Chương 1
6h10 trước cửa nhà Ngô Tử-Ê cu,lẹ lên trễ giờ đi học rồi-thằng Hưng kêu to
-Tao không phải cú có gai nha mày!
-Kệ mày chứ,đàn ông quá rồi để chúng nó không biết mày là con gái.
-Cái đệch,tao thua!Đi học thôi mày.
-Ừ
-.........
Một lát sau,.......éc.....éc...éc
-Ôi mịa,còn 5 phút không phóng vào thì có mà ăn cám-Tôi hoảng
Hai đứa chạy nhanh hết sức có thể,phóng thẳng vào cổng trưởng như hai thằng ninja đang ngáo đá.
-Vào đc rồi,hên vcl!
-Hên vãi....
Cô bạn Lan Vy của tôi bước đến gần hỏi:
-Làm gì mà mồ hôi ghê gớm thế.
-Bọn tui đi học trễ...!
-Trễ hồi nào...còn sớm mà!
-Ủa...mấy giờ?
-Mới 6h20 còn chừng tới 15 phút cơ mà.......
-Wtf,đùa bố à! (Hưng ngạc nhiên)
-Biết vậy nãy mày với tao mua đồ ăn là rồi.
-Con óc chó này,mày còn tâm trạng ăn à-Hưng tát đầu Ngô Tử
-Sao mày tán tao,thằng chuối kia?
-Kệ tao
Thằng Hưng cười khì khì trong khi đó nó không màng đến lời chửi của tôi,nó bỏ ngoài tai........
7h00
Tùng.....tùng.....tùng
Tiết 1 Toán ,giờ đầu tiên của sáng thứ 4
-Tao đếch thích môn này chút nào,mày ạ!Cô Phương mệnh danh "Cô gái có gương mặt lạnh lùng" nghe đến đây tao đã rợn....
-Thôi ráng đi chú,nốt năm nay thôi chú sẽ được tung cánh đấy....
-Tao không có cánh..
-Diana có cánh kìa....
- Moé,.....
-Nhìn mày dễ thương vl-Hưng tát cái *bốp*
Lớp trưởng hô *Học sinh nghiêm*
Tôi còn đang lâng lâng vì cú tát lúc nãy,thì nữ chủ nhiệm bước vào,tôi đứng không kịp càng không trở tay đc,tôi té sml...........
Cả lớp cười vang như sấm rền,cô ấy thấy vậy liền cầm cầy thước gỗ gõ thật mạnh lên bàn
*Rầm....Rầm...Rầm*
-Ôi chu choa mẹ ơi,gắt thế!-con nhỏ đằng sau bàn Ngô Tử thì thầm
-Này có sao không?Đây để cô đỡ con lên. -Nữ giáo viên nán lại và kéo tôi đứng lên.
Điều đầu tiên tôi nhận được một cái gì đó,đôi bàn kia sần sùi nhưng ấm thiệt khuôn mặt mộc mạc,giản dị nhưng lại gửi gắm nét duyên,e lệ.Tôi ngắm hoài ,ngắm mãi
Cô gọi tôi không nghe thì thằng bạn,Hưng chuối tát thêm phát nữa...
-Chừa cho tội mê gái nè,hehehe
Tôi tỉnh luôn giờ mặt tôi đã in 5 ngón tròn trĩnh ,và đậm nét trên khuôn mặt tôi...
Cô ấy đưa đôi tay sần sùi sờ lên gò má tôi:
-Có đau không con?
-Dạ.......không ạ!
-Sưng hết r,đây để cô!
Cô ấy nhẹ nhàng cầm chiếc mùi soa thấm chút nước liền lau nhẹ trên má tôi,đôi tay ấy mềm tựa như chiếc gối bông,tôi như không còn chút cảm giác gì nữa.
Cô ấy liền bật đứng lên
-Hưng lát cầm tờ giấy xuống phòng thư viện gặp cô!
Thằng Hưng không buồn mà còn hí hửng
-Dạ,thưa cô ehehehe...
Từ đó tôi có một cái cảm tình lúc nào không hay,tự nhiên tôi không ghét mà còn thích nó hơn,tôi dúi đầu vào tiết toán ,học toán và tôi cũng đặt cô ấy trong suy nghĩ của tôi hơn!
Sau 2 tiết học tôi đi xuống thư viện,thằng Hưng chuối cũng bước ra,
-Sao vui không chú?
-Vui cái huần nhưng bả đâu bắt tao phải ghi kiểm đâu men?
-Chứ mày vào làm đ*o gì?
-Bả bắt ghi những về mày đấy Ngô Tử à!
-Wtf,rồi mày ghi gì về tao?
-Mọi thứ,kể cả số đo 3 vòng của mày.
-Duma,mày ngáo à,nhìn là biết rồi ghi làm gì để rồi cổ chê tao "vu khống" à.
-Thôi kệ đi có sao đâu
Chúng tôi đang nói chuyện với nhau cùng với lúc bạn,tự nhiên nữ giáo viên ấy bước qua,liếc chúng tôi thật lâu rồi bước đi.
-Cô này điêu vailon
-Tao thấy hơi lố đấy Ngô Tử!
-Chưa thấy bà nào như bà này,ánh mắt như đang ăn thịt học sinh.
-Xin cô nhận em một lạy.........
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Một lát sau,tôi trở lại lớp,trên bàn tôi nhớ đã cất hết đồ nhưng khi trở vào lần này chiếc cặp bị bung ra,hình như là......
-Ahhhh,mất luôn cuốn nhật kí với gói bimbim ăn vặt của tao.
-Xác định chúc mừng chú đã có một cuộc sống lạc quan vui vẻ..🙂🙂🙂🙂🙂
-Vui vui cái huần,đi kiếm với tao đi nào.
Loay hoay chúng tôi đi tìm,mãi đến đến ngay phòng thư viện chúng tôi bất thìn lình thấy rằng nữ chủ nhiệm của lớp chúng tôi đang ăn bimbim và đọc nhật ký của tôi....
Tôi bắt đầu giở chứng khóc như cười
-Mày viết gì trong đó vậy men?-thằng Hưng hỏi
-Tao viết hentai,với những câu chuyện xamlon hiện nay mày ạ....
-Xác định chú xuân này khỏi về luôn.....
Chúng tôi đứng ngấp nghé bên cửa,nhìn cô ấy khuôn mặt đang đỏ lên,nhìn như toát lên một vẻ hồn nhiên trong sáng của một thiếu nữ trạc tuổi tứ thập.
Bỗng do đội hình vụиɠ ŧяộʍ không được ổn định cả hai ngã ào xuống,nữ chủ nhiệm giật mình cất cuốn nhật kí đi và giả bộ cầm giáo án ngồi ăn bimbim rất tỉnh ...
Tôi bước về lớp trở về với tinh thần sắp được sống trong địa ngục,thanh niên đã đứng lên an ủi
-Đừng khóc,hãy vui đi khi đời còn cho phép chú mày ạ,chỗ anh em tao khuyên thật
-Tao sắp rơi cmn nước mắt rồi đây!
-Ráng đi nụ cười sẽ còn mãi trên môi của Bạn Ngô Tử "Thi" đây,ánh sáng sắp chiếu lối......
*Bốp...bốp* thanh niên Hưng chuối mất hai cái răng sữa vì dám gọi Ngô Tử là Tử "Thi" (xác chết).
Cho mày chừa cái tội ăn hϊếp một bà già như tao ehehehehe....