Vũ Trụ Cấp Sủng Ái

Chương 27-1: Phương thức đối phó cặn bã

Editor: Yue

Văn phòng của bác sĩ Lăng rất lớn, cũng rất ngăn nắp, ít đồ trang trí.

Ở bên phải cửa, trên tường có một cái tủ đông màu bạc, mang không khí khoa học viễn tưởng, trên cửa có khóa mật mã; bên trái tường có một cánh cửa, hẳn là phòng ngủ cho bác sĩ nghỉ ngơi. Cửa hướng ra cửa sổ kính suốt từ trần đến sàn, có thể nhìn thấy núi rừng xa xa, tầm nhìn vô cùng tốt.

Bác sĩ Lăng vẫn chưa quay lại, chào đón họ là hộ lý người máy trong văn phòng.

"Bác sĩ Lăng sẽ trở lại trong chốc lát, vui lòng đợi một lát." Hộ lý người máy gửi hai ly nước trái cây, mời họ ngồi xuống.

Kỷ Nhiễm cùng Solan đang ngồi trên ghế sofa bên cửa sổ, vừa nhấp một hớp nước trái cây, bác sĩ Lăng đã quay lại.

Y mặc một chiếc áo khoác rộng rãi màu trắng, nổi bật đôi chân dài của y, khí chất xuất chúng, lộ ra một loại hơi thở cấm dục.

Màu tóc và đôi mắt của bác sĩ Lăng đều là màu đen, nước da trắng, dáng vẻ thanh tú thiên về người phương Đông, ngay cả cái tên của y cũng rất phương Đông, đây là lý do Kỷ Nhiễm có ấn tượng tốt với bác sĩ Lăng.

Trong thế giới Tinh Tế với nhiều chủng tộc không được Trái Đất ghi lại, việc gặp được một người phương Đông có ngoại hình và cái tên thiên về thời đại Trái Đất là một điều rất khó có được, điều đó cũng khiến Kỷ Nhiễm cảm thấy đây là một loại duyên phận.

"Bác sĩ Lăng." Kỷ Nhiễm định đứng dậy.

Nhìn thấy họ, bác sĩ Lăng ra hiệu cho họ tiếp tục ngồi, đặt cuốn sổ ghi chép quang não lên bàn, rồi ngồi xuống ghế sofa đối diện với bọn họ.

Y nhìn Kỷ Nhiễm, đi thẳng vào vấn đề nói: "Ta nghe nói vương tử Gade đã cầu hôn ngươi."

Kỷ Nhiễm thầm nghĩ mình đoán được không sai, bác sĩ Lăng gọi cô đến là vì việc này, yên lặng gật đầu.

"Ngươi thấy thế nào?" Bác sĩ Lăng hỏi.

Kỷ Nhiễm nói: "Ta chỉ gặp hắn một lần... cộng với ngày hôm qua, xem như hai lần. Trước đó, chúng ta hoàn toàn không biết nhau, vì vậy ta không hiểu tại sao vương tử Gade lại hướng ta cầu hôn. Mặc dù hắn nói đó là tình yêu sét đánh... Khụ khụ, nhưng ta thực sự không tin điều đó. "

Nói đến tình yêu sét đánh, cô hiển nhiên có chút ngượng ngùng.

Hai người đàn ông có mặt ở đây đồng thời nhìn cô, nhìn thấy vẻ mặt của cô, phản ứng đều không đồng nhất.

Bác sĩ Lăng thầm nghĩ, quả nhiên là một cô gái nhỏ dễ nhìn thấu, mà lại quá ngây thơ và dễ mềm lòng, điều này không tốt chút nào.

Nhưng Solan lại cảm thấy dạng này rất tốt, có hắn ở, cô thực sự không cần phải thay đổi bản thân.

"Ngươi không tin là đúng." Bác sĩ Lăng vẻ mặt khinh miệt nói, "Chỉ là Trùng vương, cũng dám nghĩ thứ xa xỉ..."

Hả? Kỷ Nhiễm nghi hoặc nhìn y, suy nghĩ xa xỉ gì vậy?

Bác sĩ Lăng lãnh đạm nói: "Mặc dù thân phận của vương tử Gade quý giá, nhưng hắn ta không thể ép buộc ngươi làm những điều ngươi không muốn. Ngươi không cần phải lo lắng về điều đó, càng không cần cảm thấy bức bách áp lực đáp ứng hắn gì cả. Ta ở Thị trấn Gal vẫn có thể nói mấy câu, không ai có thể ép buộc ngươi làm bất cứ điều gì. "

Nghe đến đây, Kỷ Nhiễm cũng không thấy kỳ quái.

Mặc dù bác sĩ Lăng cũng không biểu hiện ra ngoài, nhưng thỉnh thoảng cô vẫn nhìn thấy thái độ của những bệnh nhân kia đối với bác sĩ Lăng. Cô mơ hồ hiểu ra, thân phận và địa vị của bác sĩ bác sĩ Lăng tại Thị trấn Gal là không tầm thường, rất nhiều người không dám đắc tội y, không chỉ vì y là một bác sĩ y thuật lợi hại.

Trước đó, cô đã phát hiện, kể từ cái chết của lão Burt, cô có thể tiếp tục sống yên bình ở Thị trấn Gal, là vì bác sĩ Lăng.

Kỷ Nhiễm nghiêm túc gửi lời cảm ơn tới bác sĩ Lăng, có chút ngượng ngùng nói: "Lần này lại làm phiền ngài."

"Không có gì." Bác sĩ Lăng hời hợt nói, "Rau quả ngươi gửi ăn rất ngon, ta rất thích."

Kỷ Nhiễm mím môi cười, "Vậy sau này ta sẽ để Tiểu A tiếp tục giao cho ngài."

Sau khi hỏi thăm thái độ của cô, bác sĩ Lăng liền không có vấn đề gì, đang định tiếp tục làm việc thì đột nhiên nghe thấy đứa trẻ ngồi bên cạnh Kỷ Nhiễm mở miệng.

"Bác sĩ Lăng, ngươi có biết mục đích chuyến thăm của vương tử Gade đến Thị trấn Gal không?"

Bác sĩ Lăng nhìn Solan, ánh mắt lóe lên, "Đại khái có nghe nói một chút, nhưng mà ta không tin."

"Nếu đó là sự thật thì sao?" Solan hỏi.

Bác sĩ Lăng sắc mặt đột nhiên trở nên nghiêm túc, nói ra: "Nếu như là thật, Thị trấn Gal sẽ gặp nguy hiểm. Ta sợ rằng cả Thành phố Tự Do cũng bị ảnh hưởng và Tự Do tinh sẽ trở nên không an toàn." Tạm ngừng, y hỏi, "Ngươi có nhận được tin tức nào không?"

Mặc dù Solan chỉ là một đứa trẻ, nhưng bác sĩ Lăng cũng không đánh giá thấp hắn vì điều này.

Thú con của chủng tộc cao đẳng được sinh ra với sức mạnh phi thường, cùng với màn trình diễn của Solan trong khoảng thời gian ở Thị trấn Gal, khiến bác sĩ Lăng trực giác cảm thấy hắn không hề đơn giản, thậm chí một ý thời điểm hắn còn hành động như một người trưởng thành.

Điều này khiến y cảm thấy có chút ý vị sâu xa, nhưng bởi vì Solan không có địch ý với Kỷ Nhiễm, ngược lại còn bảo vệ cô một cách âm thầm, nên y cũng không truy cứu quá nhiều.

Y muốn tìm một vệ sĩ đáng tin cậy cho Kỷ Nhiễm, chỉ cần xác định vệ sĩ đó sẽ không làm hại cô, mọi chuyện khác đều có thể bỏ qua.

Solan nói: "Ngươi có biết Sói Hoang không? Hắn ta là lính đánh thuê uy tín lâu năm của dong binh đoàn Liệt Diễm, tâm phúc của La Liệt - đoàn trưởng dong binh đoàn Liệt Diễm, nghe nói hắn ta đã hoàn thành nhiều nhiệm vụ cấp S và hiếm khi thất bại. Nửa năm trước, đứa con thứ ba của La Liệt -- Roger bởi vì đẳng cấp gene giảm xuống cấp C, đến Thị trấn Gal, Sói Hoang cũng theo tới, bên ngoài nói là bảo hộ Roger."

Bác sĩ Lăng kinh ngạc nhìn hắn, Sói Hoang của dong binh đoàn Liệt Diễm đúng là một nhân vật, ít ai biết y đã đến Thị trấn Gal, làm sao Solan biết được?

Như hiểu được sự nghi ngờ của y, Solan thản nhiên nói: "Hắn đột nhập vào nhà chúng ta, nhìn thấy bản thiết kế vũ khí do ta vẽ, bị ta bắt được tại chỗ, ta liền đạt được một số tin tức từ hắn ta."

Hắn coi cụm từ "nhà của chúng ta" là điều hiển nhiên, như thể đó là nhà của hắn và Kỷ Nhiễm.

Bác sĩ Lăng lập tức hiểu ra.

Y suy nghĩ một chút rồi nói: "Ta biết rồi, ta sẽ cho người ở thị trấn Gal chú ý tình hình khu rừng dị thực. Nếu có động tĩnh gì, tôi sẽ lập tức báo cho Thành phố Tự Do đến ứng cứu."

"Vậy thì làm phiền Bác sĩ Lăng." Solan nở một nụ cười hồn nhiên với y, như thể đã trở lại thành đứa trẻ ngoan ngoãn và dễ thương kia một lần nữa.

Kỷ Nhiễm lặng lẽ nhìn hai người đàn ông, một lớn một nhỏ, cảm thấy não mình có chút không đủ dùng.

Rõ ràng nghe hiểu những gì họ nói, nhưng lại cảm thấy không hiểu gì cả.

Nhưng Kỷ Nhiễm biết một điều rất rõ ràng, lại có một tên lính đánh thuê tên là Sói Hoang đã chạy đến nhà họ, chạm vào phòng làm việc trên tầng ba và còn nhìn thấy bản thiết kế vũ khí do Solan vẽ...

Mặt cô căng cứng, rõ ràng có chút tức giận.

Lúc ra viện, Kỷ Nhiễm vẫn còn hơi lơ đãng.

(Continue)