Cậu gọi ra những món Miho thích nhất sau khi ngồi xuống bàn ăn.
"Nhắm mắt lại và há miệng ra."
"Sao tôi phải làm vậy chứ?"
"Cứ làm đi."
Không rõ vì sao Miho muốn làm như vậy, thế nhưng cậu đành chiều cô ấy. Trong lúc đang cố gắng tập trung vào những điều cô ấy sẽ làm khi nhắm mắt như vậy, miệng cậu cảm nhận được vị mặn và béo của miếng thịt cá nướng.
"Ngon không?"
Miho hỏi ngay khi cậu mở mắt.
"Ngon."
Cô ấy lảng tránh đi ánh mắt tò mò của cậu với khuôn mặt ửng đỏ.
"Nhưng đối với ta thứ này không ngon bằng món cá ngươi làm trên hòn đảo đó…"
Từng lời của Miho và biểu cảm trên khuôn mặt cô ấy hiện giờ khác hoàn toàn với khi trước. Sự dễ thương khiến trái tim cậu lung lay thêm chút nữa.
"Nếu cô muốn tôi sẽ luôn nấu cho cô."
Cậu bóc một miếng cá nướng rồi đưa đến trước miệng Miho với một nụ cười. Cô ấy rụt rè ăn miếng cá từ cậu với toàn bộ khuôn mặt trở nên đỏ rực như quả cà chua chín, nóng lên như sắp bốc khói đến nơi vậy.
Bữa ăn kết thúc trong sự thoải mái. Cậu bước lên trước và đỡ tay Miho lên. Cô ấy ngồi bên cạnh cậu một lần nữa, trong sự im lặng. Cả hai đều có nhiều điều muốn nói nhưng lại không đủ can đảm.
Và rồi, Miho là người mở lời trước.
"Ngươi… có nghĩ rằng ta là một con ngốc không? Khi mà lại trơ trẽn muốn lấy được trái tim của một người đã từng bị ta làm tổn thương?"
Cô ấy cắn môi và nắm chặt gấu váy.
"Cô vẫn luôn tự dằn vặt bản thân về điều đó sao? Ai cũng đều có lúc sai lầm, ngay cả tôi cũng vậy."
Cậu nhớ về lần đã để Milis tổn thương nhiều đến mức phải rời đi và gặp phải nguy hiểm.
"Nên hãy quên tất cả những điều đó đi Miho. Hãy bắt đầu lại từ đầu, hãy tiếp tục những ngày như hôm nay. Tôi thực sự đã cảm thấy rất vui."
"Vậy giờ ta là gì của ngươi?"
"Một người rất quan trọng."
"Quan trọng như thế nào…?"
"Tôi sẽ làm tất cả mọi thứ vì cô Miho, bất cứ thứ gì khiến cô cảm thấy hạnh phúc."
Miho ngước lên nhìn cậu với đôi mắt ướt nhòe, nhưng không phải là vì đau khổ.
"Hức… hức… tại sao tự dưng ta lại không thể ngừng khóc vậy chứ..."
Cậu nhẹ nhàng ôm Miho vào lòng. Những tiếng nức cứ thế nhỏ dần, cô ấy dần say giấc trong vòng tay của cậu.
__________________________________
Những ngày tháng yên bình cứ thế trôi đi. Miho đã sinh hạ con trai với dòng máu của hai giống loài. Đứa trẻ mang trong mình dáng hình bên ngoài của loài người và sức mạnh thuần túy bên trong của thú nhân. Không chỉ vậy bộc lộ trí thông minh từ rất sớm.
Vài năm sau, Milis cũng mang thai và sinh hạ được một đứa con gái với nhan sắc tuyệt đẹp bẩm sinh từ rất nhỏ.
Còn Akashi cũng đã trở thành một người đàn ông có tầm ảnh hưởng lớn cho cả vương quốc loài người và thú nhân về những phương thuốc mới, không chỉ vậy mà còn thêm cả những phát minh đem lại bước tiến nhảy vọt cho sự phát triển của cả hai vương quốc.
Ngoài những điều tốt đẹp như vậy, thì nội bộ bên trong gia đình Akashi, hay nói cách khác là giữa hai người vợ. Họ không bao giờ có thể hòa hợp với nhau, thậm chí nhiều lần mọi chuyện xấu đi đến mức một cuộc xô xát đã xảy ra chỉ vì một người cảm thấy không được đối xử công bằng.
(Tác: Ta đã tham khảo rất nhiều về chế độ đa thê thời xưa, thực tế harem sẽ mang đến một kết cục như vậy. nhưng dù sao thì cái kết cũng là một happy ending theo một góc nhìn lạc quan. Khi cả hai cô gái đều đã có được những gì họ muốn, tìm thấy những điều họ cần.
Ps: Đây là end cho phần truyện này. Nhưng câu truyện chưa hoàn toàn kết thúc. Sau khi tái khởi động và hoàn thành bộ Outcast, câu truyện sẽ lại tiếp tục nhưng lần này main sẽ là về đứa con trai của Akashi :v)