Editor: Ren
Beta: Tịnh
Tống Duệ xem phát sóng trực tiếp theo lệ cũ, lần thú triều này có vẻ khá dữ dội, không biết tướng quân hold được không?
Dù sao hắn cũng chỉ có thể làm khán giả, chẳng giúp được gì. Thật ra nếu hắn muốn giúp cũng được, chỉ là hắn vừa qua khỏi giai đoạn nguy hiểm, nếu đột nhiên làm gì đó thì chắc chắn sẽ bị lôi lên mạng bàn tán. Đương nhiên hắn cũng không phải loại người để ý chuyện này.
Tống Duệ mở quang não, viết lên trang cá nhân của mình, “Lần thú triều này nguy hiểm quá, các đồng chí quân nhân thật vất vả, nếu như có thể giúp bọn họ chút gì đó thì tốt rồi.”
Bài vừa đăng lên lập tức xuất hiện rất nhiều bình luận ở phía dưới. Cướp ghế sô pha có, hi vọng gần thần tượng hơn một chút có, đương nhiên mắng hắn cũng có.
Nói hắn đã chỉnh sửa mắt mũi rất nhiều, thậm chí có bài phân tích ba ngàn chữ năm trang giấy thao thao bất tuyệt. Nào là mặt của giống cái không thể góc cạnh như thế, phần lớn giống cái đều có vẻ ngoài rất mềm mại, ngọt ngào.
Hắn lại là một giống cái trước nay chưa từng có, vừa cao vừa đẹp trai, lại cực kỳ nam tính.
Trước đây không có ai nghi ngờ Tống Duệ là giống đực, nhưng bây giờ lại khác. Từ khi xảy ra chuyện với Tống Hân, bắt đầu có người nói ra nói vào, nói nếu hắn là giống đực vậy thì tất cả đều rõ ràng, dù sao cũng không có giống cái nào soái như vậy.
Tống Duệ chẳng thèm để ý, thân là một minh tinh, không thể nào làm cho tất cả mọi người đều yêu mến mình. Hơn nữa các nhân vật hắn diễn trước giờ đều có hình tượng lạnh lùng bá đạo, người yêu thích phần lớn đều là giống cái, la hét muốn sinh con cho hắn.
Đương nhiên giống đực cũng rất nhiều, nhưng đa số giống đực đều thích thể loại mềm mại đáng yêu, còn Tống Duệ đương nhiên không phải kiểu đó.
Tuy rằng thời đại kỹ thuật khoa học còn rất ít người, nhưng hắn cũng có được gần triệu người hâm mộ, rất nhiều người đều là tùy tiện chú ý nhưng vẫn có một số ủng hộ hắn.
Đặc biệt là mỗi năm khi các giải thưởng được công bố, vô số người hâm mộ sẽ vì hắn mà mua thủy quân, giúp hắn đạt được giải thưởng.
Nhưng mà giải thưởng mỗi lần đều lướt qua hắn, cũng không phải do fan ủng hộ không đủ, mà là hắn cố ý.
Mặc dù là ngôi sao, thế nhưng hắn đóng phim chỉ là bởi vì sở thích, như một đam mê. Tựa như một số người rõ ràng có rất nhiều tiền, nhưng vẫn trộm đồ thế thôi.
Bởi vì mẹ hắn đã từng là diễn viên, cho nên hắn rất thích nghề này. Sau khi công ty ổn định liền bắt đầu đầu tư vào giới giải trí, chính tự mình cũng đi làm diễn viên.
Nhưng hắn cũng chỉ xem diễn xuất là sở thích, không muốn quá nổi danh tiếng. Tốt nhất là yên lặng đóng phim, tất cả mọi người không nhớ rõ hắn, để cho hắn tự do sống cuộc sống của mình.
Nhưng mà trời lại không chiều lòng người, hắn càng như vậy, lại càng tiến tới gần giải thưởng, nhiều lần suýt chút nữa thì nhận được.
Cũng may hắn cũng là ông tổng, khi tuyển chọn đều sẽ phát thiệp cho hắn, hắn không muốn làm thì chẳng ai có thể miễn cưỡng hắn.
Nhắc tới mới nói, không biết tên khốn kiếp nào khiến hắn nổi tiếng, làm cho hắn hiện tại muốn ra ngoài cũng không tiện. Thế nhưng không nổi tiếng thì cũng không có tư cách chọn vai diễn, cho nên như vậy cũng tốt.
Bất kỳ giải thưởng nào cũng đều không tham gia, vừa có tên của mình thì liền từ chối, tiếp tục duy trì hình tượng khiêm tốn.
Đương nhiên là có vài người hâm mộ cảm thấy bất bình cho hắn, rõ ràng kỹ năng diễn xuất tốt nhưng lại vô duyên với giải thưởng lớn, thật khiến người ta đau lòng mà.
Tống Duệ lúc thường rất ít lên trang cá nhân của mình, cũng sắp bị hắn quên mất tiêu, phần lớn là do người đại diện quản lý, có chuyện gì xảy ra, hay là nhận quảng cáo cũng thế, hắn chỉ cần lấy tiền là được rồi.
Thành thật mà nói Tống Duệ căn bản không quan tâm đóng phim kiếm được bao nhiêu tiền, còn chẳng bằng một hạng mục cỏn con nào đó. Thế nhưng hắn thích đóng phim, cho nên lấy việc diễn xuất xem là sở thích, cứ kiên trì liên tục cho nên mới lâu như vậy.
“Không được làm loạn trên trang cá nhân.” Người đại diện rất nhanh đã gọi tới, “Bây giờ cậu đang trong thời kỳ nhạy cảm, cần phải biến mất một quãng thời gian, không nên trở thành cái tên nóng.”
Sự kiện Tống Hân vẫn chưa lắng xuống, bây giờ hắn vẫn trong thời kỳ mẫn cảm, tốt nhất nên im lặng một thời gian cho đến khi mọi người quên đi việc này đã.
“Cũng may là chưa làm gì, nó sẽ lắng xuống nhanh thôi.”
Đứng đầu danh sách tìm kiếm, ngày đón xuân không đủ nhân viên, Tống Duệ lập tức quyên một nghìn vạn để tìm thêm người.
“Cậu làm gì thế?” Người đại diện sụp đổ, “Khiêm tốn tí đi.”
No2 tìm kiếm nhiều nhất, chiến sĩ ngồi xuống đất mà ngủ, Tống Duệ mua một triệu chăn bông giúp đỡ.
“Tôi bảo cậu khiêm tốn một chút mà!!!”
No3 tìm kiếm nhiều nhất, chiến sĩ bận đến mức không ăn cơm, Tống Duệ mua một triệu hộp cơm giúp đỡ.
“…” Người đại diện không còn gì để nói, “Rốt cuộc cậu có nghe lời tôi nói không hả?”
“Ừm.” Tống Duệ cũng không hài lòng lắm, “Paparazi mũi thính quá, tôi mới góp không tới hai phút nữa là.”
Hơn nữa mình đã ẩn danh, không nghĩ rằng vậy mà cũng moi ra được. Top tìm kiếm không đáng tin, vèo vèo mấy lượt đã lên.
Nhưng ngẫm lại thì cũng có thể hiểu được, dù sao cũng là ngày đón xuân, toàn thế giới đều chú ý tới. Chỉ cần có liên quan tới phương diện này liền lập tức thu hút sự chú ý của mọi người, hơn nữa hắn có thân phận đặt biệt, thêm chút gió, đương nhiên sẽ trèo lên bảng xếp hạng.
Tống Duệ tiếp tục xem phát song trực tiếp, MC đứng ở trước máy thu hình, thông báo tình huống ở bên này, bởi vì không thể ra tiền tuyến, chỉ có thể ở phía sau giải thích một chút tình huống, phần lớn vẫn là kể ra ở đây gian nan thế nào.
Không có nước, giày đều mòn hết, bác sĩ không đủ, thuốc cũng thiếu.
Đến chiều trời lại hạ một cơn mưa, hơi nóng xông lên, lều bạt cũng không đủ.
Tướng quân khởi động l*иg phòng hộ lớn, ngăn nước mưa ở bên ngoài, bao quát cả Hỏa Tinh khỏi toàn bộ công kích. Nhưng mà cứ như vậy năng lượng tiêu hao càng nhiều hơn, dị năng sợ là không kiên trì được lâu, tốc độ phục hồi không theo kịp tốc độ tiêu hao, rất nhanh l*иg phòng hộ sẽ hỏng mất.
Tuy nhiên, chuyện như vậy sẽ không xảy ra, Tống Duệ mở két ra, lấy năm mươi viên đá năng lượng cực phẩm, nhét vào không gian của Nhị Bạch, sau đó mở xích trên đùi Nhị Bạch ra, thả nó tự do.
Nhị Bạch quả nhiên là thể loại vô ơn, nuôi cũng như không, không nói hai lời liền chạy đi tìm tướng quân. Dây chuyền không gian trên cổ Nhị Bạch quá thu hút sự chú ý, lượn xung quanh chừng ba vòng, tướng quân nhìn thoáng qua là thấy.
Mở ra xem, bên trong là đá năng lượng cực phẩm. Mếu như nói một ngàn đồng tiền một khối đá năng lượng bình thường, như vậy 1 vạn tệ là đá năng lượng trung phẩm, mười vạn là đá năng lượng thượng phẩm, trăm vạn là đá năng lượng cực phẩm. Năm mươi viên chính là 50 triệu, thế nhưng đá năng lượng cực phẩm không phải tính như vậy. Bởi vì sản lượng rất nhỏ, đá năng lượng cực phẩm có tiền cũng không thể mua được, có khi giá phải gấp mười lần như vậy mới mua được.
Năm mươi viên đá năng lượng cực phẩm, ít nhất có thể bán hơn 70 triệu, nếu như ở hội đấu giá, có thể thu được một trăm triệu cũng không chừng.
Mà Tống Duệ chính là đại gia, xài tiền như nước.
Nhà hắn buôn bán đá quý, có thể nói là đứng đầu ngành, nằm trong top mười người giàu nhất, hàng năm lợi nhuận hơn trăm triệu, đương nhiên đây là tổng tập đoàn.
Thân là một tập đoàn, cổ đông đông đảo, tuy rằng lúc thường ít xuất hiện, nhưng vừa đến chia thời điểm chia hoa hồng đều sẽ phải chia cho cổ đông một số lớn, mặc dù đã cố gắng thu mua cổ phần của tập đoàn, thế nhưng có những người ngoan cố, chết sống không buông tay.
Sau khi ôm phần lớn cổ phần, Tống Duệ đã từ bỏ, không làm chủ tịch mà chuyển thành cổ đông, hàng năm ngồi đợi chia hoa hồng.
Trước mắt tập đoàn đối mặt với nguy cơ thương mại lớn, thị trường bão hòa, châu báu dù sao cũng là vật ngoại thân, nhu cầu có nhưng không phải rất nhiều, cho nên hắn mới có thể cải tạo không gian, đem các loại trang sức không có tác dụng gì ngoài đẹp ra cải tạo thành dây chuyền không gian.
Đương nhiên mấy năm trước buôn bán rất tốt, hai năm qua số lượng giao dịch có phần chậm lại, thành tích ngày càng tệ, đi xuống dốc, cần phải có cách xoay chuyển tình thế.
Thay đổi cũng không hẳn sẽ làʍ t̠ìиɦ hình tốt lên, không cẩn thận tình trạng sẽ càng xấu đi, cái gì cũng không còn, làm ăn vốn là chính là như vậy, cho dù tập đoàn có lớn hơn nữa, nói đổ liền đổ, không cho người ta cả cơ hội để phản ứng.
Tống Duệ ôm cốc trà, vừa xem lướt qua trang web, vừa xem truyền hình trực tiếp, thuận tiện lưu ý một chút phỏng vấn riêng.
Tình cờ nhìn ra bên ngoài, trên trời vẫn là một mảnh đen kịt, thú triều không dứt.
Viên tinh cầu này thật rất lớn, nhân loại chỉ chiếm không tới một phần vạn đất đai, khu vực khác đều là thú nhân, thú triều đương nhiên mãnh liệt, hàng năm thú triều qua đi, biên giới đều không còn ai.
Muốn khắc phục hậu quả lại phải tiêu tốn một số tiền lớn, quốc gia kêu gọi quyên góp, mặc dù nói là quyên góp, nhưng hầu như đều là cưỡng chế, không cần biết xí nghiệp lớn nhỏ đều phải tham gia, giống như nộp thuế, lợi nhuận càng nhiều, quyên góp càng nhiều, vì vậy hàng năm tập đoàn đều quyên hơn trăm triệu.
Hơn nữa đút lót trên dưới, nuôi công nhân, phí bảo dưỡng, mời danh sư chế tạo, chuyển tiền, áp lực cũng rất lớn.
Trước mắt vì tiết kiệm chi phí, quặng mỏ đều là tự mình đào, cũng không ỷ lại vào châu báu thôi, danh nghĩa còn có sở hữu bất động sản, mỹ phẩm, công ty giải trí.
Tập đoàn chỉ cần có thể kiếm ra tiền thì đều sẽ đầu tư, trên danh nghĩa là mở thêm công ty con, nhưng toàn bộ đều do tập đoàn điều hành.
Tống gia nổi danh nhất chính là buôn bán đá quý, thế nhưng ngành này cũng không phải dễ kiếm tiền, chủ yếu vẫn là nhu cầu ít, chỉ có số ít người bên trong mua được, nhưng không thể không nói lợi nhuận từ đá quý rất lớn.
Tống Duệ lướt trình duyệt, tiếp tục kéo xuống, không cẩn thận nhìn thấy một tin tức rất không thích hợp với ngày đón xuân.
“Đại minh tinh ép người nhảy lầu tự sát!”
Tống Duệ vào xem tin một chút, đầu lập tức đau.
Sự kiện Tống Hân có tiến triển, cái tên này vậy mà tự sát, nhảy xuống từ tầng thượng bệnh viện, nhưng lại không chết, được đệm lót của đội cứu hỏa kê ở phía dưới cứu thoát, bây giờ đang cấp cứu, để lại di thư chứng minh mình trong sạch, trong bóng tối ám chỉ hắn khinh người quá đáng, ép người tự sát.
Đúng là, diễn sâu ghê, lại còn tự sát.
Nghiệp diễn của Tống Hân xem như kết thúc, thế nhưng Tống Hân hẳn là có dự định trước khi chết cũng phải kéo hắn xuống nước.
Vốn là việc này đều đã qua, cho dù có thêm tin tức gì thì cũng sẽ bị dập tắt ngay, không ngờ lại xảy ra chuyện thế này.
Hắn mới vừa lên bảng xếp hạng tìm kiếm mấy lần, đề tài còn nóng lắm, có tin tức liên quan tới hắn chẳng mấy chốc sẽ bị kéo lên đầu bảng nữa.
Hiện tại đầu bảng xếp hạng đã không còn là chuyện của ngày đón xuân, mà biến thành chuyện của hắn và Tống Hân.
Bình luận cũng nghiêng về một bên, Tống Hân ở trong giới ca hát, tuy rằng kỹ năng diễn xuất không tốt, dẫu vậy ca hát lại rất tốt, người hâm mộ cũng nhiều, trong đó có rất nhiều fan trung thành, bảo vệ Tống Hân, dìm hắn.
Người đại diện lập tức gọi điện thoại tới, “Cậu lại làm gì nữa rồi?”
“Không hề làm gì cả.” Tống Duệ lòng dạ rộng rãi, có thể buông bỏ toàn bộ tập đoàn, huống chi chỉ là một Tống Hân, xem như tên hề nhảy nhót là đủ rồi, sao lại cố tình gây sự với người ta.
“Không phải tôi làm.”
“Vây tin tức kia ở đâu ra?” Người quản lý khó hiểu.
“Tôi cũng không biết.” Thời đại này paparazi đều thần thông, tin mới gì đều có thể đào được.
Bên này vừa mới có mâu thuẫn, bên kia đã liền có tin, hơn nữa ba phải vô cùng, tin tức tốt thì ca ngợi hắn, hơi có chút không tốt lập tức thay đổi đầu súng, chỉa vào hắn không còn sót lại một chút cặn.
“Tôi dù gì cũng là nhân vật có máu mặt, nói chuyện khách khí một chút sẽ chết sao?”
Người trên mạng thực sự là không chê chuyện lớn, thêm mắm dặm muối, chỉ trích hắn ỷ vào gia thế bắt nạt người, bất chấp vương pháp.
Truyền thông cũng ồn ào, mặc dù không có công khai nghiêng về một phía, nhưng các tin phía dưới đều là ‘Tống Duệ sửa mặt’, ‘Tống Duệ đùa giỡn minh tinh’, ‘Tống Duệ chân đứng hai thuyền’, ‘Tống Duệ dùng danh nghĩa quyên tiền để nổi tiếng.
Còn có thể thế nào?