Vũ Trụ Cấp Sủng Ái

Chương 17-2: Rèn luyện siêu năng lực

Editor: Yue.

Kỷ Nhiễm chạy lại kiểm tra một đoạn dây leo bị rơi trên mặt đất, phát hiện nó có màu xanh sẫm như mực in vậy, không có gì đặc biệt. Chẳng lẽ sau khi bị chặt đứt, liền mất đi lực công kích?

Sau đó mỗi lần đi được một đoạn lại gặp thực vật biến dị công kích, nhưng Solan phản ứng cực kỳ nhanh chóng giải quyết, không để chúng đến gần, hai người bình an vô sự, đến tóc cũng không rối.

Kỷ Nhiễm phát hiện, khả năng phản ứng của Solan mạnh vô cùng, có thể so sánh với những lính đánh thuê từng trải qua nhiều trận chiến, không khỏi đoán lại lai lịch của hắn.

Tiểu shota lợi hại như vậy, ngay cả chủng tộc cao đẳng, cũng có chút không bình thường.

"Bùm" một tiếng, Kỷ Nhiễm nhìn sang, chỉ thấy bên trái họ ba bước, một đóa hoa đang âm thầm cúi xuống về phía họ bị một phát súng cực mạnh bắn vào giữa làm nổ tung, một chất lỏng đặc sệt tràn ra, tỏa ra một mùi tanh nhàn nhạt.

Bông hoa này vốn che dấu rất khá, nào biết được vẫn bị tiểu shota hung tàn một kích bắn nổ tung.

Thấy cô nhìn sang, Solan nói: "Tỷ tỷ à, quanh đây có nhiều loài thực vật biến dị hung hãn hơn trước đó, ngươi phải cẩn thận."

Kỷ Nhiễm nghiêm nghị đáp.

Lần này vì có sự hiện diện của Solan nên dù còn lang thang bên ngoài, nhưng đi được sâu hơn so với lần Kỷ Nhiễm vào rừng dị thực trước đó, thực vật biến dị hung hãn cũng nhiều hơn.

"Đám thực vật biến dị này đẳng cấp đều không cao, phản ứng thực sự rất chậm, không che dấu vết, động tác cũng rất dễ bị phát hiện, chỉ cần chúng ta phá vỡ bộ phận nào đó trên cơ thể nó, nó sẽ không dám tấn công."... "

Kỷ Nhiễm nghiêm mặt nhìn hắn, lúc tiểu shota nói điều này, có phải cô chưa hiểu qua tình hình của thực vật biến dị chung quanh thị trấn Gal sao?

Ngay cả khi côchưa từng tới đây, cô cũng biết được một chút tư liệu về rừng dị thực ở thị trấn Gal – được coi là một nơi hung hiểm trên Tự Do tinh, thực vật biến dị ở đây tràn đầy lực công kích, ngay cả ở ngoại vi, cũng có rất nhiều thực vật biến dị có tính công kích, để cho người ta khó lòng phòng bị.

Nghe nói rừng dị thực ở những nơi khác không nguy hiểm như nơi này.

Tất nhiên, nguy hiểm và cơ hội cùng tồn tại. Ngay cả ở ngoại vi thì cũng có thể tìm thấy rất nhiều thực vật hữu ích để làm thuốc.

Có lẽ nhìn thấy phản ứng của cô, Solan nói thêm:" Tuy nhiên, so với những nơi khác, đẳng cấp thực vật biến dị này quả thực cao hơn, vì vậy tỷ nên cẩn thận. "

Kỷ Nhiễm chỉ có thể bày ra mặt nghiêm túc, nắm chặt súng trong tay, nghiêm trang trả lời.

Về sau, khi chạm trán với thực vật biến dị, Solan không ra tay nữa, đều nhường Kỷ Nhiễm thực hiện, trừ khi có những nguy hiểm tiềm ẩn khác.

Ban đầu Kỷ Nhiễm không để ý, nhưng sau một vài lần, cuối cùng cô cũng phát hiện ra tiểu shota này đang rèn luyện kỹ thuật bắn cùng phản ứng của cô theo cách của riêng mình.

Trong lòng cô có chút dở khóc dở cười, đồng thời cũng có chút ấm áp.

Mặc dù là người lớn vậy mà không mạnh bằng một đứa trẻ sáu tuổi, nhưng nghĩ tới chỉ cần sau này siêu năng lực của cô nâng lên, bản thân sẽ không yếu như vậy nữa, nên cũng bình tĩnh lại.

Sau khi tìm kiếm trong rừng hai tiếng đồng hồ, Solan hỏi:" Tỷ tỷ ơi, muốn tìm thực vật biến dị làm thuốc sao? "

Kỷ Nhiễm nói:" Nếu có thứ tốt có thể mang về, tiệm thuốc trong thị trấn đều thu. "

Solan chớp mắt," Vậy thật đáng tiếc, vùng ngoại vi không có dược liệu quý giá, cho nên ngươi càng phải đi sâu hơn. "

Bởi vì ngoại vi rừng không có nguy hiểm gì, những thứ tốt sớm đã bị người ta đào đi, kẻ đến sau rất khó gặp được. Lần trước Kỷ Nhiễm có thể may mắn gặp được Lân Huyết đằng, là do nó vừa lớn lên, chưa bị ai phát hiện.

Một buổi sáng lặng lẽ trôi qua.

Kỷ Nhiễm bụng phát ra tiếng ùng ục, quyết định giải quyết bữa trưa trước.

Bọn họ tìm một nơi tương đối thoáng để nghỉ ngơi, nơi này chỉ có một gốc cây cao lớn, Solan bắn tất cả những thực vật biến dị gần đó, xác nhận bọn chúng sẽ không bao giờ đột ngột lao ra ngoài trong lúc bọn họ đang thưởng thức bữa trưa.

Kỷ Nhiễm uống một ngụm nước, thấy Solan lấy hộp thức ăn từ trong ba lô ra, trong lòng có chút sững sờ.

Rõ ràng là cái ba lô nhìn không lớn, sao lại có thể đựng được nhiều đồ ăn như vậy?

Mặc dù đồ ăn có vẻ nhiều nhưng so với sức ăn của Solan cũng không tính là gì.

Trong lúc hai người giải quyết bữa trưa, Solan đột nhiên nhìn lên rồi khựng lại.

" Có chuyện gì vậy? "Kỷ Nhiễm lo lắng hỏi.

Vẻ mặt của Solan không thay đổi, bình tĩnh nói:" Có người sử dụng cơ giáp chiến đấu. "

" Hả? "

" Ta nghe thấy tiếng Pháo Hạt của cơ giáp, có khả năng đối phương gặp phiền phức trong rừng dị thực, cho nên sử dụng cơ giáp. "Solan không để ý nữa, thản nhiên nói," Nhưng mà nhìn tình hình, cách nơi này có chút gần, chúng ta vẫn phải chú ý một chút. "

Kỷ Nhiễm thấy dáng vẻ trấn định của hắn, không hiểu sao cũng bình tĩnh lại, không vội vàng chạy đi.

" Cách nơi này gần bao nhiêu? "Cô hỏi.

" Khoảng một trăm km. "

Kỷ Nhiễm:"..."

*

Tác giả có lời muốn nói:

Hôm nay quyết định cập nhật gấp đôi, có phải rất bất ngờ hay không =-=

=