"Lại là tôi, kẻ thích ăn mày quá khứ TT Crimes Of Heart end cũng được 8 tháng rùi, thôi thì tôi post nốt chương cuối này, chính thức khép lại hành trình của Dove Garcia. Hỏng biết có ai hóng đoạn tình cảm mùi mẫn của Zeke với Dove không nhỉ?"
Đối với Zeke, Dove là tất cả những gì anh cần. Còn đối với Dove, Zeke chỉ là nấc thang cuối cùng để cô đạt được mục đích của mình.
Dove đến với Zeke lúc anh cần nhất một đồng minh thật đáng tin để có thể chia sẻ mọi thứ, còn cô tìm đến anh chẳng qua chỉ vì muốn chạy trốn quá khứ, dùng anh làm tấm bình phong để che đi nỗi buồn khổ trong tim.
Anh đã tin cô, đã trao cho cô tất cả những điều cô muốn, kể cả khi anh biết, trái tim cô mãi mãi không là của anh. Còn cô, cô đã phản bội anh, lợi dụng anh chỉ để cứu lấy người cô yêu.Để rồi đến khi Zeke lỡ phải lòng Dove, cô cũng chỉ đáp lại bằng những giọt nước mắt, nhưng chúng đều không dành cho anh.
Người ấy chết, Dove đau khổ, Zeke cũng chẳng vui vẻ gì. Cô đau khổ vì người ấy, còn anh đau khổ vì cô. Đó hẳn là điều mà Zeke chưa từng tưởng tượng.
Dove, em có từng có chút cảm xúc nào đối với anh không?
Đó là một ngày đẹp trời ở Marley và Zeke đang đứng đó, trên mỏm đá. Anh vừa trải qua cuộc chiến với Liên minh Trung đông và tìm Dove ngay khi trở về. Còn cô, đơn giản chỉ vì gây hấn với Gabi mà gãy tay phải. Để rồi khi anh nói như vậy, cô đã chần chừ một lúc trước khi trả lời anh với một câu hỏi hoàn toàn khác:
- Zeke này, anh có nhớ chúng ta từng hứa rằng, đây sẽ chỉ là giao kèo thôi chứ?
- Xin lỗi, là anh nghĩ ngợi nhiều rồi. - Anh bật cười nhưng Dove không thấy chút ý cười nào trên mặt anh.
- Sao... anh lại hỏi vậy? - Dove quay sang hỏi anh.
- Bỏ đi. - Anh nói - Điều đó không quan trọng. Về nhà thôi, Dove. - Zeke vứt điếu thuốc xuống, lặng lẽ quay về. Dove gọi với nhưng anh không trả lời. Cả hai về đến nhà với vẻ mặt u sầu vô cùng. Zeke vẫn còn giận khi Dove không đeo chiếc vòng anh tặng. Thế rồi, cô gái tinh nghịch vừa trở về đã nhảy tót lên giường, làm lộn xộn cả chiếc giường nhỏ của anh.
- Tay em chưa khỏi đã tinh nghịch thế rồi à?
- Em khỏi sơ sơ rồi, yên tâm. - Dove nhếch một bên lông mày.
Zeke lắc đầu cười quay đi nhưng bị Dove tung gối, ném thẳng vào gáy:- Này, chơi với em đi.
- Không...
- Chơi đi... - Dove kɧıêυ ҡɧí©ɧ - Anh không chơi là anh quá dở rồi!
Zeke cười rồi ném lại chiếc gối về phía Dove:
- Em thua là cái chắc.
Anh sử dụng kĩ năng ném bóng thuần thục của mình để phản công, những cái gối liên tục bay thẳng vào mặt Dove khiến cô mất đà ngã ngửa ra sau. Cô chưa chịu thua nên tiếp tục lia gối về phía Zeke cho đến khi trên tay không còn chiếc gối nào. Zeke lao đến, quật Dove tới tấp bằng chiếc gối dài nhất, lớn nhất, vừa tấn công vừa hỏi:
- Chịu thua chưa?
- Rồi... Rồi... Em thua. - Dove kêu lên.
Khi Zeke ngừng tay cũng là lúc anh nhận ra mình đang đè trên người Dove, mặt kề sát mặt. Cô ngượng ngùng quay đi nhưng anh đã đặt lên trên môi Dove một nụ hôn nhẹ. Cô ngạc nhiên nhìn anh:
- ZEKE!
- Anh... xin lỗi. - Zeke vội vàng nằm sang một bên, rời khỏi tư thế gây ngượng ngùng cho cả hai. Anh nhìn lên trần nhà, suy tư không nói. Một lúc sau, anh mở lời:- Anh biết em và anh ta, có rất nhiều thứ đáng trân trọng trong quá khứ. Nhưng em cũng đừng vì thế mà quên đi hiện tại. Tại sao... em lại không đeo chiếc vòng anh tặng?
Dove ngượng ngùng lấy chiếc vòng ra khỏi túi, giơ nó ra trước mặt:
- Em xin lỗi. Em không hiểu có chuyện gì với em nữa. Em bị điên mất thôi. Giá như trên đời có một liều thuốc xóa trí nhớ, em sẽ uống ngay lập tức.
- Em sẵn sàng quên đi Levi chỉ vì anh ta là anh trai em, nhưng anh đã làm gì để khiến em muốn xóa đi cả anh? - Anh quay sang, ghé sát mặt Dove.
- Anh chẳng có lỗi gì cả. - Dove thở dài, nhìn thẳng vào đôi mắt u sầu của anh - Tất cả đều là do em. Zeke Jaeger, em có thể đã thích anh nếu như ngày ấy, người em gặp không phải là Levi.- Giờ em nói điều đó còn có ích gì không, Dove? - Anh bật cười - Khi mà mãi mãi về sau, em vẫn chỉ là của anh ta, không hơn không kém? Em là một cô gái cứng đầu và anh biết, tình cảm này đối với em thật khó để thay đổi.
- Vậy em sẽ cố gắng để thay đổi! - Dove nói rồi đè anh xuống giường, cố gắng để hôn anh thật nồng nhiệt. Ban đầu, anh chống cự vô cùng quyết liệt nhưng rồi cũng bị Dove cuốn đi thật xa. Nhưng anh chỉ dừng lại ở đó. Anh đẩy cô ra và chỉnh lại cổ áo. Anh đứng dậy rồi bước về phía cửa, bình tĩnh nói với cô rằng:
- Anh không cần em phải vì anh mà ép buộc mình. Bởi vì nếu em có là của anh đêm nay thì trái tim em vẫn mãi thuộc về Levi. Chừng nào em chấp nhận có anh ở bên, anh mới có thể ở cạnh em như thế này được.
Dove chưa từng thấy Zeke thất vọng đến thế. Nhưng anh nói đúng. Cô có thể làm như vậy với anh nhưng chắc chắn sẽ không thể xóa nhòa hình bóng của Levi trong trái tim mình.
- Em đã từng có tình cảm với anh! - Cô hét lên để níu kéo Zeke.
- Nhưng... - Zeke khựng lại - Chút tình cảm nhỏ nhoi ấy là không đủ, phải không? - Anh cười chua xót.
Cuộc nói chuyện của họ đã kết thúc ở đó, buồn bã và u sầu.
Sau cùng, tất cả chỉ là quá khứ.
Cả ba người họ đều đã chết, và không gì có thể thay đổi được điều đó.