam đến để lập nghiệp. Do trên bản đồ có ngôi làng đó nên có lẽ là họ nói thật, vì vậy tôi đã cho họ đi qua.

Khoảng một lúc sau, chúng tôi đã đến nơi xảy ra vụ nổ thì...

"C-cái gì thế này? Không thể tin nổi, ai đã gây ra chuyện này chứ!?"

Trước mắt tôi hiện giờ là một khung cảnh hết sức khủng khϊếp. Khung cảnh hoan tàn, không còn một sự sống. Toàn bộ cây cối, đất đai, động vật ở đây đều như bốc hơi không để lại một dấu vết. Đặc biệt là một cái lỗ hình chảo khổng lồ với bán kính lên khoảng 97 m. Mặc dù vụ nổ đã xảy ra cách đây khoảng 30 quãng (ý nói 30", là ngôn ngữ tác mới chế) nhưng trong không khí vẫn còn nồng nặc Mana.

Bỗng nhiên một tên lính chạy lại bẩm báo với tôi.

"Thưa Jeane-sama, thần phát hiện ra được điều này. Trên mặt đất có ở chỗ cái lỗ có lực ma xát rất mạnh và còn có một vài tia điện màu đen nữa ạ"

"Là Ám Lôi hệ" (tên trung đội trưởng kế bên Jeane)

"Phải, rõ ràng là kẻ gây ra chuyện này rất nguy hiểm, chúng ta phải mau chóng quay về bẩm báo với ngài Fortos-sama để nâng cao đề phòng cảnh giác"

Sau đó tất cả chúng tôi quay ngựa lại và phi thẳng một mạch về đế đô.

____________________________________________________________

PoV main.

Sau khi gây ra vụ nổ đó, chúng tôi lập tức biến thành đang người và mau chóng rời khỏi đây. Trên đường đi đến đế đô của Geoliver, có một nhóm quân lính khoảng 200 người tiến về phía nơi tôi lỡ miệng gây vụ nổ. Chúng tôi cố gắng làm ngơ đi nhưng đã bị một người phụ nữ tóc vàng chặn lại. Có lẽ cô ta là chỉ huy của đám quân này.

"Các ngươi là ai? Từ đâu đến?" (Jeane)

"C-chúng tôi..." Cecilia ấp úng vì đếch biết phải trả lời như thế nào.

"Chúng tôi là người từ làng Santos ở phía Nam đến đế đô để sinh sống" Agros tiến lên trả lời lưu loạt và rành mạch. Cũng phải, anh ta đã từng đi chuyến tham quan thực địa rồi nên sẽ biết được địa hình trên mặt đất.

"Hừm, làm sao ta tin được các ngươi?" Có vẻ cô ta vẫn chưa tin lời của Agros.

"Đây là thẻ xác nhận có chữ kí của trưởng làng Santos, ngài Dehallo đã xác nhận cho phép chúng tôi lên đây sinh sống"

"Quả thật là chữ kí của ông ấy. Tiện cho ta hỏi luôn dạo này Anabel, con gái ông ấy ra sao rồi?"

"Vẫn khỏe mạnh ạ"

"Được rồi, cảm ơn mọi người. Mọi người có thể đi" có vẻ cô ta đã tin lời Agros nhờ tấm thẻ ấy, ngay sau đó toàn bộ binh lính theo cô ta rời đi đến nơi tôi đã gây ra vụ nổ. Cũng may là cô ta không hỏi gì về chuyện đó. Nhưng sao vậy nhỉ, quên hỏi chăng?

Chúng tôi tiếp tục vừa đi vừa tán dóc một lúc nữa thì cũng đã đến được cổng thành. Phía trước cánh cổng là một nhóm lính 4 người đứng canh gác, khi chúng tôi vừa tới họ liền chặn lại rồi hỏi han đủ thứ các kiểu. Nhưng cuối cùng quan trọng nhất vẫn là xuất trình CMND (bảng trạng thái). Do nếu như bị biết được là người của không tộc thì lại đâm ra rắc rối nên Agros đã dùng <Ảo Ảnh> làm lính canh nhìn thấy chủng tộc là con người và các chỉ số ảo. Sau một lúc kiểm tra thì họ cho chúng tôi vào thành.

Khi vào trong, bầu không khí thay đổi hẳn. Cuộc sống của người dân rất tấp nập và náo nhiệt. Người dân ở đây có rất nhiều người ngoại tộc của thổ tộc như Thú Nhân Tộc, Elf, Werebeast, Dwarf,...sống chan hoà với nhau và không có bất kì sự tranh cãi hay phân biệt chủng tộc nào.

Chúng tôi đi qua rất nhiều con phố và quan sát cuộc sống của người dân ở đây phải nói là cực kì mới mẻ, đúng chất là một Fantasy World trong trí tưởng tượng của tôi cũng như là trong các LN hay Manga mà tôi từng đọc ở kiếp trước khi còn ở thời sơ trung và cao trung. Aaaa~~ nhớ quá đi!

"Thế chúng ta đi đâu bây giờ Agros-Senpai?" (Cecilia)

"Ở trung tâm đế đô có một Guild có cho thuê phòng trọ, chúng ta sẽ thuê phòng ở đó"

"Vậy à, em muốn thử đăng kí làm mạo hiểm giả được không?" (Arux)

"Tuỳ cậu thôi, miễn sao đừng để bị phát hiện là người của quỷ tộc là được" (Agros)

"Vâng" Arux hứng khởi đáp.

"Mà bây giờ, chúng ta đi ăn trước được không? Dù gì chúng ta vẫn chưa ăn sáng nữa cơ mà. Mà em muốn ăn thử đồ ăn của loài người" (Cecilia)

"Được thôi" (Agros)

Cũng vừa lúc tôi đang đói. Do nên tôi không thể nói khi chưa được Agros cho phép. Đúng là khổ quá mà!! Haizz~

____________________________________________________________

PoV Agros.

Tôi là Agros, cũng là người được chuyển sinh đến đây như Agvire. Sau 19 năm lớn lên ở đảo Silver - hòn đảo của Long Tộc thì đến năm 20 tuổi tôi theo học tại Transylvania. Mãi đến năm sau, Agvire mới nhập học và cuối cùng tôi cũng gặp được cậu ta nhưng lại gặp trong hoàn cảnh học viện đang bị tấn công. Ngay khi thấy cậu ta có thể mở khoá 1/10 sức mạnh bị phong ấn sau khi gϊếŧ 50 con Boss cao cấp, tôi đã lo sợ cái sức mạnh đó của và quyết định sẽ huấn luyện cho cậu ta làm chủ cái sức mạnh đó ở dưới mặt đất. Nào ngờ lại có hai người đi theo ngoài dự tính là Cecilia - con gái của hiệu trưởng Alexandra và Arux, con của bá tước Pax Silver.

Sau khi xuống đây, chúng tôi có gặp một chút rắc rối vì bị con người nhìn thấy nhưng đã được giải quyết êm xuôi. Ngay sau đó chúng tôi vào thành và đi tham quan một lúc thì Cecilia đề nghị ăn sáng, thế là chúng tôi kéo nhau đến một quán ăn có tên là Chơi Tới Bến có đồ ăn rất ngon mà tôi biết được khi tham gia chuyến tham quan thực địa lần trước. Dù đây là lần thứ 2 nhưng tôi không tài nào biết được ai đã đặt cái tên nhảm sh*t này cho cái quán. Mà thôi kệ.

Chúng tôi mở cửa và bước vào trong quán. Do đây là một quán ăn đàng hoàn và dân dã nên không có những mạo hiểm giả loài người, vì vậy không khí ở đây rất thoải mái và dễ chịu. Sau khi gọi đồ ăn và đợi một lúc lâu, cuối cùng đồ ăn cũng đã được dọn ra rất nhiều trên bàn. Cecilia và Arux ăn rất thoải mái và liên tục khen ngon. Và mãi một lúc sau tôi mới nhận ra được một điều, đó là có một chén cơm và một đôi đũa mới chưa được đυ.ng đến dù chỉ một chút. Đó là chén cơm của Agvire, cậu ta ngồi nhìn bàn đồ ăn không nhưng không hề ăn một chút nào.

"N-này, sao cậu không ăn đi?" Tôi quay sang Agvire hỏi.

"T-thưa c-chủ nhân, em không được phép ăn cho đến khi được ngài cho phép ạ"

À ra là chuyện đó. đúng là nguy hiểm thật, bây giờ mình mới thấy tội nghiệp cho loài bạch long đấy.

"Tôi cho phép cậu ăn đấy"

"A-arigatou..."

Nói rồi cậu ta mới bắt đầu cằm chén đũa lên và ăn một cách khiêm tốn. Cũng may là tôi phát hiện ra kịp nếu không là cậu ta chết đói luôn rồi. Sau một lúc, tất cả chúng tôi đều đã no bụng. Tôi trả tiền cho chủ quán nhưng vì là khách quen nên chủ quán đã giảm một phần nhỏ số tiền phải trả. Chúng tôi chào chủ quán rồi đi đến Guild của loài người.

Khoảng 15" sau (theo giờ ở thế giới cũ), chúng tôi đã đến được một toà nhà lớn ở giữa đế đô. Trên tấm biển hiệu của toà nhà có khắc hình hai thanh kiếm bắt chéo nhau và một tấm khiên ở phía trước.

"Trước khi vào, Cecilia nhớ cẩn thận bọn mạo hiểm giả loài người trong đó" tôi nói trước với Cecilia để đề phòng bất trách. Sau đó, tôi mở cửa bước vào bên trong.

Bên trong Gulid là một bầu không khí khác hẳn với bên ngoài và khác xa so với Chơi Tới Bến mà chúng tôi đã ăn khi nãy. Nồng nặc mùi rượu, bọn mạo hiểm giả uống rượu vào say be bét rồi chửi lộn, có bọn còn đánh nhau nữa. Một số tên còn thì thầm to nhỏ nói bọn tôi là "đám mít ranh đó, tới đây để chơi hả" nhưng chúng tôi đều bơ hết, chuyện thường tình thôi mà.

Bỗng nhiên có một đám mạo hiểm giả chặn đường bọn tôi.

"Này đám nhóc kia, đây không phải là chỗ để bọn bây đến đây chơi đâu, mau biến về nhà đi" (tên mạo hiểm giả 1)

"Này đại ca, con bé tóc trắng đó nhìn đẹp quá kìa đại ca" (tên mạo hiểm giả 2)

Đấy thấy chưa, tôi nói có sai đâu.

"Ô phải rồi, các ngươi hãy để co bé đó lại đây đi rồi ta sẽ tha ch-" (tên mạo hiểm giả 1)

Chưa kịp nói dứt câu, tôi đã cắt bay đầu hắn làm máu bắn ra tung tớ khắp sàn nhà. Bọn kia bất ngờ rồi từ từ chuyển sang sợ hãi. Hừ, chỉ là bọn tầm thường. Do tôi cũng là người được chuyển sinh đến đây nên tôi cũng có . Tôi sử dụng nó để kiểm tra sức mạnh của bọn chúng thì tên cao nhất ở đây cũng chỉ có chỉ số trung bình khoảng 150.000.

"Bọn khốn các ngươi" (tên mạo hiểm giả 3)

Hắn la lên rồi lao vào tấn công.

"Agvire, Kill!!"

Trong chưa đầy 2s, toàn bộ những tên mạo hiểm giả có ý định tấn công chúng tôi đều bay đầu, chỉ còn lại những người bình thường không có ác ý. Chúng tôi bước qua những cái xác đã mất đầu của bọn mạo hiểm giả và đi lại bàn tiếp tân. Tại đó, nữ nhân viên tiếp tân trông có vẻ rất sợ hãi chúng tôi. Phải rồi, Agvire vừa mới gϊếŧ hàng loạt người trong chưa đầy 2s cơ mà, không sợ thì tôi gọi cô ta là đồ điên đấy.

"Cho chúng tôi đắng kí hai phòng trọ một phòng lớn cho 3 người và một phòng nhỏ cho 1 người trong 1 tháng"

____________________________________________________________

Góc của tác.

Tác viết xong lúc 10h tối qua nhưng do buồn ngủ quá, vả lại sáng phải học Anh lúc 7h nữa mới gắt (đếch được ngủ nướng) nên sáng nay mới đăng được, mấy bạn thông cmn cảm nha. À, mai 7/6 tác thi lớp 10 nên chết moẹ tác rồi, thôi bye nha.

😱😱😱😱😱😱😱😱