Ha, tiểu tử này mấy ngày không gặp lá gan to lên không ít, dám nói chuyện với y như vậy.
Tư Hạo Lam chẩn bệnh thay Lý Tinh Hà, hắn có thể bị ngứa đòn.
Toàn bộ nội dung của talk show lần này yêu cầu phải ghi xong trong một ngày. Các phần được phân chia khác nhau, chủ yếu vẫn lấy Lý Tinh Hà và Hứa Nhạc Trúc làm chủ, mấy diễn viên phụ chờ ở hậu trường, khi có yêu cầu sẽ lên sân khấu.
Chương trình không phát sóng trực tiếp, mời một số truyền thông trong nước đồng thời tổ chức cho fans làm khán giả dưới đài. Fans Lý Tinh Hà chiếm một khu vực lớn, số lượng người rất nhiều, thế nhưng có tổ chức có kỷ luật, tuyệt đối không lộn xộn, hiển nhiên là kết quả của sự quản lý chuyên nghiệp.
Tư Hạo Lam nhìn không khỏi chua xót. Lúc nào y mới có thể có lượng fans như vậy. Y phóng mắt nhìn ra xa cũng không biết trong khán giả liệu có một hai người thích y hay không.
Lúc bắt đầu ghi hình, người chủ trì hỏi Lý Tinh Hà mấy vấn đề thường gặp, tỉ như tại sao lại đóng phim truyền hình.
Đương nhiên là nội dung nguyên thư yêu cầu rồi. Ảnh đế đóng phim truyền hình mới có thể gặp được nhân vật chính.
Lý Tinh Hà đương nhiên không thể trả lời như vậy, nói vài câu màu mè trung quy trung củ.
Người dẫn chương trình liền nhắc tới tin đồn lần trước. Lý Tinh Hà và Hứa Trạc Trúc đều là yêu quái tu hành nhiều năm trong giới giải trí, nói mấy câu giải thích cho bản thân, thuận tiện mở ra bầu không khí hài hước sôi nổi.
Tư Hạo Lam đợi trong hậu trường một lúc. Phân đoạn của y đến rồi! Lúc này y mới lên sân khấu.
Hứa Nhạc Trúc vừa thấy y xuất hiện liền vui mừng khôn xiết, che đôi môi thoa son đỏ, cười nói: “Bây giờ tôi nhìn thấy Tư Hạo Lam liền phản xạ có điều kiện muốn chạy.”
Chương trình có kịch bản, chỉ cung cấp bố cục chung, phần còn lại hoàn toàn tự khai triển.
Người chủ trì nghe Hứa Nhạc Trúc nói vậy tiếp lời cô, tra hỏi: “Tại sao lại vậy? Ngoại hình Hạo Lam thầy đẹp trai thế này tuyệt đối không dọa người.”
Lý Tinh Hà bên cạnh chen vào, thay Hứa Nhạc Trúc nói: “Cậu ấy diễn vai phản diện quá chân thật, thường dọa Nhạc Trúc sợ đến nỗi trốn khắp nơi. Sau khi cô ấy đóng máy cứ thấy Tư Hạo Lam đi tới liền vô thức tìm chỗ trốn.”
Người chủ trì phối hợp cười to, sau đó lộn lại hỏi Tư Hạo Lam: ” Thầy Hạo Lam, là như vậy đúng không?”
Tư Hạo Lam lắc đầu, nói: “Tôi không biết, tôi vẫn cảm thấy kì lạ đây. Tôi nói ngoại hình tôi đẹp trai như vậy sao thời gian quay phim các mĩ nữ trong đoàn đều đi vòng qua tôi. Tôi luôn nghĩ không phải thế chứ.”
Khán giả cười vang. Trên sân khấu, các diễn viên kể vài mẩu chuyện lý thú khi quay phim, vì phân đoạn này là của Tư Hạo Lam nên chủ yếu nói xoay quanh y.
Mọi người bắt đầu nói đến cảnh nhân vật phản diện chết.
Cảnh này nằm ở cuối phim bây giờ vẫn chưa chiếu đến, các diễn viên kể về đoạn quay chụp này trong ký ức vẫn còn mới mẻ.
“Có lẽ mọi người không tưởng tượng nổi, khi đó tôi bị Tư Hạo Lam ghì cổ, nhìn anh ấy một tay uy hϊếp tôi, một tay cầm súng, đánh nam chính và nam hai đuổi theo chúng tôi đến hoa rơi nước chảy.” Hứa Nhạc Trúc vừa nói vừa cười đến run rẩy cả người. “Lúc đó tôi muốn cười lại không dám cười, hoàn toàn trái ngược mọi người biết không? Phản diện đè vai nam chính xuống đánh, ngay cả đạo diễn Lý cũng không nhìn nổi.”
Người chủ trì cũng cười hướng về phía Lý Tinh Hà tìm chứng cứ: “Là thế này phải không?”
Lý Tinh Hà liên tục bị đâm vào chỗ đau, trong lòng điên cuồng rơi lệ, bất kể lúc nào hắn đều không đánh lại Tư Hạo Lam. Hiện tại đang ghi chương trình, hắn phải giữ vững hình tượng của mình, liền nói: “Qúa khoa trương rồi. Khi đó tình tiết cao trào, tất cả mọi người đều rất nhập vai, quay rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ, chỉ có thể nói mọi người trong đoàn phim chúng tôi thực sự rất chuyên nghiệp.”
Người dẫn chương trình biết không thể trêu đùa quá mức, không thể tổn hại hình tượng của ảnh đế, tiếp lời nói: “Đúng vậy, điểm này mọi người quá hiểu rõ. Nếu không nghiêm túc sẽ không quay được một bộ phim hay như vậy.” Anh ta cười nói với Lý Tinh Hà. “Đối thủ càng lớn mạnh sẽ càng hiện ra sự kiên định của người công nhân cách mạng. Nhân vật phản diện có lợi hại hơn nữa cuối cùng tà vẫn không áp được chính.”
Đề tài của “Nghịch lưu” tương đối mẫn cảm, bất kể là xu hướng lịch sử hay kỳ vọng của mọi người, nhân vật phản diện đều phải chết.
Khóe miệng Tư Hạo Lam mỉm cười chỉ nghe không nói. Người chủ trì đúng lúc kéo đề tài trở về, quay đầu hỏi Tư Hạo Lam: “Đương nhiên nhân vật thuộc về nhân vật, bản thân diễn viên chúng ta không liên quan đến vai diễn. Tôi nghe nói thầy Hạo Lam quay võ thuật cực kỳ lợi hại, cơ bản không cần chỉ đạo võ thuật.”
Tư Hạo Lam giả vờ khiêm nhường, nói: “Năng lực thể chất của tôi tương đối khá. Từ nhỏ đánh nhau khá lợi hại, có lẽ trời sinh am hiểu võ thuật hơn người khác một chút.”
“Không nhìn ra nha. Thầy Hạo Lam văn nhã như vậy mà.” Lúc này, người chủ trì đi vào phân đoạn tương tác, nói với toàn bộ khán giả bên dưới: “Không bằng chúng ta để thầy Hạo Lam thể hiện tài năng ngay tại hiện trường, để mọi người mở mang kiến thức được không?”
Khán giả đương nhiên nói có. Tư Hạo Lam đứng lên mỉm cười nhận súng đạo cụ trợ lý mang tới.
Đoàn phim “Nghịch lưu” cực kỳ tỉ mỉ về chi tiết, đạo cụ mô phỏng chân thật theo Browning thời dân quốc. Tư Hạo Lam cầm súng bình tĩnh đứng giữa sân khấu, làm một loạt động tác rút súng, nạp đạn, giơ súng, xạ kích.
Lúc này, y không hóa trang, dung mạo rõ ràng, mái tóc mềm mại phủ trước trán làm nổi bật ánh mắt sáng ngời của y, xinh đẹp có thần, toàn thân ghìm súng, tuấn tú rắn rỏi khiến người ta nghĩ đến gai hoa hồng lại nghĩ đến bạch dương ngút trời.
Qúa có cảm giác màn ảnh. Tư Hạo Lam tự tin để y đắm chìm trong hào quang trời sinh, hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
Khán giả tự động khen ngợi Tư Hạo Lam, những người khác trên khán đài cũng bắt đầu vỗ tay, ở nơi người khác không thấy được chỉ có Lý Tinh Hà lặng lẽ run lên.
Chương trình liên tục ghi đến tối, phần thuộc về Tư Hạo Lam là một đoạn như vậy. Tư Hạo Lam rời khỏi trường quay liền muốn trở về, kết quả bị người ta ngăn lại.
“Thầy Tư, thầy Lý Tinh Hà bảo anh chờ anh ấy một chút. Anh có thể vào phòng nghỉ ngồi trước.”
Lý Tinh Hà thực sự rất được hoan nghênh, bất kể đài truyền hình ở thành phố nào cũng có phòng nghỉ cho hắn. Tư Hạo Lam không khách khí đi theo nhân viên công tác kia.
Lúc Lý Tinh Hà ghi xong chương trình đi ra, đã thấy Tư Hạo Lam tùy tiện ngồi trên ghế salon ở phòng nghỉ, ôm một hộp hạt dưa húng lìu không biết từ đâu ra ăn.
Đâu còn thần thái uy vũ mê người trên sân khấn ban nãy, Tư Hạo Lam bây giờ đang vắt chéo chân, tư thế kia giống hệt Thổ bá vương trong sơn trại.
Lý Tinh Hà lắc đầu, đặt mông ngồi đối diện Tư Hạo Lam. Tư Hạo Lam cầm vỏ hạt dưa ném lên đầu hắn, hỏi: “Ngươi tìm ông nội có chuyện gì?”
Lý Tinh Hà cau mày lấy vỏ hạt dưa từ trên tóc xuống, vẻ mặt nghiêm túc, không có bất kỳ ý đùa giỡn, nói: “Lần trước đã bàn bạc đến công ty ta, sao đến lúc lại trở quẻ?”
Tư Hạo Lam đoán nhất định là chuyện này, nói: “Có lựa chọn tốt hơn thôi, người thường đi chỗ cao.”
Nếu lúc đó đến Gia Sổ, Tư Hạo Lam tin tưởng mình sẽ có thể phát triển tốt, thế nhưng giải trí Gia Sổ nói cho cùng là Lý gia, tài nguyên tốt nhất vĩnh viễn giữ cho Lý Tinh Hà. Văn hóa Phong Chanh thì khác, đó là công ty Kha Lâm thành lập vì y, đưa vào hoạt động có lão bản nắm giữ, Tư Hạo Lam chính là lão đại đứng đầu ở đó, tất cả phải xoay quanh y. Với tính cách duy ngã độc tôn của Tư Hạo Lam đương nhiên sẽ không đến Gia Sổ.
Lý Tinh Hà vẻ mặt trầm trọng. Ngoại hình hắn vốn đoan chính, khi nghiêm túc nói chuyện toàn thân càng thêm chính khí, thành khẩn mà chân thành.
“Chuyện đã định xong đột nhiên có một mĩ nữ cầm giấy đại diện ngươi ký đến, nói không hợp tác với chúng ta. Ta vốn rất nghi ngờ, muốn hỏi ngươi sau lại nghe nói ngươi lập tức nhận được phim, còn đóng vai chính ta mới yên tâm, sợ ngươi phiền cũng không đến quấy rầy ngươi.”
Lý Tinh Hà nói, Tư Hạo Lam cắn hạt dưa tùy tiện nghe.
“Gần đây phim truyền hình phát sóng. Ta đánh chút tin tức, hỏi thăm ngươi rốt cuộc đến công ty nào. Kết quả…” Sắc mặt Lý Tinh Hà thay đổi: “Vậy mà lại liên quan đến Kha Lâm.”
Hắn vô cùng kinh ngạc, Tư Hạo Lam thế mà có liên hệ với Kha Lâm. Lý Tinh Hà vốn cho rằng dựa theo cá tính của Tư Hạo Lam y sẽ đích thân vứt Kha Lâm kia xuống rãnh Mariana, kết quả hiện tại chẳng những không có mà quan hệ của hai người còn rất mật thiết.
“Kha Lâm dù sao cũng là nhân vật phản diện. Có rất nhiều thủ đoạn.” Lý Tinh Hà khuyên nhủ Tư Hạo Lam hết nước hết cái: “Vẫn không nên qua lại quá nhiều với hắn thì tốt hơn.”
Lý Tinh Hà vô cùng đau đớn: “Vốn có nhiều cơ hội tốt, tới Gia Sổ đối với tiền đồ của ngươi có lợi ích rất lớn. Hiện tại đều bị hắn xáo trộn.”
Tư Hạo Lam dùng tay bóc hạt dưa, ném nhân hạt vào miệng, nói: “Sao ngươi lại quan tâm chuyện của ta với hắn, liên quan gì tới ngươi?”
Lý Tinh Hà kiên nhẫn nói với Tư Hạo Lam: “Ta không thể trơ mắt nhìn ngươi nhảy vào hố lửa. Ngươi cũng biết nội dung tiểu thuyết, hắn có bao nhiêu vặn vẹo ngươi đều hiểu. Ta khuyên ngươi nên cách xa hắn thì tốt hơn.”
Cho nên nói, nhân sĩ chính phái hay thích xen vào chuyện của người khác.
Tư Hạo Lam đặt hộp hạt dưa xuống, phủi tay một cái, phẩy quần áo sạch sẽ, nói: “Ngươi thật phiền phức. Cái gì nhảy vào hố lửa? Ta mới chính là hố lửa. Ngươi thấy ta cụt tay cụt chân không? Không thì đừng ở đó lo bò trắng răng.”
Lý Tinh Hà định nói gì đó, thấy ánh mắt hung ác của Tư Hạo Lam không nhịn được lại đem lời nói nuốt xuống, một lát sau mới ảo não: “Vậy được rồi. Ta chỉ nhắc nhở ngươi một chút.” Nói xong, hắn thuận tay từ trong túi lấy ra một phong thiệp mời, đưa cho Tư Hạo Lam. “Sắp tới có một bữa tiệc minh tinh từ thiện. Nhà ta là doanh nghiệp đại diện, ngươi cũng đi đi, có thể quen biết một ít nhân vật nổi tiếng trong giới nghệ sĩ.”
Tư Hạo Lam nâng mắt nhìn hắn một cái. Lý Tinh Hà đối diện ánh mắt y, cuối cùng buồn phiền nói: “Ta biết tiệc từ thiện này cũng có trong nguyên thư, sự việc chung quy phải xảy ra, cứ tiện thể tham dự đi.”
Trong nguyên thư, xoay quanh buổi dạ tiệc này có một đoạn tình tiết quan trọng. Ở đây tác giả bố trí vả mặt để nguyên chủ tỏa sáng rực rỡ đồng thời ép bức Tư Ích Niên thừa nhận nguyên chủ ở bữa tiệc, sau đó cũng ở bữa tiệc này tình cảm của nguyên chủ và ảnh đế nóng lên.
Cảnh quan trọng như vậy, Tư Hạo Lam và Lý Tinh Hà đã đọc qua sách đều sẽ không quên.
Tư Hạo Lam nheo mắt nhìn Lý Tinh Hà. Lý Tinh Hà bị y nhìn, sau lưng túa ra mồ hôi lạnh, nói: “Ta thực sự không có ý gì khác…”
Không biết có phải ảo giác của y hay không, bình thường y quá tiêu diêu tự tại chỉ cần gặp phải Lý Tinh Hà hướng đi liền dựa theo tình tiết cốt truyện.
Tư Hạo Lam đột nhiên cười, cười đến khinh miệt càn rỡ. Y nhận thiệp mời từ trong tay Lý Tinh Hà, nói: “Được, ta đi. Tại sao lại không đi? Trong nguyên thư tại bữa tiệc này nguyên chủ còn tìm được một bộ phim mà.”
Lúc này Lý Tinh Hà mới thở phào nhẹ nhõm. Tư Hạo Lam cất thiệp mời, nói: “Không còn chuyện gì vậy ta đi trước.”
Lý Tinh Hà nhìn bóng lưng y rời đi, điệu bộ muốn nói lại thôi, Tư Hạo Lam cho hắn một cơ hội cuối cùng: “Có rắm mau thả.”
Lý Tinh Hà hít sâu một hơi, rốt cục nôn ra nỗi lo âu của mình, ấp a ấp úng nói: “Hạo Lam Quân, không phải ngươi được thiếu gia Kha gia bao nuôi đúng không?”
Ở giới giải trí, tiết mục kim chủ và tiểu minh tinh nhiều vô kể. Lý Tinh Hà không nghĩ ra vì sao Tư Hạo Lam lại đồng ý ở cùng với Kha Lâm, nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có lý do này.
Tư Hạo Lam lại cười, nhào về phía Lý Tinh Hà, chiếu bụng của hắn nện xuống một quyền.
Ảnh đế phong quang vô hạn trước mặt ôm bụng quỳ rạp xuống đất. Tư Hạo Lam sửa sang quần áo của mình, nói: “Tiểu Lý tử, cho ngươi một lời khuyên. Tin sách không bằng vô sách, ngươi cũng đừng quá coi những chuyện viết trong đó là sự thật.”
Giống như việc đυ.ng chạm Tư Ích Niên và Kha gia, trong tiểu thuyết không hề nhắc tới.
Trong sách chỉ viết Kha Lâm tức giận vì bị nguyên chủ đào hôn, nhiều lần chèn ép nguyên chủ, cuối cùng gia nghiệp của nguyên chủ cũng cướp đoạt; thực tế gia nghiệp của Tư Ích Niên vốn cướp từ trong tay Kha gia, Kha Lâm chẳng qua chỉ đoạt lại lần nữa.
Bộ phim “Nghịch lưu” này tiếp tục phát sóng, độ thảo luận trên mạng vô cùng rộng rãi. Trên các nền tảng tự truyền thông xuất hiện rất nhiều bài viết và bình luận phỏng đoán tình tiết tiếp theo, chỉ số chia sẻ cũng rất cao, mọi lứa tuổi đều đang dõi theo bộ phim này.
Điểm nóng thảo luận là phân tích diễn xuất của diễn viên. Cư dân mạng đưa ảnh chụp màn hình của một số cảnh kinh điển trong phim ra phân tích, không ngừng tranh luận xem ai diễn hay nhất, cũng rất thú vị.
Kỹ năng diễn của ai tốt nhất không có kết luận, nhưng tối thiểu diễn xuất của Tư Hạo Lam được công nhận, đối diễn với ảnh đế y tuyệt đối không chỗ thua kém.
Tiến triển theo cốt truyện, bộ phim chiếu đến hồi kết. Cảnh nhân vật phản diện chết cuối cùng cũng hiện ra trước mắt mọi người.
Đó là cao trào của cả bộ phim. Toàn bộ nhân vật chính diện lẫn phản diện được đưa lên bàn tiệc. Các thân phận của nam nữ chính đồng thời vạch trần, các loại manh mối bí hiểm thu thập được cùng đi đến điểm cuối, hơn nữa cảnh đánh nhau còn rất chân thực, mấy tập này xem cực kỳ hay.
Rating của “Nghịch lưu” đạt đến đỉnh điểm, tỉ suất thảo luận của khán giả cũng không có xu hướng giảm xuống. Tất cả mọi người đều nói quá nguy hiểm quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ, nhân vật phản diện quá xấu xa, trong quá trình giằng co không ngừng khiến nam chính đổ mồ hôi, cuối cùng nhân vật phản diện cũng bị đánh bại, thật thoải mái.
Mọi người nhiệt liệt vỗ tay tán thưởng tất cả diễn viên. Weibo của một số diễn viên bị chú ý đến nổ tung. Weibo Tư Hạo Lam cũng được rất nhiều người để lại lời nhắn.
“Lão sư diễn quá tốt! Lúc em xem hồi hộp muốn chết!”
“Thl trẻ thật, còn trẻ như vậy đã có loại diễn xuất này về sau tuyệt đối có thể nổi.”
Cơ mà cũng có người mắng y: “Diễn nhân vật phản diện y như thật, trong cuộc sống khẳng định không phải người tốt đẹp gì.” Ngẫu nhiên mấy câu nghi vấn không thiện chí nháy mắt bị người qua đường dùng nước bọt nhấn chìm.
Sau đó đài truyền hình lợi dụng sức nóng tung ra talk show của đoàn làm phim. Các diễn viên nghiêm túc, chuyên nghiệp lại hài hước, để lại ấn tượng rất tốt với công chúng. Đặc biệt là độ nổi tiếng chưa từng có của Lý Tinh Hà.
Cực kỳ cao, so với những gì y bắt được thì ảnh đế còn bùng nổ hơn.
Hình tượng xinh đẹp mà mạnh mẽ của Tư Hạo Lam trong chương trình lần thứ hai hút về cho y một làn sóng fans mới.
“A a a a a a a. Đẹp trai quá đi! Sao anh ấy có thể đẹp trai như vậy!”
“Thật thần kì nha. Ổng là nam minh tinh đẹp trai, khí khái, nhu hòa nhất tôi từng gặp. Tôi vốn không thích đàn ông cơ bắp đánh đấm nọ kia.”
“Thật muốn vén áo ảnh lên xem có cơ bụng không quá. Che mặt.”
Dưới mỗi một weibo liên quan đến Tư Hạo Lam luôn có một hình bóng quen thuộc đang hoạt động sôi nổi.
Mặc kệ người ta nói gì, cô đều coi như không có người liên tục thả rắm cầu vồng cho mình, đến mức cô vừa xuất hiện liền có rất nhiều người chào hỏi cô.
“Chữ cái muội đến rồi!”
“Xin chào chữ cái muội, bạn có muốn đổi nick khác không. ID này của bạn nhìn cứ như mặt lăn bàn phím* vậy.”
(Mặt lăn bàn phím: thuật ngữ mạng xuất phát từ game world of warcraft, dùng kỹ năng phím tắt trên toàn bộ bàn phím như vậy không cần chuột mà chỉ cần dùng mặt lăn trên bàn phím cũng đánh thắng đối thủ, cũng có ý chỉ thao tác rất đơn giản.)
Chữ cái muội không thèm để ý, trong mắt của cô chỉ có ca ca.
“Ca ca chongya*!!! Anh là ca ca đẹp trai nhất thế giới!!! Em mãi mãi ủng hộ anh!!!”
(Chongya = cố lên)
Suy cho cùng vai Tư Hạo Lam diễn là nhân vật phản diện, hơn nữa còn là thân phận đặc biệt, trong lịch sử phản diện vĩnh viễn không thể trở mình, tuy lần này tăng không ít fans thế nhưng fans cuồng nhiệt chân ái vẫn còn ít, phần lớn ấn tượng của cư dân mạng đối với y mới dừng lại ở mức một diễn viên mới diễn xuất tốt ngoại hình đẹp trai.
Nhưng kể từ khi talk show phát sóng một thế lực mới xuất hiện trên internet từ từ dâng lên.
Lúc chữ cái muội cà số liệu weibo cho Tư Hạo Lam tình cờ phát hiện chủ đề của một số fans.
Trên quảng trường chủ đề, toàn bộ ảnh chụp màn hình của Tư Hạo Lam và Lý Tinh Hà trong phim được đăng lên. Vài tấm ảnh ít ỏi chọc cho mấy em gái bên dưới hú hét điên cuồng.
“Các cô có cảm thấy lth và thl rất có cảm giác cp không.”
“A a a a a, tôi thấy vậy từ lâu rồi!!! Tương ái tương sát cực kỳ rung động!!!”
“Hơn nữa người thật trên talk show còn phát đường nha. Hai người bọn họ ngồi chung một chỗ, lth luôn giúp thl trả lời. Hai người còn cùng nhau đánh võ.”
“Tui xem rồi xem rồi. Cực kỳ ngọt!!! Tui cắt video đăng trên trạm X, các tỉ muội mau lên xem.”
Chữ cái muội đọc những bình luận này không hiểu các cô có ý gì.
Chữ cái muội: “Các bạn đang nói gì vậy?”
“Oa, đây không phải là cục cưng chữ cái muội dưới weibo thl sao?”
“Chữ cái muội trả lời chủ thớt kìa. Tôi còn tưởng chữ cái muội là người máy chỉ biết thả rắm cầu vồng.”
“Chữ cái muội sao tìm được tới nơi này. Kinh, thì ra cô ấy cũng trong giới sao?”
“Chữ cái muội, chữ cái muội! Tìm hiểu cp Tinh Lam đi! Hay cực!”
Cp Tinh Lam là cái gì? Chữ cái muội ham học hỏi mở công cụ tìm kiếm, tiện tay nhập mấy từ khóa vào trong khung.
Những người khác thấy chữ cái muội im lặng, cũng không để ý nữa, tiếp tục ship sipi của mình.
Các cô không biết chữ cái muội thực ra là dân công nghệ, công cụ tìm kiếm đều sử dụng bản chuyên nghiệp kết nối với cơ sở dữ liệu tìm kiếm khổng lồ của hệ thống mạng và thuật toán tối ưu hóa thứ cấp có thể sàng lọc chính xác tất cả các thông tin có liên quan trong từng góc ngách của internet.
Vì vậy, chữ cái muội mở ra cánh cửa mới.