Biên quỳ xuống trước mặt ông Chinh , lại nắm chặt đôi tay đang run rẩy của Vy , anh nói trong nghẹn ngào :
- Con xin lỗi ba mẹ , anh xin lỗi em Vy à. Anh sai rồi , anh xin em bỏ qua cho anh. Là do anh nhất thời ngu muội , một lần uống say anh..anh..lỡ... Sau này Lan cứ uy hiếp anh..mà anh sợ em biết sẽ bỏ anh. Thật lòng anh không yêu Lan , anh chỉ yêu mình em thôi. Bao năm qua em lo lắng hy sinh cho anh thế nào mọi thứ anh đều nghi nhớ. Em...em xem như nể mặt ba mẹ mà tha cho anh lần này đi...
Vy lúc này khóc đến nhòe hết cả lệ , cô không biết phải nói cái gì. Chồng cô không tệ bạc , không banh bóng cũng không có tật xấu nào cả. Anh lại rất tâm lý , chưa có dịp lễ lộc nào mà cô không có quà hoặc hoa. Anh tốt đến như vậy , vì sao lại đi ngoại tình ? Cô thật không thể hiểu nổi , tim cô đau lắm , cô nửa muốn buông bỏ , nửa lại tiếc đứt ruột. Cô còn yêu Biên , điều đó là sự thật , chia tay anh chắc cô phải đau khổ nhiều lắm....
- Anh đừng biện minh nữa , anh để tôi yên đi . Trên đời này có thằng đàn ông nào đi ngoại tình mà không đổ lý do này kia..
Bà Quy mẹ chồng cô lúc này cũng không bênh nổi con trai , bà đi lên ôm lấy vai cô :
- Vy , vợ chồng tu mấy kiếp mới gặp được nhau , âu cũng là duyên nợ. Thằng cu Biên nó sai hoàn toàn , mẹ không có xin xỏ gì cho nó hết. Nhưng mà Vy , con thương ba mẹ chồng già này mà cố gắng cho thằng cu Biên một cơ hội đi. Tuổi già sắp xuống lỗ rồi , mẹ không muốn nhìn cảnh vợ chồng con ly tan đâu.
Bé Út im lặng nãy giờ , giờ cũng lên tiếng :
- Chị 3 , chị bỏ qua cho anh em đi. Em không muốn anh chị bỏ nhau đâu mà..
Vy nhìn mọi người trong gia đình chồng mình , lòng cô khẽ chùn xuống. Phải tu bao nhiêu kiếp cô mới gặp được gia đình chồng như thế này ? Đến ngay cả mẹ cô cũng phải công nhận rằng bên chồng rất tốt. Cô lại nhìn xuống Biên đang quỳ dưới kia , anh bây giờ trông hoảng sợ vô cùng. Cũng may , cũng còn an ủi cho cô là anh không hề phản pháo đòi đánh đòi giết vợ bảo vệ bồ như trên hội Eva các chị thường hay kể. Cô có nên tha cho chồng mình không ?
- Mẹ...làm thế nào để con chắc rằng anh Biên sẽ bỏ cô ta thật ?
Ông Chinh lên tiếng :
- Con yên tâm cứ để ba mẹ lo , ba cũng không ép uổng gì con hết , cứ suy nghĩ đi.
Vy im lặg suy nghĩ một hồi , cuối cùng cô cũng lên tiếng.
- Biên , tôi cho anh một cơ hội , cái này là do tôi nhìn ba mẹ mà bỏ qua cho anh. Con người tôi cái gì cũng muốn rõ ràng. Anh chỉ cần dứt thoát cùng cô ta , tôi sẽ không tính đến chuyện ly hôn nữa.
Biên vui đến giãn cả cơ mặt , anh gật đầu lia lịa , cũng vừa đứng dậy.
- Anh hứa , anh sẽ dứt thoát , sẽ không để em phải buồn nữa. Anh hứa !
Vy chỉ nhìn anh nhàn nhạt , không buồn cũng không vui. Cô quay sang bà Quy , gật đầu xin phép :
- Mẹ ba , con lên phòng trước , khi nào đến giờ cơm con sẽ xuống giúp mẹ một tay. Tự dưng con thấy hơi mệt , con xin phép.
Ông Chinh gật đầu :
- Con lên đi...
Bà Quy cũng vỗ vỗ tay cô :
- Lát khi nào ăn cơm mẹ sẽ kêu , con không cần xuống nấu , mẹ đã nấu sẵn hết rồi.
Vy cũng không bàn nhiều , cô mệt mỏi đi về phòng. Biên cũng đi theo , nhưng đến chân cầu thang , cô gắt gỏng :
- Anh đừng lên , anh lên tôi sẽ đi ngay.
Biên mặt ỉu xìu , anh không dám đi theo chỉ biết nhìn bóng lưng cô đi lên trên. Mãi đến khi cô đã khuất dạng , anh mới ảo não đi ra phòng khách. Ngồi xuống ghế , anh vò đầu trông rất khổ tâm.
Ông Chinh vỗ vào lưng anh cái bốp , ông nghiêm giọng nói :
- Sung sướng rồi giờ bắt bỏ nên rầu hả , cái thằng con trời đánh..
Biên không né cũng không phản pháo , một lâu sau anh mới thở dài , giải thích :
- Con không muốn như vậy đâu , con cũng không hiểu con bị làm sao nữa. Tự dưng....
- Tụ dưng cái gì ? Mày làm phải biết hậu quả , ở gia đình này làm gì có ai có cái tánh kì cục đó. Ba mày , chú bác mày , chưa kể mấy cậu mày nữa. - bà Quy nói.
Biên khổ sở trên gương mặt điển trai cũng không giấu nổi vẻ mệt mỏi :
- Con nói thật mà , con không có yêu Lan nhưng con không hiểu sao nữa. Lần đó là do con nhậu say nhưng khi tỉnh dậy con cũng đã nói rõ với Lan rồi. Lan cũng chấp nhận bỏ qua , nhưng rồi sau đó...
Châu cười hề hề :
- Thôi , con Lan cũng ngon nghẻ quá mà. Mày không dứt được cũng phải , dáng người lả lướt chứ đâu giống con Vy. Trước sau khô cằn , đẹp thì có đẹp mà đàn ông quá. Tao nói thiệt....
Chưa nói hết đã bị ông Chinh quát :
- Châu , mày chị lớn mà mày xui em mày cái kiểu gì vậy ? Thằng Biên làm sai mày không răng dạy nó thì thôi sao còn nói chuyện tào lao. Chồng mày cũng ra ngoài gái gú mày chịu không ?
Châu á khẩu , rõ ràng cô không thích Vy mà Lan cũng xem như thân thiết với cô. Chưa kể dạo gần đây Lan tự nhiên hay mua quà tặng cô , mà toàn thứ đắc tiền. Cô thấy Lan cũng hiền , biết nghe lời hơn Vy. Nhưng mà cô cũng công nhận là trong chuyện này Lan với Biên sai rõ ràng. Cũng tại vì lỡ lời chứ cô cũng không nghĩ sẽ nói vậy..
Châu im miệng , bà Quy lườm Châu một phát , bà bực mình nói :
- Sao giờ này không về cơm nước cho chồng , còn ngồi đây nói nhảm cái gì nữa ?
Châu ủ mặt :
- Nó đi nhậu rồi , không cần con lo.
- Lo mà giữ chồng cho kỉ , đừng để như con Vy...
Nói rồi bà Quy nhìn Biên , nói rõ thái độ :
- Biên , đàn ông mà ngoại tình là sai , mẹ chưa bao giờ dạy con cái thói đó cả. Nhưng bây giờ chuyện cũng lỡ rồi , con tính thề nào ? Mẹ nói trước mẹ không chấp nhận ai ngoài con Vy đâu.
Biên buồn rầu nhưng anh ít nhất vẫn có chính kiến của mình :
- Con sẽ nói chuyện rõ ràng với Lan , con cũng không bỏ Vy được.
Ông Chinh nghe con trai nói có lý lẽ , ông cũng gật đầu :
- Bây làm sao coi cho được , đến tai anh chị sui là không được đâu.
Nghe nhắc đến ba mẹ vợ , Biên càng rầu rỉ hơn. Anh sợ nhất là ba vợ , ông trông hiền lành nhưng lúc nóng giận lên lại rất kinh khủng. Đặc biệt Vy là con gái rượu của ông , ông thương như thể nâng niu trên tay. Có lần anh với cô gây nhau , ông qua nhà bắt Vy đi cho bằng được. Anh nghĩ đến vẻ mặt ông lúc đó bất giác anh rùng mình...
Đang nhốt mình trong suy nghĩ thì điện thoại anh đổ chuông , nhìn tên người gọi , cả người anh sôi máu . Đi ra ngoài trước , anh hằn hộc bắt máy.
Biên : Gì vậy ?
Lan : Không có gì , em muốn gọi xem anh đã về chưa , nhắn tin không thấy anh trả lời.
Biên : Anh về rồi , mà Lan này , tại sao em nhắn tin cho Vy ?
Lan : Sao anh biết ? Vy nói hả ?
Biên : Cả nhà anh đều biết hết rồi...
Biên hít một hơi sâu ...
Biên : Tụi mình dừng lại đi , anh không muốn làm khổ Vy nữa. Chúng ta đi quá xa rồi , em cũng nên có chồng , không thể cùng anh quan hệ lén lút mãi được. Hơn nữa anh yêu Vy.
Lan gào lên : Anh nói cái gì vậy Biên ? Anh bị Vy hù dọa à ? Tụi mình vẫn đang rất tốt mà , là anh yêu em mà...
Biên : Tụi mình đã sai rồi , em nên chấp nhận đi , đừng làm Vy tổn thương nữa , Vy cũng là người em từng yêu quý mà.
Lan khóc trong điện thoại : Vy tổn thương ? Bộ em không tổn thương sao ? Em yêu anh , em yêu anh mà...
Biên giật mình : Chúng ta làm gì có tình yêu , từ đầu anh đã giao kèo thế nào , em quên rồi sao. Nhưng thôi , không nói nữa , anh và em nên dừng lại. Anh xin lỗi em !
Nói rồi anh dập máy , anh có lỗi với Vy , cũng có lỗi với Lan. Nhưng giữa bồ và vợ , anh chọn vợ . Trong chuyện này Vy rất đáng thương , anh không thể cứ mãi gian dối Vy được. Nhưng mà làm sao , hình như anh đang rất khó chịu....