Lạc Vào Mạt Thế

Chương 16

Chương 15 : Lưu Ân
.

.

.

Mắt thấy đã đến nơi an toàn, Thiên Hân bỗng nhìn thấy một chiếc xe Hummer H2 màu đen đang đỗ tại nhà xe.

Dù sao bây giờ cũng là mạt thế, mình mà không sử dụng mấy chiếc xe này thì quả thật phải xin lỗi bản thân.

Ý nghĩ vừa niệm, cô liền chạy đến, may mắn cho bọn cô là ở đây chỉ có vài con Zombie." Ai biết lái ?" Xử lý xong đám zombie, cô chạy lại kiểm tra, thấy xe không bị hư hại gì, với lại chìa khóa bên trong vẫn còn , xoay người vội vàng hỏi.

Vũ Nguyệt, Diệp Thanh, Yên Yên, Vy Như nhún vai, lắc lắc tay.

" Ta,Ta ! " Gia Tuệ giơ tay, đắc ý cười.

Thiên Hân nhìn 1 chút Gia Tuệ, sau đó nhẹ nhàng gật đầu, bước lên ghế phụ ngồi.

Mọi người thấy vậy cũng lục đυ.c lên xe, không phí 1s nào.

" Đi " một câu ngắn gọn xúc tích.

Trên đường cao tốc ______

Đang đi bỗng có vài người bị lòi ruột đang nằm thôi thóp chắn đường đi của các cô, Gia Tuệ bối rối quay sang nhìn Thiên Hân hỏi:

" Hân Hân, mấy người này ___ "

" Đâm " Âm thanh lạnh lùng không chút nhiệt độ từ miệng một đứa bé 13 tuổi thoát ra.

"Nhưng...." Gia Tuệ định nhìn Thiên Hân, bồn chồn muốn nói lại thôi.

" Mấy tên kia dù cứu cũng sống không được bao lâu, vả lại chúng ta cũng không phải thánh mẫu, bọn họ có thể đã bị zombie cào hoặc cắn, nên bây giờ gϊếŧ trước cho họ an nghỉ " Thiên Hân thấy vậy, bình thản nói.

Năm người ngồi kia nghe vậy cảm thấy rất đau lòng, dù sao tiểu Hân mới 13 tuổi thôi a, nhưng bây giờ lại lạnh lùng lãnh huyết như vậy, thật không giống 1 đứa bé chút nào,ai....

Rầm Rầm Rầm ...

Từ bên ngoài có thể nhìn thấy,hiện giờ trên xe Hummer, từ cửa kính đến đuôi xe, toàn bộ đều dính các mảnh não, máu và vài cái tay, chân của zombie.

" Bên trái , đằng trước có khu đổ xăng " Lúc này, Thiên Hân đột nhiên nói.

" Ân " Gia Tuệ nhanh trí liền hiểu ngay ý tứ của Thiên Hân, nhanh chóng tăng tốc.

" Có nhiêu thùng thì cứ xách hết vào xe " đợi mọi người xuống hết ,Thiên Hân chỉ vào khu đổ xăng nói.

" Ân " Tất cả mọi người đều biết, Cái" Thùng" mà Thiên Hân nói là gì, cũng không muốn hỏi nữa, chuyên tâm xách thùng xăng bỏ vào cốp xe.

Đang lúc này , đột nhiên 6 người nghe có tiếng gào thét, cả nhóm nhìn nhau 1 chút, hiểu rõ ngụ ý trọng ánh mắt đối phương, tăng nhanh động tác trên tay.

Xa Xa, gần 1km, có thể nhìn thấy 5 người nam học sinh đang bị hơn 10 con Zombie đuổi theo , Thiên Hân thấy thế, liền ra hiệu mọi người nhanh nhanh xách thùng xăng còn lại lên xe.

" Kí chủ không định cứu họ a? " Hệ thống biết mà vẫn hỏi.

" Không muốn, bẩn " Thiên Hân đáp nhanh-gọn-lẹ .

Hệ thống"....."

Mấy người nam học sinh kia đang liều mạng chém zombie, bỗng thấy đằng trước họ có 1 chiếc Hummer đang đi tới, lầm tưởng là họ đến cứu mình, hướng nhóm Thiên Hân chạy ,:" Cứu , Cứu bọn ta a "

Đám zombie cũng ngửi được mùi thịt mỹ vị , hưng phấn đuổi theo

" Chết tiệt!!!" Thiên Hân tức giận, mắng 1 câu.

Thế là cả nhóm đi xuống, chớp mắt liền giải quyết xong bọn zombie "đáng chết" này.

Nhóm 5 người nam học sinh thấy vậy, liền thở phào nhẹ nhõm, lau trên đầu mấy giọt mồ hôi, cười toe toét bước lại chỗ Thiên Hân.

" Vừa rồi thật cảm tạ các ngươi, nếu không nhờ các ngươi thì có lẽ bọn ta đã chết rồi " Người cầm đầu nói xong xoa xoa đầu Thiên Hân, làm cho cô khó chịu nhíu mày.

" A....xin lỗi" Người Nam sinh thấy vậy, liền có cảm giác như bị dã thú nhìn, run rẩy bỏ tay ra.

Nhóm nam sinh "......" Thật đáng sợ, đây còn là đứa trẻ hay sao ????

Nhóm Vũ Nguyệt"....." Ngu xuẩn a, bọn ta còn chưa dám đυ.ng đây !!

"....Khụ....Ta tên là Lưu Ân , còn các ngươi? " Lưu Ân xấu hổ liền chuyển đề tài.

Thiên Hân chưa kịp nói gì thì Diệp Thanh vào trạng thái mê trai bỏ nhóm đã chen vào nói :" Không sao, Không sao, đây là việc nên làm mà, bọn ngươi định đi đâu sao ? "

Lưu Ân cười cười nói :" Đúng vậy , bọn ta định đi B thị nha, nơi đó có căn cứ quân sự mới thành lập, nghe nói nơi đó rất an toàn"

" Vậy sao , thật đáng tiếc, không cùng hướng rồi ~ " Diệp Thanh bĩu môi chán nản nói.

Thiên Hân liếc mắt nhìn Yên Yên 1 chút, Yên Yên hiểu ý , đẩy tay nhắc nhở, Diệp Thanh thấy vậy,liền xấu hổ cuối đầu, không nói chuyện nữa.

" Tiện tay, không cần tạ ơn" Thiên Hân không mặn không nhạt nói, nhưng mọi người ở đây đều nghe rõ ràng hàm ý trong câu nói này.

" ...ân... nhưng cảm ơn các ngươi nhiều lắm....sau này nếu gặp lại ở B thị, cần bọn ta giúp thì bọn ta chắc chắn sẽ giúp..." Lưu Ân xấu hổ gãi đầu nói.

" Đi thôi" Thiên Hân không đáp, liếc nhìn nhóm mình,nhàn nhạt nói.

__________________________Mặc dù cảm thấy hơi có lỗi với ông chủ,bà chủ siêu thị, nhưng Thiên Hân, Vũ Nguyệt, Diệp Thanh, Gia Tuệ, Vy Như , Yên Yên cứ như vậy lái xe vào khu vực gần trung tâm thương mại.

Chờ giải quyết hết thảy zombie bên ngoài, cả 6 người đều thở hồng hộc chạy vào, toàn thân 6 người dính đầy máu tươi, nhìn qua nhếch nhác ,xúc phạm người nhìn không chịu được.

Bất quá,́ cho dù mạt thế mới qua được  vài ngày nhưng trung tâm thương mại lại giống như vừa bị bọn khủng bố IS tràn qua, các vật phẩm không còn lại bao nhiêu.

" Bà nội nó , cướp gì mà cướp không còn mống nào vậy " Diệp Thanh, Gia Tuệ tức giận hét.

Ba người kia cũng gật đầu phụ hoạ.

Thiên Hân liếc nhìn cả bọn, sau đó ghét bỏ nói :" Đi kiếm chỗ nào thay đồ trước đi "

Sau đó 6 người lên lầu ba, Cả nhóm cuối cùng cũng tìm được khu thời trang để thay quần áo, chạy nhanh vào phòng WC gần đó dùng dị năng tắm qua một lượt, rồi mau chóng thay một bộ quần áo mới.

" Aizz~ ∑(っ °Д °;)っ tại sao kí chủ của Ta lại phải ăn khổ thế này nha, Bản hệ thống thật thương tâm~" giọng hệ thống lại vang lên .

" Biến mất cho rảnh nợ, lúc ẩn lúc hiện " Thiên Hân buồn bực mắng.

"....ta hảo thương tâm a...huhu " Hệ Thống ta lần này khóc thật nha.

Thiên Hân cũng chẳng rảnh để quan tâm hệ thống, nghiêng đầu nói với mọi người sau lưng.

" Chúng ta đến tầng hầm tìm thử xem "

" Ân " Tâm trạng buồn bực của cả nhóm lập tức trở nên hào hứng, vui vẻ đi theo Thiên Hân.

Tìm kiếm nửa giờ, nhóm Thiên Hân rốt cuộc cũng xuống tầng hầm,đi đến cuối đường,6 người dừng chân trước một cánh cửa lớn bằng sắt.

" Không đúng.." Thiên Hân nhíu mày lui lại mấy bước, chắn trước mặt Vũ Nguyệt nói:" Cửa đã bị kẻ nào đó phá hủy, mọi người cẩn thận."

Vì chiều cao không tương xứng nên Vũ Nguyệt vẫn có thể nhìn thấy cánh cửa đằng trước.Cô chăm chú quan sát,quả nhiên Tiểu Hân nói

không sai, khóa cửa toàn bộ đều bị ai đó dùng vũ lực phá hết.Còn Tiếp

P/s : Xin lỗi nha, não mk k hoạt động nổi r 😭 cho mk thiếu 1 chương nha :< khi nào nó hđ mk trả 😓😫