Chương 19 : Tinh thạch (2)
.P/s: Xin lỗi các hạ,ta đăng trễ :<
.
" Hừ...Được rồi, Ta có chuyện muốn nói với bọn ngươi " Vốn dĩ định xử lí 4 tên " Bách Nữ Hay Hóng Hớt " này nhưng lại nhớ ra có chuyện quan trọng hơn nên Thiên Hân đành tạm tha, lãnh đạm nói.
" Chuyện gì quan trọng như vậy, Ngươi mau nói xem ? " Vy Như nghe vậy, thuận thế đẩy thuyền hỏi, Gia Tuệ,Yên Yên,Diệp Thanh thấy Thiên Hân " Tốt " hơn mọi ngày như vậy nên cũng biết chuyện sắp nói này "không hề tầm thường", nên các nàng cẩn thận rửa tai lắng nghe.
" Vào phòng rồi nói, ở đây không tiện " Vũ Nguyệt vừa rồi còn chút xấu hổ, đang định đứng lên, bỗng nghe vậy, nhíu mày nhắc nhở.
" Ân, vào rồi nói " Thiên Hân gật đầu đồng ý.
" Ừm " Vy Như, Yên Yên, Gia Tuệ, Diệp Thanh nghe vậy, nhớ ra ở đây không chỉ có bọn họ mà còn có "người khác", nên cũng gật đầu thuận theo.
_______
" Tiểu Hân Hân a, chuyện quan trọng em nói là chuyện gì nha ? " Vừa vào phòng, Diệp Thanh nhịn không được tò mò hỏi.
Liếc mắt nhìn 1 lượt đồng bọn, Thiên Hân lấy ra viên Tinh Thạch vừa nãy đưa cho từng người xem,sau đó chậm rãi nói :" Đây là tinh thạch em moi ra từ não con zombie kia "
" Gì ??? " 5 người kia giật mình, không tin nhìn kỹ.
Bên ngoài viên Tinh Thạch này nhìn như kim cương-có hình tròn, màu đỏ đậm, kích thước rất nhỏ, chỉ to bằng hai ngón tay người lớn, mắt thường có thể thấy bên trong viên Tinh Thạch này có những dòng nước đang lưu động xung quanh." Tiểu Hân Hân a, em đừng đùa, nhìn viên đá này đẹp như vậy...thì sao có thể bên trong não của zombie được ?" Diệp Thanh cười cười không tin nói.
" Thanh Thanh nói đúng, em đừng đùa nữa, mau nói chuyện quan trọng đi " Yên Yên nhíu mày nhắc lại , Vy Như, Gia Tuệ im lặng gật đầu tán thành.
" Không tin ? "Thiên Hân nhìn một lượt từng người, nhìn thấy trong mắt bọn họ đều khắc chữ " Không Tin " thì cười nhạt, sau đó nhìn sang Trần Vũ Nguyệt, người từ lúc bước vào đến giờ chưa nói lời nào, cười như không cười nhìn Vũ Nguyệt hỏi:" Chị cũng vậy sao ? "
Dù cho người nào không tin em cũng được, em không quan tâm, nhưng chỉ duy nhất mình chị, em không cho phép chị không tin tưởng em, nếu ngay cả chị cũng rời xa em, thì đừng trách...
Vũ Nguyệt cầm lấy viên Tinh Thạch, trầm ngâm 1 lúc, sau đó ngẩng đầu nói :" Chị Tin em!... nhưng viên Tinh Thạch này có tác dụng gì ? "
Nghe vậy, không chỉ có Thiên Hân,bốn người kia cũng ngẩn người nhìn Vũ Nguyệt. Nhưng Thiên Hân lấy lại bình tĩnh rất nhanh, ôn nhu nói :" Có lẽ là tăng cường và thức tỉnh dị năng"
Lần này tới phiên Trần Vũ Nguyệt và 4 người kia đều chết đứng thật rồi, từ trước đến giờ các nàng có nhìn thấy Thiên Hân ôn nhu bao giờ đâu !!!!!
" Hân...Hân...em, em đừng làm bọn chị sợ..đau bệnh ở đâu sao, mau...Mau cho bọn chị xem,xem..." Vũ Nguyệt bộ mặt sắp khóc nói.
" Đúng đó Tiểu Hân , em bị bệnh chỗ nào hay sao... hay bị con gì nhập rồi..." Gia Tuệ,Vy Như,Yên Yên bước lại chỗ Thiên Hân sờ sờ khắp nơi.
"....Đừng nói em bị bệnh mãn tính giai đoạn cuối nha...." Diệp Thanh run rẩy hỏi.
Thiên Hân"...."
[Đinh~ Nhiệm vụ hoàn thành,bản hệ thống đã mang khẩu Colt 1911 vào không gian của kí chủ, có thể tùy thời sử dụng.
Khen thưởng : Một khẩu Colt 1911 , một điểm thuộc tính]
Lúc này âm thanh Hệ Thống Trong đầu lại vang lên.
".....Để tôi ăn thử tinh thạch cho năm người xem " Thiên Hân mặt lạnh không thèm đếm xỉa với 5 tên này nữa, cầm tinh thạch bỏ vào miệng.
Năm người kia biết mình thất thố, xấu hổ nhìn Thiên Hân ăn viên tinh thạch kia.
" Sao rồi ?" Vũ Nguyệt lo lắng hỏi.
" Cảm giác thế nào ? " Yên Yên, Vy Như tò mò xem.
" Em có cảm nhận được mình được Dị năng gì không?" " Em có cảm giác thân thể mình khác lạ không?" Diệp Thanh,Gia Tuệ vội vàng hỏi.
" .... Ừm...Rất mát lạnh, bỏ vào miệng là tự tan đi, như kem vậy...còn dị năng thì chắc nên ăn viên tinh thạch to hơn, viên này quá nhỏ, em không có cảm giác gì ~" Thiên Hân ăn ngay nói thật nói thẳng ra suy nghĩ của mình.
[ Này,Ngốc Kí chủ của ta a, dị năng ngươi trên cấp 7 hết rồi, ăn có 1 viên tinh thạch cấp 1 thì sao mà thấm a ? Cỡ ngươi có mà ăn Tinh thạch Trong não "Zombie Vương" ấy !!! ] Hệ thống liếc mắt khinh bỉ.
...Ta quên a...
" Vây ngày mai chúng ta thử đi tìm xem mấy viên tinh thạch khác, giờ mọi người nghỉ ngơi đi " Vũ Nguyệt nghe vậy, thoáng suy nghĩ, cô thúc giục Diệp Thanh,Yên Yên , Gia Tuệ, Vy Như về phòng nghỉ ngơi rồi cúi đầu xuống hỏi Thiên Hân.
" Thất thần làm gì ? Chúng ta vào ngủ thôi, mai còn đi sớm "
" À, Ừ ?!" Thiên Hân giật mình ngẩng đầu nhìn Vũ Nguyệt, bộ mặt ngu ngơ của cô bây giờ mới giống sự "ngây ngô,trong sáng" của đứa bé 13t nên có.
"Phụt ____haha , em làm gì vậy ? Trưng bày cái bộ dáng ngu xuẩn kia lộ ra cho ai coi a? Ai nha~ Sao mà Tiểu Hân Hân em đáng yêu vậy a ??" Trần Vũ Nguyệt Không nhịn được nhéo nhéo cái má trắng mịn kia vài phát, thầm nghĩ :" Ân, Xúc cảm không tồi, mềm mềm như bánh bao vậy~ Có lẽ mình nên xoa bóc nó nhiều hơn a~"
Thiên Hân bực bội cố gắng tránh né cái tay không an phận kia, trừng mắt cảnh cáo nhìn Trần Vũ Nguyệt.Nhưng cái bộ dáng LoLi này của cô không hề có tác dụng như thường ngày, bây giờ nó toả ra 7 phần thẹn thùng, 2 phần ủy khuất,1 phần tức giận, phối hợp với khuôn mặt tuyệt mỹ kia thì chỉ có thể tăng thêm sự Mị Hoặc cho cô thôi a~
Trần Vũ Nguyệt tim đập liên tục, cô cảm thấy mình thật khó thở,lúc hít vào thở ra rất nóng,tay thì cứng ngắc,chân thì rung lên, cơ thể thì nóng kinh dị.
....vì sao ? Vì sao mỗi lần nhìn thấy bộ dạng của tiểu Hân như vậy...mình lại muốn...nhốt chặt chẽ em ấy làm của riêng?muốn trong đôi mắt xong đẹp kia chỉ chiếu duy nhất hình ảnh của mình ?...
( Hân: Ô...ô trả lại Nguyệt tỷ thuần khiết, tốt bụng của ta lại đây, tên sắp hắc hoá có tính chiếm hữu này không thể là tỷ ấy được a!!!
Linh:Không việc gì đâu con gái, để má lo !
Hân: Nguyệt tỷ bị vậy là do ngươi chứ Ai!! )
" Này Nguyệt,sao vậy ? Chị cảm thấy không khoẻ ở đâu sao? " Thiên Hân thấy mặt Vũ Nguyệt đỏ hồng lên, nhíu mày lo lắng .
Trần Vũ Nguyệt đang trong trạng thái "Trên mây" bỗng bị 1 âm thanh non nớt gọi trở về, cô giật mình với suy nghĩ của bản thân, vội xua tay nói :"...Không..không có gì...chắc tại hôm nay trời nóng quá nên vậy, chị không sao, trễ rồi,chúng ta vào phòng nghỉ ngơi đi."
Thiên Hân hơi nghi hoặc, định hỏi rõ, nhưng lại cảm thấy thân thể mình có điểm mệt mỏi, nên cũng không quan tâm bỏ qua một góc, nhấc chân lên lầu hai.
Trần Vũ Nguyệt thấy vậy, thở phào nhẹ nhõm, chân cún vội vàng đi theo Thiên Hân.
Hỗ công đang là Xu Thế:)) nhưng rất tiếc...Xu thế không có phát triển tới đây 😂Trong này ghi tui là Đế Vương Công :v vậy mà ngoài đời tui lại thành Nhược Thụ !!!! Cái định mệnh -_-