Editor: Yue
"Điện hạ, có chuyện gì vậy?" Tùy tùng bên cạnh lo lắng hỏi, đồng thời cũng cảnh giác chung quanh, cho rằng có chuyện không hay.
Người thanh niên nhìn khu rừng phía sau, như nhận ra điều gì đó, "Các ngươi có để ý hay không.."
Tùy tùng không thấy hắn ta nói hết câu, liền không nhịn được hỏi: "Điện hạ, ngài phát hiện được cái gì?"
Người trong đám dong binh đoàn Liệt Diễm đi cùng cũng nhìn vị vương tử kia với vẻ mặt khó hiểu, thấy hắn ta vẫn thất hồn lạc phách quay đầu nhìn chằm chằm phía sau, bọn họ không khỏi nói thầm trong lòng, chẳng lẽ vị vương tử đến từ Tinh hệ thứ mười này là một tên ngốc?
Đang miên man suy nghĩ thì thấy vị vương tử kia nói: "Các ngươi đi trước, ta qua đó xem xét."
Bọn họ chưa kịp phản ứng thì hắn ta đã dùng tốc độ cực nhanh chạy đi, biến mất trong tích tắc.
Phó đoàn trưởng của dong binh đoàn Liệt Diễm chửi rủa vị vương tử khó chiều này trong lòng, tranh thủ thời gian dẫn người đi theo, kẻo vị vương tử này xảy ra chuyện, sẽ không thể hoàn thành tốt công việc được giao phó.
**
Kỷ Nhiễm mở mắt ra, ánh mắt tràn đầy vui mừng hớn hở.
"Tỷ tỷ."
Nhìn thấy Solan đi tới, rốt cuộc cô không kìm chế được vui sướиɠ trong lòng, ôm lấy hắn, "moah" một cái vào gương mặt đáng yêu của hắn, vô cùng cao hứng nói: "Solan, ta.. Tinh thần lực đã là cấp E rồi á."
Solan hiểu rõ cô muốn nói cũng không phải là tinh thần lực, nhưng vẫn vui vẻ phụ họa nói: "Tỷ tỷ thật lợi hại."
Kỷ Nhiễm tinh thần phấn chấn, cả người cũng tràn ngập vui sướиɠ.
Siêu năng lực của cô cuối cùng đã được thăng cấp từ cấp thấp nhất là F lên cấp E. Không cần kiểm tra đặc biệt, cô có thể cảm thấy sức mạnh thể năng và tinh thần lực của mình đã được cải thiện, chứng tỏ rằng nhân loại thuần chủng không phải lúc nào cũng yếu nhất.
Tuy rằng lần này tiến lên cũng không khó, nhưng cũng là bởi vì là lần đầu tiên không có kinh nghiệm, nên mới phải tìm tòi lâu như vậy.
Có kinh nghiệm, cô có thể giảm đi rất nhiều đường vòng khi rèn luyện siêu năng lực của mình trong tương lai, quả là một kinh nghiệm rất quý giá.
Kỷ Nhiễm rất vui, quyết định hôm nay sẽ về nhà sớm.
"Solan, chúng ta về nhà đi, nhờ tiểu A chuẩn bị một bữa tiệc ăn mừng."
Solan ngẩng đầu nhìn cô, đôi mắt xanh như có muôn vàn vì sao vỡ vụn, nhẹ giọng nói: "Được."
Ngay khi cả hai đang nắm tay nhau chuẩn bị rời đi, một âm thanh lạch cạch vang lên, như thể một con quái thú nào đó lao về phía bên này.
Kỷ Nhiễm cảnh giác nhìn nó, sờ sờ túi dụng cụ quanh hông, chuẩn bị thả bom hạt bất cứ lúc nào, nào biết lại nhìn thấy một người có mái tóc dài màu bạc bay qua khu rừng rậm trước mặt.
Kỷ Nhiễm giật mình nhìn người đó, phát hiện người này dường như không phải là nhân loại -- không đúng, có rất nhiều chủng tộc khác nhau trong Tinh Tế, không phải nhân loại càng nhiều.(Truyện được đăng tại dembuon.vn và themoonyue.wordpress.com. Xem trang chính chủ để ủng hộ tinh thần cho Editor. Thanks!)
Đây chắc chắc 100% là một người đàn ông, lại có khuôn mặt đẹp đến nỗi ngay cả phụ nữ cũng phải ghen tị.
Sở dĩ biết hắn ta là đàn ông, là bởi vì hắnta rất cao, ngực như TV LCD, ăn mặc theo phong cách nam tính chuẩn mực, tuy có vẻ ngoài thon gầy nhưng không làm mất đi vẻ mạnh mẽ của một người đàn ông.
Kỷ Nhiễm vừa bắt gặp ánh mắt của hắn, chợt thấy hắn ta nở nụ cười ngượng ngùng với chính mình, dáng vẻ nhút nhát, giống như một con vật nhỏ vô hại, có thể khơi dậy tình mẫu tử trong lòng phụ nữ, khiến người ta có thêm nhiều thiện ý. Tuy nhiên, lại có hai xúc tu mềm trên trán cùng một số vỏ cứng cỡ móng tay phân bố gần tóc của y.
Người thanh niên nhìn chằm chằm Kỷ Nhiễm với đôi mắt màu hổ phách, tao nhã lễ phép nói ra: "Vị tiểu thư xinh đẹp này, nàng đã có vợ / chồng hay chưa?"
Kỷ Nhiễm: "????" Ngôn ngữ chung Tinh Tế của cô không tốt, hình như nghe nhầm.
Còn có, người này có khuôn mặt giống Thần tiên như vậy lại gọi cô là người đẹp, không cảm thấy đuối lý hay sao?
Solan khẽ nheo mắt, tên ngốc ở chỗ nào chui ra dám cướp người trước mặt hắn?
Kỷ Nhiễm chưa kịp phản ứng thì những người khác đã đến.
Phó đoàn trưởng dong binh đoàn Liệt Diễm suýt chút nữa lên bàn thờ ăn nhang vì chạy nhanh quá độ, ông ta không ngờ vị vương tử này nhìn yếu ớt mà chạy thoăng thoắt như thỏ, vài bước đã mất hình rồi.
Vừa đến nơi đã nghe thấy vị vương tử kia nói: "Tiểu thư xinh đẹp, nàng có bằng lòng gả cho ta, trở thành vương tử phi của ta không?"
Mọi người lập tức nhìn Kỷ Nhiễm - người được cầu hôn bất ngờ.
Kỷ Nhiễm vẫn đang còn đơ lắm.
Đúng lúc này, lại có một nhóm người khác đến.
Người cầm đầu là Adelaide - người mà cô đã gặp hôm qua. Khi nhìn thấy tình hình ở đây, y hơi nhướng mày, có vẻ hơi khó hiểu không biết điều gì khiến mọi người đều đến nơi này, mở miệng nói: "Vị này không phải vương tử Gade sao. Tại sao ngươi lại ở đây?"
Vương tử Gade không để ý tới y, vẫn nhìn chằm chằm Kỷ Nhiễm với ánh mắt ngưỡng mộ.
Kỷ Nhiễm nhìn bộ dạng hoa si của hắn ta, cảm thấy toàn thân không được tự nhiên cho lắm, nghe được lời nói của Adelaide, liền hỏi: "Adelaide tiên sinh, vị tiên sinh này là ai?" Kỳ thật cô rất muốn hỏi, người này có phải đầu óc có vấn đề hay không.
Adelaide cười toe toét nói: "Vị này là vương tử Trùng tinh đến từ Tinh hệ thứ mười."
Kỷ Nhiễm: "..."
Vương tử Trùng tinh? Là loại như cô nghĩ sao?
*
(Yue: Tui cứ đọc sai thành t*ng trùng là s nhỉ (⁰▿⁰), và cái loại chế Nhiễm nghĩ có giống loại em đang đọc sai không. Ù ui tui đen tối quá á hị hị)