Tấm ý thức được bản thân đang vô ý mất lịch sự nên liền lùi lại né khỏi Lọ Lem. Lúc này cô mới được diện kiến hình ảnh của Lọ Lem vào buổi sáng. Khăn trắng thô che đi tóc, người tạp dề trắng, hay tay mang bao tay dọn dẹp và cầm khăn lao cùng một thùng nước có tay xách, hình tượng nàng hầu chăm chỉ, con dâu gia đình là đây. Chỉ tiếc do Tấm và Lọ Lem hai đất nước, hai định nghĩa, hai truyền thống văn hóa cách biệt nên lúc này cô thấy đối phương đang ăn mặc kỳ lạ để dọn dẹp.
"Nguyên căn nhà là do cô dọn?", Tấm kinh ngạc khi nhận ra một mình Lọ Lem dọn cả căn nhà to sạch loáng.
"Chứ không lẽ cô", Lo Lem xéo xắt. Do có năng lượng nữ chính nên với cô những chuyện dọn dẹp này ngày nào cũng làm, mà còn làm đến mức tuyệt vời nhất mới được. Với lại từ khi ở lại An Nam cuộc sống của cô khá bình thản nên từ đó sinh ra thêm cái tính xéo xắt không ai bằng, nay Tấm tình cờ tự mình chui vào rọ cho người ta xéo xắt.
Tấm mím môi không phản bác.
Lọ Lem quay lưng đi vào trong.
Tấm ở lại gầm gừ muốn cắn người. Con mình là mình đánh chết nó rồi, cô nghén răng, nghiến lợi rủa xả.
Lọ Lem đang thay đồ do dọn vệ sinh dơ ra thì nhảy mũi mấy cái. "Cứ như bị ải rủa mà hắt xì hoài dậy ta!".
Lọ Lem thay đồ ra thì Tấm cũng đã đi vệ sinh tắm gội sáng xong. Con bé thật đáng yêu, nhà người ta mà cứ tiện nhiên lắm cơ. Thậm chí còn quan niệm là lỡ mang tiếng rồi nên chẳng ngại tự tiện quẩy thêm vài phát, tự lấy quần áo trong ngôi phòng xếp cho mình, tự dùng nhà tắm để tắm gội, vệ sinh. Trong quá trình ấy cô thấy đồ nhà này khó dùng ghê, từ dưới đất có cái ống gì kỳ kỳ nhô lên rồi có cái vật gắn ở đầu như búp sen có lỗ chấm chấm, cô vỗ mấy cái không ra nước, cuối cùng dùng tay bẻ bẻ một hồi nước mới chảy, mà chảy gì mạnh quá trời là nước. Cô vui vẻ hưởng thụ đồ quá tốt, quá êm, tắm quá mát mà đâu hay mình vừa bẻ vòi sen tắm nhà người ta. Thứ đồ dùng hiện đại này là do cô bạn có khả năng xuyên thời, xuyên không của Lọ Lem thiết kế ra hết, chuyến này quậy xong chắc nhà Lọ Lem còn tốn nước dài dài mới chờ được người bạn kia quay lại.
Tắm xong ra, Tấm không ngờ Lọ Lem đã chuẩn bị xong luôn bữa sáng. Trên bàn ăn có hai cái dĩa có sẵn miếng màu cam nhìn như cá được nướng xém như không két, trứng chiên, đậu đen hấp, khoai màu trắng vàng luộc, và một chất nước sốt được cho vào cái chén rất nhỏ để luôn trong dĩa, kèm thêm là muỗng và nĩa, còn ở giữa bàn ăn là một cái tô to gần bằng cái chậu gửi mặt với một đóng rau và thứ quả gì đó hơi đỏ được cắt lát bên trong còn sót hạt, kèm thêm là hai ly nước màu cam được cho vào cái ly trong suốt mà hôm qua để cái nước màu nâu nâu bùn.
Chính xác trên bàn ăn là một bữa ăn tiêu chuẩn do Lọ Lem học hỏi thực đơn Địa Trung Hải mà làm ra. Bao gồm: cá hồi phi lê nướng, đậu đen hầm với ít muối, trứng chiên lòng đỏ vừa chín tới bằng bơ lạt, khoai tây hấp, kèm thêm sữa chua Hy Lạp pha thành sốt chấm cá hồi nướng, cùng với đấy là sa lát dầu giấm và hai ly nước cam nguyên chất pha thêm ít đường. Cuộc sống của Lọ Lem chính là ngày hưởng thụ yêu đời như vậy, Tấm nay được ở đây vô tình được hưởng ké sương sương.
"Nhìn gì, ngồi đi", Lọ Lem bảo. Thái độ của cô thản nhiên thay vì xéo xắt.
Tấm cũng không sợ bị Lọ Lem bỏ độc mà ngồi vào bàn. Nhìn đồ ăn kỳ lạ cô có chút hiếu kỳ hỏi, "Cô nấu hết à?".
"Cũng chẳng nơi nào ở cái nước này bán món này cho tôi mua, ít nhất đến bây giờ vẫn phải tự nấu".
Lời Lọ Lem tuy hơi khó nghe, nhưng ít nhất mấy món này cũng là làm cho Tấm ăn. Cô có sự cảm kích không hề nhẹ cho đối phương.
"Cũng đừng nghĩ tôi nấu cho cô ăn là vì muốn tốt với cô, giống như nuôi người làm vậy. Trước khi ngược đãi phải cho nó ăn để nó lấy sức mà làm việc cho mình".
Tấm thực muốn úp trọn vẹn đồ ăn vào mặt kẻ khó ưa trước mặt ghê, nhưng tiếc ghê mấy món đồ ăn này ngon quá. Dù lần đầu ăn nhưng công nhận nó rất ngon, lòng cô có đôi chút sùng bái khả năng nấu ăn của Lọ Lem.
Ăn xong bữa thì Lọ Lem đi bán hàng nước lề đường để kiếm kim cương, vàng thỏi qua ngày, cuộc sống có cơm ăn cơm, có cháo ăn cháo qua ngày vậy á mà. Còn Tấm thì ở nhà dọn dẹp và chuẩn bị bữa tối cho cả hai. Đêm ngày hôm đó Lọ Lem kiềm chế không cạp đầu Tấm vì cái vòi sen thân yêu bị hư.
Từ đó Lọ Lem phải phổ cập kiến thức cho Tấm về đồ dùng để tránh bị hư tổn thêm tài sản gia môn, ngoài ra khi mỗi sáng Tấm dậy thì nhà vẫn cứ thế luôn sạch tinh, tắm xong thì bữa sáng đã lên bàn, cô chỉ việc ở nhà hoặc ra hang nước chơi, hoặc đi chợ và thường sẽ phụ trách nấu bữa tối cho cả hai. Cuộc sống cứ thế mà trôi qua hơn tháng sống cùng nhau.
Tuy ngày ngày phải chịu đựng sự độc miệng của Lọ Lem, nhưng Tấm lại cảm nhận được những điều rất thú vị từ con người đó. Cô ta tên Lọ Lem, đến từ đất nước khác, xinh đẹp, thích sạch sẽ, thích nói những từ lạ khó hiểu, có mối quan hệ qua lại với những người bạn ăn mặc kỳ lạ và nói năng kỳ lạ. Hình như còn có người bảo là sinh viên thế kỷ hai mươi hai muốn đến nghiên cứu cái gì mà cổ tích gì đó, rồi tâm sự là vô tình yêu phải nàng Công chúa nào đó, nhưng do không thể tùy ý quấy rối thay đổi cổ tích tư liệu nên đành thôi xa nhau, cũng từ đó mà cô biết là nữ với nhau cũng có thể "chấm chấm, chấm phẩy, chấm thang". Kỳ lạ nhất có lẽ là khi nghe những lời đó cô lại tự tưởng tượng mình và Lọ Lem kia như thế, chắc chắn bản thân cô trúng tà rồi nên mới nghĩ vậy với Lọ Lem. Cô không được như thế, cô còn phải gặp lại Vua, còn phải trừng trị mẹ con Cám, còn phải lấy lại vị trí Hoàng hậu của mình. Nhưng... chẳng phải khi trở lại sẽ không còn ở cùng Lọ Lem sao. Đáng lẽ không ở cùng kẻ độc miệng đó cô nên vui mới đúng chứ, sao ngược lại lại có chút hụt hẵng đi trong lòng mình là sao?
Hôm nay trăng tròn, Tấm đặc biệt ra sân ngồi ngắm trăng. Bỗng nhiên má cô lạnh buốt.
"Ê! Nghĩ gì mà ngồi đây ngẩn ngơ?", Lọ Lem để ly sữa chocolat lạnh chạm má Tấm.
Tấm lấy ly sữa đầy vẻ tự nhiên. Sau khi nghe Lọ Lem nói đây là loại sữa đặc biệt có hương do quê cô ta làm cho trẻ em uống, nếu cô thích uống thì cô là trẻ con. Nhưng do sức hút của hương vị tuyệt vời ấy nên cô không ngại kỳ kèo mỗi ngày một ly sữa với Lọ Lem, mặc kệ bị nói trẻ con.
"Sao mỗi ngày một ly mà, mà giờ nay lại đưa ly thứ hai rồi, định dụ tôi làm gì hả?", Tấm hài hước ghẹo. Đương nhiên rất rõ sau những ngày chung mái nhà, Lọ Lem tính cách thích tự mình gánh cả thế giới, không thích người khác xen vào, tự mình mạnh mẽ hết phần thiên hạ.
"Không uống thì trả lại tùy ý. Tôi có thể cho con Phèn hàng xóm uống hộ cô".
Tấm lè lưỡi.
Một sự im lặng hơi lâu kéo qua, Lọ Lem nhìn ly sữa tươi không đường của mình. Rồi đột nhiên cô nói bằng giọng tâm tình, "Hôm nay là ngày mẹ tôi mất".
Mẹ cũng là một điểm nhạy cảm trong tâm hồn của Tấm nên với đều mất mát này cô hoàn toàn thấu hiểu. Cô nói, "Tôi cũng vậy. Một ngày trời không cần quá đẹp hay quá tệ, bà ấy vẫn ra đi. Rồi tự nhiên lại thêm mẹ, lại thêm nhỏ em, rồi cha lại ra đi trong một chiều sắc trời vẫn rực đỏ".
Lọ Lem nhìn Tấm hơi trìu mến. Thì ra hai người họ như thế nào lại có gia cảnh giống nhau như thế. Cô hơi do dự nên nói rằng mình cũng vậy cho đối phương nghe hay không, thì Tấm lại mở lời thay.
"Cô cũng vậy phải không, Lọ Lem?".
Lọ Lem hơi nhếch mày nhìn Tấm.