Tấm Và Dì Ghẻ

Chương 24

†***†***†***†***†***†***†***†***†***†

Những cánh hoa lê trắng bay đầy trời, chúng không hề có nơi để đến. Gió sẽ mang chúng bay rất xa ,xa nơi chúng đã từng sinh ra. Tấm nhắm mắt lại cảm nhận làn gió phất qua mũi, mùi hương thoang thoảng cứ quấn lấy cô.

"Hoàng tử phi".

Nghe tiếng gọi Tấm thu hồi cảm xúc, cô nhẹ xoay đầu lại.

"Là ngươi ".

Người gọi Tấm chính là cung nữ đã từng bắt Hoa Liễu, cũng đã từng bị Tấm làm bị thương. Nhìn vết thương của nàng ta đã lành, cô cũng có chút thoải mái. Dù sao cô cũng chỉ muốn cảnh cáo, ra tay cũng không nặng lắm.

"Vâng là nô tì ". Cung nữ hành lễ đáp. "Nô tì muốn xin lỗi người chuyện lúc trước ".

"Điều đã qua đừng nên nhắc lại ". Tấm đưa tay phủi vài cánh hoa lê vươn trên vai mình nói. "Sao ngươi lại ở đây ".

"Nô tì đã rời khỏi hoàng cung, cũng đã tìm được nơi chốn để dừng chân ". Cung nữ mỉm cười thật tươi, cả người tỏa ra hương vị hạnh phúc.

"Cũng tốt ai cũng sẽ tìm thấy nơi thuộc về mình". Tấm lại nhìn lên bầu trời . "Ta phải đi rồi ngươi tự bảo trọng ".

"Vâng thưa hoàng tử phi". Cung nữ cúi đầu chào Tấm.

Cung nữ nhìn theo bóng lưng cô,có lẽ cũng đã quên thật rồi. Có lẽ đó chỉ là xúc động thoáng qua, đúng như người nói ai cũng sẽ tìm thấy nơi thuộc về mình. Cung nữ đang ngẩn ngơ thì bị một đôi tay ôm lấy, gì chặt vào người. Một giọng nói trong trẻo vang lên trên đỉnh đầu nàng, kèm theo một chút bất mãn.

"Không quên được sao".

Cung nữ mỉm cười đặt tay lên bàn tay đang ôm lấy mình, nàng ta xoay người lại nhìn nữ nhân kia. Nữ nhân ấy cao hơn nàng một cái đầu, nên khi nói chuyện nàng phải ngước lên.

"Chị ghen à". Cung nữ mỉm cười hỏi.

"Chị ghen đấy". Nữ nhân thẳng thắn thừa nhận.

"Em không còn thích người ấy nữa, giờ người em thích đang ở cạnh em này ". Cung nữ cười rộ lên.

""Vậy sao, nếu chị muốn phạt em thì sao". Nữ nhân nói xong thì bế cung nữ lên.

"A". Cung nữ hơi hoảng la lên, nàng đưa tay ôm lấy cổ nữ nhân ấy. Nhẹ cúi đầu nói vào tai nữ nhân. "Nơi trừng phạt là ở trên giường sao".

"Có lẽ ...". Nữ nhân híp mắt nguy hiểm, một mạch bế cung nữ đi vào phòng.

Tấm đứng trước cửa rào, cô ổn định lại tâm trạng rồi mới vào nhà. Nhưng khi nhìn thấy Hoa Liễu thì tâm trạng lại rối loạn, trong đầu lại nhớ đến lời nói của A Nô. Đôi mắt phượng híp lại, ánh mắt tràn đầy ghen tuông.

Hoa Liễu vẫn không hề biết gì cười tươi nắm lấy tay cô,nàng kéo cô ngồi xuống ghế. Hoa Liễu xoay người vào bếp đem ra một ít bánh nướng, đây là nàng đặc biệt làm cho cô. Tấm nhìn dĩa bánh, rồi nhìn hai cái người đang âu yếm trước mắt.

Lê đang ăn bánh do Cám đút chợt lạnh sống lưng, cô lén liếc nhìn nơi tỏa ra khí tràn. Lê chớp mắt bánh bị nghẹn nơi cổ họng, cô vội đứng lên chạy vội vào bếp. Cám lo lắng nên đứng dậy đi theo,để lại sau lưng cặp mắt oán giận.

Hoa Liễu xé một miếng bánh đưa đến bên miệng cô,nàng cười thật rạng rỡ. Tấm hé môi cắn lấy miếng bánh, thừa dịp chiếc lưỡi liếʍ nhẹ trên tay nàng. Ngón tay ẩm ướt có chút tê dại, nàng vội vã rút về gương mặt đã ửng đỏ. Tấm nghiên người về phía nàng đem ngón tay vừa rút lại ngậm lấy,cái lưỡi nóng ẩm đảo quanh ngón tay.

Hoa Liễu như bị rút cạn sức lực, có gì đó trong lòng đang rạo rực. Ngón tay bị mυ'ŧ đến tê dại, gương mặt nàng càng đỏ hơn,kể cả vành tai cũng đỏ rực. Hoa Liễu vội đứng lên muốn thoát khỏi tình trạng xấu hổ này, nhưng Tấm làm sao cho nàng cơ hội đó.

Tấm nắm lấy tay nàng kéo xuống ,Hoa Liễu mất đà ngã ngồi lên đùi cô. Hoa Liễu ngượng ngùng giãy giụa muốn đứng lên, Tấm liền ôm lấy nàng chặt chẽ. Hoa Liễu không thoát được đành yên lặng mà đỏ mặt, nàng liếc mắt hờn dỗi nhìn cô.Tấm mỉm cười kề môi ngậm lấy vành tai đỏ ửng kia, Hoa Liễu thân thể run lên tay nắm chặt vạt áo của cô.

"Chị đã hết nghẹn chưa ".

Hoa Liễu đang cố kìm chế lại thì nghe âm thanh Cám đến gần, nàng vội đứng bật lên. Tấm đang ngậm lấy tai nàng đột ngột bị tông vào mũi, cô ôm lấy mũi nhăn nhó. Hoa Liễu thấy thế hoảng lên đưa tay nắm lấy tay Tấm kéo xuống, trên mũi Tấm xuất hiện vệt đỏ thẫm của máu. Hoa Liễu vội lấy khăn tay lau giúp cô, mũi nàng cay cay,mắt đã ngập nước.

"Dì xin lỗi con có đau lắm không ". Hoa Liễu giọng nói có chút nghẹn đi.

"Con không sao". Tấm nắm lấy tay nàng xoa xoa.

Lê từ bếp bước lên trong thấy cảnh này thì ngớ người, ái da mũi chảy máu rồi a. Cám thấy Lê đứng lại nên nghiên người nhìn phía trước, nhìn thấy Tấm chảy máu mũi thì đơ luôn.

"Dạo gần đây nóng quá nhỉ ". Lê cười đầy ẩn ý, trong đầu hiện lên một vài suy nghĩ không trong sáng.

Tấm không cần suy nghĩ cũng biết Lê ám chỉ đều gì, đừng nghĩ cô sẽ bỏ qua mấy vụ này nha,cô thù rất dai à. Tấm nhìn Lê mỉm cười một cái, nhưng người nào đó thân thể đã run lên. Gì đây nụ cười này nhìn quen quen à nha, không biết Tấm sẽ nghĩ ra thứ gì.

"Không phải chị nói với em sẽ về nhà mẹ nuôi à". Tấm cầm lấy khăn tay lau sạch máu trên mũi.

"À phải ". Lê nghe âm thanh cười cợt đó liền gật đầu thừa nhận.

"Chị nói sẽ ở lại đúng không ". Tấm chớp mắt nói tiếp.

"Đúng đúng, chúng ta nên đi thôi mẹ sẽ chờ ". Lê vội vã kéo tay Cám đi.

Cám không hiểu gì cả bị cô kéo đi,nhưng tới cửa thì nàng đứng lại. Vì sự đứng lại vội vã nên Lê bị giật ngược về sau, cô vội giữ lấy thăng bằng tí nữa là ngã sấp mặt. Lê chớp mắt nhìn Cám không biết tại sao, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt nàng thì cô đã hiểu.

Lê buông tay Cám ra tiến đến bàn cầm đĩa bánh lên, rồi xoay người nhét đĩa bánh vào lòng Cám. Cám ôm lấy bánh cười đến híp mắt lại, bánh mâm xôi mà nàng yêu thích đó nha. Lấy bánh xong Lê lại kéo nàng đi ra ngoài, Cám có bánh rồi nên rất hăng hái mà không hỏi nguyên nhân.

Lê vừa đi vừa suy nghĩ chuyện gì khiến Tấm như thế, cô không hề nghĩ ngợi người ở cạnh mình. Cám chu môi cắn miếng bánh, chị ấy nghĩ gì mà nhập tâm quá. Hai người đi song song cho đến khi gần đến nhà, Lê lại chợt dừng lại.

"Em vào nhà trước đi ,chị có việc sẽ quay lại ngay". Lê đưa tay lau mảnh vụn bánh còn dính bên môi nàng nói.

"Dạ chị sớm về nhé". Cám mỉm cười đưa bánh cho Lê cắn.

Lê cúi người cắm một miếng rồi mới đi,cô vừa nhai vừa chạy một mạch đến một nơi. Lê đứng nhìn nhà lao trước mặt, có hai hộ vệ đang canh giữ nơi đó. Lê tiếng lên phía trước thì nghe tiếng hét lớn, Lê giật mình nhìn chằm chằm vào nhà lao. Âm thanh nhỏ dần đến khi mất hút, cô mới tiến đến bên cửa.

"Cô là ai đến đây làm gì ". Hộ vệ không quen biết Lê hắn nhìn cô cảnh giác.

"Ta là người của hoàng tử phi,người sai ta đến xem chuyện tới đâu rồi ". Lê khéo léo dùng lời lẽ biện giải.

"Cô yên tâm ta đã làm theo lời ngài ấy, đã để tên A Nô từ từ thưởng thức hình phạt cung hình ". Tên hộ vệ đưa tay cắt ngang cổ.

Cung hình!!!!.

Lê trợn mắt nhìn tên hộ vệ, xảy ra chuyện gì mà Tấm lại dùng đến biện pháp này.

"Ta sẽ nói lại cáo từ ". Lê phất tay vội vã rời đi.

Lê vừa đi vừa đang suy diễn lại tình huống lúc đó, rốt cuộc hắn đã làm gì khiến Tấm như thế. Tấm có hơi độc đoán, nhưng không đến mức ra tay nặng như thế này. Tên chết tiệt đó thật không biết tự lượng sức, thiệt tình tự tạo nghiệt không thể sống. Thôi cô phải về ôm lấy ái nhân của mình đây, trái tim nhỏ bé đang sợ hãi này.

Hoa Liễu đỏ mặt nhìn Tấm đang tự cởi bỏ y phục, cô muốn tắm chung với nàng. Nhìn từng mảnh y phục được cởi xuống, nhìn thân thể cô dần lộ ra. Đến khi nhìn thân thể xích͙ ɭõa của cô lộ ra hết, nàng thật muốn tìm một nơi để trốn. Dù hai người đã có quan hệ thân mật, dù không ít lần nhìn thấy cô nhưng nàng vẫn ngượng ngùng.

Hoa Liễu xoay lưng lại nhìn đi nơi khác, cái cổ nàng cũng đã đỏ ửng lên rồi. Nhưng có người cố tình bỏ qua xấu hổ của nàng, Tấm tiến đến từ phía sau ôm lấy nàng. Thân thể nàng run lên, bộ phận nữ tính của cô đang đè ép trên lưng nàng. Hoa Liễu có thể tưởng tượng nơi ấy lớn thế nào, mềm mại co dãn ra sao.

Tay cô chuyển dần xuống eo nàng tháo hạ thắt lưng, vạt áo vì thế mà được nới lỏng ra. Hoa Liễu đưa tay nắm lấy tay cô,nàng có thể tự cởi mà. Tấm lùi lại nhìn nàng tự cởi y phục, khóe môi vẽ nên một nụ cười đầy ma mị. Nhìn da thịt trắng nõn dần lộ ra, Tấm nhìn thấy bộ vị cao ngất bị lưng nàng che khuất, chỉ nhìn thấy hình dạng từ sau.

Hoa Liễu cởi xong thì đưa tay che lại nơi cần che rồi xoay người lại, cảnh này chỉ khiến nàng tăng thêm mị hoặc. Tấm nuốt ngụm nước bọt, khí nóng đã dâng lên du͙© vọиɠ như muốn bùng nổ. Cô dùng khăn giúp nàng tắm rửa, khi giúp nàng có chiếm qua không ít tiện nghi.

Hoa Liễu nhìn cái tay cứ chà rửa trước ngực nàng, thỉnh thoảng còn đè ép một tí. Cơ thể nàng bắt đầu có phản ứng với điều đó, hạ thân cũng đã khó chịu rồi. Tấm không hề quan tâm đều đó vẫn rất tận tình giúp nàng, nhưng trong lòng đã sớm muốn đè nàng rồi.

"Ưm".

Hoa Liễu bất giác ngân ra tiếng, nàng xấu hổ vội bịt miệng lại. Tấm bị âm thanh mị hoặc dẫn dụ ,cô vội lấy khăn trùm lấy cơ thể nàng. Tấm bế bỗng nàng lên đá phăng cửa đi ra ngoài, cứ như thế trần như nhộng ôm nàng vào phòng. Cửa cũng đã đóng chặt nên cô không lo gì cả,đến khi vào phòng thì vội bế nàng đặt lên giường.

"Tấm ".

Hoa Liễu nắm lấy cái khăn còn đang che lại cơ thể, ánh mắt nàng giờ đã nhiễm một tầng sương mù. Tấm hít một hơi trèo lên giường đè lên người nàng, ánh mắt cô chứa đầy du͙© vọиɠ. Hoa Liễu nhìn cái khăn từ từ bị kéo ra mà thẹn thùng, cơ thể nàng cứ thế phơi bày trước mặt cô.

"A Liễu ".

Tấm thổi khí vào tai nàng, thì thầm gọi tên nàng. Cô bất ngờ ngậm lấy vành tai nàng mυ'ŧ nhẹ, hành động này khiến nàng run lên. Hoa Liễu hơi nghiêng đầu qua khiến Tấm hôn lên tóc nàng, tay bịt lại vành tai bị mυ'ŧ đến tê dại.

Tấm từ bỏ vành tai nàng mà chuyển dần xuống, hung hăng chiếm lấy bờ môi ngọt ngào. Đầu lưỡi liếʍ lên môi nàng mềm nhẹ, rồi theo kẽ hở chui vào. Đầu lưỡi như một con rắn nhỏ luồn lách khắp nơi, cố gắng nuốt hết mật ngọt. Nhưng dù cố thế nào mật ngọt vẫn trào ra theo khóe môi, kéo dài sợi chỉ bạc đến tận cổ.

Tay cô đặt lên khối mềm mại bắt đầu xoa nắn,khiến nàng dưới thân không ngừng run rẩy. Tách khỏi môi nàng Tấm một đường hôn xuống,môi chạm đến đâu ấn ký hồng nhạt xuất hiện đến đó. Tấm ngậm lấy đỉnh hồng đang nhô lên cắn nhẹ, lưỡi quét qua quét lại không buông tha.

"Ưʍ.... Tấm ".

Hoa Liễu mị âm vang lên giống một loại xuân dược ,càng khiến cô không kìm chế được. Tấm chuyển qua đỉnh núi bên kia, tay chuyển sang xoa nắn bên vừa được chăm sóc. Tiếng thở dốc cùng thanh ngân vang lên của nàng , cùng tiếng liếʍ mυ'ŧ của cô hòa lại với nhau.

Tấm hôn lên vai nàng rồi kéo dài đến những ngón tay, cô nhìn những ngón tay thon dài đến ngẩng người. Tấm hé môi ngậm lấy ngón tay của nàng, lưỡi đảo quanh thỉnh thoảng cắn nhẹ một cái. Hoa Liễu nhìn ngón tay Tấm đang mυ'ŧ thì xấu hổ không thôi, nàng biết ngón tay đó có ý nghĩa thế nào. Tấm dường như không thoả mãn với một ngón tay ,nên cô lần lượt ngậm lấy từng ngón.

Khi môi cô tách ra từng sợi chỉ bạc kéo dài trên ngón tay nàng, cô muốn đánh dấu chủ quyền, muốn tất cả của nàng đều thuộc về cô. Tấm hôn dần xuống nhưng lại vô tình bỏ qua tâm điểm, cô cứ vờn qua vờn lại mà không vào trọng tâm. Hoa Liễu khó chịu ưỡn người lên, nơi hạ thân trống rỗng muốn được lấp đầy. Nhưng cố tình Tấm chỉ chăm ngòi, mà không giúp nàng thoả mãn.

"Tấm ".

Hoa Liễu gọi tên cô âm thanh dĩ nhiên là động tình, nàng thật bức rức khó chịu. Nàng có thể cảm nhận nơi tư mật đã tràn ra mật vị, nghĩ đến đây đều xấu hổ đến muốn chết đi được.

"Sao".

Tấm vẫn tỏ vẻ ngây thơ mà trêu chọc cơ thể nàng, cô biết nàng đã khó chịu lắm rồi. Nhưng đây là do ghen tuông ích kỷ, cô muốn nàng bảo cô cấp cho nàng khoái lạc.

"Con...ưʍ.... hưm".

Hoa Liễu vừa định nói lại bị Tấm chặn lại, môi lưỡi một lần nữa giao triều. Tay Tấm vuốt ve bụng nàng rồi vờn quanh đùi trong,cố tình châm thêm lửa. Khi môi tách ra chỉ bạc óng ánh chảy dài trên khóe môi nàng, Hoa Liễu mặt đã đỏ như muốn nhỏ máu, chân kẹp lại bàn tay của Tấm.

"Dì...muốn ". Hoa Liễu thở dốc nói không thành câu, nàng thật sự rất khó chịu.

"Dì muốn gì ". Tấm vẫn giả vờ ngu ngơ.

"Muốn.... ". Hoa Liễu mím môi làm sao có thể nói ra những lời xấu hổ đó chứ.

"Hử". Tấm lại cúi xuống ngậm lấy nhũ phong to tròn chọc ghẹo.

"Ưʍ.... Tấm ". Hoa Liễu ôm lấy đầu Tấm nâng lên." Dì muốn ngón tay con chiếm lấy cơ thể dì ".

Hoa Liễu nói xong thì lấy tay che mặt lại, nàng thật muốn tìm một cái lỗ mà chui xuống. Tấm dường như đoán được mọi chuyện, môi cô nở một nụ cười ma mị. Tạm tha cho nàng vậy, còn thời gian thì còn có thể trả lần lần.

Tấm cúi xuống hôn lên ngực nàng, lưỡi đùa giỡn với tiểu đậu đỏ. Tay cô từ đùi chạm vào nơi đoá hoa của nàng, nơi đây đã xuống ướŧ áŧ không chịu nổi. Tay nhu lấy rồi đè ép nơi mẫn cảm của nàng, khiến nàng ngân ra thành tiếng. Tấm trườn xuống dùng mũi chạm vào nơi tư mật của nàng, cô vươn lưỡi ra chọc ghẹo.

"Ah....ha". Hoa Liễu tay nắm chặt sàn đan, cơ thể cong lên duyên dáng.

Tấm đưa lưỡi tiến sâu vào u tuyền , dùng sức hút duyệt lấy mật ngọt. Tay cô vịn lấy chân nàng tách rộng ra,mật ngọt từ nơi ấy không ngừng chảy ra. Tấm tách môi khỏi u tuyền kéo theo ái dịch trên khóe môi, cô đưa tay thăm dò vào huyệt động.

Độ cong trên cơ thể càng sâu, Hoa Liễu ôm lấy Tấm kéo lên hôn thật sâu. Ngón tay không ngừng ra vào, thỉnh thoảng còn cong lên. Tiếng thở dốc, rêи ɾỉ cùng tiếng nước chảy rốc rách hoà vào nhau. Chân nàng bám lấy eo cô,nâng cơ thể cao lên một tí, ngón tay vì thế càng tiến vào sâu hơn.

"Ahhh.... chậm ...chậm một chút... haa". Hoa Liễu ôm lấy đầu Tấm đang vùi vào ngực nàng, song trọng công kích như thế khiến nàng không chịu nổi.

Tấm cắn nhẹ tiểu đậu đỏ,tay càng ra vào nhanh hơn. Cảm thấy vách tường đang co rút, cô chen thêm một ngón tay vào di chuyển.

Hoa Liễu nâng người thật cao đón nhận kɧoáı ©ảʍ ập đến, rồi lại mệt mỏi không còn sức lực. Tấm lại có ý định châm thêm lửa trên người nàng, Hoa Liễu lại một lần nữa chìm vào du͙© vọиɠ.

Thời gian còn dài mà!!!!.